Chương : 20
- Diệu huynh, theo ý chỉ của Hỉ Tổ, Hỉ Quốc không can dự vào chuyện các tông môn. Tuy nhiên người của Hỉ Gia trong Phi Dao Học Cung cũng nhiều. Vì vậy Hỉ Gia chỉ mong sự công bằng cho bọn họ.
Hỉ Hoảng ngồi trên long kỷ khổng lồ của ông ta cất tiếng nói.
Đây vẫn là Mỹ Tú Phong tuy nhiên đất trời đã khác. Tất cả đã bị phong cấm tách biệt với bên ngoài. Hỉ Hoàng, Viên Vương, Băng Hậu ngồi đối diện với Thượng Tôn Diệu Vi Tinh.
- Đúng vậy Diệu Vi Tinh, Viên tộc ta không rườm rà. Chỉ một câu thôi: Kẻ mạnh làm chủ.
Viên Vương sừng sững ở một bên nói, âm thanh như sấm nổ. Hắn vốn có thói quen sợ người khác không nghe thấy nên vậy.
- Tiểu thiếp thì không có ý kiến gì. Nhưng Thế nhi một lòng lửa nóng. Cũng nên cho tuổi trẻ cơ hội giao lưu học hỏi.
Băng Hậu ngồi một bên che miệng nói, cử chỉ vô cùng mỹ miều. Thế nhi mà bà ta nhắc chính là Hàn Vạn Thế.
Cả ba người nói xong đều nhìn Thượng Tôn Diệu Vi Tinh chờ đợi.
Thượng Tôn Diệu Vi Tinh nhíu mày suy nghĩ, trong lòng không khỏi hừ lạnh. Dậu đổ bìm leo, Phi Dao Học Cung giờ thành món ngon cho các thế lực tranh đấu.
Suy Thế vô cùng đáng sợ. Một quyết định không chuẩn xác chính là vạn kiếp bất phục. Diệu Vi Tinh lại là người gánh duyên hỏa cho Phi Dao Học Cung. Đây chính là cái khổ nạn của ông ta.
- Đinh Đinh Đinh !
Đúng lúc này Vọng Thế Chung thánh thót vang lên. Ba người Hỉ Hoàng, Băng Hậu và Viên Vương giật mình nhìn lên. Duyên đạo dẫn động, cả ba cấp tốc rời khỏi Mỹ Tú Phong.
Chỉ còn Thượng Tôn Diệu Vi Tinh nhìn theo, ánh mắt nhiều tâm trạng.
…….
Bên ngoài Phi Dao Học Cung đang tụ tập cả vạn người. Không khí hết sức lộn xộn. Mọi người cùng ngẩng đầu lên, trong con mắt tâm tư phức tạp.
Ở đây đủ loại khí thế, đủ loại phục sức, phong cách. Có Kinh Thế Thiên Tài từ Đỉnh Thế tông môn, cũng có Tuyệt Phẩm Mỹ Tú, từ cổ xưa truyền thừa, ngoài ra còn có rất nhiều đương thế cường giả.
Thiên Nhân Vẫn Lạc vừa đáp xuống ngay lập tức hấp dẫn tất cả ánh nhìn, nam có nữ có. Khí thế của tên này dù sao vẫn vô cùng đặc biệt. Ngươi ghét hắn thì tự đày đọa, yêu hắn thì tự sa ngã. Ngay cả những nguyên thế cường giả đời trước nhìn Thiên Nhân Vẫn Lạc cũng không kìm được kiêng kị.
Cái danh Đỉnh Thế Thiên Tài của hắn quả không sai.
Thiên Nhân Vẫn Lạc tiêu sái nhìn một vòng.
Nhưng hắn bỗng giật mình nhìn sang bên cạnh. Lãnh Thế tang thương xuất hiện ở bên cạnh. Băng sương lãnh tĩnh ngay lập tức xua đi mị pháp của hắn.
- Phi Dao Vọng Thế Chung, nghe một tiếng trải vạn thế, thật lạ kỳ.
