Chương 165: Phải đuổi theo!
"Chết đi cho ta!!" Tam hoàng tử giận dữ hét lên.
Ai hạ thủ trước thì người đó mạnh!
Ánh sáng vàng rực rỡ chiếu rọi, cùng với tiếng rồng ngâm, một luồng ý cảnh uy mạnh mẽ ép về phía Lâm Tiêu.
Cảm nhận được uy lực mạnh mẽ của quyền này, Lâm Tiêu cau mày.
"Quyền ý bậc 4?!"
Thật không ngờ, một hoàng tử có thể lĩnh ngộ đến ý cảnh bậc 4.
Quả nhiên ngộ tính của hắn không tồi.
Hai người tu vi chênh lệch, cộng thêm quyền ý bậc 4, đủ để áp chế kiếm ý bậc 5 của hắn.
Đáng tiếc!Hắn chỉ có kiếm ý bậc 5.
"Trảm!!" Lâm Tiêu hừ lạnh một tiếng.
Trong mắt hắn cũng hiện lên một tia sát khí mạnh mẽ.
Vào thời điểm ngả ván bài, hắn đã nghĩ kỹ rồi, hoàng tử thì sao chứ, chỉ cần giết là xong!
Chỉ cần đối phương bị giải quyết trong di tích Vô Cực, ai mà biết là hắn đã làm chuyện đó?!
Lâm Tiêu lập tức vung trường kiếm của mình lên.
Trong nháy mắt, một luồng kiếm khí khổng lồ chứa trong kiếm ý cuộn lên.
Giống như dải ngân hà sụp xuống, vô số chỗ đất bị hất lên, những đám mây trên bầu trời cũng bị khuấy đảo.
"Không không đúng, đây không phải là kiếm ý bậc 5!" Trong lòng Tam hoàng tử bối rối, hét lên điên cuồng.
Nhưng hắn muốn thu tay lại thì cũng đã quá muộn rồi.
Thời cơ ra tay của đối phương khá hiểm độc.
Nếu hắn dừng đòn này lại, chắc chắn sẽ trọng thương.
Quan trọng hơn chính là bộ giáp linh của hắn cũng đã bị đối phương lừa lấy mắt rồi.
Chết tiệt!!
Tất cả.
Từ đầu đến cuối, hắn đều bị trúng kế của người khác.
Cả đời hắn luôn gài bẫy người khác và đây là lần đầu tiên hắn bị người khác gài bẫy.
Bùm!!
Kiếm ý và quyền ý va vào nhau tạo ra những trận cuồng phong.
Tuy nhiên, quyền ý bậc 4 hoàn toàn không thể ngăn được ý định kiếm khủng khiếp đó. Chỉ cần vừa tiếp xúc, quyền ý đã vỡ thành từng chút một, tách ra và tiêu tan.
Nhưng kiếm ý hướng thẳng lên trời, một lần nữa chém về phía hoàng thất!
A a!!
Sau vài tiếng hét thảm thiết, trên mặt đất xuất hiện thêm ba thi thể vỡ vụn.
Đó là ba đệ tử sống sót trước đó của hoàng thất Đại Ngụy nhưng tam hoàng tử đã biến mất không một dấu vết.
"Người của hoàng thất thật là tuyệt tình."
Ngay lúc này, Lâm Tiêu đã thi triển một cút tất sát.
Toàn bộ kiếm ý, bậc 7.
Đây là độ cao của kiếm ý đạt được sau khi hấp thụ kiếm linh kim sắc.
Vốn cho rằng đòn đánh úp bất ngờ này có thể giải quyết đối phương.
Không ngờ vào thời khắc cuối cùng, tam hoàng tử lại đẩy ba đệ tử hoàng thất Đại Ngụy bên cạnh ra làm lá chắn. Hơn nữa, cho dù không có lá chắn này, hình như tam hoàng tử vẫn có bảo khí hộ thân bên mình.
Điều này dẫn đến đòn tất sát của hắn không thành công.
