Chương 62
Trong khi đó bác sĩ Tô vừa về đến nhà, chưa kịp hiểu chuyện gì đã bị vệ sĩ của Bạch Thiếu Thần giữ lại…<code> "*Các người là ai vậy, mau thả tôi ra, nếu không tôi sẽ kiện các người đấy*.." </code>Bác sĩ Tô giật mình kinh hãi, muốn vùng vẫy nhưng không được, sau đó liền lên tiếng thù dạo…
Trợ lý Cao lập tức bước đến lục lọi người bác sĩ Tô tìm kiếm chìa khóa…<code> "*Này cậu làm gì vậy, mau thả tôi ra ngay, các người có biết như vậy là phạm pháp không hả*.." </code>Mặc kệ bác sĩ Tô vẫn đang là hét, trợ lý Cao đã mở được khoá cửa, sau đó cậu liền tránh sang một bên lên tiếng…<code> "*Chủ tịch mời*.." </code>Lúc này Bạch Thiếu Thần ở phía sau cũng từ từ bước vào nhà, lúc đi ngang qua bác sĩ Tô không quên nhìn ông ta một cái…
Mà bác sĩ Tô vừa nhìn thấy đã nhận ra Bạch Thiếu Thần ngay, cả người lập tức run rẩy, ánh mắt vừa rồi quá đáng sợ…
Ngay cả bác sĩ Tô cũng không biết mình đã gây ra chuyện gì, mà đích thân Bạch tổng của Bạch thị đến đây tìm, khiến ông ta không khỏi lấp bấp nói…<code> "*Bạch..Bạch tổng*.." Ngay khi Bạch Thiếu Thần bước vào nhà, thì hai người vệ sĩ cũng đã kéo bác sĩ Tô vào nhà.. Trong khi Bạch Thiếu Thần ngồi hiên ngang trên ghế, thì bác sĩ Tô lại phải đứng đối diện với anh... "*Bạch tổng không biết tôi đã gây ra chuyện gì, mà phải đích thân ngài đến đây tìm vậy*.." </code>Bác sĩ Tô đầy run sợ nhìn Bạch Thiếu Thần nói, ai mà chả biết Bạch Thiếu Thần nổi tiếng độc ác chủ, chỉ cần một câu nói của anh thì người đó sẽ lập tức biến mất ngay…<code> "*Tôi chỉ muốn biết một chút chuyện mà thôi, ông không cần phải lo sợ như vậy*.." "*Chỉ cần ông nói thật thì không sao, nếu mà có nữa lời gian dối thì ông biết kết cuộc rồi đấy*.." </code>Bạch Thiếu Thần liền tặng cho bác sĩ Tô một ánh nhìn đầy băng lãnh, lời nói đầy sức uy hiếp…<code> "Dạ tôi không dám, ngài muốn biết chuyện gì tôi cũng sẽ nói thật, không dám giấu giếm gì hết.." Ngay lập tức anh liền nhếch môi cười khiển, từ từ lên tiếng... "*Vậy thì tốt*.." "*Ông biết người phụ nữ tên Tưởng Gia Tuệ chứ*.." </code>Bác sĩ Tô vừa nghe đến tên liền nhớ ra ngay lập tức, cô được xem là khách hàng thân thiết của mình, làm sao bác sĩ Tô quên cho được chứ…<code> "*Ý ngài nói là Tưởng tiểu thư sao, cô ấy và tôi cũng có chút quen biết*.." "*Chẳng lẽ ngài đến đây tìm tôi là vì chuyện của Tưởng tiểu thư đấy chứ*.." </code>Bác sĩ Tô ngay lập tức liền nhận ra vấn đề, sau đó liền lên tiếng hỏi ngược lại Bạch Thiếu Thần…<code> "*Đúng vậy*.." </code>Bạch Thiếu Thần cảm thấy bác sĩ Tô cũng khá thông minh đấy, chỉ vừa hỏi như vậy là ông liền hiểu ra vấn đề ngay…<code> "*Nhưng ngài muốn biết chuyện gì chứ, giữa tôi và Tưởng tiểu thư không thân quen đến nỗi, biết hết mọi thứ về cô ấy đâu*.." "*Ông nghĩ nhiều quá rồi đấy*..." "*Tôi chỉ muốn biết Tưởng Gia Tuệ đã đến tìm ông khi nào, và loại thuốc mà ông đưa cô ấy đã dùng được bao lâu rồi*..." Lúc này Bạch Thiếu Thần không muốn lòng vòng nửa mà đi thẳng vào vấn đề, anh vẫn hi vọng những gì mà Diệp Tuyết nói không phải là sự thật... "*Ý ngài là thuốc ngừa thai sau, tôi nhớ không nhầm thì Tưởng tiểu