Lãnh Thế ngẩng đầu lên phía trên nói. Ở nơi khác không biết chứ trong Vi Tiên Vực Vi Tiên Vực, bài học vỡ lòng mà bất cứ người tu hành nào được học chính là về Phi Dao Vọng Thế Chung. Thậm chí có rất nhiều bản mô phỏng của chiếc chuông này được đánh lên cho người nghe mỗi ngày để cảm nhận duyên âm của nó. Nhưng không đạt được hiệu quả duyên âm vạn thế như nó.
- Đinh đinh !
Tiếng chuông lại vang lên.
Ở trên cao có một ngọn núi nhỏ, không phải cao lắm nhưng nó là một ngọn núi cấm kị trong ba trăm ngọn núi của Phi Dao Học Cung, Phi Dao Phong. Đây từng là nơi ở của Phi Dao Nữ Đế, người sáng lập ra Phi Dao Học Cung. Trên đó có một tòa Vọng Thế Lâu, tiếng chuông phát ra từ đó.
Truyền thuyết về Phi Dao Nữ Đế nhiều vô cùng. Nàng đi đến đâu cũng mang theo những sự tích bất diệt. Trong Thập Vực đâu đâu cũng có những ghi chép về Phi Dao Nữ Đế. Tại Vi Tiên Vực Vi Tiên Vực, người ta còn gọi nàng là Mẫu Chủ vì nàng khai duyên cho rất nhiều tông đạo, sáng thế cho rất nhiều chủng tộc. Rất nhiều Bách Thế Tông Môn, Cổ lão truyền thừa danh chấn Vi Tiên Vực đều mang theo ơn huệ của Phi Dao Nữ Đế.
Phi Dao Nữ Đế duyên đạo theo truyền thuyết đã đạt đến Vạn Thế Đại Năng cực đỉnh. Nhưng nàng lại không tranh luân hồi mà cùng với thuộc hạ bằng hữu mở ra Phi Dao Học Cung an nhàn tại thế.
Điều này là chưa từng xảy ra trong Thập Vực. Sau đó nghe đồn Phi Dao Nữ Đế phong ấn duyên mệnh bản thân từ đó biến mất khỏi thế gian.
Phi Dao Vọng Thế Chung chính là duyên bảo mà Phi Dao Nữ Đế sử dụng.
Xưa kia khi Phi Dao Vọng Thế Chung vang lên, cả Tự Tại Thiên rung chuyển. Phi Dao Nữ Đế dẫn đại quân càn quét cửu thiên thập địa, Thập Vực nghe chuông mà run rẩy. Hàng vạn cổ thần, vực chủ, linh tôn...nghe chuông phủ phục khiếp sợ. Sau này khi Phi Dao Nữ Đế đạt tới duyên đạo Vạn Thế Đại Năng, Phi Dao Vọng Thế Chung kêu lên báo hiệu cho đại lễ trong Thập Vực. Chuông vang đến đâu nơi đó an lạc, hoan ca.
Sau khi Phi Dao Nữ Đế tuyệt tích, chuông này cũng để lại trên Phi Dao Phong. Tuy nhiên biết bao nhiêu thế qua đi chưa từng nghe thấy tiếng kêu của nó. Bởi vì không ai vào được Vọng Thế Lâu, không ai rung nổi Vọng Thế Chung. Có là Đỉnh Thế tồn tại hay vượt qua Đỉnh Thế tồn tại, có là Thượng Tôn cũng không thể phá được phong cấm trên Phi Dao Phong.
Nhưng hôm nay chuông này vang lên, Phi Dao Học Cung nghe mà chấn động bi ai. Bởi vì Phi Dao Nữ Đế trước kia từng nói một câu: Khi chuông vang lần nữa, tuyệt thế chi nhân xuất hiện, thế đạo vì đó biến đổi, Phi Dao mãn nguyện mà vong. Đời sau không biết nàng có phải ám chỉ ngày vong thế của Phi Dao Học Cung hay không nhưng bao đời tổ sư sau này có nghiệm ra, đó là dự báo một tuyệt thế cường nhân xuất hiện trong Phi Dao Học Cung, thế đạo vì đó sẽ thay đổi.
