Chương 143
Tài nhìn qua lỗ hổng vách ngăn. Lỗ thủng tuy nhỏ nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Tư Lệnh, hay nói đúng hơn là một góc của Tư Lệnh.
Góc ấy quá nhỏ, Tài lại đứng quá xa, gần như không thấy gì, chỉ thấy một hình ảnh cực kỳ mờ nhạt, bất động, ngay cả màu sắc cũng khó có thể nói là đen hay trắng. Nếu hắn dí sát mắt vào cái góc ấy thì hẳn sẽ nhìn được rõ mặt nhân vật cao quý và cũng bí hiểm nhất Vùng đất Tự Do, nhưng hắn không dám tiến lên.
Hắn ước tính vị trí của lỗ thủng trên vách ngăn, so sánh với vị trí mà đồng xu tạt ngang qua mặt mình, rồi lại so sánh với lỗ thủng trên trán của Zhao Wu, nhận ra rằng đồng xu đã bay theo chiều ngang trong suốt hành trình cho đến những centimét cuối cùng thì đột nhiên gập khúc lên trên với góc ngoặt lên đến gần chín mươi độ. Thật là cung đường quỷ dị. Hắn không biết Tư Lệnh đã làm điều đó như thế nào.
Tư Lệnh lên tiếng:
- Ngươi thua rồi, Trần Tuấn Tài.
Tài im lặng. Hắn đã trở nên kiệt quệ tới mức không còn muốn nói gì thêm nữa. Cái chết của Zhao Wu đã đặt Dực Long Mười Đầu vào tình thế cửu tử nhất sinh, nguy cơ tan rã bày ra ngay trước mặt.
- Ta tuyên bố Brady Anderson là Siêu Thần Tài, cũng là Siêu Thần Tài đầu tiên trong lịch sử Vùng đất Tự Do. Brady Anderson, từ nay người sẽ tiếp quản chín mươi phần trăm các mặt hàng thiết yếu do Liên Minh sản xuất để phân phối trên thị trường. Ngươi được toàn quyền lựa chọn làm việc với người mà ngươi mong muốn.
Brady Anderson mừng đến mức rưng rưng nước mắt. Gã quỳ xuống, hai tay giơ lên, hướng về vị trí của Tư Lệnh:
- Cảm ơn Tư Lệnh vô cùng cao quý. Sự anh minh của Tư Lệnh tựa như Mặt Trời soi sáng thế giới này. Tôi nguyện mãi mãi làm bầy tôi trung thành của ngài. Nhưng tôi có một nỗi sợ to lớn. – Gã Siêu Thần Tài ngoảnh đầu sang nhìn Tài với cặp mắt e dè. – Tôi sợ rằng một khi mình bước ra khỏi đây thì sẽ chẳng còn sống được mấy nỗi nữa. Có những kẻ âm mưu giết tôi. Ấy là những sát thủ siêu hạng chỉ có Tư Lệnh mới khống chế được, nhưng đâu phải lúc nào tôi cũng có vinh hạnh được ở gần ngài? Tôi về nhà có khi chưa được một ngày đã bị người ta cắt cổ rồi cũng nên.
- Ngươi nói đúng lắm. Ta cũng đã nghĩ đến khả năng ấy. Tiện đây, ta cấp cho ngươi hai mươi Hiệp Sĩ với đầy đủ súng ống làm nhiệm vụ bảo vệ an ninh. Trần Tuấn Tài, ta biết rằng ngươi là một trong sáu sát thủ đương đại có thể vượt qua mọi hàng rào an ninh để giết người mà không để lại bất kỳ bằng chứng nào. Ta e rằng tình thế khó khăn sẽ thúc đẩy ngươi làm những việc điên rồ. Vậy nên ngày hôm nay ta tuyên bố, hễ Brady Anderson bị chết vì bất kể nguyên do gì, kể cả những việc tưởng chừng không liên quan như ngã cầu thang, hóc thịt bò, uống nước nhiều quá sặc chết, thì ta sẽ trừng phạt ngươi, Trần Tuấn Tài. Ta ràng buộc sự sống của Brady Anderson vào sự sống của ngươi. Hắn sống thì ngươi được sống mà hắn chết thì ngươi phải chết.
Tài thốt lên:
- Thưa Tư Lệnh, như vậy thì bất công cho tôi quá.
- Đó là cái giá mà ngươi phải trả cho những hành động ngông cuồng trong quá khứ. Ta không tin ngươi. Ta biết rằng ngươi là dạng người chuyện gì cũng dám làm. Nếu không phải ta có việc cần dùng đến tài năng của ngươi thì đã sớm mang ra chặt đầu rồi.
- Thưa Tư Lệnh, chúng tôi không còn Thần Tài nữa, sau này biết phải sống như thế nào? Tôi e rằng mối quan hệ giữa chúng tôi với Brady Anderson và các băng nhóm bệ đỡ cho gã không tốt, không làm ăn với nhau được.