thư đã đến tìm tôi vào hai tháng trước*.." "*Lúc đó Tưởng tiểu thư bảo tôi có loại thuốc ngừa thai nào tốt nhất không, nó không làm ảnh hưởng gì đến sức khỏe, cũng như việc sinh nở sau này*.." "*Tôi bảo rằng có, nhưng loại thuốc này rất đắc, Tưởng tiểu thư không chần chừ mà quyết định mua ngay, đó cũng là điều mà tôi rất ấn tượng về cô ấy*.." "*Vì ở Hà Thành không phải ai cũng chịu chi ra một số tiền lớn chỉ để mua một hộp thuốc ngừa thai, thay vì mua túi xách hàng hiệu, quần áo đẹp, cô ấy lại lo cho sức khỏe của mình hơn*.." </code>Mà ba chữ thuốc ngừa thai vừa nói của bác sĩ Tô, khiến cho mọi hi vọng cuối cùng của Bạch Thiếu Thần như sụp đổ…<code>Thời gian mà bác sĩ Tô nhắc đến cũng vừa hay là lúc Tưởng Gia Tuệ đến tìm anh, hoá ra từ trước đến nay anh đã bị cô lừa.. Bảo sao suốt thời gian qua, Bạch Thiếu Thần không ngừng ra sức cày cấy cả đêm, nhưng đến giờ Tưởng Gia Tuệ vẫn chưa thấy gì cả... Ngay cả Bạch Thiếu Thần còn nghĩ là do mình bị gì nữa, cho nên cô mới lâu như vậy chưa có.. Thật sự không ngờ tất cả đều là kế hoạch của Tưởng Gia Tuệ, mà anh lại chỉ là một phần trong kế hoạch của cô để trừng phạt nhà họ Tưởng... Ngay lúc này Bạch Thiếu Thần mới thật sự tin những bức ảnh mà Diệp Tuyết đã đưa, hoá ra Tưởng Gia Tuệ không hề yêu anh... Người cô luôn nghĩ đến là người đàn ông kia, nhớ lại tấm ảnh bọn họ thân thiết bên cạnh ông ngoại của Tưởng Gia Tuệ khiến anh như phát điên lên.. Lập tức hất tung mọi thứ trên bàn, ánh mắt chứa đầy tia lửa giận đấm thật mạnh xuống bàn mà hét lớn... "*Khốn kiếp*.." Chiếc bàn bằng thủy tinh ngay lập tức vỡ vụn, từng mảnh vỡ văng khắp nơi trên sàn nhà, bàn tay Bạch Thiếu Thần cũng vì vậy mà rỉ máu...</code>
Trợ lý Cao lập tức bước đến lục lọi người bác sĩ Tô tìm kiếm chìa khóa…<code> "*Này cậu làm gì vậy, mau thả tôi ra ngay, các người có biết như vậy là phạm pháp không hả*.." </code>Mặc kệ bác sĩ Tô vẫn đang là hét, trợ lý Cao đã mở được khoá cửa, sau đó cậu liền tránh sang một bên lên tiếng…<code> "*Chủ tịch mời*.." </code>Lúc này Bạch Thiếu Thần ở phía sau cũng từ từ bước vào nhà, lúc đi ngang qua bác sĩ Tô không quên nhìn ông ta một cái…
Mà bác sĩ Tô vừa nhìn thấy đã nhận ra Bạch Thiếu Thần ngay, cả người lập tức run rẩy, ánh mắt vừa rồi quá đáng sợ…
Ngay cả bác sĩ Tô cũng không biết mình đã gây ra chuyện gì, mà đích thân Bạch tổng của Bạch thị đến đây tìm, khiến ông ta không khỏi lấp bấp nói…<code> "*Bạch..Bạch tổng*.." Ngay khi Bạch Thiếu Thần bước vào nhà, thì hai người vệ sĩ cũng đã kéo bác sĩ Tô vào nhà.. Trong khi Bạch Thiếu Thần ngồi hiên ngang trên ghế, thì bác sĩ Tô lại phải đứng đối diện với anh... "*Bạch tổng không biết tôi đã gây ra chuyện gì, mà phải đích thân ngài đến đây tìm vậy*.." </code>Bác sĩ Tô đầy run sợ nhìn Bạch Thiếu Thần nói, ai mà chả biết Bạch Thiếu Thần nổi tiếng độc ác chủ, chỉ cần một câu nói của anh thì người đó sẽ lập tức biến mất ngay…<code> "*Tôi chỉ muốn biết một chút chuyện mà thôi, ông không cần phải lo sợ như vậy*.." "*Chỉ cần ông nói thật thì không sao, nếu mà có nữa lời gian dối thì ông biết kết cuộc rồi