Chương 35: Chỉ có anh cứu được Linh Nhi (1)
Buổi sáng hôm sau, như thường lệ thì Vương Ngữ Ninh sẽ được Hoắc Dạ đưa đến trường, nhưng sáng nay cô lại không cho anh đến đón, lúc nhận được tin nhắn của cô thì anh còn tưởng bản thân đã làm gì khiến cho cô vợ nhỏ này nổi giận rồi, nhưng thật ra thì không phải.
Hôm nay cô muốn cùng Vương Ngữ Tùng nói chuyện một chút, ít nhất là nói về chuyện của Đào Linh Nhi, vì nếu như tính toán thời gian thì còn khoảng nửa năm nữa thôi là Đào Linh Nhi sẽ bị Đào lão gia ép gả cho một người đàn ông khác. Mà người đàn ông kia chính là một số những con cờ của Phạm Hiếu Từ, cũng vì hắn ta mà Đào Linh Nhi ở kiếp trước cũng chết rất thảm, so với Vương Ngữ Ninh cô thì chỉ có thảm hơn mà thôi.
Vì thế, để ngăn chặn lịch sử tái diễn thì Vương Ngữ Ninh phải nhanh chóng thúc giục ông anh già ngu ngốc này tấn công, như vậy thì vừa lấy được chị dâu xinh đẹp, giỏi giang về nhà, lại giúp Đào Linh Nhi tránh được một kiếp nạn sát thân, chỉ có như vậy thì cô mới cảm thấy phần nào đó bù đắp lại cho người bạn thân đã hết lòng vì cô.
Ngồi trên xe thì Vương Ngữ Tùng cũng có quan sát sắc mặt của em gái, lúc sáng khi Vương Ngữ Ninh yêu cầu anh đưa đi học thì Vương Ngữ Tùng đã thấy có chút kì quái rồi, vì bình thường đứa em này sẽ đi với Hoắc Dạ, đó là lúc hai người chưa đăng ký kết hôn... Làm cho anh còn tưởng là sau khi kết hôn rồi thì hai người họ sẽ càng dính lấy nhau hơn chứ. Cuối cùng thì mới sáng Vương Ngữ Ninh lại ở trước cửa phòng anh, còn kêu anh đưa cô đi học... Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy?
- Ninh Ninh, rốt cuộc là em có chuyện gì với Hoắc Dạ vậy?
- Không phải với anh ấy. Mà là chuyện của anh đó.
Vương Ngữ Tùng đột nhiên lại ngơ ra một lúc trước lời nói của Vương Ngữ Ninh, nhưng rồi sau khi nhìn vào ánh mắt kia của cô thì anh cũng im lặng và tiếp tục lắng nghe.
- Vương Ngữ Tùng, anh thích Linh Nhi đúng không?
Đang yên đang lành lại bị em gái ruột vạch mặt thì Vương Ngữ Tùng cũng hoảng hốt, gương mặt của anh bắt đầu có chút đỏ lên, nhưng rồi lại hoảng loạn nói:
- Làm... Làm gì có... Em... Em nói linh tinh gì vậy? Nói... Nói linh tinh... Linh tinh.
Nhưng Vương Ngữ Tùng nào có biết bây giờ hai tai của anh ấy đã sớm đỏ rực rồi, gương mặt cũng đã sắp bốc hỏa đến nơi. Nhìn cái biểu cảm kia thì Vương Ngữ Ninh cũng chỉ biết cười nhạt, cái này gọi là tình trong như đã, mặt ngoài còn e đây nè. Nhưng rồi gạt qua chuyện đó đi, cô lại nhìn Vương Ngữ Tùng, nói:
- Nếu bây giờ em muốn anh kết hôn với Linh Nhi thì sao?
- Ninh Ninh, rốt cuộc là em muốn làm gì? Từ khi em đột nhiên chấp nhận Hoắc Dạ thì anh thấy em lạ lắm.
Mặc dù chuyện cô thay đổi là chuyện tốt, từ khi cô thay đổi thì mọi việc xung quanh đều bắt đầu tốt lên. Nhất là khi đột ngột Vương Ngữ Ninh lại bảo cha mẹ đi khám tổng quát, nhờ vậy mà họ mới phát hiện Vương Ngạn và Lâm Thiếu Xuân đang có một vài vấn đề nhỏ về sức khỏe, cũng may là kiểm tra và phát hiện sớm, nên không đáng lo ngại.
Cho đến chuyện ở vách núi hôm đó, nếu là Vương Ngữ Ninh trước kia thì sẽ không tài nào khuyên anh bỏ qua cho Đào Mị, thay vào đó thì cô sẽ nổi nóng và phát điên lên khi biết bản thân suýt nữa là bị hại chết. Bây giờ lại đến chuyện yêu cầu anh kết hôn với Đào Linh Nhi, người em gái này rốt cuộc có suy nghĩ gì thế?