- Đó là việc của ngươi. Yên tâm đi, ta sẽ giữ cho ngươi được sống, nhưng tổ chức sát thủ do ngươi lãnh đạo cùng gia đình, bạn bè, thuộc hạ có thể chết hết cũng được, ta không quan tâm. Giải tán.
Sau mệnh lệnh ấy của Tư Lệnh, Gabriel vội vã xua tay, đuổi tất cả mọi người ra khỏi phòng. Lúc nhìn vào ánh mắt của lão, Tài biết rằng mối quan hệ giữa mình với người này cũng đã hỏng toàn diện, sau này hắn tìm đến chưa chắc lão đã chịu tiếp đón.
Tài bước ra khỏi tòa nhà trung tâm, lắng nghe tiếng cười đùa của Brady Anderson cùng với Jackson, Khaby và Guan Chao, trong lòng nặng nề, tựa như đang đeo một hòn đá.
Nelson Neo vỗ vai hắn:
- Trần Tuấn Tài, chúng ta chết đến nơi rồi.
Tài gật đầu:
- Đúng vậy. Ông Nelson Neo có cao kiến gì không?
- Bí quá thì tôi sẽ phải rút lui lên Khu Bắc, sáp nhập với Cá Voi Xanh. Anh cũng nên cân nhắc chuyện đó.
Tài ngẫm nghĩ một lát rồi đáp:
- Mối quan hệ giữa tôi với Quintus không tốt. Chúng tôi là lý do chính khiến Cá Voi Xanh phải rời lên Khu Bắc, bản thân tôi cũng liên quan một cách gián tiếp đến cái chết của Darius, sợ rằng Quintus sẽ không quên thù xưa.
- Chuyện đó đã cũ rồi. Tình thế thay đổi, con người cũng phải thay đổi. Tôi có thể nói giúp Quintus cho anh.
- Cảm ơn ông, Nelson. Chuyện này hôm nay cứ tạm gác lại đã, sau này xem diễn biến thế nào.
Nelson Neo gật đầu, nhanh chóng rời đi.
Tài ngước nhìn lên bầu trời, cảm nhận gánh nặng trách nhiệm đè lên vai, nặng đến nỗi có thể nghiền nát hắn.
Hắn đã đánh mất tất cả mọi thứ chỉ trong một buổi sáng. Cái chết của Zhao Wu sẽ dẫn đến sự sụp đổ mang tính dây chuyền của Dực Long, đó là chưa kể việc Gabriel ngoảnh mặt với hắn và các tổ chức sát thủ đối địch ngày càng mạnh lên.
Hắn không biết phải làm thế nào để vượt qua tình huống bế tắc này. Hắn chỉ muốn về nhà để nghỉ ngơi. Tâm trí hắn mệt mỏi quá rồi.
Góc ấy quá nhỏ, Tài lại đứng quá xa, gần như không thấy gì, chỉ thấy một hình ảnh cực kỳ mờ nhạt, bất động, ngay cả màu sắc cũng khó có thể nói là đen hay trắng. Nếu hắn dí sát mắt vào cái góc ấy thì hẳn sẽ nhìn được rõ mặt nhân vật cao quý và cũng bí hiểm nhất Vùng đất Tự Do, nhưng hắn không dám tiến lên.
Hắn ước tính vị trí của lỗ thủng trên vách ngăn, so sánh với vị trí mà đồng xu tạt ngang qua mặt mình, rồi lại so sánh với lỗ thủng trên trán của Zhao Wu, nhận ra rằng đồng xu đã bay theo chiều ngang trong suốt hành trình cho đến những centimét cuối cùng thì đột nhiên gập khúc lên trên với góc ngoặt lên đến gần chín mươi độ. Thật là cung đường quỷ dị. Hắn không biết Tư Lệnh đã làm điều đó như thế nào.
Tư Lệnh lên tiếng:
- Ngươi thua rồi, Trần Tuấn Tài.
Tài im lặng. Hắn đã trở nên kiệt quệ tới mức không còn muốn nói gì thêm nữa. Cái chết của Zhao Wu đã đặt Dực Long Mười Đầu vào tình thế cửu tử nhất sinh, nguy cơ tan rã bày ra ngay trước mặt.
- Ta tuyên bố Brady Anderson là Siêu Thần Tài, cũng là Siêu Thần Tài đầu tiên trong lịch sử Vùng đất Tự Do. Brady Anderson, từ nay người sẽ tiếp quản chín mươi phần trăm các mặt hàng thiết yếu do Liên Minh sản xuất để phân phối trên thị trường. Ngươi được toàn quyền lựa chọn làm việc với người mà ngươi mong muốn.
Brady Anderson mừng đến mức rưng rưng nước mắt. Gã quỳ xuống, hai tay giơ lên, hướng về vị trí của Tư Lệnh:
- Cảm ơn Tư Lệnh vô cùng cao quý. Sự anh minh của Tư Lệnh tựa như Mặt Trời soi sáng thế giới này. Tôi nguyện mãi mãi làm bầy tôi trung thành của ngài. Nhưng tôi có một nỗi sợ to lớn. – Gã Siêu Thần Tài ngoảnh đầu sang nhìn Tài với cặp mắt e dè. – Tôi sợ rằng một khi mình bước ra khỏi đây thì sẽ chẳng còn sống được mấy nỗi nữa. Có những kẻ âm mưu giết tôi. Ấy là những sát thủ siêu hạng chỉ có Tư Lệnh mới khống chế được, nhưng đâu phải lúc nào tôi cũng có vinh hạnh được ở gần ngài? Tôi về nhà có khi chưa được một ngày đã bị người ta cắt cổ rồi cũng nên.
