Chương : 46
Kinh thành, vui vẻ nhảy xuống khỏi xe ngựa, Giai Hy tung tăng dạo phố, Cuối cùng cũng đến, vô quán nào ngồi ăn chút đồ lót bụng đã.
[... ] Đến bây giờ nó vẫn rất hoài nghi kí chủ của mình thực chất là một con heo thành tinh. Suốt quãng đường vừa rồi kí chủ nó đã xơi ba cái móng giò, một con gà quay, năm cái màn thầu rồi mà vừa đến nơi lại muốn ăn. Hoài nghi nhân sinh thật sự.
" A... " Đụng vô cái gì vậy trời, đau khiếp.
Xoa chỗ trán bị đụng tới nỗi đỏ cả mọt mảng, Giai Hy mở mắt nhìn, đập ngay vào mặt là khuôn mặt kiêu căng, hống hách của tiểu thư nhà nào đó cùng người hầu của cô ta.
" Không có mắt hả, làm bẩn đồ của ta ngươi có đền nổi không. Xúi quẩy, may là hôm nay tâm trạng ta tốt nên mới không tính toán với tiện tì nhà ngươi. "
WTF? Ai đụng vô ai cơ? Ai làm bẩn đồ ai cơ? rõ ràng là các ngươi từ cái xó xỉnh nào đó chui ra rồi còn nghênh ngang đi lại đụng trúng người khác. Còn đổ tội cho ta, móc mắt bây giờ.
" Câm à, tiểu thư ta đã nói vậy còn không mở miệng đa tạ ân huệ này. "
" Vậy xin đa tạ nhưng có vẻ như váy người bẩn rồi, để ta lau cho. "
" Không cần, ngươi càng động vào thì nó càng bẩn thì có. " Ghét bỏ lùi lại, cô ta phủi phủi y phục mấy lần.
" Ây dô, vẫn là để tôi lau cho. "
" Không cần, ta đã nói là không cần mà. A... ngươi làm cái gì vậy hả? Váy của ta, đồ tiện tì dơ bẩn này. "
" Xin lỗi nha, tôi không cố ý xé y phục của người đâu. " Vứt mảnh vải xuống đất, cô tỏ vẻ vô ( số) tội nhìn đám người đó.
" Bắt nó lại rồi giáo huấn cho ta. " Ả tiểu thư tức giận, ra lệnh cho ngươi của mình bao vây Giai Hy định đánh cô.
Chát,xông lên phía trước cho cô ta một bạt tai, cô nhếch miệng cợt nhả né tránh sự vây bắt của đám nô bộc.
" Ngươi, ngươi đánh ta. "
" Ai da, lỡ tay, lỡ tay. Cũng chỉ tại tay ta thường ngày gặp mấy con súc sinh hay sủa nhiều đều tát nó. "
" Ngươi, ngươi... đánh chết ả tiện tì đó, đánh chết cho ta. "
" Đáng sợ quá a~. Có giỏi thì đến bắt ta này. Haha. "
" Có chuyện gì mà ồn ào như vậy hả? Có biết hôm nay là ngày vương gia vi hành không. Nhanh tránh hết ra cho bọn ta. "
Binh lính ở thành cầm kiếm dẹp đường, một lúc sau, từ xa bóng hình nam nhân tuấn dật, lạnh lùng cưỡi con hắc mã chầm chậm đi đến. Dân chúng xung quanh dạt sang hai bên sùng bái nhìn, những thiếu nữ đang độ tuổi chớm nở như bước vô bể tình, trái tim hồng hồng bay xung quanh, mắt dán chặt vào hắn hận không thể nhìn thủng người ta luôn. Đến cả ả tiểu thư đanh đá, hung hăng lúc nãy cũng trở nên dịu dàng, khép nép vò vò khăn tay.
Tình yêu thật đáng sợ, nó có thể khiến một người thay đổi hoàn toàn, từ người phụ nữ độc ác, nham hiểm thành chú nai vàng ngơ ngác trong nắng vàng.
