Chương 2210
Bây giờ, chuyện Lý Minh Trạch phát động binh biên không chế toàn bộ nhà họ Lý ở Đông Hải đã lan rộng khắp Đông Hải. Xét cho cùng thì nhà họ Lý ở Đông Hải là gia tộc quyền lực nhất Đông Hải, nhà họ Lý cũng là một trong mười nhà quyền thế đứng đầu Thiên Phủ Chi Quốc, vôn liễng hùng hậu, không phải bọn tôm cá bọn họ có thể so sánh được.
Bất kể ai được vinh dự trở thành chủ nhà họ Lý ở Đông Hải, nhóm người trên thương trường này đêu đên chúc mừng.
Xét cho củng, không ai trong nhóm người này là kẻ ngồe, bọn họ gặp – người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiêng quỷ, giỏi nịnh hót nhất.
Được mọi người khen ngợi, Lý Minh Trạch khá kích động, anh ta cười đắc ý: “Mọi người quá khen, mời, mọi người vào trong đi!”
Lân này anh ta tuyên bô kê vị nhà họ Lý ở Đông Hải, Lý Minh Trạch phát lời mời rộng rãi, chỉ cần có người có máu mặt ở Đông Hải, gần như tất cả đều nhận được lời mời của Lý Minh Trạch.
Nhìn thấy sự xuất hiện của rát nhiều người nồi tiếng ở Đông Hải, Lý Minh Trạch vô cùng phân khích.
Nhìn quanh Đông Hải rộng lớn, ngoài anh ta Lý Minh Trạch có sức triệu tập này, còn ai có thê chỉ huy nhóm quân hùng này?
Giờ phút này, Lý Minh Trạch không hề l lắng, theo quan điềm của anh ta, giờ phút này Lý Minh Trạch đã chết, cho dù Dương Tiêu tới gây chuyện, anh ta cũng không sợ.
Như thế tất cả những điều này đều năm trong dự đoán của anh ta, sẽ không xảy ra sai sót gì.
Vùi Đột nhiên, hai bóng dáng thon dài thăng như kiêm bước xuông từ một chiêc xe ô tô màu đen.
Hai bóng dáng này rõ ràng là Dương Tiêu và Lý Minh Hiên.
– “Là chỗ này!” Dương Tiêu nhìn chằm chằm khách sạn Chí Tôn, trong mắt tràn đầy lạnh lẽo.
Ánh mắt Lý Minh Hiên thâm thúy, một luông sức mạnh vô hình trong xương quét qua mọi hướng.
Trước khi đên đây, Dương Tiêu đã giúp Lý Minh Hiên xử lý vêt thương, sau khi băng bó xong, Lý Minh Hiên nghiên răng chịu đựng cơn đau dữ dội đên hiện trường.
Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Dương Tiêu, trong mắt Dương Tiêu, Lý Minh Hiên luôn là một người đàn ông lịch thiệp, nhưng không ngờ, Lý Minh Hiên lại là một người đàn ông cứng rắn chính công.
Chảy máu không rơi nước mắt, đây là lời miêu tả chân thực nhất về Lý Minh Hiên.
“Hả? Lý Minh Hiên? Đờ mò! Anh còn chưa chêt?”
Ngay lúc Dương Tiêu và Lý Minh Hiên chuẩn bị bước vào khách sạn Chí Tôn, một giọng nói cực kỳ bất hòa đột nhiên vang lên.
Chỉ thây một người mặc vest đi giày da bước xuống từ chiếc Rolls- Royce cách đó không xa, dáng người này có phần giống vỏi Lý Minh Hiên, nêu không nhìn kỹ, có thể sẽ thực sự nghĩ người này là Lý Minh Hiên.
Nhìn thấy người tới, Lý Minh Hiên nhíu mày: “Lý Minh Hồng!”
“Lý Minh Hồng?” Dương Tiêu hơi ngạc nhiên.
Trong cả nhà họ Lý ở Đông Hải, con dưới gôi của ông Lý cũng không ít, những người nỗi tiêng nhật là Lý Minh Hiên, Lý Minh Trạch và Lý Minh Hồng.