Suy thế hiển hiện, chuông lại vang lên, điều này khiến chúng cường giả trong Phi Dao Học Cung không khỏi lo lắng bất an nhưng cũng đồng thời chờ đợi.
Những tiếng bàn tán xì xầm trong đám đệ tử vang lên. Duyên thế vô tình chuyển biến. Khí tượng quanh Phi Dao Học Cung xuất hiện biến chuyển. Mây đục che mờ ánh dương quang. Vạn người nói xấu duyên có thể tan chính là vậy.
Tất nhiên đám đệ tử duyên đạo non kém hầu như không nhận ra điều này.
- Im lặng.
Một tiếng quát giận dữ vang lên. Phó Cung Chủ Vạn Thiên Hào xuất hiện, duyên uy đỉnh thế tràn ra xung quanh. Nộ hỏa trong mắt bừng bừng nhìn lên Vọng Thế Lâu trên Phi Dao Phong. Nếu không phải trên Phi Dao Phong có phong cấm cực mạnh thì lão đã lao lên tìm hiểu nguyên do.
- Phó Cung Chủ.
Đám đệ tử nhìn thấy lão ngay lập tức cúi chào. Một số không khỏi e sợ lui lại. Vạn Thiên Hào thấy vậy hừ lạnh. Thế này hắn đạt đến duyên đạo đỉnh thế trở thành Hình Pháp Đường chủ vị, duyên mệnh của Vạn Thiên Hào đang cực thịnh đi lên. Vì vậy lão không khỏi tức giận khi nghe thấy điềm xấu.
- Thu lão !
Không gian khẽ rung, Thu lão điềm nhiên xuất hiện. Vẫn dáng vẻ mơ mơ màng màng lười nhác nhưng ánh mắt lão nhìn lên phía Phi Dao Phong đã xuất hiện tia ngưng trọng.
Vạn Thiên Hào thấy vậy tiến lên chào. Thu lão gật đầu đáp lại hắn rồi nhìn lên thinh không.
Quan sát khí tượng chuyển biến xấu, trong lòng lão không khỏi thêm nhiều đắn đo.Đạt đến duyên đạo như lão, biết thêm được nhiều điều nên cũng hiểu hơn tình hình hiện tại của Phi Dao Học Cung. Bọn họ đang cố gắng duy trì duyên nghiệp, tăng cường lực lượng. Nhưng suy thế có thể ngăn lại sao.
- Thu Ba, ngươi nói có thể là hắn??
Xuất hiện bên cạnh Thu lão là một lão giả thân mình gầy guộc, bộ dáng vô cùng cổ lão. Đây chính là Hoài nguyên lão,vị nguyên lão già nhất trong Phi Dao Học Cung. Có người nói lão đã trải qua cửu thế cũng có người nói lão chính là cung chủ mười thế trước đã thoái vị. Chỉ biết rằng ngay cả Thượng Tôn Diệu Vi Tinh cũng kính cẩn với lão giả này.
Nghe câu hỏi của Hoài nguyên lão, đám đệ tử đồng loạt chờ đợi. Bọn họ duyên đạo còn kém nên tiếp xúc không tới bí mật chân chính của Phi Dao Học Cung. Có chỗ nói Vọng Thế Chung vang lên là điều không hay nhưng cũng có chỗ nói đó là điềm báo tuyệt đỉnh cường giả xuất hiện, Học Cung thay chủ mới.
- Chắc chắn là Phong công tử.
Bên cạnh vang lên tiếng nói. Thu lão và Hoài Nguyên lão nhìn sang. Xuất hiện bên cạnh Vạn Thiên Hào là Chu nguyên lão và Vương Nhân. Người lên tiếng là Vương Nhân, có thể coi là nguyên lão dự bị vì duyên đạo đã đủ nhưng danh vọng còn thiếu một chút.
Phó Cung Chủ Vạn Thiên Hào cũng đi sang tụ họp với hai người này.
