Chương 16
" Hoàng thượng, thần thiếp muốn ra ngoài hít thở không khí, trong này thật ngột ngạt". Bất Ý trở mình, nàng được Bạch Nhan cẩn thận đỡ dậy. Vết thương của nàng lệch về một phía, nên việc di chuyển cũng không quá khó khăn, hơn nữa sau khi được chữa trị thì sức khỏe của Bất Ý cũng đã đỡ lên rất nhiều
Ngôn Tận ngồi xuống cạnh nàng, lại đưa tay đỡ lấy nàng về phía mình: " Vết thương của nàng vẫn chưa khỏi, nếu như nàng di chuyển ngộ nhỡ lại chảy máu thì phải làm sao? Hơn nữa tiết trời ở bên ngoài rất lạnh, rất dễ nhiễm phong hàn"
Bất Ý lắc đầu, rồi nhẹ nhàng nở một nụ cười: " Vậy thần thiếp chỉ cần ngồi ở ngoài đại sảnh lớn là được rồi, thần thiếp thật sự rất muốn hít thở không khí bên ngoài. Hoàng thượng, thần thiếp là người bị thương mà". Ánh mắt nàng long lanh ủy mị, khiến cho Ngôn Tận không thể từ chối nàng
" Được rồi, trẫm đưa nàng ra bên ngoài ngắm cảnh, nhưng mà chỉ một lát thôi đấy nhé". Bất Ý vui vẻ gật đầu, sắc mặt cũng trở nên vô cùng niềm nở tràn đầy sinh khí, Ngôn Tận cầm lấy chiếc áo choàng khoác lên người nàng, sau đó đưa nàng ra phía bên ngoài đại sảnh
Những cánh hoa đã tàn hết, chỉ còn lại độc những cành cây trơ trọi, bầu trời lại quang đãng mang theo cái lạnh giá trùm lấy không gian. Phúc Vũ từ ngoài chạy vào bên trong, không ngừng thở dốc, bộ dáng vô cùng gấp gáp: " Hoàng… hoàng thượng, có Nhị Thân vương gia tới thăm Hoàng hậu"
Bất Ý có hơi giật mình đưa mắt nhìn Ngôn Tận, cảm thấy hắn có mấy phần khó chịu liền định cáo bệnh, nhưng Ngôn Tận đã gật đầu nói Phúc Vũ cho truyền người ở ngoài vào bên trong. Lạc Úy chậm rãi bước vào hành lễ đơn giản, sau đó lại ngồi xuống đối diện với hai người
" Hoàng thượng cũng ở đây sao? Bổn vương tới đây để hỏi thăm Hoàng hậu, không biết vết thương của người đã đỡ hơn chưa"
Bất Ý giữ lễ, gật nhẹ đầu một cái mà không trực tiếp đáp trả, Lạc Úy trong lòng liền có chút thất vọng. Ngôn Tận ở bên cạnh nhấp một ngụm trà, lại nhìn Lạc Úy: " Hoàng hậu đã đỡ rồi, chỉ là vết thương có hơi nghiêm trọng không thể đi lại nhiều, trẫm nghĩ chuyến du tuần này sẽ kéo dài thêm một chút, chờ cho Hoàng hậu khỏi rồi mới quay về hoàng cung"
Lạc Úy gật đầu một cái, sau đó lại bày ra vẻ nghiêm trọng: " Ta tới đây hỏi thăm Hoàng hậu, định sau đó sẽ tới chỗ của Hoàng thượng bàn chút chuyện, lại vừa hay gặp người ở đây". Ngôn Tận nghe ra được ý tứ trong lời nói của Lạc Úy, hắn chần chừ một lát rồi gật đầu
Bất Ý trông hai thân ảnh đi khuất, lặng lẽ nhăn mày. Bạch Nhan ở bên cạnh sợ rằng nàng ở bên ngoài lâu khó chịu, nên muốn dìu nàng vào bên trong nghỉ ngơi, Bất Ý thở dài một hơi, sau đó quay sang nhìn Bạch Nhan: " Chuyện vừa rồi mà Nhị thân vương gia nói, có lẽ có liên quan tới mấy tên thích khách ngày hôm qua"
Nội tâm Bất Ý dấy lên vài tia lo lắng, từ lúc Lạc Úy tới đây, nàng đã cảm nhận được rõ ràng bầu không khí gượng gạo giữa hai người đều rất khó chịu, nhưng chuyện mà bọn họ bàn tới đều là chuyện chính sự, nàng không thể nghe, mà có nghe cũng không thể hiểu được