Bậy giờ, Lý Minh Trạch và Lý Minh Hồng kề vai sát cánh, Lý Minh Hồng coi LýI Minh Trạch sai đâu đánh đó, đứng ở phía đối diện với Lý Minh Hiên.
Trước khi đến đây Dương Tiêu đã xác nhận những điêu này.
Bất kể ai được vinh dự trở thành chủ nhà họ Lý ở Đông Hải, nhóm người trên thương trường này đêu đên chúc mừng.
Xét cho củng, không ai trong nhóm người này là kẻ ngồe, bọn họ gặp – người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiêng quỷ, giỏi nịnh hót nhất.
Được mọi người khen ngợi, Lý Minh Trạch khá kích động, anh ta cười đắc ý: “Mọi người quá khen, mời, mọi người vào trong đi!”
Lân này anh ta tuyên bô kê vị nhà họ Lý ở Đông Hải, Lý Minh Trạch phát lời mời rộng rãi, chỉ cần có người có máu mặt ở Đông Hải, gần như tất cả đều nhận được lời mời của Lý Minh Trạch.
Nhìn thấy sự xuất hiện của rát nhiều người nồi tiếng ở Đông Hải, Lý Minh Trạch vô cùng phân khích.
Nhìn quanh Đông Hải rộng lớn, ngoài anh ta Lý Minh Trạch có sức triệu tập này, còn ai có thê chỉ huy nhóm quân hùng này?
Giờ phút này, Lý Minh Trạch không hề l lắng, theo quan điềm của anh ta, giờ phút này Lý Minh Trạch đã chết, cho dù Dương Tiêu tới gây chuyện, anh ta cũng không sợ.
Như thế tất cả những điều này đều năm trong dự đoán của anh ta, sẽ không xảy ra sai sót gì.
Vùi Đột nhiên, hai bóng dáng thon dài thăng như kiêm bước xuông từ một chiêc xe ô tô màu đen.
Hai bóng dáng này rõ ràng là Dương Tiêu và Lý Minh Hiên.
– “Là chỗ này!” Dương Tiêu nhìn chằm chằm khách sạn Chí Tôn, trong mắt tràn đầy lạnh lẽo.
Ánh mắt Lý Minh Hiên thâm thúy, một luông sức mạnh vô hình trong xương quét qua mọi hướng.
Trước khi đên đây, Dương Tiêu đã giúp Lý Minh Hiên xử lý vêt thương, sau khi băng bó xong, Lý Minh Hiên nghiên răng chịu đựng cơn đau dữ dội đên hiện trường.
Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Dương Tiêu, trong mắt Dương Tiêu, Lý Minh Hiên luôn là một người đàn ông lịch thiệp, nhưng không ngờ, Lý Minh Hiên lại là một người đàn ông cứng rắn chính công.
Chảy máu không rơi nước mắt, đây là lời miêu tả chân thực nhất về Lý Minh Hiên.
“Hả? Lý Minh Hiên? Đờ mò! Anh còn chưa chêt?”
Ngay lúc Dương Tiêu và Lý Minh Hiên chuẩn bị bước vào khách sạn Chí Tôn, một giọng nói cực kỳ bất hòa đột nhiên vang lên.
Chỉ thây một người mặc vest đi giày da bước xuống từ chiếc Rolls- Royce cách đó không xa, dáng người này có phần giống vỏi Lý Minh Hiên, nêu không nhìn kỹ, có thể sẽ thực sự nghĩ người này là Lý Minh Hiên.
Nhìn thấy người tới, Lý Minh Hiên nhíu mày: “Lý Minh Hồng!”
“Lý Minh Hồng?” Dương Tiêu hơi ngạc nhiên.
Trong cả nhà họ Lý ở Đông Hải, con dưới gôi của ông Lý cũng không ít, những người nỗi tiêng nhật là Lý Minh Hiên, Lý Minh Trạch và Lý Minh Hồng.
Bậy giờ, Lý Minh Trạch và Lý Minh Hồng kề vai sát cánh, Lý Minh Hồng coi LýI Minh Trạch sai đâu đánh đó, đứng ở phía đối diện với Lý Minh Hiên.
Trước khi đến đây Dương Tiêu đã xác nhận những điêu này.