Chương 2211
Lý Minh Hồng rất khó hiểu: “Tên Lôi Đông kia làm gì vậy? Không phải anh hai đã hạ lệnh giệt Lý Minh Hiên rôi sao?”
– Lôi Đông, chính là anh Đông mà Cao Tử Thành tìm đến xử lý Dương Tiêu, đến từ vùng xám Đông Hải. Kê từ sau cái chết của Võ Thu Hoằng, Lôi Đông lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai trở thành anh hùng số một Đông Hải.
Trong cuộc tranh chấp gia đình này, Lý Minh Trạch đã hứa sẽ cho Lý Minh Hồng rất nhiều lợi ích, Lý Minh Hồng cảm nồng, vì thế đã ủng hộ Lý Minh Hồng lên nằm quyền.
“Em ba, cậu có chắc là muốn hỗ trợ Lý Minh Trạch không? Nề tình cùng là đông bào, tôi có thê cho cậu một cơ hội cuôi cùng!” Lý Minh Trạch nhìn chằm chằm Lý Minh Hồng rồi trầm giọng nói.
Vốn sinh ra từ một gốc, sao nỡ thiêu đốt nhaul Lý Minh Hiên có không ít anh em, hầu hết đều là anh em cùng cha khác mẹ.
Cho dù như vậy, xét cho cùng Lý Minh Hồng cũng là hậu duệ của nhà họ Lý ở Đông Hải, Lý Minh Hiên biết Dương Tiêu tới, nhất định sẽ đại khai sát giới.
Anh đang cho Lý Minh Hông một con đường sông, nêu Lý Minh Hồng không trân trọng, thì Lý Minh Hiên sẽ không nhẹ tay với Lý Minh Hồng.
Lý Minh Hồng nghe xong, anh ta chê nhạo: “Cho tôi một cơ hội cuôi cùng?
Lý Minh Hiên, tuy anh là anh cả trong nhà, nhưng ai sẽ nghe lời anh? Bây giờ anh hai đã nắm quyền kiểm soát toàn bộ nhà họ Lý, anh cho rằng anh vẫn có khả năng trở mình?”
“Không có khả năng trở mình? Anh chắc chắn như vậy?” Dương Tiêu trầm giọng nói.
Lý Minh Hồng liếc nhìn Dương Tiêu, anh ta chê nhạo: “Anh là người được xưng là thần chết Dương Tiêu đúng không? Năm năm trước chính phủ thông báo anh xuất ngũ, ở ân năm năm, bây giờ anh tới đây thì thế nào?
Anh cho răng mình có thê lật ngược tình thế? Đừng nực cười nữa!”
“Thời kỳ đỉnh cao của anh qua rồi.
Năm năm trước chắc anh đã bị ảnh hưởng nặng nề rồi nhỉ? Nếu không, anh cũng sẽ không đột nhiên xuât ngũi”
Ảnh mát anh ta khinh thường nhìn.
chăm chăm Dương Tiêu, như thê ở trước mặt anh ta, Dương Tiêu hoàn toàn không chịu nỗi một đòn, chỉ cân anh ta ra lệnh sẽ có thê dễ dàng hạ gục được Dương Tiêu.
“Chúc mừng anh, anh đoán đúng rồi!”
Dương Tiêu thờ ơ nói.
Lý Minh Hồng liếc nhìn Lý Minh Hiên, trên mặt lộ ra vẻ dữ tọn: “Dương Tiêu giúp anh chạy trốn đúng không?
Có thể trốn thoát thì thế nào? Không cân anh hai tự mình ra tay, tôi cũng sẽ giết chết các người dê như trở bàn tay, còn muốn gây rối buổi tiệc kế thừa vị trí chủ nhà của anh hai, đúng là kẻ ngu năm mol”
“Người đâu, mau giết hai người bọn họ cho tôi”
Nhìn chằm chằm vào Dương Tiêu và Lý Minh Hiên, Lý Minh Hông bừng bừng sát khí.
Anh ta và Lý Minh Trạch là châu chấu trên cùng một dây, Lý Minh Hồng đương nhiên sẽ không để cho Dương Tiêu và Lý Minh Hiên uy hiếp địa vị của Lý Minh Trạch.
