Chương 133: Quả đúng là kỳ tích của ý học!
Từ sự miệt thị ban đầu đến coi thường, rồi đến khi Lý Trạch Vũ ra một đòn diệt gọn bác Phúc và trực tiếp đối đầu đánh Tống Tử Thiềm thân là nửa bước Tông Sư hôn mê, mọi người mới dần dần xem trọng tên công tử bảnh chọe kia.
Nhưng, khi Diệp Trung Đường đột ngột phát bệnh, chính mấy cây châm của Lý Trạch Vũ đã cứu ông về từ quỷ môn quan.
Không một từ ngữ nào có thể diễn tả sự chấn động sâu trong lòng toàn bộ người nhà họ Diệp.
Hoàng Thành, bệnh viện Vũ Cảnh.
Sau khi được các bác sĩ dày dặn kinh nghiệm nhất đích thân kiểm tra, tất cả dấu hiệu đều cho thấy cơ thể Diệp Trung Đường không xảy ra vấn đề gì, thậm chí những cơ quan nội tạng đã suy kiệt còn bắt đầu có sức sống trở lại.
Quả đúng là kỳ tích của ý học!
Tâm trạng nơm nớp của người nhà họ Diệp cuối cùng cũng dịu đi.
Trong một phòng bệnh khác. Tống Tử Thiềm đã tỉnh lại, tuy không nguy hiểm tới tính mạng nhưng thương tích bên trong cơ thể ít nhất cũng tốn nửa năm mới hồi phục được.
Hai cha con Diệp Chính Bình và Diệp An đứng túc trực một bên.
"Hắn thật sự rất mạnh. Nếu thời khắc cuối cùng hắn không thủ hạ lưu tình thì e rằng tôi nhất định phải chết rồi!"
Tống Tử Thiêm nói, trong lòng vẫn vô cùng kinh sợ.
Diệp An nhíu mày, hỏi: 'Lão Tống, theo ông thì thực lực của thằng nhóc kia mạnh đến nhường nào?"
"Ít nhất là cảnh giới Tông Sư!"
Tống Tử Thiêm cũng không dám chắc.
Mặc dù thực lực của ông ta chỉ là nửa bước Tông Sư nhưng cường giả kỳ cựu của cảnh giới Tông Sư cũng không thể đánh bại ông ta chỉ trong một lần đối mặt!
Tuy vậy, ông ta cũng không dám tin thực lực của Lý Trạch Vũ còn vượt trên cả cảnh giới Tông Sưi
Suy cho cùng, việc một cường giả đạt tới cảnh giới Tông Sư khi mới hai mươi mấy tuổi đã đủ khiến mọi người kinh sợ, nếu xuất hiện một cường giả Võ Thánh...
Đờ mờ, đúng là phản khoa học!
Ông ta thà tin Trái Đất là mặt phẳng chứ tuyệt đối không tin trên đời này sẽ có cường giả cảnh giới Võ Thánh mới hai mươi mấy tuổi!
"Ông dưỡng thương cho tốt đi."
Diệp Chính Bình phất tay với Diệp An, ý bảo cùng rời khỏi.
Trên hành lang.
"Cha, thằng nhóc kia biến đổi quá nhiều, thái độ của nhà ta với nhà họ Lý cũng phải thay đổi thôi!
Diệp An nói với vẻ mặt rối rắm.
Mấy năm trước, em trai Diệp Cường của ông ta đã tiến vào cảnh giới Tông Sư trở thành cao thủ hàng đầu của Thiên Long Quân, vì vậy nhà họ Diệp cũng thu được rất nhiều lợi ích.
Khi đó Diệp Cường đã qua năm mươi tuổi!
Lý Trạch Vũ cùng lắm chỉ mới hơn hai mươi mấy tuổi đã là cường giả cảnh giới Tông Sư, thành tựu tương lai trong giới võ đạo của hắn là không thể lường được!
Không chỉ có thế, y thuật của tên này còn vô cùng xuất quỷ nhập thần!
