Chương 30
Trịnh Lâm gật đầu đồng tình: “Đi!”
Nói rồi hắn ta nhanh chóng đi sâu hơn vào hang động!
Nhóm người tiếp tục đi về phía trước.
Trên đường, ba người Nam Thanh Việt tiếp tục phát hiện thêm rất nhiều tử linh tinh, hơn nữa, càng vào trong tử linh tinh càng nhiều!
Mà lúc này, Diệp Quân lại dừng bước!
Hắn cảm thấy không ổn!
Có nguy hiểm!
Diệp Quân định dẫn Nạp Lan Ca rút lui nhưng giọng của Tiểu Tháp lại bỗng vang lên: “Đi xem thử đi!”
Diệp Quân ngớ người, sau đó nói: “Tháp gia, trong hang động này có nguy hiểm không?”
Tiểu Tháp nói: “Với ngươi thì không!”
Không có!
Diệp Quân chớp mắt hiểu ra: “Không nguy hiểm với ta nhưng nguy hiểm với bọn họ? Ta hiểu vậy đúng không?”
Tiểu Tháp trả lời: “Đi xem thử đi!”
Diệp Quân do dự một lúc rồi gật đầu.
Tuy trong lòng còn nghi ngờ nhưng hắn biết Tháp gia sẽ không hại hắn!
Diệp Quân dẫn Nạp Lan Ca tiếp tục đi vào trong.
Đúng lúc này, Nam Thanh Việt dẫn đầu lại đột nhiên dừng bước, cô ta ngồi xổm xuống, thò tay phải xuống bới đất, sau đó một viên tử tinh to bằng đầu nắm đấm con nít xuất hiện trên tay cô ta.
Nhìn thấy viên tử tinh này, ánh mắt cô ta bỗng nhiên trở nên nóng rực!
Trịnh Lâm đứng bên cạnh cô ta thì càng phấn khích không thôi: “Trời ạ! Tử linh tinh to thế này! Dòng linh mạch ở đây chắc hẳn phải là linh mạch cực phẩm!”
Linh mạch cực phẩm!
Dù là Tư Thanh vẫn luôn tỉnh táo kia thì vẫn cảm thấy xao động!
Vì ba đại thế gia bây giờ, mỗi nhà chỉ sở hữu một dòng linh mạch cực phẩm thôi. Hơn nữa, chính nhờ dòng linh mạch cực phẩm này mà ba đại thế gia mới có thể bồi dưỡng ra nhiều cường giả và thiên tài hơn.
Tu luyện cần tiền đấy!
Không có tiền thì ngươi có tài năng đến thế nào cũng chẳng có ý nghĩa gì!
Nếu có được dòng linh mạch này…
Giờ phút này, cả ba người đều có suy nghĩ này.
Không còn gì để nghi ngờ, gia tộc ai có được nhánh linh mạch này thì chắc chắn gia tộc đó sẽ vượt xa hai gia tộc còn lại trong vòng mười năm tới!
Nhánh linh mạch cực phẩm này đủ để phá vỡ thế cân bằng của các thế lực ở Nam Châu!
Tất cả đều động lòng!
Nam Thanh Việt bỗng cất giọng: “Ta biết suy nghĩ của hai người, ta cũng nghĩ như vậy, nhưng lúc này chúng ta vẫn nên đoàn kết với nhau, đúng không?”
Trịnh Lâm khẽ gật đầu: “Đúng!”
Nói rồi hắn ta nhanh chóng đi sâu hơn vào hang động!
Nhóm người tiếp tục đi về phía trước.
Trên đường, ba người Nam Thanh Việt tiếp tục phát hiện thêm rất nhiều tử linh tinh, hơn nữa, càng vào trong tử linh tinh càng nhiều!
Mà lúc này, Diệp Quân lại dừng bước!
Hắn cảm thấy không ổn!
Có nguy hiểm!
Diệp Quân định dẫn Nạp Lan Ca rút lui nhưng giọng của Tiểu Tháp lại bỗng vang lên: “Đi xem thử đi!”
Diệp Quân ngớ người, sau đó nói: “Tháp gia, trong hang động này có nguy hiểm không?”
Tiểu Tháp nói: “Với ngươi thì không!”
Không có!
Diệp Quân chớp mắt hiểu ra: “Không nguy hiểm với ta nhưng nguy hiểm với bọn họ? Ta hiểu vậy đúng không?”
Tiểu Tháp trả lời: “Đi xem thử đi!”
Diệp Quân do dự một lúc rồi gật đầu.
Tuy trong lòng còn nghi ngờ nhưng hắn biết Tháp gia sẽ không hại hắn!
Diệp Quân dẫn Nạp Lan Ca tiếp tục đi vào trong.
Đúng lúc này, Nam Thanh Việt dẫn đầu lại đột nhiên dừng bước, cô ta ngồi xổm xuống, thò tay phải xuống bới đất, sau đó một viên tử tinh to bằng đầu nắm đấm con nít xuất hiện trên tay cô ta.
Nhìn thấy viên tử tinh này, ánh mắt cô ta bỗng nhiên trở nên nóng rực!
Trịnh Lâm đứng bên cạnh cô ta thì càng phấn khích không thôi: “Trời ạ! Tử linh tinh to thế này! Dòng linh mạch ở đây chắc hẳn phải là linh mạch cực phẩm!”
Linh mạch cực phẩm!
Dù là Tư Thanh vẫn luôn tỉnh táo kia thì vẫn cảm thấy xao động!
Vì ba đại thế gia bây giờ, mỗi nhà chỉ sở hữu một dòng linh mạch cực phẩm thôi. Hơn nữa, chính nhờ dòng linh mạch cực phẩm này mà ba đại thế gia mới có thể bồi dưỡng ra nhiều cường giả và thiên tài hơn.
Tu luyện cần tiền đấy!
Không có tiền thì ngươi có tài năng đến thế nào cũng chẳng có ý nghĩa gì!
Nếu có được dòng linh mạch này…
Giờ phút này, cả ba người đều có suy nghĩ này.
Không còn gì để nghi ngờ, gia tộc ai có được nhánh linh mạch này thì chắc chắn gia tộc đó sẽ vượt xa hai gia tộc còn lại trong vòng mười năm tới!
Nhánh linh mạch cực phẩm này đủ để phá vỡ thế cân bằng của các thế lực ở Nam Châu!
Tất cả đều động lòng!
Nam Thanh Việt bỗng cất giọng: “Ta biết suy nghĩ của hai người, ta cũng nghĩ như vậy, nhưng lúc này chúng ta vẫn nên đoàn kết với nhau, đúng không?”
Trịnh Lâm khẽ gật đầu: “Đúng!”