Lạc Úy cùng Ngôn Tận tới Dạ Tử đình cạnh hồ nước trong Bắc Thanh viên bàn chuyện, tiết trời vốn đã lạnh, bầu không khí ở đây lại vô cùng bức người. Lạc Úy nhìn Nam Ảnh, sau đó phẩy tay nói hắn lui xuống, mấy tên thị vệ cũng theo đó mà lui xuống theo
Ngôn Tận không chờ Lạc Úy lên tiếng mà nhàn nhạt mở miệng: " Nhị Thân vương nghiêm trọng như vậy, có phải là vì những tên thích khách ngày hôm qua không? Trẫm đã phái Cẩm y vệ đi điều tra chân tướng, chuyện này Nhị thân vương cũng không cần phải quá lo lắng"
Hắn rõ ràng tỏ ý không muốn Lạc Úy xen vào chuyện điều tra của hắn, cũng tuyên bố rằng hắn đủ khả năng để tóm được kẻ chủ mưu hãm hại Bất Ý, nhưng Lạc Úy không nhanh cũng không chậm rút ra một miếng ngọc bội đặt lên bàn: " Hoàng thượng, trong tay bổn vương có rất nhiều manh mối, cụ thể như miếng ngọc bội này cũng là một phần trong số manh mối đó"
Ngôn Tận cầm lên miếng ngọc bội, trong kí ức của hắn hiện ra đoàn vũ nữ nhảy múa hôm qua, quả đúng là có mang theo những miếng ngọc bội này. Nhớ tới truy binh và ngự lâm quân ngày hôm qua hầu hết đều là người của Thanh Thủy phủ, Ngôn Tận không khỏi cảm thấy khó chịu
Hắn có thể tự mình điều tra, nhưng trong tay hắn chỉ có Cẩm y vệ. Hắn biết thể nào Lạc Úy cũng sẽ không ngồi im, nhưng nếu Lạc Úy mà điều tra chắc chắn sẽ là những tin tức có lợi. Nếu hắn cùng Lạc Úy đều cùng điều tra, tiến độ của Cẩm y vệ không thể nào bằng được với tốc độ điều tra của Lạc Úy
" Như thế này đi, trẫm giao Cẩm y vệ cho Nhị thân vương, người giao manh mối cho trẫm, chúng ta cùng điều tra chuyện này rốt cuộc là do ai làm". Câu nói này của Ngôn Tận vừa hay là chủ ý của Lạc Úy khi hắn tới đây, vì thế mà hắn cũng nhanh chóng gật đầu đồng ý, đem miếng ngọc bội kia giao cho Ngôn Tận
" Một lát nữa bổn vương sẽ nói với ngự tiền thị vệ đem manh mối tới cho các Cẩm y vệ. Hoàng thượng người thử nói xem, vũ nữ ngày hôm qua ở trên khán đài lao tới phía người hay là phía của Hoàng hậu?". Lạc Úy đặt một câu hỏi này, khiến cho Ngôn Tận liền cảm thấy hắn trong một đêm qua đã điều tra được không ít chuyện
" Là nhằm vào Hoàng hậu lao tới, Nhị thân vương xem ra đêm qua đã điều tra được không ít". Lạc Úy nở một nụ cười, hắn hướng mắt về phía Nam Ảnh ở bên ngoài, đêm hôm qua cũng nhờ có Nam Ảnh chạy khắp nơi tìm tin tức mới khiến hắn có thể tự tin tới đây đặt ra yêu cầu với Ngôn Tận cùng tra rõ chuyện này
" Đám thích khách sau đó cũng chỉ tấn công tới chỗ ngự lâm quân hộ giá Hoàng hậu, sau khi Hoàng hậu bị thương mới rút lui, người thử nghĩ xem chuyện này có phải liên quan tới hậu cung hay không. Người ngoài tuyệt đối không có lí do gì để ra tay ám sát Hoàng hậu được"
Ngôn Tận gật đầu, Lạc Úy nói không phải là vô lý. Gần đây đột nhiên hắn sủng ái nàng như vậy khó mà tránh khỏi chủ tử các cung cảm thấy đố kị, nhưng chuyến đi lần này của hắn cũng dẫn theo rất ít phi tần, mà xem xét kĩ lại đều không có ai bất hòa với nàng.