- Ngươi nói đúng lắm. Ta cũng đã nghĩ đến khả năng ấy. Tiện đây, ta cấp cho ngươi hai mươi Hiệp Sĩ với đầy đủ súng ống làm nhiệm vụ bảo vệ an ninh. Trần Tuấn Tài, ta biết rằng ngươi là một trong sáu sát thủ đương đại có thể vượt qua mọi hàng rào an ninh để giết người mà không để lại bất kỳ bằng chứng nào. Ta e rằng tình thế khó khăn sẽ thúc đẩy ngươi làm những việc điên rồ. Vậy nên ngày hôm nay ta tuyên bố, hễ Brady Anderson bị chết vì bất kể nguyên do gì, kể cả những việc tưởng chừng không liên quan như ngã cầu thang, hóc thịt bò, uống nước nhiều quá sặc chết, thì ta sẽ trừng phạt ngươi, Trần Tuấn Tài. Ta ràng buộc sự sống của Brady Anderson vào sự sống của ngươi. Hắn sống thì ngươi được sống mà hắn chết thì ngươi phải chết.
Tài thốt lên:
- Thưa Tư Lệnh, như vậy thì bất công cho tôi quá.
- Đó là cái giá mà ngươi phải trả cho những hành động ngông cuồng trong quá khứ. Ta không tin ngươi. Ta biết rằng ngươi là dạng người chuyện gì cũng dám làm. Nếu không phải ta có việc cần dùng đến tài năng của ngươi thì đã sớm mang ra chặt đầu rồi.
- Thưa Tư Lệnh, chúng tôi không còn Thần Tài nữa, sau này biết phải sống như thế nào? Tôi e rằng mối quan hệ giữa chúng tôi với Brady Anderson và các băng nhóm bệ đỡ cho gã không tốt, không làm ăn với nhau được.
- Đó là việc của ngươi. Yên tâm đi, ta sẽ giữ cho ngươi được sống, nhưng tổ chức sát thủ do ngươi lãnh đạo cùng gia đình, bạn bè, thuộc hạ có thể chết hết cũng được, ta không quan tâm. Giải tán.
Sau mệnh lệnh ấy của Tư Lệnh, Gabriel vội vã xua tay, đuổi tất cả mọi người ra khỏi phòng. Lúc nhìn vào ánh mắt của lão, Tài biết rằng mối quan hệ giữa mình với người này cũng đã hỏng toàn diện, sau này hắn tìm đến chưa chắc lão đã chịu tiếp đón.
Tài bước ra khỏi tòa nhà trung tâm, lắng nghe tiếng cười đùa của Brady Anderson cùng với Jackson, Khaby và Guan Chao, trong lòng nặng nề, tựa như đang đeo một hòn đá.
Nelson Neo vỗ vai hắn:
- Trần Tuấn Tài, chúng ta chết đến nơi rồi.
Tài gật đầu:
- Đúng vậy. Ông Nelson Neo có cao kiến gì không?
- Bí quá thì tôi sẽ phải rút lui lên Khu Bắc, sáp nhập với Cá Voi Xanh. Anh cũng nên cân nhắc chuyện đó.
Tài ngẫm nghĩ một lát rồi đáp:
- Mối quan hệ giữa tôi với Quintus không tốt. Chúng tôi là lý do chính khiến Cá Voi Xanh phải rời lên Khu Bắc, bản thân tôi cũng liên quan một cách gián tiếp đến cái chết của Darius, sợ rằng Quintus sẽ không quên thù xưa.
- Chuyện đó đã cũ rồi. Tình thế thay đổi, con người cũng phải thay đổi. Tôi có thể nói giúp Quintus cho anh.
- Cảm ơn ông, Nelson. Chuyện này hôm nay cứ tạm gác lại đã, sau này xem diễn biến thế nào.
Nelson Neo gật đầu, nhanh chóng rời đi.
Tài ngước nhìn lên bầu trời, cảm nhận gánh nặng trách nhiệm đè lên vai, nặng đến nỗi có thể nghiền nát hắn.
Hắn đã đánh mất tất cả mọi thứ chỉ trong một buổi sáng. Cái chết của Zhao Wu sẽ dẫn đến sự sụp đổ mang tính dây chuyền của Dực Long, đó là chưa kể việc Gabriel ngoảnh mặt với hắn và các tổ chức sát thủ đối địch ngày càng mạnh lên.
Hắn không biết phải làm thế nào để vượt qua tình huống bế tắc này. Hắn chỉ muốn về nhà để nghỉ ngơi. Tâm trí hắn mệt mỏi quá rồi.