Chương 1308
Vương Nhất không đáp lại, Lãnh Nhan biết là muốn để bọn họ động thủ.
Vì vậy, ánh mắt nhìn sang Hồng Phật.
“Những tên ô hợp này, chắc không cần tôi ra tay đâu nhỉ?”
Trước khi Hồng Phật chưa đầu hàng, những việc vặt này sẽ do Lãnh Nhan làm, bây giờ có Hồng Phật rồi, đương nhiên sẽ giao cho người nhỏ nhất làm.
“Không cần không cần!”
Hồng Phật nóng lòng chạy tới trước mặt nhà họ Nhan, mặt mày vui vẻ nói: “Các người ngoan ngoãn, đừng phản kháng, sẽ không có đau đớn đâu.”
Nhan Dịch Phi đột nhiên gầm lên một tiếng: “Ba, đừng bị vẻ ngoài của con nhóc này lừa, cô ta biết cổ thuật!”
“Á!”
Vừa dứt lời, đội hình của nhà họ Nhan đã truyền tới tiếng kêu thảm thiết đầy đau đớn.
Tiếng kêu thảm thiết tới không báo trước, đội hình của nhà họ Nhan gần như chưa ai kịp phản ứng thì có một thanh niên chết thảm.
Hơn nữa tướng chết của anh ta rất thê thảm.
Ngũ quan mơ hồ, thất khiếu chảy máu.
“Con trai!”
Một lát sau thì truyền tới tiếng kêu thảm vừa phẫn nộ vừa bi thương của một người trung niên.
Hai mắt ông ta đỏ ngầu, không màng tất cả muốn lao tới bên thi thể.
“Đừng đi!”
Nhan Cẩm Lai cảm nhận được điều không đúng, một tay cản ông ta lại, vẻ mặt nghiêm trọng.
Răng rắc!
Chỉ thấy những con sâu béo múp chui ra từ trong mắt, trong mũi, trong miệng của thi thể, nhanh chóng bò vào lòng bàn tay của Hồng Phật.
Hồng Phật thuận tay thu bọn chúng vào trong lọ, vẻ mặt có hơi tức giận.
“Tôi nói rồi, các người ngoan ngoãn xếp hàng đứng yên thì sẽ không đau đớn.”
Một màn này gây sốc cực mạnh ở trong lòng của tất cả mọi người của nhà họ Nhan.
Bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người sử dụng loại kỳ thuật này.
Bao gồm cả Lý Khinh Hồng, vẻ mặt cô nhìn Vương Nhất vô cùng sửng sốt.
Loại kỳ nhân dị sĩ này vậy mà bằng lòng đi theo Vương Nhất.
Nhan Cẩm Lai lại bỗng gầm to một tiếng.
“Không cần sợ! Ra tay trước khi yêu nữ này ra tay là được, cô ta rất dễ đánh bại!”
Từ trên người Hồng Phật, ông ta không cảm nhận được thực lực võ đạo mạnh mẽ, tùy tiện một cao thủ của nhà họ Nhan, đánh cận thân thì có thể đánh gục cô ta.
Điều bó tay duy nhất là khả năng vô cùng quỷ dị của cô ta.
Tất cả mọi người nghe vậy thì cùng nhua ra tay, ép gần về phía Hồng Phật.
Hồng Phật quả nhiên đã hoảng, tay chân luống cuống lùi lại.
“Các người có phải đàn ông không thế, lắm người lớn cùng nhau đánh một đứa trẻ như tôi…”
Vì vậy, ánh mắt nhìn sang Hồng Phật.
“Những tên ô hợp này, chắc không cần tôi ra tay đâu nhỉ?”
Trước khi Hồng Phật chưa đầu hàng, những việc vặt này sẽ do Lãnh Nhan làm, bây giờ có Hồng Phật rồi, đương nhiên sẽ giao cho người nhỏ nhất làm.
“Không cần không cần!”
Hồng Phật nóng lòng chạy tới trước mặt nhà họ Nhan, mặt mày vui vẻ nói: “Các người ngoan ngoãn, đừng phản kháng, sẽ không có đau đớn đâu.”
Nhan Dịch Phi đột nhiên gầm lên một tiếng: “Ba, đừng bị vẻ ngoài của con nhóc này lừa, cô ta biết cổ thuật!”
“Á!”
Vừa dứt lời, đội hình của nhà họ Nhan đã truyền tới tiếng kêu thảm thiết đầy đau đớn.
Tiếng kêu thảm thiết tới không báo trước, đội hình của nhà họ Nhan gần như chưa ai kịp phản ứng thì có một thanh niên chết thảm.
Hơn nữa tướng chết của anh ta rất thê thảm.
Ngũ quan mơ hồ, thất khiếu chảy máu.
“Con trai!”
Một lát sau thì truyền tới tiếng kêu thảm vừa phẫn nộ vừa bi thương của một người trung niên.
Hai mắt ông ta đỏ ngầu, không màng tất cả muốn lao tới bên thi thể.
“Đừng đi!”
Nhan Cẩm Lai cảm nhận được điều không đúng, một tay cản ông ta lại, vẻ mặt nghiêm trọng.
Răng rắc!
Chỉ thấy những con sâu béo múp chui ra từ trong mắt, trong mũi, trong miệng của thi thể, nhanh chóng bò vào lòng bàn tay của Hồng Phật.
Hồng Phật thuận tay thu bọn chúng vào trong lọ, vẻ mặt có hơi tức giận.
“Tôi nói rồi, các người ngoan ngoãn xếp hàng đứng yên thì sẽ không đau đớn.”
Một màn này gây sốc cực mạnh ở trong lòng của tất cả mọi người của nhà họ Nhan.
Bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người sử dụng loại kỳ thuật này.
Bao gồm cả Lý Khinh Hồng, vẻ mặt cô nhìn Vương Nhất vô cùng sửng sốt.
Loại kỳ nhân dị sĩ này vậy mà bằng lòng đi theo Vương Nhất.
Nhan Cẩm Lai lại bỗng gầm to một tiếng.
“Không cần sợ! Ra tay trước khi yêu nữ này ra tay là được, cô ta rất dễ đánh bại!”
Từ trên người Hồng Phật, ông ta không cảm nhận được thực lực võ đạo mạnh mẽ, tùy tiện một cao thủ của nhà họ Nhan, đánh cận thân thì có thể đánh gục cô ta.
Điều bó tay duy nhất là khả năng vô cùng quỷ dị của cô ta.
Tất cả mọi người nghe vậy thì cùng nhua ra tay, ép gần về phía Hồng Phật.
Hồng Phật quả nhiên đã hoảng, tay chân luống cuống lùi lại.
“Các người có phải đàn ông không thế, lắm người lớn cùng nhau đánh một đứa trẻ như tôi…”