Chương 176: Chắc chắn chỉ có thể sử dụng một lần
Ánh mắt của tam hoàng tử trong nháy mắt liền tối xuống.
Cái tên điên này!
Giả ma giả quỷ!
Tới giờ còn cứng miệng như vậy.
Không phải chỉ là tu vi đột phá Luân Hải Cảnh tầng thứ tư thôi sao?
Đối diện với thực lực tối cao, ngươi có phản kháng thế nào cũng vô dụng thôi.
Tam hoàng tử nghĩ tới người hộ đạo của mình là cường giả bán Hóa Đỉnh, một giây sau liền không còn hoảng sợ nữa.
Nhưng ngay lúc này.
Lâm Tiêu chợt vung linh kiếm lên, ánh mắt lộ ra vẻ điên cuồng nói.
“Ta muốn chém ngươi, hôm nay ai cũng không cản được!”
Kiếm nâng lên, chém xuống!
Xoẹt!
Một kiếm khí mang thanh thế cực lớn, trong chốc lát hóa thành hàng vạn kiếm quang, giống như tiên kiếm, đâm thẳng về phía tam hoàng tử.
Kiếm khí khủng bố này, không chứa bất cứ kiếm ý nào.
Nhưng uy lực vốn có của bản thân kiếm khí lại ép thẳng tới Toàn Đan Cảnh viên mãn.
Tam hoàng tử ngơ ngác.
Hắn CMN gặp ma rồi à.
Điều này, điều này không thể nào.
“Người hộ đạo, cứu ta!” tam hoàng tử một bên liều mạng rút lui, một bên kêu cứu, một bên lại lấy ra ngọc phù hộ thân.
Thằng điên!
Đúng là thằng điên!
Người hộ đạo đứng trong không trung nhìn thấy kiếm khí này, cũng nhíu mày.
Nhưng ông ta không nghĩ nhiều nữa, bèn dùng tốc độ nhanh nhất, xông tới chỗ của tam hoàng tử.
Kiếm khí ở trình độ này, ông ta có thể dễ dàng ngăn lại.
Lâm Tiêu ở cách đó không xa nhìn thấy vậy, ánh mắt lại càng trở nên điên cuồng hơn.
Thật sự cho rằng mục tiêu của hắn chỉ là tam hoàng tử thôi sao?
“Chém tiếp!!!”
Ngay lúc Lâm Tiêu thấy người hộ đạo xông về phía tam hoàng tử.
Linh kiếm trong tay lại vung lên một lần nữa.
“Chém tiếp!”
Soạt!!!
Một luồng kiếm khí ba màu bỗng nhiên xuất hiện, sau đó lập tức hóa thành kiếm quang cao vạn trượng.
Dải ngân hà rộng lớn, chạy xuyên qua bầu trời.
Kiếm ý này chợt khiến cho toàn bộ trời đất mất đi màu sắc.
“Đây, đây là thứ gì vậy!!! Tại sao linh hồn của ta cũng bị chấn động!”
“Ta cảm thấy chân đứng không vững nữa rồi.”
“Đây tuyệt đối không phải sức mạnh mà cường giả Toàn Đan Cảnh viên mãn có thể thi triển ra được.”
“Uy lực Hóa Đỉnh Cảnh! Chiêu này cực giống với một chiêu của cường giả Hóa Đỉnh Cảnh mà ta từng nhìn thấy nhiều năm về trước.”
“Nhưng, nhưng hắn mới chỉ là Luân Hải Cảnh tầng thứ tư thôi mà, sao có thể thi triển ra một chiêu khủng bố như vậy chứ.”
“Cơ duyên trong di tích Vô Cực!”
“Đúng, đúng, không sai, đây tuyệt đối là cơ duyên mà thiếu niên kia có được từ trong di tích!”
Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc nhìn Lâm Tiêu, bọn họ cũng đoán ra được một vài chuyện.