" Hoàng thượng, người không thể biết rõ được chuyện này là do lòng dạ của vị phi tần nào tính toán ra, nhưng mà ngày hôm qua truy binh của bổn vương đuổi tới Thanh Hương lầu liền mất dấu vết, cũng chỉ thu được miếng ngọc bội kia. Ngày hôm qua ở lễ hội rất đông, khó mà có thể bắt được thích khách"
" Vậy Nhị thân vương nói xem chúng ta nên làm như thế nào, không phải trẫm không biết lễ hội ngày hôm qua vô cùng đông. Nhưng mà Thanh Hương lầu là kĩ viện, nếu như Cẩm y vệ tới đó chính là hủy hoại thanh danh của hoàng thất, nếu muốn điều tra, chúng ta chỉ có thể điều tra ở bên ngoài"
Lạc Úy trầm ngâm, nếu như hắn đặt chân tới Thanh Hương lầu, người trong thiên hạ rất nhanh sẽ đồn rằng hắn trăng nguyệt phong lưu mua vui ở kỹ viện, như thế thanh danh của hắn cũng giống như Ngôn Tận vừa nói, chính là hủy hoại hoàn toàn. Nhưng nếu không vào bên trong làm sao có thể tra được chân tướng
" Nhưng nếu như muốn điều tra, không phải hoàn toàn là không có cách, nhưng chỉ là Nhị thân vương có dám hay không thôi". Ngôn Tận đột nhiên lên tiếng, khiến Lạc Úy nghi hoặc, giây sau liền hiểu ra ý tứ trong câu có dám hay không kia…
Ngôn Tận ngồi xuống cạnh nàng, lại đưa tay đỡ lấy nàng về phía mình: " Vết thương của nàng vẫn chưa khỏi, nếu như nàng di chuyển ngộ nhỡ lại chảy máu thì phải làm sao? Hơn nữa tiết trời ở bên ngoài rất lạnh, rất dễ nhiễm phong hàn"
Bất Ý lắc đầu, rồi nhẹ nhàng nở một nụ cười: " Vậy thần thiếp chỉ cần ngồi ở ngoài đại sảnh lớn là được rồi, thần thiếp thật sự rất muốn hít thở không khí bên ngoài. Hoàng thượng, thần thiếp là người bị thương mà". Ánh mắt nàng long lanh ủy mị, khiến cho Ngôn Tận không thể từ chối nàng
" Được rồi, trẫm đưa nàng ra bên ngoài ngắm cảnh, nhưng mà chỉ một lát thôi đấy nhé". Bất Ý vui vẻ gật đầu, sắc mặt cũng trở nên vô cùng niềm nở tràn đầy sinh khí, Ngôn Tận cầm lấy chiếc áo choàng khoác lên người nàng, sau đó đưa nàng ra phía bên ngoài đại sảnh
Những cánh hoa đã tàn hết, chỉ còn lại độc những cành cây trơ trọi, bầu trời lại quang đãng mang theo cái lạnh giá trùm lấy không gian. Phúc Vũ từ ngoài chạy vào bên trong, không ngừng thở dốc, bộ dáng vô cùng gấp gáp: " Hoàng… hoàng thượng, có Nhị Thân vương gia tới thăm Hoàng hậu"
Bất Ý có hơi giật mình đưa mắt nhìn Ngôn Tận, cảm thấy hắn có mấy phần khó chịu liền định cáo bệnh, nhưng Ngôn Tận đã gật đầu nói Phúc Vũ cho truyền người ở ngoài vào bên trong. Lạc Úy chậm rãi bước vào hành lễ đơn giản, sau đó lại ngồi xuống đối diện với hai người
" Hoàng thượng cũng ở đây sao? Bổn vương tới đây để hỏi thăm Hoàng hậu, không biết vết thương của người đã đỡ hơn chưa"
