Chương : 48
Bây giờ là buổi tối, cơn gió nhẹ thổi nhưng làm cho người ta thấy giợn sống lưng. Thiếu Hàn đã cảm thấy có sát khí, quay sang nói với Nhược Y. Bỗng có một tiếng nói từ trong không chung truyền đến một cách quỷ dị
“Đoan hồn đoạt mạng”
Thiếu Hàn cười lạnh lùng vẫn bước đi bỗng có một nam nhân, nói là nam nhân cũng không đúng, phải gọi là một mĩ nữ. Một thân hồng y, tay cầm quạt khẽ phe phẩy
“Liễu Nhược Y sổ đoan hồn đã có tên của ngươi”
Thiếu Hàn cười lạnh:
“Diệp Phi Ảnh, Đoan Hồn Giáo và Lãnh Tiễn Cung nước sông không phạm nước giếng. Ngươi tốt nhất là nên để nàng ấy đi”
Diệp Phi Ảnh liếc nhìn xuống cổ tay của Nhược Y thấy trên tay nàng có ấn phong của Lãnh Tiễn Cung
“Ta còn chưa biết Lãnh Tiễn Cung đã có Xà Tiễn Nhân nha, nhưng đã có tên trong sổ đoạt hồn thì không thể tránh”
Vừa nói hết câu Diệp Phi Ảnh phẩy cây quạt tiến đến thẳng Nhược Y nhưng đã bị Thiếu Hàn nhanh hơn một bước dùng kiếm đánh trả lại. Hai người giao đấu trên không trung ánh sáng lóe nên, một hồng một trắng khiến cho màn đêm vốn dĩ tĩnh mịch nay sáng rực cả một vùng trời
Hai nam nhân đánh một hồi nhưng không ai bị thương tổn gì cả. Diệp Phi Ảnh thấy vậy liền chuyển hướng qua Nhược Y. Lúc cây quạt chạm đến tay của Nhược Y thì một ánh sáng màu tím lóe ra khiến cho Diệp Phi Ảnh bật lại ngã xuống nền đất, máu phun ra
Thiếu Hàn thấy vậy lo lắng chạy đến
“Nhược Y có sao không”
Còn Diệp Phi Ảnh lúc này vừa sợ hãi vừa bất ngờ.
“Là Xà Tiễn Thần, một trăm năm chưa tìm được hậu nhân”
Thiếu Hàn lúc này mới giật mình
“Xà Tiễn Thần”
Nhược Y thấy hai người nói qua lại không hiểu gì mới quay sang nói:
“Hai người nói cái gì vậy, cái gì mà Xà Thần”
Diệp Phi Ảnh lúc này mới quỳ xuống: “Giáo chủ xin hãy tha tội”
Lãnh Thiếu Hàn không để ý đến Diệp Phi Ảnh đỡ Nhược Y
“Nhược Y chúng ta trở về”
Diệp Phi Ảnh thân trọng thương vẫn ôm ngực gắng gượng chạy đến chỗ Nhược Y. Nhược Y thấy vậy quay sang nói với Thiếu Hàn
“Thiếu Hàn hay là chúng ta đưa hắn về chữa trị”
“Tại sao, ta không muốn”
“Thiếu Hàn đưa hắn về chữa trị tiện thể hỏi hắn là ai có ý muốn lấy mạng ta a”
Thiếu Hàn mày kiếm nhíu lại:
“Được theo ý của nàng”
“Đoan hồn đoạt mạng”
Thiếu Hàn cười lạnh lùng vẫn bước đi bỗng có một nam nhân, nói là nam nhân cũng không đúng, phải gọi là một mĩ nữ. Một thân hồng y, tay cầm quạt khẽ phe phẩy
“Liễu Nhược Y sổ đoan hồn đã có tên của ngươi”
Thiếu Hàn cười lạnh:
“Diệp Phi Ảnh, Đoan Hồn Giáo và Lãnh Tiễn Cung nước sông không phạm nước giếng. Ngươi tốt nhất là nên để nàng ấy đi”
Diệp Phi Ảnh liếc nhìn xuống cổ tay của Nhược Y thấy trên tay nàng có ấn phong của Lãnh Tiễn Cung
“Ta còn chưa biết Lãnh Tiễn Cung đã có Xà Tiễn Nhân nha, nhưng đã có tên trong sổ đoạt hồn thì không thể tránh”
Vừa nói hết câu Diệp Phi Ảnh phẩy cây quạt tiến đến thẳng Nhược Y nhưng đã bị Thiếu Hàn nhanh hơn một bước dùng kiếm đánh trả lại. Hai người giao đấu trên không trung ánh sáng lóe nên, một hồng một trắng khiến cho màn đêm vốn dĩ tĩnh mịch nay sáng rực cả một vùng trời
Hai nam nhân đánh một hồi nhưng không ai bị thương tổn gì cả. Diệp Phi Ảnh thấy vậy liền chuyển hướng qua Nhược Y. Lúc cây quạt chạm đến tay của Nhược Y thì một ánh sáng màu tím lóe ra khiến cho Diệp Phi Ảnh bật lại ngã xuống nền đất, máu phun ra
Thiếu Hàn thấy vậy lo lắng chạy đến
“Nhược Y có sao không”
Còn Diệp Phi Ảnh lúc này vừa sợ hãi vừa bất ngờ.
“Là Xà Tiễn Thần, một trăm năm chưa tìm được hậu nhân”
Thiếu Hàn lúc này mới giật mình
“Xà Tiễn Thần”
Nhược Y thấy hai người nói qua lại không hiểu gì mới quay sang nói:
“Hai người nói cái gì vậy, cái gì mà Xà Thần”
Diệp Phi Ảnh lúc này mới quỳ xuống: “Giáo chủ xin hãy tha tội”
Lãnh Thiếu Hàn không để ý đến Diệp Phi Ảnh đỡ Nhược Y
“Nhược Y chúng ta trở về”
Diệp Phi Ảnh thân trọng thương vẫn ôm ngực gắng gượng chạy đến chỗ Nhược Y. Nhược Y thấy vậy quay sang nói với Thiếu Hàn
“Thiếu Hàn hay là chúng ta đưa hắn về chữa trị”
“Tại sao, ta không muốn”
“Thiếu Hàn đưa hắn về chữa trị tiện thể hỏi hắn là ai có ý muốn lấy mạng ta a”
Thiếu Hàn mày kiếm nhíu lại:
“Được theo ý của nàng”