Chương 35: Tam công chúa Vương Hy
Buổi tối hôm đó là tiệc chào mừng sứ giả nước Thục,Nhược Khê nói với Bích Lan:
"Trang điểm cho ta đậm một chút và lấy cho ta bộ váy tơ tằm đỏ ".
Bích Lan tò mò hỏi:
"Sao hôm nay vương phi lại thay đổi phong cách vậy ạ!".
Nhược Khê nở nụ cười bí hiểm:
"Ta thích,em cứ trang điểm cho ta,nhưng búi tóc đơn giản thôi nhé ".
"Dạ,nô tỳ biết rồi".
Lúc Tuyên Vương vào đón nàng thì ngỡ ngàng trong giây lát,gương mặt kiêu sa được trang điểm tỉ mỉ,giữa trán lại điểm một bông hoa mẫu đơn đỏ rực càng làm tăng lên vẻ quyến rũ của nàng.
Nàng mặc bộ váy tơ tằm càng làm tôn lên dáng người uyển chuyển của nàng,tuyên vương nhìn không chớp mắt vì đã lâu rồi nàng không mặc và trang điểm long trọng thế này.
Vương gia trìu mến nhìn nàng:
"Sao bữa nay nàng mặc long trọng thế?".
Nhược Khê nhìn chàng dí dỏm:
"Để xem vị mỹ nhân kia và thiếp xem ai xuất sắc hơn ".
Vương gia cười lớn:
"Ta không nghĩ vương phi của ta lại đáng yêu thế này đâu ".
Hai người cùng vào cung,chỗ ngồi của vương gia và vương phi ngồi vị trí ngay phía dưới của hoàng thượng,đó là đặc quyền riêng của Tuyên Vương ngay cả thái tử cũng không vượt qua được có thể thấy sự yêu thương của hoàng thượng với vương gia.
Lúc hai người tay trong tay bước vào mọi ánh mắt mọi người ngưỡng mộ nhìn,hai người như một đôi bích nhân đẹp hoàn mỹ,họ sinh ra như để giành cho nhau.
Vị vương phi cũng thật là xinh đẹp xuất chúng,mọi người xì xào nghe nói đó là một kì nữ,cái gì cũng tinh thông có lẽ người như vậy mới xứng với vị vương gia tài giỏi của họ.
Thái tử bước vào sau,ánh mắt đố kị và ghen ghét,vì sao cái gì tốt đẹp cũng đều thuộc về vị vương thúc kia,ngay cả người con gái đẹp xuất thần kia cũng thuộc về người đó,che đi ánh mắt thâm độc là vẻ ngoài giả tạo.
Thái tử mỉm cười đi đến trước mặt:
"Tham kiến hoàng thúc,hoàng thẩm".
Nụ cười thờ ơ của tuyên vương ngẩng lên rồi gật nhẹ,còn Nhược Khê thì nở nụ cười xã giao,thái tử như trìm đắm vào nụ cười ấy.
Mãi đến khi ánh mắt sắc lạnh của vương gia nhìn qua hắn mới thu hồi vẻ mặt của mình lại,biết mình thất thố nên hắn vội vàng đi xuống.
Một lúc sau đại hoàng tử cùng đoàn sứ thần nước Thục tiến vào,vội vàng quỳ xuống hành lễ,sau nghi thức chào hỏi và dâng quà tặng,nhạc cung đình vang lên buổi tiệc chính thức bắt đầu.
Vừa khi bước vào Nhược Khê đã nhìn thấy đại hoàng tử,hóa ra lại có duyên như thế,vậy cô nương mà cô chữa bệnh cũng có lai lịch.
Nhược Khê cúi xuống nói nhỏ với vương gia,kể qua loa sự tình,chàng cười nói:
"Vương Cẩn này là một người quang minh lỗi lạc,nàng đã có ơn với hắn trước sau gì cũng được hồi báo,nếu ta không nhầm người bị bệnh là đại tiểu thư của tể tướng nước Thục tên là Lưu Ý Nhi từng bị tam công chúa phạt ngâm mình trong nước lạnh giữa mùa đông lạnh giá nên để lại bệnh căn,từng đi khắp nơi tìm danh y".
Đại hoàng tử này không phải là vật trong ao,ta nghĩ hắn sẽ nhanh chóng sử lý hết chướng ngại vật để làm thái tử sẽ sớm hay muộn thôi.
Tiếng nhạc nhẹ nhàng bay bổng vang lên,từng đợt vũ công tiến vào,những điệu múa xoay tròn,uốn lượn,các vũ công dạt ra nhường lối cho một vũ công mặc váy đỏ,nàng ta uốn lượn xoay mình,thân hình mềm dẻo đeo khăn che mặt làm tất cả các vương tôn công tử ở đây đều tò mò ánh mắt sát vào thân hình hoàn mỹ của nàng ta.