Bất Ý giữ lễ, gật nhẹ đầu một cái mà không trực tiếp đáp trả, Lạc Úy trong lòng liền có chút thất vọng. Ngôn Tận ở bên cạnh nhấp một ngụm trà, lại nhìn Lạc Úy: " Hoàng hậu đã đỡ rồi, chỉ là vết thương có hơi nghiêm trọng không thể đi lại nhiều, trẫm nghĩ chuyến du tuần này sẽ kéo dài thêm một chút, chờ cho Hoàng hậu khỏi rồi mới quay về hoàng cung"
Lạc Úy gật đầu một cái, sau đó lại bày ra vẻ nghiêm trọng: " Ta tới đây hỏi thăm Hoàng hậu, định sau đó sẽ tới chỗ của Hoàng thượng bàn chút chuyện, lại vừa hay gặp người ở đây". Ngôn Tận nghe ra được ý tứ trong lời nói của Lạc Úy, hắn chần chừ một lát rồi gật đầu
Bất Ý trông hai thân ảnh đi khuất, lặng lẽ nhăn mày. Bạch Nhan ở bên cạnh sợ rằng nàng ở bên ngoài lâu khó chịu, nên muốn dìu nàng vào bên trong nghỉ ngơi, Bất Ý thở dài một hơi, sau đó quay sang nhìn Bạch Nhan: " Chuyện vừa rồi mà Nhị thân vương gia nói, có lẽ có liên quan tới mấy tên thích khách ngày hôm qua"
Nội tâm Bất Ý dấy lên vài tia lo lắng, từ lúc Lạc Úy tới đây, nàng đã cảm nhận được rõ ràng bầu không khí gượng gạo giữa hai người đều rất khó chịu, nhưng chuyện mà bọn họ bàn tới đều là chuyện chính sự, nàng không thể nghe, mà có nghe cũng không thể hiểu được
Lạc Úy cùng Ngôn Tận tới Dạ Tử đình cạnh hồ nước trong Bắc Thanh viên bàn chuyện, tiết trời vốn đã lạnh, bầu không khí ở đây lại vô cùng bức người. Lạc Úy nhìn Nam Ảnh, sau đó phẩy tay nói hắn lui xuống, mấy tên thị vệ cũng theo đó mà lui xuống theo
Ngôn Tận không chờ Lạc Úy lên tiếng mà nhàn nhạt mở miệng: " Nhị Thân vương nghiêm trọng như vậy, có phải là vì những tên thích khách ngày hôm qua không? Trẫm đã phái Cẩm y vệ đi điều tra chân tướng, chuyện này Nhị thân vương cũng không cần phải quá lo lắng"
Hắn rõ ràng tỏ ý không muốn Lạc Úy xen vào chuyện điều tra của hắn, cũng tuyên bố rằng hắn đủ khả năng để tóm được kẻ chủ mưu hãm hại Bất Ý, nhưng Lạc Úy không nhanh cũng không chậm rút ra một miếng ngọc bội đặt lên bàn: " Hoàng thượng, trong tay bổn vương có rất nhiều manh mối, cụ thể như miếng ngọc bội này cũng là một phần trong số manh mối đó"
Ngôn Tận cầm lên miếng ngọc bội, trong kí ức của hắn hiện ra đoàn vũ nữ nhảy múa hôm qua, quả đúng là có mang theo những miếng ngọc bội này. Nhớ tới truy binh và ngự lâm quân ngày hôm qua hầu hết đều là người của Thanh Thủy phủ, Ngôn Tận không khỏi cảm thấy khó chịu
Hắn có thể tự mình điều tra, nhưng trong tay hắn chỉ có Cẩm y vệ. Hắn biết thể nào Lạc Úy cũng sẽ không ngồi im, nhưng nếu Lạc Úy mà điều tra chắc chắn sẽ là những tin tức có lợi. Nếu hắn cùng Lạc Úy đều cùng điều tra, tiến độ của Cẩm y vệ không thể nào bằng được với tốc độ điều tra của Lạc Úy
