Chương 1291
Văn phòng của Lệ Tinh.
Vương Nhất vòng tay ôm lấy vai Lý Khinh Hồng, an ủi: “Khinh Hồng, em không cần làm vậy đâu, chuyện này cứ giao cho anh giải quyết…”
Hạng mục xây dựng thành phố là do anh định đoạt, chỉ cần anh muốn thì sẽ có rất nhiều cách để xử lý chuyện này.
Nhưng Lý Khinh Hồng lại lắc đầu: “Em biết anh có thể làm được, nhưng lần sau, lần sau nữa thì sao? Mục tiêu của Kim Thúy Như chính là em.”
“Anh càng giúp, cô ta càng không dừng tay lại.”
Vương Nhất biến sắc: “Vậy là… em muốn đến đó?”
Lý Khinh Hồng nghiêm túc gật đầu: “Vì anh, em phải đi, đây là ân oán giữa em và cô ta!”
“Không được, anh không cho phép!”
Vương Nhất cất giọng trầm khàn, khuôn mặt như bị bóng tối che phủ.
Để Lý Khinh Hồng đơn thương độc mã tiến vào nhà họ Kim thì chẳng khác nào đang tự tìm đường chết!
Lý Khinh Hồng mỉm cười: “Em biết anh quan tâm em, lo lắng cho em, nhưng hai chúng ta vốn là do trời xui đất khiến nên mới bên nhau và anh cũng biết rồi, lòng ganh tỵ của phụ nữ đáng sợ lắm.”
Vương Nhất vẫn lắc đầu: “Anh không cần cô ta, anh không hề yêu cô ta, dù chỉ một chút.”
“Vương nhất!”
Lý Khinh Hồng quát lớn, lúc ngẩng đầu lên, hốc mắt đã đỏ bừng: “Em thật sự rất may mắn mới gặp được anh, em vì anh có thể nhẫn nhịn suốt năm năm trời, thế thì tới đặt dấu chấm hết với cô ta có là cái đinh gì đâu?”
“Cô ta sẽ thắng thật sao? Em thật sự chỉ có thể bị cô ta dẫm nát dưới chân ư? Đây là cuộc chiến của phụ nữ, cô ta có thể làm ngơ tất cả chỉ để trả thù em, vật thì em cũng có thể vì anh mà buông bỏ mọi thứ!”
Dứt lời, Lý Khinh Hồng nhón chân, trao anh một nụ hôn nồng thắm.
Hai mắt Vương Nhất trợn trừng, chẳng thể phản bác lại câu nào.
Hàng nước mắt trên mặt Lý Khinh Hồng vẫn tuôn rơi, nhưng Vương Nhất lại không cảm thấy cô ta đang khóc.
Trái lại, cô ta đang mỉm cười.
Giờ phút này, Vương Nhất mới thật sự nhận ra sự mạnh mẽ của cô gái này.
Mạnh mẽ hơn cả anh.
…
Gió lớn nổi lên, mây đen kín trời.
Theo dự báo thời tiết thì tối nay sẽ mưa to.
Sân nhà họ Kim.
Kim Thúy Như đứng giữa sân, ngẩng đầu nhắm nhìn bầu trời sắp bị bão táp mưa xa xâm chiếm.
Thật giống cõi lòng của cô ta lúc này, chẳng chút phẳng lặng.
Áp lực đè trên vai Lý Khinh Hồng rất lớn, cô ta cũng chẳng thoải mái hơn là bao.
Cô ta đang đợi Lý Khinh Hồng tới.
Lúc này, trong phòng khách nhà họ Kim đã ngồi kín người.
Vương Nhất vòng tay ôm lấy vai Lý Khinh Hồng, an ủi: “Khinh Hồng, em không cần làm vậy đâu, chuyện này cứ giao cho anh giải quyết…”
Hạng mục xây dựng thành phố là do anh định đoạt, chỉ cần anh muốn thì sẽ có rất nhiều cách để xử lý chuyện này.
Nhưng Lý Khinh Hồng lại lắc đầu: “Em biết anh có thể làm được, nhưng lần sau, lần sau nữa thì sao? Mục tiêu của Kim Thúy Như chính là em.”
“Anh càng giúp, cô ta càng không dừng tay lại.”
Vương Nhất biến sắc: “Vậy là… em muốn đến đó?”
Lý Khinh Hồng nghiêm túc gật đầu: “Vì anh, em phải đi, đây là ân oán giữa em và cô ta!”
“Không được, anh không cho phép!”
Vương Nhất cất giọng trầm khàn, khuôn mặt như bị bóng tối che phủ.
Để Lý Khinh Hồng đơn thương độc mã tiến vào nhà họ Kim thì chẳng khác nào đang tự tìm đường chết!
Lý Khinh Hồng mỉm cười: “Em biết anh quan tâm em, lo lắng cho em, nhưng hai chúng ta vốn là do trời xui đất khiến nên mới bên nhau và anh cũng biết rồi, lòng ganh tỵ của phụ nữ đáng sợ lắm.”
Vương Nhất vẫn lắc đầu: “Anh không cần cô ta, anh không hề yêu cô ta, dù chỉ một chút.”
“Vương nhất!”
Lý Khinh Hồng quát lớn, lúc ngẩng đầu lên, hốc mắt đã đỏ bừng: “Em thật sự rất may mắn mới gặp được anh, em vì anh có thể nhẫn nhịn suốt năm năm trời, thế thì tới đặt dấu chấm hết với cô ta có là cái đinh gì đâu?”
“Cô ta sẽ thắng thật sao? Em thật sự chỉ có thể bị cô ta dẫm nát dưới chân ư? Đây là cuộc chiến của phụ nữ, cô ta có thể làm ngơ tất cả chỉ để trả thù em, vật thì em cũng có thể vì anh mà buông bỏ mọi thứ!”
Dứt lời, Lý Khinh Hồng nhón chân, trao anh một nụ hôn nồng thắm.
Hai mắt Vương Nhất trợn trừng, chẳng thể phản bác lại câu nào.
Hàng nước mắt trên mặt Lý Khinh Hồng vẫn tuôn rơi, nhưng Vương Nhất lại không cảm thấy cô ta đang khóc.
Trái lại, cô ta đang mỉm cười.
Giờ phút này, Vương Nhất mới thật sự nhận ra sự mạnh mẽ của cô gái này.
Mạnh mẽ hơn cả anh.
…
Gió lớn nổi lên, mây đen kín trời.
Theo dự báo thời tiết thì tối nay sẽ mưa to.
Sân nhà họ Kim.
Kim Thúy Như đứng giữa sân, ngẩng đầu nhắm nhìn bầu trời sắp bị bão táp mưa xa xâm chiếm.
Thật giống cõi lòng của cô ta lúc này, chẳng chút phẳng lặng.
Áp lực đè trên vai Lý Khinh Hồng rất lớn, cô ta cũng chẳng thoải mái hơn là bao.
Cô ta đang đợi Lý Khinh Hồng tới.
Lúc này, trong phòng khách nhà họ Kim đã ngồi kín người.