Chu nguyên lão nhìn lên Vọng Thế Lâu trên Phi Dao Phong, ánh mắt mang theo nét vui mừng cùng chờ mong. Chuyến đi này của lão đến Thiên La Sơn thuận lợi ngoài sức tưởng tượng. Chỉ cần trợ giúp Phong Mạc Danh đạt được tín nhiệm của Thiên La Sơn thì nguyện vọng của lão sẽ được như ý.
Nếu Phong Mạc Danh rung động được Phi Dao Vọng Thế Chung thì danh vọng của hắn tại Phi Dao Học Cung sẽ lên đỉnh điểm. Lúc này thì mọi sự đã thành.
- Hừ !
Thu lão thấy vậy hừ lạnh. Phe Chu nguyên lão ủng hộ kịch liệt Phong Mạc Danh. Mà lý do sau đó chính là Thiên La Sơn, thế lực sau lưng hắn. Thiên La Sơn là một Trường Thế Tông môn vốn xuất thân từ một vị nguyên lão của Phi Dao Học Cung trăm thế trước. Vị nguyên lão này đương thời duyên đạo tột đỉnh, thậm chí cao hơn cả người đứng đầu Phi Dao Học Cung lúc đó. Nhưng ông ta không tranh giành quyền lợi mà tận trung một lòng.
Vì cảm cái nghĩa này nên một vị tổ sư của Phi Dao Học Cung lúc đó phá lệ giúp ông ta cởi bỏ duyên hỏa ra ngoài lập tông môn. Bởi vậy Thiên La Sơn vốn duyên nghiệp không bằng Phi Dao Học Cung.
Nhưng hiện tại mấy trăm thế qua đi, nhân tình đã nhạt, suy thế lại xuất hiện. Phi Dao Học Cung có nguy cơ từ Bách Thế Tông môn biến thành Bách Thế truyền thừa. Thiên La sơn lại đang tăng tiến mạnh mẽ.
Một tiến một lùi nên có thể hiểu rõ.
Mà suy thế này chỉ mới xuất hiện cách đây trăm năm. Rất có thể liên quan đến cái chết khó hiểu của Hoa Thần.
Duyên hỏa của Phi Dao Học Cung hiện đang lâm vào kì suy yếu. Điều này thì tất cả Đỉnh Thế tồn tại trong Học Cung đều cảm nhận được.
Bọn họ đã làm đủ mọi cách tìm nguyên nhân nhưng không có kết quả. Bởi vậy mới dẫn đến thế đạo như hôm nay. Phi Dao Học Cung thành miếng mồi ngon của các thế lực khác.
- Có kẻ không hiểu thời thế cứ cố chấp. Vương Nhân. Ngươi không nên học theo hắn.
Chu nguyên lão quay sang lớn tiếng nói. Lão cố ý chọc tức Thu lão. Vương Nhân thấy vậy cũng phối hợp diễn kịch theo.
- Ngươi???
Thu lão thấy vậy tức giận, duyên đạo bộc phát. Tuy nhiên Hoài nguyên lão ngăn lại ông ta.
- Bình tĩnh Thu Ba. Quan tâm quá sinh nộ hỏa, không tốt cho duyên đạo.
Hoài nguyên lão tay điểm vào vai Thu lão, từ tốn nói. Trong giọng nói của ông ta chứa đầy sự từng trải lại mang theo vẻ ấm áp của cha mẹ dạy bảo con cái. Thu lão thấy vậy giật mình bình tĩnh lại.
- Đa tạ Hoài công.
Dường như Thu lão đã lĩnh ngộ được điều gì chắp tay hành lễ với Hoài Nguyên lão. Hoài Nguyên lão chỉ cười hiền từ đáp lại.
- Haha, Phi Dao Học Cung không hổ từng là Bách Thế Tông môn. Đến nghe đánh chuông thôi mà cũng bày thế trận lớn dường này. Thật khiến người ta ngưỡng mộ quá.
