Chương 28
Trịnh Lâm cười khẽ rồi đáp: “Diệp Quân công tử, đồ có tốt đến mức nào thì cũng phải có mạng dùng mới được!”
Lúc này, Nạp Lan Ca đột nhiên lên tiếng: “Trịnh công tử!”
Nói rồi cô thẳng tay vứt năm quả Hỏa Linh tới trước mặt Trịnh Lâm: “Biến mẹ nhà ngươi đi!”
Diệp Quân nghe vậy thì ngớ người!
Sao cô vợ này lớn lối ghê vậy?
Sắc mặt Trịnh Lâm vô cùng khó coi, hắn ta nhìn Nạp Lan Ca chòng chọc nhưng cô không hề e sợ: “Nếu ngươi muốn đấu tay đôi thì bây giờ chúng ta có thể quyết chiến sinh tử luôn!”
Trịnh Lâm nhìn chằm chằm Nạp Lan Ca, tay phải từ từ siết chặt.
Còn Diệp Quân đứng bên cạnh thì hơi nheo mắt, ánh mắt đã hằn lên sát khí.
Bấy giờ, Nam Thanh Việt đứng bên cạnh đột nhiên cất lời: “Các ngươi ồn ào gì vậy? Chẳng phải chỉ là một chuyện nhỏ thôi sao? Không cần phải vậy!”
Trịnh Lâm thu hồi ánh mắt, buông lỏng tay phải rồi lạnh lùng nhìn Diệp Quân, cười gằn một tiếng, xong quay người bỏ đi!
Hắn ta không hoàn toàn trở mặt!
Vì đạo sư của Nạp Lan Ca là Phí Bán Thanh, là một trong ba đạo sư siêu cấp của thư viện Quan Huyên, dù có là nhà họ Trịnh cũng không dám tùy tiện mạo phạm!
Diệp Quân nhìn Trịnh Lâm mà không nói gì, không biết đang nghĩ gì.
Lúc này, trong Tiểu Tháp vọng ra tiếng nói: “Tên nhóc này không giống cha hắn!”
Giọng nói bí ẩn kia hỏi: “Sao lại nói như vậy?”
Tiểu Tháp trầm giọng trả lời: “Nếu là cha hắn thì tên kia đã chết rồi!”
Giọng nói bí ẩn lại hỏi: “Sau đó thì sao?”
Tiểu Tháp trả lời: “Sau đó cha hắn gọi thêm người, sau đó nữa thì cả cái Nam Châu sẽ không còn nữa!”
Giọng nói bí ẩn: “…”
Tiểu Tháp khẽ than: “Ta thật sự không muốn nhìn thấy cảnh đó nữa! Hầy!”
…
Nam Thanh Việt nhìn Nạp Lan Ca, cười nói: “Tiểu Ca, đừng giận nữa!”
Nói rồi cô ta chỉ nhìn Diệp Quân mà không nói gì.
Vẻ mặt Nạp Lan Ca bình tĩnh, cô nhìn Diệp Quân: “Chúng ta có đi tiếp không?”
Hắn cười khẽ: “Cũng đã đến đây rồi, tiếp tục xem thế nào!”
Nạp Lan Ca hỏi: “Huynh chắc không?”
Diệp Quân gật đầu, khẽ mỉm cười đáp: “Không sao đâu!”
Không sao đâu!
Nạp Lan Ca nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Diệp Quân, cười nhẹ trả lời: “Được!”
Sự tự tin của chàng trai này chính là thứ từ trước đến nay cô vô cùng tán thưởng!
Đương nhiên, bây giờ còn thêm một điều nữa, đó chính là sự sắc bén của hắn!
Ôn tồn lễ độ nhưng không thiếu đi sự sắc bén!
Nhóm người cùng đi vào trong sơn động kia.
Lúc này, Nạp Lan Ca đột nhiên lên tiếng: “Trịnh công tử!”
Nói rồi cô thẳng tay vứt năm quả Hỏa Linh tới trước mặt Trịnh Lâm: “Biến mẹ nhà ngươi đi!”
Diệp Quân nghe vậy thì ngớ người!
Sao cô vợ này lớn lối ghê vậy?
Sắc mặt Trịnh Lâm vô cùng khó coi, hắn ta nhìn Nạp Lan Ca chòng chọc nhưng cô không hề e sợ: “Nếu ngươi muốn đấu tay đôi thì bây giờ chúng ta có thể quyết chiến sinh tử luôn!”
Trịnh Lâm nhìn chằm chằm Nạp Lan Ca, tay phải từ từ siết chặt.
Còn Diệp Quân đứng bên cạnh thì hơi nheo mắt, ánh mắt đã hằn lên sát khí.
Bấy giờ, Nam Thanh Việt đứng bên cạnh đột nhiên cất lời: “Các ngươi ồn ào gì vậy? Chẳng phải chỉ là một chuyện nhỏ thôi sao? Không cần phải vậy!”
Trịnh Lâm thu hồi ánh mắt, buông lỏng tay phải rồi lạnh lùng nhìn Diệp Quân, cười gằn một tiếng, xong quay người bỏ đi!
Hắn ta không hoàn toàn trở mặt!
Vì đạo sư của Nạp Lan Ca là Phí Bán Thanh, là một trong ba đạo sư siêu cấp của thư viện Quan Huyên, dù có là nhà họ Trịnh cũng không dám tùy tiện mạo phạm!
Diệp Quân nhìn Trịnh Lâm mà không nói gì, không biết đang nghĩ gì.
Lúc này, trong Tiểu Tháp vọng ra tiếng nói: “Tên nhóc này không giống cha hắn!”
Giọng nói bí ẩn kia hỏi: “Sao lại nói như vậy?”
Tiểu Tháp trầm giọng trả lời: “Nếu là cha hắn thì tên kia đã chết rồi!”
Giọng nói bí ẩn lại hỏi: “Sau đó thì sao?”
Tiểu Tháp trả lời: “Sau đó cha hắn gọi thêm người, sau đó nữa thì cả cái Nam Châu sẽ không còn nữa!”
Giọng nói bí ẩn: “…”
Tiểu Tháp khẽ than: “Ta thật sự không muốn nhìn thấy cảnh đó nữa! Hầy!”
…
Nam Thanh Việt nhìn Nạp Lan Ca, cười nói: “Tiểu Ca, đừng giận nữa!”
Nói rồi cô ta chỉ nhìn Diệp Quân mà không nói gì.
Vẻ mặt Nạp Lan Ca bình tĩnh, cô nhìn Diệp Quân: “Chúng ta có đi tiếp không?”
Hắn cười khẽ: “Cũng đã đến đây rồi, tiếp tục xem thế nào!”
Nạp Lan Ca hỏi: “Huynh chắc không?”
Diệp Quân gật đầu, khẽ mỉm cười đáp: “Không sao đâu!”
Không sao đâu!
Nạp Lan Ca nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Diệp Quân, cười nhẹ trả lời: “Được!”
Sự tự tin của chàng trai này chính là thứ từ trước đến nay cô vô cùng tán thưởng!
Đương nhiên, bây giờ còn thêm một điều nữa, đó chính là sự sắc bén của hắn!
Ôn tồn lễ độ nhưng không thiếu đi sự sắc bén!
Nhóm người cùng đi vào trong sơn động kia.