đấy*.." </code>Bạch Thiếu Thần liền tặng cho bác sĩ Tô một ánh nhìn đầy băng lãnh, lời nói đầy sức uy hiếp…<code> "Dạ tôi không dám, ngài muốn biết chuyện gì tôi cũng sẽ nói thật, không dám giấu giếm gì hết.." Ngay lập tức anh liền nhếch môi cười khiển, từ từ lên tiếng... "*Vậy thì tốt*.." "*Ông biết người phụ nữ tên Tưởng Gia Tuệ chứ*.." </code>Bác sĩ Tô vừa nghe đến tên liền nhớ ra ngay lập tức, cô được xem là khách hàng thân thiết của mình, làm sao bác sĩ Tô quên cho được chứ…<code> "*Ý ngài nói là Tưởng tiểu thư sao, cô ấy và tôi cũng có chút quen biết*.." "*Chẳng lẽ ngài đến đây tìm tôi là vì chuyện của Tưởng tiểu thư đấy chứ*.." </code>Bác sĩ Tô ngay lập tức liền nhận ra vấn đề, sau đó liền lên tiếng hỏi ngược lại Bạch Thiếu Thần…<code> "*Đúng vậy*.." </code>Bạch Thiếu Thần cảm thấy bác sĩ Tô cũng khá thông minh đấy, chỉ vừa hỏi như vậy là ông liền hiểu ra vấn đề ngay…<code> "*Nhưng ngài muốn biết chuyện gì chứ, giữa tôi và Tưởng tiểu thư không thân quen đến nỗi, biết hết mọi thứ về cô ấy đâu*.." "*Ông nghĩ nhiều quá rồi đấy*..." "*Tôi chỉ muốn biết Tưởng Gia Tuệ đã đến tìm ông khi nào, và loại thuốc mà ông đưa cô ấy đã dùng được bao lâu rồi*..." Lúc này Bạch Thiếu Thần không muốn lòng vòng nửa mà đi thẳng vào vấn đề, anh vẫn hi vọng những gì mà Diệp Tuyết nói không phải là sự thật... "*Ý ngài là thuốc ngừa thai sau, tôi nhớ không nhầm thì Tưởng tiểu thư đã đến tìm tôi vào hai tháng trước*.." "*Lúc đó Tưởng tiểu thư bảo tôi có loại thuốc ngừa thai nào tốt nhất không, nó không làm ảnh hưởng gì đến sức khỏe, cũng như việc sinh nở sau này*.." "*Tôi bảo rằng có, nhưng loại thuốc này rất đắc, Tưởng tiểu thư không chần chừ mà quyết định mua ngay, đó cũng là điều mà tôi rất ấn tượng về cô ấy*.." "*Vì ở Hà Thành không phải ai cũng chịu chi ra một số tiền lớn chỉ để mua một hộp thuốc ngừa thai, thay vì mua túi xách hàng hiệu, quần áo đẹp, cô ấy lại lo cho sức khỏe của mình hơn*.." </code>Mà ba chữ thuốc ngừa thai vừa nói của bác sĩ Tô, khiến cho mọi hi vọng cuối cùng của Bạch Thiếu Thần như sụp đổ…<code>Thời gian mà bác sĩ Tô nhắc đến cũng vừa hay là lúc Tưởng Gia Tuệ đến tìm anh, hoá ra từ trước đến nay anh đã bị cô lừa.. Bảo sao suốt thời gian qua, Bạch Thiếu Thần không ngừng ra sức cày cấy cả đêm, nhưng đến giờ Tưởng Gia Tuệ vẫn chưa thấy gì cả... Ngay cả Bạch Thiếu Thần còn nghĩ là do mình bị gì nữa, cho nên cô mới lâu như vậy chưa có.. Thật sự không ngờ tất cả đều là kế hoạch của Tưởng Gia Tuệ, mà anh lại chỉ là một phần trong kế hoạch của cô để trừng phạt nhà họ Tưởng... Ngay lúc này Bạch Thiếu Thần mới thật sự tin những bức ảnh mà Diệp Tuyết đã đưa, hoá ra Tưởng Gia Tuệ không hề yêu anh... Người cô luôn nghĩ đến là người đàn ông kia, nhớ lại tấm ảnh bọn họ thân thiết bên cạnh ông ngoại của Tưởng Gia Tuệ khiến anh như phát điên lên.. Lập tức hất tung mọi thứ trên bàn, ánh mắt chứa đầy tia lửa giận đấm thật mạnh xuống bàn mà hét lớn... "*Khốn kiếp*.." Chiếc bàn bằng thủy tinh ngay lập tức vỡ vụn, từng mảnh vỡ văng khắp nơi trên sàn nhà, bàn tay Bạch Thiếu Thần cũng vì vậy mà rỉ máu...</code>