Từ trên cao hạ xuống một đám liễn xa, cổ tinh thuỵ thú uy thế bừng bừng tiến lại Phi Dao Học Cung. Dẫn đầu đi xuống là một lão giả ánh mắt thâm thuý lên tiếng. Lời nói của lão ngay lập tức mang đến lửa giận xung quanh.
Hỉ Hoảng ngồi trên long kỷ khổng lồ của ông ta cất tiếng nói.
Đây vẫn là Mỹ Tú Phong tuy nhiên đất trời đã khác. Tất cả đã bị phong cấm tách biệt với bên ngoài. Hỉ Hoàng, Viên Vương, Băng Hậu ngồi đối diện với Thượng Tôn Diệu Vi Tinh.
- Đúng vậy Diệu Vi Tinh, Viên tộc ta không rườm rà. Chỉ một câu thôi: Kẻ mạnh làm chủ.
Viên Vương sừng sững ở một bên nói, âm thanh như sấm nổ. Hắn vốn có thói quen sợ người khác không nghe thấy nên vậy.
- Tiểu thiếp thì không có ý kiến gì. Nhưng Thế nhi một lòng lửa nóng. Cũng nên cho tuổi trẻ cơ hội giao lưu học hỏi.
Băng Hậu ngồi một bên che miệng nói, cử chỉ vô cùng mỹ miều. Thế nhi mà bà ta nhắc chính là Hàn Vạn Thế.
Cả ba người nói xong đều nhìn Thượng Tôn Diệu Vi Tinh chờ đợi.
Thượng Tôn Diệu Vi Tinh nhíu mày suy nghĩ, trong lòng không khỏi hừ lạnh. Dậu đổ bìm leo, Phi Dao Học Cung giờ thành món ngon cho các thế lực tranh đấu.
Suy Thế vô cùng đáng sợ. Một quyết định không chuẩn xác chính là vạn kiếp bất phục. Diệu Vi Tinh lại là người gánh duyên hỏa cho Phi Dao Học Cung. Đây chính là cái khổ nạn của ông ta.
- Đinh Đinh Đinh !
Đúng lúc này Vọng Thế Chung thánh thót vang lên. Ba người Hỉ Hoàng, Băng Hậu và Viên Vương giật mình nhìn lên. Duyên đạo dẫn động, cả ba cấp tốc rời khỏi Mỹ Tú Phong.
Chỉ còn Thượng Tôn Diệu Vi Tinh nhìn theo, ánh mắt nhiều tâm trạng.
…….
Bên ngoài Phi Dao Học Cung đang tụ tập cả vạn người. Không khí hết sức lộn xộn. Mọi người cùng ngẩng đầu lên, trong con mắt tâm tư phức tạp.
Ở đây đủ loại khí thế, đủ loại phục sức, phong cách. Có Kinh Thế Thiên Tài từ Đỉnh Thế tông môn, cũng có Tuyệt Phẩm Mỹ Tú, từ cổ xưa truyền thừa, ngoài ra còn có rất nhiều đương thế cường giả.
Thiên Nhân Vẫn Lạc vừa đáp xuống ngay lập tức hấp dẫn tất cả ánh nhìn, nam có nữ có. Khí thế của tên này dù sao vẫn vô cùng đặc biệt. Ngươi ghét hắn thì tự đày đọa, yêu hắn thì tự sa ngã. Ngay cả những nguyên thế cường giả đời trước nhìn Thiên Nhân Vẫn Lạc cũng không kìm được kiêng kị.
Cái danh Đỉnh Thế Thiên Tài của hắn quả không sai.
Thiên Nhân Vẫn Lạc tiêu sái nhìn một vòng.
Nhưng hắn bỗng giật mình nhìn sang bên cạnh. Lãnh Thế tang thương xuất hiện ở bên cạnh. Băng sương lãnh tĩnh ngay lập tức xua đi mị pháp của hắn.
- Phi Dao Vọng Thế Chung, nghe một tiếng trải vạn thế, thật lạ kỳ.
