Chương 1318
Vương Nhất và Lãnh Nhan bình tĩnh nhìn một màn này, không có gì bất ngờ.
Nhà họ Nhan rơi vào bước này, đây là sự thật mà bọn họ đều đoán được.
Phàm là người bước ra từ bốn biên giới, đều là người có tính khí nóng nảy, không chịu uy hiếp nhất.
Đặc biệt là loại nợ Vương Nhất một mạng như Thiết Diện thì càng biết ơn.
Nhà họ Nhan lại kêu Thiết Diện đi giết Vương Nhất, ông ta có thể đồng ý sao?
“Ẩn chủ, tôi đã thay cậu giải quyết tất cả, Thiên An không còn ai có thể uy hiếp được cậu nữa!”
Xung quanh không có ai, Thiết Diện cuối cùng cũng gọi thân phận thật của Vương Nhất.
Vương Nhất gật đầu, đang chuẩn bị rời khỏi biệt thự của nhà họ Kim thì lại phát hiện Thiết Diện cũng đi theo đằng sau anh.
Anh quay đầu liếc nhìn, hỏi: “Ông bây giờ đã tự do, tại sao không rời đi?”
Thiết Diện mặt mày trịnh trọng: “Mấy năm trước, Ẩn chủ từng tha cho tôi một con đường sống, không ngờ tới bây giờ lại mạo phạm Ẩn chủ, tôi là người có tội, nếu không làm chút chuyện gì đó, trong lòng rất hổ thẹn!”
Vương Nhất trầm mặc một lúc, bỗng hỏi: “Ông muốn đi theo tôi sao?”
“Đúng vậy!”
Thiết Diện quỳ một gối xuống đất, hai tay để trước ngực, làm nghi thức có tiêu chuẩn cao nhất ở biên giới phía Tây.
Vương Nhất cảm nhận được thành ý của ông ta, gật đầu.
“Nếu ông đã nghĩ xong, vậy thì đi theo tôi đi.”
“Nhưng tôi nói trước với ông, đi theo tôi, ông sẽ gặp phải rất nhiều nguy hiểm.”
Thiết Diện như trút được gánh nặng mà thở phào: “Có nguy hiểm hơn nữa có thể nguy hiểm bằng biên giới phía Bắc sao?”
Vương Nhất mỉm cười, cũng không nói gì nữa.
Cạch!
Anh đẩy cửa lớn của nhà họ Kim ra, đanh giọng nói: “Lý Tinh Sở ở đâu?”
Nữ giúp việc của nhà họ Kim thấy thảm cảnh đầy sân thì đâu dám không nói thật.
“Ở căn phòng đầu tiên trên tầng!”
Vương Nhất trầm tư một lúc, sau đó nói với Lý Tinh Sở, Thiết Diện và Hồng Phật: “Ba người đi tìm Lý Tinh Sở, Vương Lâm có thể tha trước, nhưng Lý Tinh Sở, anh ta buộc phải chết!”
“Vâng, thiếu chủ!”
Trong mắt Lãnh Nhan cũng có chút hàn quang.
Thiếu chủ nhiều lần cho anh ta con đường sống, anh ta lại không biết trân trọng, hết lần này tới lần khác bày ra âm mưu!
Nên chết từ lâu rồi!
Cô ta đang chuẩn bị đi lên thì phát hiện Vương Nhất không đi cùng, mà đi về phía sân sau.
Nơi đó là phòng của Kim Thúy Như.
Lãnh Nhan lập tức hiểu được cái gì đó, cũng không hỏi nữa.
Có một số ân oán, chỉ có một mình thiếu chủ đi.
Nhà họ Nhan rơi vào bước này, đây là sự thật mà bọn họ đều đoán được.
Phàm là người bước ra từ bốn biên giới, đều là người có tính khí nóng nảy, không chịu uy hiếp nhất.
Đặc biệt là loại nợ Vương Nhất một mạng như Thiết Diện thì càng biết ơn.
Nhà họ Nhan lại kêu Thiết Diện đi giết Vương Nhất, ông ta có thể đồng ý sao?
“Ẩn chủ, tôi đã thay cậu giải quyết tất cả, Thiên An không còn ai có thể uy hiếp được cậu nữa!”
Xung quanh không có ai, Thiết Diện cuối cùng cũng gọi thân phận thật của Vương Nhất.
Vương Nhất gật đầu, đang chuẩn bị rời khỏi biệt thự của nhà họ Kim thì lại phát hiện Thiết Diện cũng đi theo đằng sau anh.
Anh quay đầu liếc nhìn, hỏi: “Ông bây giờ đã tự do, tại sao không rời đi?”
Thiết Diện mặt mày trịnh trọng: “Mấy năm trước, Ẩn chủ từng tha cho tôi một con đường sống, không ngờ tới bây giờ lại mạo phạm Ẩn chủ, tôi là người có tội, nếu không làm chút chuyện gì đó, trong lòng rất hổ thẹn!”
Vương Nhất trầm mặc một lúc, bỗng hỏi: “Ông muốn đi theo tôi sao?”
“Đúng vậy!”
Thiết Diện quỳ một gối xuống đất, hai tay để trước ngực, làm nghi thức có tiêu chuẩn cao nhất ở biên giới phía Tây.
Vương Nhất cảm nhận được thành ý của ông ta, gật đầu.
“Nếu ông đã nghĩ xong, vậy thì đi theo tôi đi.”
“Nhưng tôi nói trước với ông, đi theo tôi, ông sẽ gặp phải rất nhiều nguy hiểm.”
Thiết Diện như trút được gánh nặng mà thở phào: “Có nguy hiểm hơn nữa có thể nguy hiểm bằng biên giới phía Bắc sao?”
Vương Nhất mỉm cười, cũng không nói gì nữa.
Cạch!
Anh đẩy cửa lớn của nhà họ Kim ra, đanh giọng nói: “Lý Tinh Sở ở đâu?”
Nữ giúp việc của nhà họ Kim thấy thảm cảnh đầy sân thì đâu dám không nói thật.
“Ở căn phòng đầu tiên trên tầng!”
Vương Nhất trầm tư một lúc, sau đó nói với Lý Tinh Sở, Thiết Diện và Hồng Phật: “Ba người đi tìm Lý Tinh Sở, Vương Lâm có thể tha trước, nhưng Lý Tinh Sở, anh ta buộc phải chết!”
“Vâng, thiếu chủ!”
Trong mắt Lãnh Nhan cũng có chút hàn quang.
Thiếu chủ nhiều lần cho anh ta con đường sống, anh ta lại không biết trân trọng, hết lần này tới lần khác bày ra âm mưu!
Nên chết từ lâu rồi!
Cô ta đang chuẩn bị đi lên thì phát hiện Vương Nhất không đi cùng, mà đi về phía sân sau.
Nơi đó là phòng của Kim Thúy Như.
Lãnh Nhan lập tức hiểu được cái gì đó, cũng không hỏi nữa.
Có một số ân oán, chỉ có một mình thiếu chủ đi.