Trên thế gian này có rất nhiều kẻ nắm giữ quyền thế, nhưng ai dám đảm bảo cơ thể mình sẽ không gặp chuyện bất trắc?
Nhưng, khi Diệp Trung Đường đột ngột phát bệnh, chính mấy cây châm của Lý Trạch Vũ đã cứu ông về từ quỷ môn quan.
Không một từ ngữ nào có thể diễn tả sự chấn động sâu trong lòng toàn bộ người nhà họ Diệp.
Hoàng Thành, bệnh viện Vũ Cảnh.
Sau khi được các bác sĩ dày dặn kinh nghiệm nhất đích thân kiểm tra, tất cả dấu hiệu đều cho thấy cơ thể Diệp Trung Đường không xảy ra vấn đề gì, thậm chí những cơ quan nội tạng đã suy kiệt còn bắt đầu có sức sống trở lại.
Quả đúng là kỳ tích của ý học!
Tâm trạng nơm nớp của người nhà họ Diệp cuối cùng cũng dịu đi.
Trong một phòng bệnh khác. Tống Tử Thiềm đã tỉnh lại, tuy không nguy hiểm tới tính mạng nhưng thương tích bên trong cơ thể ít nhất cũng tốn nửa năm mới hồi phục được.
Hai cha con Diệp Chính Bình và Diệp An đứng túc trực một bên.
"Hắn thật sự rất mạnh. Nếu thời khắc cuối cùng hắn không thủ hạ lưu tình thì e rằng tôi nhất định phải chết rồi!"
Tống Tử Thiêm nói, trong lòng vẫn vô cùng kinh sợ.
Diệp An nhíu mày, hỏi: 'Lão Tống, theo ông thì thực lực của thằng nhóc kia mạnh đến nhường nào?"
"Ít nhất là cảnh giới Tông Sư!"
Tống Tử Thiêm cũng không dám chắc.
Mặc dù thực lực của ông ta chỉ là nửa bước Tông Sư nhưng cường giả kỳ cựu của cảnh giới Tông Sư cũng không thể đánh bại ông ta chỉ trong một lần đối mặt!
Tuy vậy, ông ta cũng không dám tin thực lực của Lý Trạch Vũ còn vượt trên cả cảnh giới Tông Sưi
Suy cho cùng, việc một cường giả đạt tới cảnh giới Tông Sư khi mới hai mươi mấy tuổi đã đủ khiến mọi người kinh sợ, nếu xuất hiện một cường giả Võ Thánh...
Đờ mờ, đúng là phản khoa học!
Ông ta thà tin Trái Đất là mặt phẳng chứ tuyệt đối không tin trên đời này sẽ có cường giả cảnh giới Võ Thánh mới hai mươi mấy tuổi!
"Ông dưỡng thương cho tốt đi."
Diệp Chính Bình phất tay với Diệp An, ý bảo cùng rời khỏi.
Trên hành lang.
"Cha, thằng nhóc kia biến đổi quá nhiều, thái độ của nhà ta với nhà họ Lý cũng phải thay đổi thôi!
Diệp An nói với vẻ mặt rối rắm.
Mấy năm trước, em trai Diệp Cường của ông ta đã tiến vào cảnh giới Tông Sư trở thành cao thủ hàng đầu của Thiên Long Quân, vì vậy nhà họ Diệp cũng thu được rất nhiều lợi ích.
Khi đó Diệp Cường đã qua năm mươi tuổi!
Lý Trạch Vũ cùng lắm chỉ mới hơn hai mươi mấy tuổi đã là cường giả cảnh giới Tông Sư, thành tựu tương lai trong giới võ đạo của hắn là không thể lường được!
Không chỉ có thế, y thuật của tên này còn vô cùng xuất quỷ nhập thần!
Trên thế gian này có rất nhiều kẻ nắm giữ quyền thế, nhưng ai dám đảm bảo cơ thể mình sẽ không gặp chuyện bất trắc?