Lãnh Thế ngẩng đầu lên phía trên nói. Ở nơi khác không biết chứ trong Vi Tiên Vực Vi Tiên Vực, bài học vỡ lòng mà bất cứ người tu hành nào được học chính là về Phi Dao Vọng Thế Chung. Thậm chí có rất nhiều bản mô phỏng của chiếc chuông này được đánh lên cho người nghe mỗi ngày để cảm nhận duyên âm của nó. Nhưng không đạt được hiệu quả duyên âm vạn thế như nó.
- Đinh đinh !
Tiếng chuông lại vang lên.
Ở trên cao có một ngọn núi nhỏ, không phải cao lắm nhưng nó là một ngọn núi cấm kị trong ba trăm ngọn núi của Phi Dao Học Cung, Phi Dao Phong. Đây từng là nơi ở của Phi Dao Nữ Đế, người sáng lập ra Phi Dao Học Cung. Trên đó có một tòa Vọng Thế Lâu, tiếng chuông phát ra từ đó.
Truyền thuyết về Phi Dao Nữ Đế nhiều vô cùng. Nàng đi đến đâu cũng mang theo những sự tích bất diệt. Trong Thập Vực đâu đâu cũng có những ghi chép về Phi Dao Nữ Đế. Tại Vi Tiên Vực Vi Tiên Vực, người ta còn gọi nàng là Mẫu Chủ vì nàng khai duyên cho rất nhiều tông đạo, sáng thế cho rất nhiều chủng tộc. Rất nhiều Bách Thế Tông Môn, Cổ lão truyền thừa danh chấn Vi Tiên Vực đều mang theo ơn huệ của Phi Dao Nữ Đế.
Phi Dao Nữ Đế duyên đạo theo truyền thuyết đã đạt đến Vạn Thế Đại Năng cực đỉnh. Nhưng nàng lại không tranh luân hồi mà cùng với thuộc hạ bằng hữu mở ra Phi Dao Học Cung an nhàn tại thế.
Điều này là chưa từng xảy ra trong Thập Vực. Sau đó nghe đồn Phi Dao Nữ Đế phong ấn duyên mệnh bản thân từ đó biến mất khỏi thế gian.
Phi Dao Vọng Thế Chung chính là duyên bảo mà Phi Dao Nữ Đế sử dụng.
Xưa kia khi Phi Dao Vọng Thế Chung vang lên, cả Tự Tại Thiên rung chuyển. Phi Dao Nữ Đế dẫn đại quân càn quét cửu thiên thập địa, Thập Vực nghe chuông mà run rẩy. Hàng vạn cổ thần, vực chủ, linh tôn...nghe chuông phủ phục khiếp sợ. Sau này khi Phi Dao Nữ Đế đạt tới duyên đạo Vạn Thế Đại Năng, Phi Dao Vọng Thế Chung kêu lên báo hiệu cho đại lễ trong Thập Vực. Chuông vang đến đâu nơi đó an lạc, hoan ca.
Sau khi Phi Dao Nữ Đế tuyệt tích, chuông này cũng để lại trên Phi Dao Phong. Tuy nhiên biết bao nhiêu thế qua đi chưa từng nghe thấy tiếng kêu của nó. Bởi vì không ai vào được Vọng Thế Lâu, không ai rung nổi Vọng Thế Chung. Có là Đỉnh Thế tồn tại hay vượt qua Đỉnh Thế tồn tại, có là Thượng Tôn cũng không thể phá được phong cấm trên Phi Dao Phong.
Nhưng hôm nay chuông này vang lên, Phi Dao Học Cung nghe mà chấn động bi ai. Bởi vì Phi Dao Nữ Đế trước kia từng nói một câu: Khi chuông vang lần nữa, tuyệt thế chi nhân xuất hiện, thế đạo vì đó biến đổi, Phi Dao mãn nguyện mà vong. Đời sau không biết nàng có phải ám chỉ ngày vong thế của Phi Dao Học Cung hay không nhưng bao đời tổ sư sau này có nghiệm ra, đó là dự báo một tuyệt thế cường nhân xuất hiện trong Phi Dao Học Cung, thế đạo vì đó sẽ thay đổi.