Kết thúc điệu nhảy vũ công đó từ từ tháo khăn che mặt xuống,một gương mặt hoàn mỹ từ từ hiện ra ngay cả thái tử và các quan lại không nhịn được cảm thán:
"Thật là mỹ nữ hiếm gặp mà,e là chỉ kém vương phi một bậc thôi ".
Nàng ta giọng nói thánh thót vang lên:
"Vương Hy xin thỉnh an hoàng thượng,".
Đại hoàng tử trịnh trọng đứng lên thưa:
"Khởi bẩm bệ hạ đây là tam muội của thần,muốn dâng lên quý quốc điệu múa của nước Thục để tăng phần giao hảo giữa hai nước".
Tam công chúa lên tiếng:
"Thưa hoàng thượng thần nữ phụng lệnh phụ hoàng dâng lên cho hoàng thượng bức mật tín gửi riêng cho hoàng thượng ".
Rồi cô ta dâng lên cho hoàng thượng,tổng quản đi xuống cầm lấy và dâng cho người.
Hoàng thượng từ từ mở ra và đọc,khuôn mặt lúc nhăn nhó rồi im lặng không nói gì,đóng mật thư vào rồi giọng hoàng thượng trầm ấm và uy quyền:
"Ta đã hiểu rõ ý của hoàng thượng của quý quốc,vậy người tam công chúa muốn chọn hòa thân là ai,để ta xem có thể chấp nhận được không?".
Tam công chúa dõng dạc nói:
"Thưa hoàng thượng,tiểu nữ một lòng ái mộ tuyên vương điện hạ muốn lấy duy nhất một mình chàng thôi ạ,tiểu nữ cũng là công chúa nên muốn làm bình thê của chàng ".
Cả triều đình xôn xao,mọi người ai cũng thầmngưỡng mộ vương gia,hoàng hậu vui mừng khi có người gặp họa,từ sau vụ việc trước hoàng hậu căm thù Nhược Khê đến tận xương tủy.
Nhược Khê cười mỉa mai trào phúng quay ra nói với tuyên vương:
"Nợ hoa đào của chàng kìa",giọng giận dỗi.
Tuyên Vương cũng giật mình không nghĩ người công chúa chọn hòa thân sẽ là mình.
"Trang điểm cho ta đậm một chút và lấy cho ta bộ váy tơ tằm đỏ ".
Bích Lan tò mò hỏi:
"Sao hôm nay vương phi lại thay đổi phong cách vậy ạ!".
Nhược Khê nở nụ cười bí hiểm:
"Ta thích,em cứ trang điểm cho ta,nhưng búi tóc đơn giản thôi nhé ".
"Dạ,nô tỳ biết rồi".
Lúc Tuyên Vương vào đón nàng thì ngỡ ngàng trong giây lát,gương mặt kiêu sa được trang điểm tỉ mỉ,giữa trán lại điểm một bông hoa mẫu đơn đỏ rực càng làm tăng lên vẻ quyến rũ của nàng.
Nàng mặc bộ váy tơ tằm càng làm tôn lên dáng người uyển chuyển của nàng,tuyên vương nhìn không chớp mắt vì đã lâu rồi nàng không mặc và trang điểm long trọng thế này.
Vương gia trìu mến nhìn nàng:
"Sao bữa nay nàng mặc long trọng thế?".
Nhược Khê nhìn chàng dí dỏm:
"Để xem vị mỹ nhân kia và thiếp xem ai xuất sắc hơn ".
Vương gia cười lớn:
"Ta không nghĩ vương phi của ta lại đáng yêu thế này đâu ".
Hai người cùng vào cung,chỗ ngồi của vương gia và vương phi ngồi vị trí ngay phía dưới của hoàng thượng,đó là đặc quyền riêng của Tuyên Vương ngay cả thái tử cũng không vượt qua được có thể thấy sự yêu thương của hoàng thượng với vương gia.
Lúc hai người tay trong tay bước vào mọi ánh mắt mọi người ngưỡng mộ nhìn,hai người như một đôi bích nhân đẹp hoàn mỹ,họ sinh ra như để giành cho nhau.
Vị vương phi cũng thật là xinh đẹp xuất chúng,mọi người xì xào nghe nói đó là một kì nữ,cái gì cũng tinh thông có lẽ người như vậy mới xứng với vị vương gia tài giỏi của họ.
