Chương 166: Đôi mắt của tam hoàng tử như muốn rơi ra
Nửa chìa khóa còn lại vẫn nằm trong tay đối phương.
Lâm Tiêu hừ lạnh một tiếng, sau đó toàn lực thi triển Thiên Lý Đằng Quang Quyết đuổi theo.
Hắn muốn xem xem bảo khí hộ thân của đối phương có thể chặn được bao nhiêu đòn tấn công của mình.
...
Ở phía khác, Tam hoàng tử đang đầu bù tóc rối chạy bạt mạng. Thân pháp tu luyện đã được hắn phát huy đến cực điểm.
Bây giờ trông hắn chẳng giống hoàng tử chút nào.
Nhưng dù vậy, hắn vẫn vô cùng sợ hãi.
Bậc 7!!
Kiếm ý bậc 7! Sao lại có một người như vậy tồn tại.
Nếu không phải lão tổ ban cho hắn một tấm ngọc phù hộ thân phù thì hắn đã không đỡ được một kiếm vừa rồi của đối phương.
Tên này thực sự là một kẻ điên!
Hắn là tam hoàng tử, kẻ điên này đến hoàng tử cũng dám giết!
Cả đời này ngoài việc sợ phụ hoàng thì kẻ điên này là người thứ hai mà hắn sợ!
Chết tiệt!!
Ánh mắt của Tam hoàng tử tối sầm đến cực điểm. Tuy nhiên, có một chuyện khiến hắn cảm thấy được an ủi đôi chút, đó là trên người hắn vẫn còn một nửa chiếc chìa khóa.
Chỉ cần có thứ này, tên chết tiệt kia sẽ không vào được Truyền Thừa Chi Địa.
Hừ hừ!! Nếu hắn không thể có được nó thì đừng ai nghĩ có thể có được.
Bây giờ, tam hoàng tử muốn lập tức rời Vô Cực mộ kiếm, sau đó rời di tích Vô Cực. Chỉ cần rời khỏi di tích Vô Cực, hừ! Đó chính là lúc chết của tên đó!
Bất kể phải trả giá như thế nào, hắn cũng muốn đối phương chết.
Tam hoàng tử thấy đã sắp đến tầng trên của lối ra, chỉ cần hắn đi vào là có thể trở lại tầng trên, sau đó rời khỏi di tích Vô Cực.
Nhưng ngay sau đó, một tia ánh sáng trắng lóe lên, một bóng người đã đứng ở đó trước.
Tam hoàng tử lập tức dừng lại.
Đó là trận pháp sư đó, hắn, sao hắn có thể nhanh như vậy!
Đôi mắt của tam hoàng tử như muốn rơi ra.
Không chút do dự, hắn lập tức đưa ra quyết định.
Trước mặt Lâm Tiêu, tam hoàng tử lấy nửa chiếc chìa khóa ra, sau đó dán một là bùa lên trên.
Tiếp theo, hắn thôi động toàn lực ném nửa chiếc chìa khóa ra ngoài.
Lâm Tiêu nghi ngờ nhìn về phía đối phương. Hắn không ngờ, cuối cùng tam hoàng tử lại làm như vậy.
Đây có phải là bắt hắn lựa chọn giữa giết người và chìa khóa không?
Ha ha, hắn không tham lam nhưng hắn muốn cả hai!
Nhưng Lâm Tiêu còn chưa kịp làm gì thì giọng nói của Tam hoàng tử đã nhanh chóng vang lên.
"Ta đã dán một tấm Lôi Bạo phù lên trên chìa khóa, trong ba tức chìa khóa sẽ bị phá hủy cho nên... ngươi chắc chắn trong ba tức có thể giải quyết được ta sao?"
Tam hoàng tử vừa nói vừa lấy ngọc phù hộ thể ra.
Một lá chắn bảo vệ màu xanh đột nhiên được hình thành xung quanh người hắn.
Bây giờ đến lượt Lâm Tiêu sửng sốt.
Hắn cau chặt lông mày lại.
Thời gian ba tức?!Hắn chắc chắn sẽ phải giải quyết được tam hoàng tử.
