Chương 29
Lúc này, Tư Thanh đột nhiên đi đến bên cạnh Diệp Quân và Nạp Lan Ca, cô ấy bỗng lấy ra hai quả Hoả Linh đưa cho hai người.
Hai người Diệp Quân đều sửng sốt.
Tư Thanh nhìn hai người nói: “Để kết một thiện duyên ấy mà!”
Thiện duyên!
Diệp Quân do dự một lúc rồi nói: “Tư Thanh cô nương…”
Tư Thanh lần lượt nhét linh quả vào tay hắn và Nạp Lan Ca, sau đó quay người đi xa.
Hai quả Hoả Linh!
Quý giá không?
Rất quý giá!
Nhưng cô ấy muốn cược một ván, để kết một mối thiện duyên!
Nhỡ đâu tên họ Diệp này là một ông lớn ngầm thì sao?
Dù có lỗ thì cũng không mất bao nhiêu!
Nạp Lan Ca và Diệp Quân nhìn nhau, hắn cười: “Nhận đi!”
Nói rồi hắn cất linh quả đi!
Nếu đem linh quả này về cho tộc trưởng thì chắc chắn có thể giúp tộc trưởng tăng tu vi!
Mỗi một lần tăng tu vi là một lần tăng tuổi thọ, mà tuổi thọ của tộc trưởng bây giờ đã sắp cạn kiệt rồi!
Nếu không thể tăng tu vi thì sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng mất!
Nạp Lan Ca cũng không nói thêm, cất linh quả đi.
Mấy người đi vào sâu trong hang động, càng đi càng tối dần. Nam Thanh Việt dẫn đầu lấy một viên đá Nguyệt Quang ra, dưới dự chiếu sáng của nó, trong hang động sáng hẳn lên.
Diệp Quân nhìn quanh tứ phía rồi lại liếc nhìn Trịnh Lâm, trong lòng âm thầm đề phòng!
Một lát sau, Nam Thanh Việt dẫn đầu bỗng ngồi xổm xuống, cô ta dùng tay phải khẽ khều, một tinh thạch to bằng ngón tay cái chợt xuất hiện trước mắt mọi người!
Tử linh tinh!
Thấy vậy, tất cả mọi người đều lộ vẻ phấn khích!
Nam Thanh Việt khẽ phất ống tay áo phải, một làn kình phong phóng ra, mặt đất phía trước bị xốc hết lên, tiếp đó, một đống tử linh tinh xuất hiện trước mặt mọi người!
Phải có đến mấy nghìn viên!
Lúc này, nhóm ba người Nam Cung Việt phấn khởi hẳn lên!
Vẻ mặt Diệp Quân thì lại rất bình tĩnh, vì trực giác mách cho hắn biết rằng có điều gì đó không ổn!
Nơi này yên lặng đến đáng sợ!
Nam Thanh Việt thu hết tất cả rồi bắt đầu chia phần!
Rất nhanh sau đó, ba người bọn họ mỗi người đều được chia một nghìn hai trăm viên!
Nam Thanh Việt hào hứng nói: “Chắc chắn nơi này có linh mạch, hơn nữa rất có thể không chỉ một nhánh thôi đâu!”
Hai người Diệp Quân đều sửng sốt.
Tư Thanh nhìn hai người nói: “Để kết một thiện duyên ấy mà!”
Thiện duyên!
Diệp Quân do dự một lúc rồi nói: “Tư Thanh cô nương…”
Tư Thanh lần lượt nhét linh quả vào tay hắn và Nạp Lan Ca, sau đó quay người đi xa.
Hai quả Hoả Linh!
Quý giá không?
Rất quý giá!
Nhưng cô ấy muốn cược một ván, để kết một mối thiện duyên!
Nhỡ đâu tên họ Diệp này là một ông lớn ngầm thì sao?
Dù có lỗ thì cũng không mất bao nhiêu!
Nạp Lan Ca và Diệp Quân nhìn nhau, hắn cười: “Nhận đi!”
Nói rồi hắn cất linh quả đi!
Nếu đem linh quả này về cho tộc trưởng thì chắc chắn có thể giúp tộc trưởng tăng tu vi!
Mỗi một lần tăng tu vi là một lần tăng tuổi thọ, mà tuổi thọ của tộc trưởng bây giờ đã sắp cạn kiệt rồi!
Nếu không thể tăng tu vi thì sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng mất!
Nạp Lan Ca cũng không nói thêm, cất linh quả đi.
Mấy người đi vào sâu trong hang động, càng đi càng tối dần. Nam Thanh Việt dẫn đầu lấy một viên đá Nguyệt Quang ra, dưới dự chiếu sáng của nó, trong hang động sáng hẳn lên.
Diệp Quân nhìn quanh tứ phía rồi lại liếc nhìn Trịnh Lâm, trong lòng âm thầm đề phòng!
Một lát sau, Nam Thanh Việt dẫn đầu bỗng ngồi xổm xuống, cô ta dùng tay phải khẽ khều, một tinh thạch to bằng ngón tay cái chợt xuất hiện trước mắt mọi người!
Tử linh tinh!
Thấy vậy, tất cả mọi người đều lộ vẻ phấn khích!
Nam Thanh Việt khẽ phất ống tay áo phải, một làn kình phong phóng ra, mặt đất phía trước bị xốc hết lên, tiếp đó, một đống tử linh tinh xuất hiện trước mặt mọi người!
Phải có đến mấy nghìn viên!
Lúc này, nhóm ba người Nam Cung Việt phấn khởi hẳn lên!
Vẻ mặt Diệp Quân thì lại rất bình tĩnh, vì trực giác mách cho hắn biết rằng có điều gì đó không ổn!
Nơi này yên lặng đến đáng sợ!
Nam Thanh Việt thu hết tất cả rồi bắt đầu chia phần!
Rất nhanh sau đó, ba người bọn họ mỗi người đều được chia một nghìn hai trăm viên!
Nam Thanh Việt hào hứng nói: “Chắc chắn nơi này có linh mạch, hơn nữa rất có thể không chỉ một nhánh thôi đâu!”