Chương 1317
Ông ta rất thông minh, không có làm lộ thân phận của Vương Nhất.
Ngay sau đó, ánh mắt của ông ta cũng trở nên rét lạnh.
“Chỉ dựa vào ông cũng muốn giết tôi?”
Ngay sau đó, trong tay Thiết Diện có thêm một cái móc câu sắc lạnh, sải bước đi về phía Nhan Cẩm Lai và Nhan Dịch Phi.
“Ba, tình hình không đúng lắm…”
Cảm thấy sát khí lạnh lẽo trên người Thiết Diện, Nhan Dịch Phi thay đổi sắc mặt.
“Không sao.”
Trong mắt Nhan Cẩm Lai cũng ánh lên tia sắc lạnh, lạnh lùng nói: “Ba là hội trưởng nội môn, một Thiết Diện cỏn con có thể làm gì được ba chứ?”
Ngay sau đó, hai chân của ông ta dùng sức giẫm, cả người nhanh chóng lao về phía Thiết Diện.
“Thiết Diện, nếu cậu đã cố chấp muốn chết thì đừng trách tôi không niệm tình cũ, giết ông trước rồi đích thân ra tay giết tên phế vật này!”
Nhan Cẩm Lai nổi giận, đấm một quyền về phía ngực của Thiết Diện.
Thiết Diện cười lạnh một tiếng: “Không tự lượng sức mình.”
Ngay sau đó, ông ta vậy mà không tránh né, móc câu trong tay cào về phía Nhan Cẩm Lai.
Bụp!
Giữa hai người phát ra âm thanh trầm thấp.
Thực lực của Nhan Cẩm Lai quả thật mạnh mẽ, vậy mà có thể đánh ngang cơ với Thiết Diện.
Nhưng rất nhanh thì xuất hiện chênh lệch, thân pháp xuất thần nhập quỷ của Thiết Diện khiến Nhan Cẩm Lai dần rơi vào thế hạ phong.
Xoẹt!
Quần áo của Nhan Cẩm Lai bị Thiết Diện xé một mảng to.
Ông ta càng đánh càng mạnh, móc câu trong tay tung ra.
“Hội trưởng Nhan, sống đàng hoàng không tốt ư? Cứ phải chọc giận cậu Vương!”
“Còn muốn tôi giết cậu Vương, vậy tôi giết ông trước!”
Trong mắt Thiết Diện xẹt qua hàn quang, móc câu trong tay tung lên.
Bụp!
Phần bụng của Nhan Cẩm Lai xuất hiện một vết máu sâu.
Sau đó thủng một lỗ to, dịch thể chảy ra.
“Ba!”
Nhan Dịch Phi hét to một tiếng.
Thiết Diện bất thình lình nhìn sang, Nhan Dịch Phi lập tức sững người, quay đầu bỏ chạy.
Nhưng ngay sau đó, bụp một tiếng, bị móc câu xuyên thủng lồ ng ngực.
Ngay sau đó, ánh mắt của ông ta cũng trở nên rét lạnh.
“Chỉ dựa vào ông cũng muốn giết tôi?”
Ngay sau đó, trong tay Thiết Diện có thêm một cái móc câu sắc lạnh, sải bước đi về phía Nhan Cẩm Lai và Nhan Dịch Phi.
“Ba, tình hình không đúng lắm…”
Cảm thấy sát khí lạnh lẽo trên người Thiết Diện, Nhan Dịch Phi thay đổi sắc mặt.
“Không sao.”
Trong mắt Nhan Cẩm Lai cũng ánh lên tia sắc lạnh, lạnh lùng nói: “Ba là hội trưởng nội môn, một Thiết Diện cỏn con có thể làm gì được ba chứ?”
Ngay sau đó, hai chân của ông ta dùng sức giẫm, cả người nhanh chóng lao về phía Thiết Diện.
“Thiết Diện, nếu cậu đã cố chấp muốn chết thì đừng trách tôi không niệm tình cũ, giết ông trước rồi đích thân ra tay giết tên phế vật này!”
Nhan Cẩm Lai nổi giận, đấm một quyền về phía ngực của Thiết Diện.
Thiết Diện cười lạnh một tiếng: “Không tự lượng sức mình.”
Ngay sau đó, ông ta vậy mà không tránh né, móc câu trong tay cào về phía Nhan Cẩm Lai.
Bụp!
Giữa hai người phát ra âm thanh trầm thấp.
Thực lực của Nhan Cẩm Lai quả thật mạnh mẽ, vậy mà có thể đánh ngang cơ với Thiết Diện.
Nhưng rất nhanh thì xuất hiện chênh lệch, thân pháp xuất thần nhập quỷ của Thiết Diện khiến Nhan Cẩm Lai dần rơi vào thế hạ phong.
Xoẹt!
Quần áo của Nhan Cẩm Lai bị Thiết Diện xé một mảng to.
Ông ta càng đánh càng mạnh, móc câu trong tay tung ra.
“Hội trưởng Nhan, sống đàng hoàng không tốt ư? Cứ phải chọc giận cậu Vương!”
“Còn muốn tôi giết cậu Vương, vậy tôi giết ông trước!”
Trong mắt Thiết Diện xẹt qua hàn quang, móc câu trong tay tung lên.
Bụp!
Phần bụng của Nhan Cẩm Lai xuất hiện một vết máu sâu.
Sau đó thủng một lỗ to, dịch thể chảy ra.
“Ba!”
Nhan Dịch Phi hét to một tiếng.
Thiết Diện bất thình lình nhìn sang, Nhan Dịch Phi lập tức sững người, quay đầu bỏ chạy.
Nhưng ngay sau đó, bụp một tiếng, bị móc câu xuyên thủng lồ ng ngực.