Nhưng có sự tồn tại của là chắn hộ thân kia, trong vòng ba tức thì hình như là không thể.
Lâm Tiêu hừ lạnh một tiếng, sau đó toàn lực thi triển Thiên Lý Đằng Quang Quyết đuổi theo.
Hắn muốn xem xem bảo khí hộ thân của đối phương có thể chặn được bao nhiêu đòn tấn công của mình.
...
Ở phía khác, Tam hoàng tử đang đầu bù tóc rối chạy bạt mạng. Thân pháp tu luyện đã được hắn phát huy đến cực điểm.
Bây giờ trông hắn chẳng giống hoàng tử chút nào.
Nhưng dù vậy, hắn vẫn vô cùng sợ hãi.
Bậc 7!!
Kiếm ý bậc 7! Sao lại có một người như vậy tồn tại.
Nếu không phải lão tổ ban cho hắn một tấm ngọc phù hộ thân phù thì hắn đã không đỡ được một kiếm vừa rồi của đối phương.
Tên này thực sự là một kẻ điên!
Hắn là tam hoàng tử, kẻ điên này đến hoàng tử cũng dám giết!
Cả đời này ngoài việc sợ phụ hoàng thì kẻ điên này là người thứ hai mà hắn sợ!
Chết tiệt!!
Ánh mắt của Tam hoàng tử tối sầm đến cực điểm. Tuy nhiên, có một chuyện khiến hắn cảm thấy được an ủi đôi chút, đó là trên người hắn vẫn còn một nửa chiếc chìa khóa.
Chỉ cần có thứ này, tên chết tiệt kia sẽ không vào được Truyền Thừa Chi Địa.
Hừ hừ!! Nếu hắn không thể có được nó thì đừng ai nghĩ có thể có được.
Bây giờ, tam hoàng tử muốn lập tức rời Vô Cực mộ kiếm, sau đó rời di tích Vô Cực. Chỉ cần rời khỏi di tích Vô Cực, hừ! Đó chính là lúc chết của tên đó!
Bất kể phải trả giá như thế nào, hắn cũng muốn đối phương chết.
Tam hoàng tử thấy đã sắp đến tầng trên của lối ra, chỉ cần hắn đi vào là có thể trở lại tầng trên, sau đó rời khỏi di tích Vô Cực.
Nhưng ngay sau đó, một tia ánh sáng trắng lóe lên, một bóng người đã đứng ở đó trước.
Tam hoàng tử lập tức dừng lại.
Đó là trận pháp sư đó, hắn, sao hắn có thể nhanh như vậy!
Đôi mắt của tam hoàng tử như muốn rơi ra.
Không chút do dự, hắn lập tức đưa ra quyết định.
Trước mặt Lâm Tiêu, tam hoàng tử lấy nửa chiếc chìa khóa ra, sau đó dán một là bùa lên trên.
Tiếp theo, hắn thôi động toàn lực ném nửa chiếc chìa khóa ra ngoài.
Lâm Tiêu nghi ngờ nhìn về phía đối phương. Hắn không ngờ, cuối cùng tam hoàng tử lại làm như vậy.
Đây có phải là bắt hắn lựa chọn giữa giết người và chìa khóa không?
Ha ha, hắn không tham lam nhưng hắn muốn cả hai!
Nhưng Lâm Tiêu còn chưa kịp làm gì thì giọng nói của Tam hoàng tử đã nhanh chóng vang lên.
"Ta đã dán một tấm Lôi Bạo phù lên trên chìa khóa, trong ba tức chìa khóa sẽ bị phá hủy cho nên... ngươi chắc chắn trong ba tức có thể giải quyết được ta sao?"
Tam hoàng tử vừa nói vừa lấy ngọc phù hộ thể ra.
Một lá chắn bảo vệ màu xanh đột nhiên được hình thành xung quanh người hắn.
Bây giờ đến lượt Lâm Tiêu sửng sốt.
Hắn cau chặt lông mày lại.
Thời gian ba tức?!Hắn chắc chắn sẽ phải giải quyết được tam hoàng tử.
Nhưng có sự tồn tại của là chắn hộ thân kia, trong vòng ba tức thì hình như là không thể.