Một chiêu kinh hãi thế gian như vậy, tuyệt đối không phải sức mạnh của bản thân thiếu niên.
Cái tên điên này!
Giả ma giả quỷ!
Tới giờ còn cứng miệng như vậy.
Không phải chỉ là tu vi đột phá Luân Hải Cảnh tầng thứ tư thôi sao?
Đối diện với thực lực tối cao, ngươi có phản kháng thế nào cũng vô dụng thôi.
Tam hoàng tử nghĩ tới người hộ đạo của mình là cường giả bán Hóa Đỉnh, một giây sau liền không còn hoảng sợ nữa.
Nhưng ngay lúc này.
Lâm Tiêu chợt vung linh kiếm lên, ánh mắt lộ ra vẻ điên cuồng nói.
“Ta muốn chém ngươi, hôm nay ai cũng không cản được!”
Kiếm nâng lên, chém xuống!
Xoẹt!
Một kiếm khí mang thanh thế cực lớn, trong chốc lát hóa thành hàng vạn kiếm quang, giống như tiên kiếm, đâm thẳng về phía tam hoàng tử.
Kiếm khí khủng bố này, không chứa bất cứ kiếm ý nào.
Nhưng uy lực vốn có của bản thân kiếm khí lại ép thẳng tới Toàn Đan Cảnh viên mãn.
Tam hoàng tử ngơ ngác.
Hắn CMN gặp ma rồi à.
Điều này, điều này không thể nào.
“Người hộ đạo, cứu ta!” tam hoàng tử một bên liều mạng rút lui, một bên kêu cứu, một bên lại lấy ra ngọc phù hộ thân.
Thằng điên!
Đúng là thằng điên!
Người hộ đạo đứng trong không trung nhìn thấy kiếm khí này, cũng nhíu mày.
Nhưng ông ta không nghĩ nhiều nữa, bèn dùng tốc độ nhanh nhất, xông tới chỗ của tam hoàng tử.
Kiếm khí ở trình độ này, ông ta có thể dễ dàng ngăn lại.
Lâm Tiêu ở cách đó không xa nhìn thấy vậy, ánh mắt lại càng trở nên điên cuồng hơn.
Thật sự cho rằng mục tiêu của hắn chỉ là tam hoàng tử thôi sao?
“Chém tiếp!!!”
Ngay lúc Lâm Tiêu thấy người hộ đạo xông về phía tam hoàng tử.
Linh kiếm trong tay lại vung lên một lần nữa.
“Chém tiếp!”
Soạt!!!
Một luồng kiếm khí ba màu bỗng nhiên xuất hiện, sau đó lập tức hóa thành kiếm quang cao vạn trượng.
Dải ngân hà rộng lớn, chạy xuyên qua bầu trời.
Kiếm ý này chợt khiến cho toàn bộ trời đất mất đi màu sắc.
“Đây, đây là thứ gì vậy!!! Tại sao linh hồn của ta cũng bị chấn động!”
“Ta cảm thấy chân đứng không vững nữa rồi.”
“Đây tuyệt đối không phải sức mạnh mà cường giả Toàn Đan Cảnh viên mãn có thể thi triển ra được.”
“Uy lực Hóa Đỉnh Cảnh! Chiêu này cực giống với một chiêu của cường giả Hóa Đỉnh Cảnh mà ta từng nhìn thấy nhiều năm về trước.”
“Nhưng, nhưng hắn mới chỉ là Luân Hải Cảnh tầng thứ tư thôi mà, sao có thể thi triển ra một chiêu khủng bố như vậy chứ.”
“Cơ duyên trong di tích Vô Cực!”
“Đúng, đúng, không sai, đây tuyệt đối là cơ duyên mà thiếu niên kia có được từ trong di tích!”
Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc nhìn Lâm Tiêu, bọn họ cũng đoán ra được một vài chuyện.
Một chiêu kinh hãi thế gian như vậy, tuyệt đối không phải sức mạnh của bản thân thiếu niên.