Đuổi theo!
Phải đuổi theo!
Ai hạ thủ trước thì người đó mạnh!
Ánh sáng vàng rực rỡ chiếu rọi, cùng với tiếng rồng ngâm, một luồng ý cảnh uy mạnh mẽ ép về phía Lâm Tiêu.
Cảm nhận được uy lực mạnh mẽ của quyền này, Lâm Tiêu cau mày.
"Quyền ý bậc 4?!"
Thật không ngờ, một hoàng tử có thể lĩnh ngộ đến ý cảnh bậc 4.
Quả nhiên ngộ tính của hắn không tồi.
Hai người tu vi chênh lệch, cộng thêm quyền ý bậc 4, đủ để áp chế kiếm ý bậc 5 của hắn.
Đáng tiếc!Hắn chỉ có kiếm ý bậc 5.
"Trảm!!" Lâm Tiêu hừ lạnh một tiếng.
Trong mắt hắn cũng hiện lên một tia sát khí mạnh mẽ.
Vào thời điểm ngả ván bài, hắn đã nghĩ kỹ rồi, hoàng tử thì sao chứ, chỉ cần giết là xong!
Chỉ cần đối phương bị giải quyết trong di tích Vô Cực, ai mà biết là hắn đã làm chuyện đó?!
Lâm Tiêu lập tức vung trường kiếm của mình lên.
Trong nháy mắt, một luồng kiếm khí khổng lồ chứa trong kiếm ý cuộn lên.
Giống như dải ngân hà sụp xuống, vô số chỗ đất bị hất lên, những đám mây trên bầu trời cũng bị khuấy đảo.
"Không không đúng, đây không phải là kiếm ý bậc 5!" Trong lòng Tam hoàng tử bối rối, hét lên điên cuồng.
Nhưng hắn muốn thu tay lại thì cũng đã quá muộn rồi.
Thời cơ ra tay của đối phương khá hiểm độc.
Nếu hắn dừng đòn này lại, chắc chắn sẽ trọng thương.
Quan trọng hơn chính là bộ giáp linh của hắn cũng đã bị đối phương lừa lấy mắt rồi.
Chết tiệt!!
Tất cả.
Từ đầu đến cuối, hắn đều bị trúng kế của người khác.
Cả đời hắn luôn gài bẫy người khác và đây là lần đầu tiên hắn bị người khác gài bẫy.
Bùm!!
Kiếm ý và quyền ý va vào nhau tạo ra những trận cuồng phong.
Tuy nhiên, quyền ý bậc 4 hoàn toàn không thể ngăn được ý định kiếm khủng khiếp đó. Chỉ cần vừa tiếp xúc, quyền ý đã vỡ thành từng chút một, tách ra và tiêu tan.
Nhưng kiếm ý hướng thẳng lên trời, một lần nữa chém về phía hoàng thất!
A a!!
Sau vài tiếng hét thảm thiết, trên mặt đất xuất hiện thêm ba thi thể vỡ vụn.
Đó là ba đệ tử sống sót trước đó của hoàng thất Đại Ngụy nhưng tam hoàng tử đã biến mất không một dấu vết.
"Người của hoàng thất thật là tuyệt tình."
Ngay lúc này, Lâm Tiêu đã thi triển một cút tất sát.
Toàn bộ kiếm ý, bậc 7.
Đây là độ cao của kiếm ý đạt được sau khi hấp thụ kiếm linh kim sắc.
Vốn cho rằng đòn đánh úp bất ngờ này có thể giải quyết đối phương.
Không ngờ vào thời khắc cuối cùng, tam hoàng tử lại đẩy ba đệ tử hoàng thất Đại Ngụy bên cạnh ra làm lá chắn. Hơn nữa, cho dù không có lá chắn này, hình như tam hoàng tử vẫn có bảo khí hộ thân bên mình.
Điều này dẫn đến đòn tất sát của hắn không thành công.
Đuổi theo!
Phải đuổi theo!