- Anh không cần hỏi nhiều, em chỉ hỏi anh là anh có thể kết hôn với Linh Nhi hay không. Một là có, hai là không.
- Vậy em nói xem, tại sao anh phải trả lời câu hỏi vớ vẩn của em.
- Vương Ngữ Tùng, nếu như anh không kết hôn với Linh Nhi thì người hối hận sẽ là anh.
Mặc dù Vương Ngữ Tùng yêu thương em gái, tin tưởng em gái nhưng mà chuyện hôn nhân này cũng không thể nói một mình anh giải quyết là được. Kết hôn, nói thì đơn giản nhưng thật chất thì nó rất to lớn và liên quan đến cả hai dòng tộc, mà anh lại là con trai trưởng trong nhà, chuyện kết hôn của anh cũng không thể nào qua loa đại khái được.
- Ninh Ninh, anh biết em rất thân thiết với Linh Nhi, nếu như cô ấy làm chị dâu của em thì cũng rất tốt... Chỉ là em có hỏi qua ý kiến của cô ấy hay chưa? Cô ấy có muốn kết hôn với anh hay không? Hơn nữa...
- Nếu như anh do dự thì Linh Nhi sẽ chết đó!
Đột nhiên Vương Ngữ Ninh hét lên cũng làm cho Vương Ngữ Tùng giật mình, anh đưa mắt khó hiểu nhìn cô, nhưng lại thấy cô đã rưng rưng rồi... Rốt cuộc chuyện là sao đây? Tại sao cô lại có thể khẳng định chuyện này như vậy... Hơn nữa, Đào Linh Nhi chết sao? Nhưng tại sao?
- Ninh Ninh, em biết cái gì sao?
Dù rằng Vương Ngữ Ninh không muốn nói ra tương lai nhưng để ngăn cản chuyện đó lập lại thì cô không thể không nói. Lúc này cô liền cúi gằm mặt xuống, có chút nhỏ giọng, nói:
- Nửa năm... Chỉ nửa năm nữa thôi thì Linh Nhi sẽ bị Đào gia ép hôn, họ sẽ gả cậu ấy đến Vinh Thành, người cưới cậu ấy là tai mắt của Phạm Hiếu Từ... Hắn ta sẽ lợi dụng Linh Nhi, lợi dụng tình cảm mà anh dành cho cậu ấy, rồi...
- Rồi cái gì nữa?
- Rồi dần đưa anh vào con đường đại nghịch bất đạo. Vương Ngữ Tùng, em biết hiện tại lời nói của em rất mơ hồ, anh cũng sẽ không tin... Nhưng em nói thật, Vương Ngữ Tùng... Anh kết hôn với Linh Nhi có được không?
#Yu~
Hôm nay cô muốn cùng Vương Ngữ Tùng nói chuyện một chút, ít nhất là nói về chuyện của Đào Linh Nhi, vì nếu như tính toán thời gian thì còn khoảng nửa năm nữa thôi là Đào Linh Nhi sẽ bị Đào lão gia ép gả cho một người đàn ông khác. Mà người đàn ông kia chính là một số những con cờ của Phạm Hiếu Từ, cũng vì hắn ta mà Đào Linh Nhi ở kiếp trước cũng chết rất thảm, so với Vương Ngữ Ninh cô thì chỉ có thảm hơn mà thôi.
Vì thế, để ngăn chặn lịch sử tái diễn thì Vương Ngữ Ninh phải nhanh chóng thúc giục ông anh già ngu ngốc này tấn công, như vậy thì vừa lấy được chị dâu xinh đẹp, giỏi giang về nhà, lại giúp Đào Linh Nhi tránh được một kiếp nạn sát thân, chỉ có như vậy thì cô mới cảm thấy phần nào đó bù đắp lại cho người bạn thân đã hết lòng vì cô.
Ngồi trên xe thì Vương Ngữ Tùng cũng có quan sát sắc mặt của em gái, lúc sáng khi Vương Ngữ Ninh yêu cầu anh đưa đi học thì Vương Ngữ Tùng đã thấy có chút kì quái rồi, vì bình thường đứa em này sẽ đi với Hoắc Dạ, đó là lúc hai người chưa đăng ký kết hôn... Làm cho anh còn tưởng là sau khi kết hôn rồi thì hai người họ sẽ càng dính lấy nhau hơn chứ. Cuối cùng thì mới sáng Vương Ngữ Ninh lại ở trước cửa phòng anh, còn kêu anh đưa cô đi học... Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy?
- Ninh Ninh, rốt cuộc là em có chuyện gì với Hoắc Dạ vậy?
- Không phải với anh ấy. Mà là chuyện của anh đó.
Vương Ngữ Tùng đột nhiên lại ngơ ra một lúc trước lời nói của Vương Ngữ Ninh, nhưng rồi sau khi nhìn vào ánh mắt kia của cô thì anh cũng im lặng và tiếp tục lắng nghe.