" Như thế này đi, trẫm giao Cẩm y vệ cho Nhị thân vương, người giao manh mối cho trẫm, chúng ta cùng điều tra chuyện này rốt cuộc là do ai làm". Câu nói này của Ngôn Tận vừa hay là chủ ý của Lạc Úy khi hắn tới đây, vì thế mà hắn cũng nhanh chóng gật đầu đồng ý, đem miếng ngọc bội kia giao cho Ngôn Tận
" Một lát nữa bổn vương sẽ nói với ngự tiền thị vệ đem manh mối tới cho các Cẩm y vệ. Hoàng thượng người thử nói xem, vũ nữ ngày hôm qua ở trên khán đài lao tới phía người hay là phía của Hoàng hậu?". Lạc Úy đặt một câu hỏi này, khiến cho Ngôn Tận liền cảm thấy hắn trong một đêm qua đã điều tra được không ít chuyện
" Là nhằm vào Hoàng hậu lao tới, Nhị thân vương xem ra đêm qua đã điều tra được không ít". Lạc Úy nở một nụ cười, hắn hướng mắt về phía Nam Ảnh ở bên ngoài, đêm hôm qua cũng nhờ có Nam Ảnh chạy khắp nơi tìm tin tức mới khiến hắn có thể tự tin tới đây đặt ra yêu cầu với Ngôn Tận cùng tra rõ chuyện này
" Đám thích khách sau đó cũng chỉ tấn công tới chỗ ngự lâm quân hộ giá Hoàng hậu, sau khi Hoàng hậu bị thương mới rút lui, người thử nghĩ xem chuyện này có phải liên quan tới hậu cung hay không. Người ngoài tuyệt đối không có lí do gì để ra tay ám sát Hoàng hậu được"
Ngôn Tận gật đầu, Lạc Úy nói không phải là vô lý. Gần đây đột nhiên hắn sủng ái nàng như vậy khó mà tránh khỏi chủ tử các cung cảm thấy đố kị, nhưng chuyến đi lần này của hắn cũng dẫn theo rất ít phi tần, mà xem xét kĩ lại đều không có ai bất hòa với nàng.
" Hoàng thượng, người không thể biết rõ được chuyện này là do lòng dạ của vị phi tần nào tính toán ra, nhưng mà ngày hôm qua truy binh của bổn vương đuổi tới Thanh Hương lầu liền mất dấu vết, cũng chỉ thu được miếng ngọc bội kia. Ngày hôm qua ở lễ hội rất đông, khó mà có thể bắt được thích khách"
" Vậy Nhị thân vương nói xem chúng ta nên làm như thế nào, không phải trẫm không biết lễ hội ngày hôm qua vô cùng đông. Nhưng mà Thanh Hương lầu là kĩ viện, nếu như Cẩm y vệ tới đó chính là hủy hoại thanh danh của hoàng thất, nếu muốn điều tra, chúng ta chỉ có thể điều tra ở bên ngoài"
Lạc Úy trầm ngâm, nếu như hắn đặt chân tới Thanh Hương lầu, người trong thiên hạ rất nhanh sẽ đồn rằng hắn trăng nguyệt phong lưu mua vui ở kỹ viện, như thế thanh danh của hắn cũng giống như Ngôn Tận vừa nói, chính là hủy hoại hoàn toàn. Nhưng nếu không vào bên trong làm sao có thể tra được chân tướng
" Nhưng nếu như muốn điều tra, không phải hoàn toàn là không có cách, nhưng chỉ là Nhị thân vương có dám hay không thôi". Ngôn Tận đột nhiên lên tiếng, khiến Lạc Úy nghi hoặc, giây sau liền hiểu ra ý tứ trong câu có dám hay không kia…