Thái tử bước vào sau,ánh mắt đố kị và ghen ghét,vì sao cái gì tốt đẹp cũng đều thuộc về vị vương thúc kia,ngay cả người con gái đẹp xuất thần kia cũng thuộc về người đó,che đi ánh mắt thâm độc là vẻ ngoài giả tạo.
Thái tử mỉm cười đi đến trước mặt:
"Tham kiến hoàng thúc,hoàng thẩm".
Nụ cười thờ ơ của tuyên vương ngẩng lên rồi gật nhẹ,còn Nhược Khê thì nở nụ cười xã giao,thái tử như trìm đắm vào nụ cười ấy.
Mãi đến khi ánh mắt sắc lạnh của vương gia nhìn qua hắn mới thu hồi vẻ mặt của mình lại,biết mình thất thố nên hắn vội vàng đi xuống.
Một lúc sau đại hoàng tử cùng đoàn sứ thần nước Thục tiến vào,vội vàng quỳ xuống hành lễ,sau nghi thức chào hỏi và dâng quà tặng,nhạc cung đình vang lên buổi tiệc chính thức bắt đầu.
Vừa khi bước vào Nhược Khê đã nhìn thấy đại hoàng tử,hóa ra lại có duyên như thế,vậy cô nương mà cô chữa bệnh cũng có lai lịch.
Nhược Khê cúi xuống nói nhỏ với vương gia,kể qua loa sự tình,chàng cười nói:
"Vương Cẩn này là một người quang minh lỗi lạc,nàng đã có ơn với hắn trước sau gì cũng được hồi báo,nếu ta không nhầm người bị bệnh là đại tiểu thư của tể tướng nước Thục tên là Lưu Ý Nhi từng bị tam công chúa phạt ngâm mình trong nước lạnh giữa mùa đông lạnh giá nên để lại bệnh căn,từng đi khắp nơi tìm danh y".
Đại hoàng tử này không phải là vật trong ao,ta nghĩ hắn sẽ nhanh chóng sử lý hết chướng ngại vật để làm thái tử sẽ sớm hay muộn thôi.
Tiếng nhạc nhẹ nhàng bay bổng vang lên,từng đợt vũ công tiến vào,những điệu múa xoay tròn,uốn lượn,các vũ công dạt ra nhường lối cho một vũ công mặc váy đỏ,nàng ta uốn lượn xoay mình,thân hình mềm dẻo đeo khăn che mặt làm tất cả các vương tôn công tử ở đây đều tò mò ánh mắt sát vào thân hình hoàn mỹ của nàng ta.
Kết thúc điệu nhảy vũ công đó từ từ tháo khăn che mặt xuống,một gương mặt hoàn mỹ từ từ hiện ra ngay cả thái tử và các quan lại không nhịn được cảm thán:
"Thật là mỹ nữ hiếm gặp mà,e là chỉ kém vương phi một bậc thôi ".
Nàng ta giọng nói thánh thót vang lên:
"Vương Hy xin thỉnh an hoàng thượng,".
Đại hoàng tử trịnh trọng đứng lên thưa:
"Khởi bẩm bệ hạ đây là tam muội của thần,muốn dâng lên quý quốc điệu múa của nước Thục để tăng phần giao hảo giữa hai nước".
Tam công chúa lên tiếng:
"Thưa hoàng thượng thần nữ phụng lệnh phụ hoàng dâng lên cho hoàng thượng bức mật tín gửi riêng cho hoàng thượng ".
Rồi cô ta dâng lên cho hoàng thượng,tổng quản đi xuống cầm lấy và dâng cho người.
Hoàng thượng từ từ mở ra và đọc,khuôn mặt lúc nhăn nhó rồi im lặng không nói gì,đóng mật thư vào rồi giọng hoàng thượng trầm ấm và uy quyền:
"Ta đã hiểu rõ ý của hoàng thượng của quý quốc,vậy người tam công chúa muốn chọn hòa thân là ai,để ta xem có thể chấp nhận được không?".
Tam công chúa dõng dạc nói:
"Thưa hoàng thượng,tiểu nữ một lòng ái mộ tuyên vương điện hạ muốn lấy duy nhất một mình chàng thôi ạ,tiểu nữ cũng là công chúa nên muốn làm bình thê của chàng ".
Cả triều đình xôn xao,mọi người ai cũng thầmngưỡng mộ vương gia,hoàng hậu vui mừng khi có người gặp họa,từ sau vụ việc trước hoàng hậu căm thù Nhược Khê đến tận xương tủy.
Nhược Khê cười mỉa mai trào phúng quay ra nói với tuyên vương:
"Nợ hoa đào của chàng kìa",giọng giận dỗi.
Tuyên Vương cũng giật mình không nghĩ người công chúa chọn hòa thân sẽ là mình.