- Vương Ngữ Tùng, anh thích Linh Nhi đúng không?
Đang yên đang lành lại bị em gái ruột vạch mặt thì Vương Ngữ Tùng cũng hoảng hốt, gương mặt của anh bắt đầu có chút đỏ lên, nhưng rồi lại hoảng loạn nói:
- Làm... Làm gì có... Em... Em nói linh tinh gì vậy? Nói... Nói linh tinh... Linh tinh.
Nhưng Vương Ngữ Tùng nào có biết bây giờ hai tai của anh ấy đã sớm đỏ rực rồi, gương mặt cũng đã sắp bốc hỏa đến nơi. Nhìn cái biểu cảm kia thì Vương Ngữ Ninh cũng chỉ biết cười nhạt, cái này gọi là tình trong như đã, mặt ngoài còn e đây nè. Nhưng rồi gạt qua chuyện đó đi, cô lại nhìn Vương Ngữ Tùng, nói:
- Nếu bây giờ em muốn anh kết hôn với Linh Nhi thì sao?
- Ninh Ninh, rốt cuộc là em muốn làm gì? Từ khi em đột nhiên chấp nhận Hoắc Dạ thì anh thấy em lạ lắm.
Mặc dù chuyện cô thay đổi là chuyện tốt, từ khi cô thay đổi thì mọi việc xung quanh đều bắt đầu tốt lên. Nhất là khi đột ngột Vương Ngữ Ninh lại bảo cha mẹ đi khám tổng quát, nhờ vậy mà họ mới phát hiện Vương Ngạn và Lâm Thiếu Xuân đang có một vài vấn đề nhỏ về sức khỏe, cũng may là kiểm tra và phát hiện sớm, nên không đáng lo ngại.
Cho đến chuyện ở vách núi hôm đó, nếu là Vương Ngữ Ninh trước kia thì sẽ không tài nào khuyên anh bỏ qua cho Đào Mị, thay vào đó thì cô sẽ nổi nóng và phát điên lên khi biết bản thân suýt nữa là bị hại chết. Bây giờ lại đến chuyện yêu cầu anh kết hôn với Đào Linh Nhi, người em gái này rốt cuộc có suy nghĩ gì thế?
- Anh không cần hỏi nhiều, em chỉ hỏi anh là anh có thể kết hôn với Linh Nhi hay không. Một là có, hai là không.
- Vậy em nói xem, tại sao anh phải trả lời câu hỏi vớ vẩn của em.
- Vương Ngữ Tùng, nếu như anh không kết hôn với Linh Nhi thì người hối hận sẽ là anh.
Mặc dù Vương Ngữ Tùng yêu thương em gái, tin tưởng em gái nhưng mà chuyện hôn nhân này cũng không thể nói một mình anh giải quyết là được. Kết hôn, nói thì đơn giản nhưng thật chất thì nó rất to lớn và liên quan đến cả hai dòng tộc, mà anh lại là con trai trưởng trong nhà, chuyện kết hôn của anh cũng không thể nào qua loa đại khái được.
- Ninh Ninh, anh biết em rất thân thiết với Linh Nhi, nếu như cô ấy làm chị dâu của em thì cũng rất tốt... Chỉ là em có hỏi qua ý kiến của cô ấy hay chưa? Cô ấy có muốn kết hôn với anh hay không? Hơn nữa...
- Nếu như anh do dự thì Linh Nhi sẽ chết đó!
Đột nhiên Vương Ngữ Ninh hét lên cũng làm cho Vương Ngữ Tùng giật mình, anh đưa mắt khó hiểu nhìn cô, nhưng lại thấy cô đã rưng rưng rồi... Rốt cuộc chuyện là sao đây? Tại sao cô lại có thể khẳng định chuyện này như vậy... Hơn nữa, Đào Linh Nhi chết sao? Nhưng tại sao?
- Ninh Ninh, em biết cái gì sao?
Dù rằng Vương Ngữ Ninh không muốn nói ra tương lai nhưng để ngăn cản chuyện đó lập lại thì cô không thể không nói. Lúc này cô liền cúi gằm mặt xuống, có chút nhỏ giọng, nói:
- Nửa năm... Chỉ nửa năm nữa thôi thì Linh Nhi sẽ bị Đào gia ép hôn, họ sẽ gả cậu ấy đến Vinh Thành, người cưới cậu ấy là tai mắt của Phạm Hiếu Từ... Hắn ta sẽ lợi dụng Linh Nhi, lợi dụng tình cảm mà anh dành cho cậu ấy, rồi...
- Rồi cái gì nữa?
- Rồi dần đưa anh vào con đường đại nghịch bất đạo. Vương Ngữ Tùng, em biết hiện tại lời nói của em rất mơ hồ, anh cũng sẽ không tin... Nhưng em nói thật, Vương Ngữ Tùng... Anh kết hôn với Linh Nhi có được không?
#Yu~