“Vâng, cậu Hồng!” Mười, hai mươi vệ sĩ phía sau Lý Minh Hồng đồng thanh hét lên.
“GiếtI!I”
– Lôi Đông, chính là anh Đông mà Cao Tử Thành tìm đến xử lý Dương Tiêu, đến từ vùng xám Đông Hải. Kê từ sau cái chết của Võ Thu Hoằng, Lôi Đông lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai trở thành anh hùng số một Đông Hải.
Trong cuộc tranh chấp gia đình này, Lý Minh Trạch đã hứa sẽ cho Lý Minh Hồng rất nhiều lợi ích, Lý Minh Hồng cảm nồng, vì thế đã ủng hộ Lý Minh Hồng lên nằm quyền.
“Em ba, cậu có chắc là muốn hỗ trợ Lý Minh Trạch không? Nề tình cùng là đông bào, tôi có thê cho cậu một cơ hội cuôi cùng!” Lý Minh Trạch nhìn chằm chằm Lý Minh Hồng rồi trầm giọng nói.
Vốn sinh ra từ một gốc, sao nỡ thiêu đốt nhaul Lý Minh Hiên có không ít anh em, hầu hết đều là anh em cùng cha khác mẹ.
Cho dù như vậy, xét cho cùng Lý Minh Hồng cũng là hậu duệ của nhà họ Lý ở Đông Hải, Lý Minh Hiên biết Dương Tiêu tới, nhất định sẽ đại khai sát giới.
Anh đang cho Lý Minh Hông một con đường sông, nêu Lý Minh Hồng không trân trọng, thì Lý Minh Hiên sẽ không nhẹ tay với Lý Minh Hồng.
Lý Minh Hồng nghe xong, anh ta chê nhạo: “Cho tôi một cơ hội cuôi cùng?
Lý Minh Hiên, tuy anh là anh cả trong nhà, nhưng ai sẽ nghe lời anh? Bây giờ anh hai đã nắm quyền kiểm soát toàn bộ nhà họ Lý, anh cho rằng anh vẫn có khả năng trở mình?”
“Không có khả năng trở mình? Anh chắc chắn như vậy?” Dương Tiêu trầm giọng nói.
Lý Minh Hồng liếc nhìn Dương Tiêu, anh ta chê nhạo: “Anh là người được xưng là thần chết Dương Tiêu đúng không? Năm năm trước chính phủ thông báo anh xuất ngũ, ở ân năm năm, bây giờ anh tới đây thì thế nào?
Anh cho răng mình có thê lật ngược tình thế? Đừng nực cười nữa!”
“Thời kỳ đỉnh cao của anh qua rồi.
Năm năm trước chắc anh đã bị ảnh hưởng nặng nề rồi nhỉ? Nếu không, anh cũng sẽ không đột nhiên xuât ngũi”
Ảnh mát anh ta khinh thường nhìn.
chăm chăm Dương Tiêu, như thê ở trước mặt anh ta, Dương Tiêu hoàn toàn không chịu nỗi một đòn, chỉ cân anh ta ra lệnh sẽ có thê dễ dàng hạ gục được Dương Tiêu.
“Chúc mừng anh, anh đoán đúng rồi!”
Dương Tiêu thờ ơ nói.
Lý Minh Hồng liếc nhìn Lý Minh Hiên, trên mặt lộ ra vẻ dữ tọn: “Dương Tiêu giúp anh chạy trốn đúng không?
Có thể trốn thoát thì thế nào? Không cân anh hai tự mình ra tay, tôi cũng sẽ giết chết các người dê như trở bàn tay, còn muốn gây rối buổi tiệc kế thừa vị trí chủ nhà của anh hai, đúng là kẻ ngu năm mol”
“Người đâu, mau giết hai người bọn họ cho tôi”
Nhìn chằm chằm vào Dương Tiêu và Lý Minh Hiên, Lý Minh Hông bừng bừng sát khí.
Anh ta và Lý Minh Trạch là châu chấu trên cùng một dây, Lý Minh Hồng đương nhiên sẽ không để cho Dương Tiêu và Lý Minh Hiên uy hiếp địa vị của Lý Minh Trạch.
“Vâng, cậu Hồng!” Mười, hai mươi vệ sĩ phía sau Lý Minh Hồng đồng thanh hét lên.
“GiếtI!I”