Chương 25:
Lúc lao vút lên mây thì cơn mưa xối xả ào ạt từ xa cũng trút xuống đầu. Hạt mưa như tảng rào rạt rơi xuống một cách nặng nề. Dư Huyễn Tình cố gắng xoay người mình, dùng lưng đối mặt với mưa. Hiện giờ cô đang cố hết sức chống lại mưa to sóng lớn nên đương nhiên không nhận thấy động tĩnh xung quanh, bóng người mà ban ngày cô dẫn ra không biết từ bao giờ đã xuất hiện bên cạnh cô, đuôi cá màu đen kia gần như hoàn toàn hòa vào màn đêm, mặc kệ thủy triều cuồn cuộn có dữ dội đến đâu, nó vẫn đứng vững trên đỉnh thủy triều, thân hình không hề rung lắc chút nào. Cá đen nhìn Dư Huyễn Tình biến thành một con rái cá chết đuối, lông cô trực tiếp bị bung ra dưới cơn mưa xối xả. Mưa bắt đầu xuyên qua lớp lông dày và thấm vào da. Lúc trước Dư Huyễn Tình chỉ cảm thấy hơi đau thôi, nhưng bây giờ lại giống như bị kim châm đau không chịu nổi. Cô bị ép quay cuồng giãy dụa, nhưng không có cách nào tự cứu mình. Cách chết này có chút đau đớn, cô bất lực nghĩ.Bóng đen vượt qua sóng biển tiến về phía cô, nhưng ngay khi nó sắp tới bên cạnh Dư Huyễn Tình đột nhiên có thứ gì nó nổi lên từ trong sóng biển. Đó là một cái hộp hình vuông có vỏ bên ngoài trong suốt, bên trong còn phát ra ánh sáng yếu ớt, xuyên qua ánh sáng có thể nhìn thấy hai thứ xếp chỉnh tề chồng lên nhau. Cái hộp hình vuông nhanh chóng tách sóng biển, tìm chính xác vị trí Dư Huyễn Tình vừa bị sóng đánh rơi xuống rồi đáp lên bụng cô, một giọng nói từ trong đó truyền ra:- Xin chào quý khách hàng, nhà rái cá và túi xách quý khách mua đã được giao tới, xin mời ký nhận, chúc quý khách vạn sự như ý.Nói xong, cái hộp được mở ra, đồ vật bên trong rơi ra ngoài. Dư Huyễn Tình vốn đã có hơi mơ màng, sau khi nghe được giọng nói này tinh thần của cô ngay lập tức chấn động, chuyển phát nhanh đến rồi!Thứ đặt trên bụng theo sự lắc lư của cô trượt xuống, cô đang muốn đưa tay vớt lên thì phát hiện đáy của nó đã dán chặt vào mặt nước ngay khi rơi xuống nước, vách tường và mái nhà hai bên tự động mở ra, vài giây sau bên cạnh cô xuất hiện một ngôi nhà nhỏ giống như một ngôi miếu thờ bằng đất ven đường. Túi nhỏ màu hồng tự động rơi vào trong nhà. Bên cạnh Dư Huyễn Tình có một cánh cửa đang mở ra, ánh sáng ấm áp chiếu sáng mặt đất bằng phẳng kia giống như đang mời gọi cô đi vào, Dư Huyễn Tình cảm động muốn khóc, nhìn thấy nơi có thể che gió che mưa như vậy vào thời điểm này quả thật là ông trời phù hộ.Bóng đen nhìn hết cảnh tượng này, thu lại tay muốn đưa về phía trước. Dường như có chút mất mát lui về sau, lại lặn xuống biển lần nữa. Mưa to càng lúc càng lớn, cơ thể lại bị sóng biển đẩy lên trời, Dư Huyễn Tình vươn móng vuốt móc vào tường nhà để không bị đẩy ra xa, không ngờ căn nhà như dán chặt trên mặt biển, bị xé rách như vậy cũng không có lung lay. Cô cố gắng hết sức cuối cùng cũng nhét mình vào nơi trú ẩn an toàn duy nhất này, lúc cô lăn vào thì cựa nhà tự động đóng lại, ngăn cách hết thảy mưa gió ở bên ngoài. Dư Huyễn Tình nằm thở dốc trên mặt đất sạch sẽ lạnh lẽo, lông trên người cô đều ướt đẫm hết, nếu như không dọn dẹp sạch rất có thể cô sẽ bị đông lạnh chết.Thở dốc một hồi rồi cô cố gắng cúi đầu, móng vuốt yếu ớt cào vào bụng, tầm mắt thì đánh giá căn nhà nhỏ này. Nhà không lớn, chỉ cao 1m5. Nóc nhà cao ở giữa và thấp dần về hai bên, nước mưa theo hai bên mái hiên trượt xuống, không có giọt nào rơi vào nhà. Hai bên có cửa sổ nhỏ ghép lại, cửa sổ rất kỳ lạ, bố trí ba tầng có độ cao không bằng nhau, có thể thông gió mà không để nước biển tràn vào.Thật ra thì nhà rất nhỏ, muốn nhấn mạnh thì nó có hơi giống một cái ổ chó tinh xảo. Nó trống rỗng và chỉ đủ lớn cho cô nằm, điều đặc biệt duy nhất là nó có một ngăn nhỏ dưới chân, bên trong chỉ có một cái kệ cao 1m, trên kệ đặt một công cụ giống như tảng đá, các ngăn ô vuông còn lại trống rỗng.Trên đỉnh đầu có một ngọn đèn nhỏ, ánh đèn dịu nhẹ không chói mắt. Vào một đêm bão tố, có thể yên ổn nằm ở nơi an toàn thế này khiến Dư Huyễn Tình cảm động đến phát khóc. Cô vô cùng hạnh phúc lăn hai vòng trên mặt đất, sở dĩ không lăn ba vòng là bởi vì nhà quá nhỏ chỉ đủ lăn hai vòng. Căn nhà nhỏ lắc lư theo sóng biển, biên độ lắc lư cũng không quá lớn, giống như đang nằm trong khoang thuyền, hoàn toàn có thể chấp nhận được.