Lặng lẽ lùi dần về sau, Giai Hy bỏ đi tìm đám binh sĩ của mình uống rượu mà không hề hay biết rằng có ánh mắt luôn dõi theo cô.
[... ] Đến bây giờ nó vẫn rất hoài nghi kí chủ của mình thực chất là một con heo thành tinh. Suốt quãng đường vừa rồi kí chủ nó đã xơi ba cái móng giò, một con gà quay, năm cái màn thầu rồi mà vừa đến nơi lại muốn ăn. Hoài nghi nhân sinh thật sự.
" A... " Đụng vô cái gì vậy trời, đau khiếp.
Xoa chỗ trán bị đụng tới nỗi đỏ cả mọt mảng, Giai Hy mở mắt nhìn, đập ngay vào mặt là khuôn mặt kiêu căng, hống hách của tiểu thư nhà nào đó cùng người hầu của cô ta.
" Không có mắt hả, làm bẩn đồ của ta ngươi có đền nổi không. Xúi quẩy, may là hôm nay tâm trạng ta tốt nên mới không tính toán với tiện tì nhà ngươi. "
WTF? Ai đụng vô ai cơ? Ai làm bẩn đồ ai cơ? rõ ràng là các ngươi từ cái xó xỉnh nào đó chui ra rồi còn nghênh ngang đi lại đụng trúng người khác. Còn đổ tội cho ta, móc mắt bây giờ.
" Câm à, tiểu thư ta đã nói vậy còn không mở miệng đa tạ ân huệ này. "
" Vậy xin đa tạ nhưng có vẻ như váy người bẩn rồi, để ta lau cho. "
" Không cần, ngươi càng động vào thì nó càng bẩn thì có. " Ghét bỏ lùi lại, cô ta phủi phủi y phục mấy lần.
" Ây dô, vẫn là để tôi lau cho. "
" Không cần, ta đã nói là không cần mà. A... ngươi làm cái gì vậy hả? Váy của ta, đồ tiện tì dơ bẩn này. "
" Xin lỗi nha, tôi không cố ý xé y phục của người đâu. " Vứt mảnh vải xuống đất, cô tỏ vẻ vô ( số) tội nhìn đám người đó.
" Bắt nó lại rồi giáo huấn cho ta. " Ả tiểu thư tức giận, ra lệnh cho ngươi của mình bao vây Giai Hy định đánh cô.
Chát,xông lên phía trước cho cô ta một bạt tai, cô nhếch miệng cợt nhả né tránh sự vây bắt của đám nô bộc.
" Ngươi, ngươi đánh ta. "
" Ai da, lỡ tay, lỡ tay. Cũng chỉ tại tay ta thường ngày gặp mấy con súc sinh hay sủa nhiều đều tát nó. "
" Ngươi, ngươi... đánh chết ả tiện tì đó, đánh chết cho ta. "
" Đáng sợ quá a~. Có giỏi thì đến bắt ta này. Haha. "
" Có chuyện gì mà ồn ào như vậy hả? Có biết hôm nay là ngày vương gia vi hành không. Nhanh tránh hết ra cho bọn ta. "
Binh lính ở thành cầm kiếm dẹp đường, một lúc sau, từ xa bóng hình nam nhân tuấn dật, lạnh lùng cưỡi con hắc mã chầm chậm đi đến. Dân chúng xung quanh dạt sang hai bên sùng bái nhìn, những thiếu nữ đang độ tuổi chớm nở như bước vô bể tình, trái tim hồng hồng bay xung quanh, mắt dán chặt vào hắn hận không thể nhìn thủng người ta luôn. Đến cả ả tiểu thư đanh đá, hung hăng lúc nãy cũng trở nên dịu dàng, khép nép vò vò khăn tay.
Tình yêu thật đáng sợ, nó có thể khiến một người thay đổi hoàn toàn, từ người phụ nữ độc ác, nham hiểm thành chú nai vàng ngơ ngác trong nắng vàng.
Lặng lẽ lùi dần về sau, Giai Hy bỏ đi tìm đám binh sĩ của mình uống rượu mà không hề hay biết rằng có ánh mắt luôn dõi theo cô.