Suy thế hiển hiện, chuông lại vang lên, điều này khiến chúng cường giả trong Phi Dao Học Cung không khỏi lo lắng bất an nhưng cũng đồng thời chờ đợi.
Những tiếng bàn tán xì xầm trong đám đệ tử vang lên. Duyên thế vô tình chuyển biến. Khí tượng quanh Phi Dao Học Cung xuất hiện biến chuyển. Mây đục che mờ ánh dương quang. Vạn người nói xấu duyên có thể tan chính là vậy.
Tất nhiên đám đệ tử duyên đạo non kém hầu như không nhận ra điều này.
- Im lặng.
Một tiếng quát giận dữ vang lên. Phó Cung Chủ Vạn Thiên Hào xuất hiện, duyên uy đỉnh thế tràn ra xung quanh. Nộ hỏa trong mắt bừng bừng nhìn lên Vọng Thế Lâu trên Phi Dao Phong. Nếu không phải trên Phi Dao Phong có phong cấm cực mạnh thì lão đã lao lên tìm hiểu nguyên do.
- Phó Cung Chủ.
Đám đệ tử nhìn thấy lão ngay lập tức cúi chào. Một số không khỏi e sợ lui lại. Vạn Thiên Hào thấy vậy hừ lạnh. Thế này hắn đạt đến duyên đạo đỉnh thế trở thành Hình Pháp Đường chủ vị, duyên mệnh của Vạn Thiên Hào đang cực thịnh đi lên. Vì vậy lão không khỏi tức giận khi nghe thấy điềm xấu.
- Thu lão !
Không gian khẽ rung, Thu lão điềm nhiên xuất hiện. Vẫn dáng vẻ mơ mơ màng màng lười nhác nhưng ánh mắt lão nhìn lên phía Phi Dao Phong đã xuất hiện tia ngưng trọng.
Vạn Thiên Hào thấy vậy tiến lên chào. Thu lão gật đầu đáp lại hắn rồi nhìn lên thinh không.
Quan sát khí tượng chuyển biến xấu, trong lòng lão không khỏi thêm nhiều đắn đo.Đạt đến duyên đạo như lão, biết thêm được nhiều điều nên cũng hiểu hơn tình hình hiện tại của Phi Dao Học Cung. Bọn họ đang cố gắng duy trì duyên nghiệp, tăng cường lực lượng. Nhưng suy thế có thể ngăn lại sao.
- Thu Ba, ngươi nói có thể là hắn??
Xuất hiện bên cạnh Thu lão là một lão giả thân mình gầy guộc, bộ dáng vô cùng cổ lão. Đây chính là Hoài nguyên lão,vị nguyên lão già nhất trong Phi Dao Học Cung. Có người nói lão đã trải qua cửu thế cũng có người nói lão chính là cung chủ mười thế trước đã thoái vị. Chỉ biết rằng ngay cả Thượng Tôn Diệu Vi Tinh cũng kính cẩn với lão giả này.
Nghe câu hỏi của Hoài nguyên lão, đám đệ tử đồng loạt chờ đợi. Bọn họ duyên đạo còn kém nên tiếp xúc không tới bí mật chân chính của Phi Dao Học Cung. Có chỗ nói Vọng Thế Chung vang lên là điều không hay nhưng cũng có chỗ nói đó là điềm báo tuyệt đỉnh cường giả xuất hiện, Học Cung thay chủ mới.
- Chắc chắn là Phong công tử.
Bên cạnh vang lên tiếng nói. Thu lão và Hoài Nguyên lão nhìn sang. Xuất hiện bên cạnh Vạn Thiên Hào là Chu nguyên lão và Vương Nhân. Người lên tiếng là Vương Nhân, có thể coi là nguyên lão dự bị vì duyên đạo đã đủ nhưng danh vọng còn thiếu một chút.
Phó Cung Chủ Vạn Thiên Hào cũng đi sang tụ họp với hai người này.
Chu nguyên lão nhìn lên Vọng Thế Lâu trên Phi Dao Phong, ánh mắt mang theo nét vui mừng cùng chờ mong. Chuyến đi này của lão đến Thiên La Sơn thuận lợi ngoài sức tưởng tượng. Chỉ cần trợ giúp Phong Mạc Danh đạt được tín nhiệm của Thiên La Sơn thì nguyện vọng của lão sẽ được như ý.
Nếu Phong Mạc Danh rung động được Phi Dao Vọng Thế Chung thì danh vọng của hắn tại Phi Dao Học Cung sẽ lên đỉnh điểm. Lúc này thì mọi sự đã thành.
- Hừ !
Thu lão thấy vậy hừ lạnh. Phe Chu nguyên lão ủng hộ kịch liệt Phong Mạc Danh. Mà lý do sau đó chính là Thiên La Sơn, thế lực sau lưng hắn. Thiên La Sơn là một Trường Thế Tông môn vốn xuất thân từ một vị nguyên lão của Phi Dao Học Cung trăm thế trước. Vị nguyên lão này đương thời duyên đạo tột đỉnh, thậm chí cao hơn cả người đứng đầu Phi Dao Học Cung lúc đó. Nhưng ông ta không tranh giành quyền lợi mà tận trung một lòng.
Vì cảm cái nghĩa này nên một vị tổ sư của Phi Dao Học Cung lúc đó phá lệ giúp ông ta cởi bỏ duyên hỏa ra ngoài lập tông môn. Bởi vậy Thiên La Sơn vốn duyên nghiệp không bằng Phi Dao Học Cung.
Nhưng hiện tại mấy trăm thế qua đi, nhân tình đã nhạt, suy thế lại xuất hiện. Phi Dao Học Cung có nguy cơ từ Bách Thế Tông môn biến thành Bách Thế truyền thừa. Thiên La sơn lại đang tăng tiến mạnh mẽ.
Một tiến một lùi nên có thể hiểu rõ.
Mà suy thế này chỉ mới xuất hiện cách đây trăm năm. Rất có thể liên quan đến cái chết khó hiểu của Hoa Thần.
Duyên hỏa của Phi Dao Học Cung hiện đang lâm vào kì suy yếu. Điều này thì tất cả Đỉnh Thế tồn tại trong Học Cung đều cảm nhận được.
Bọn họ đã làm đủ mọi cách tìm nguyên nhân nhưng không có kết quả. Bởi vậy mới dẫn đến thế đạo như hôm nay. Phi Dao Học Cung thành miếng mồi ngon của các thế lực khác.
- Có kẻ không hiểu thời thế cứ cố chấp. Vương Nhân. Ngươi không nên học theo hắn.
Chu nguyên lão quay sang lớn tiếng nói. Lão cố ý chọc tức Thu lão. Vương Nhân thấy vậy cũng phối hợp diễn kịch theo.
- Ngươi???
Thu lão thấy vậy tức giận, duyên đạo bộc phát. Tuy nhiên Hoài nguyên lão ngăn lại ông ta.
- Bình tĩnh Thu Ba. Quan tâm quá sinh nộ hỏa, không tốt cho duyên đạo.
Hoài nguyên lão tay điểm vào vai Thu lão, từ tốn nói. Trong giọng nói của ông ta chứa đầy sự từng trải lại mang theo vẻ ấm áp của cha mẹ dạy bảo con cái. Thu lão thấy vậy giật mình bình tĩnh lại.
- Đa tạ Hoài công.
Dường như Thu lão đã lĩnh ngộ được điều gì chắp tay hành lễ với Hoài Nguyên lão. Hoài Nguyên lão chỉ cười hiền từ đáp lại.
- Haha, Phi Dao Học Cung không hổ từng là Bách Thế Tông môn. Đến nghe đánh chuông thôi mà cũng bày thế trận lớn dường này. Thật khiến người ta ngưỡng mộ quá.
Từ trên cao hạ xuống một đám liễn xa, cổ tinh thuỵ thú uy thế bừng bừng tiến lại Phi Dao Học Cung. Dẫn đầu đi xuống là một lão giả ánh mắt thâm thuý lên tiếng. Lời nói của lão ngay lập tức mang đến lửa giận xung quanh.