Chương 155: Lẽ nào xảy ra nội chiến?
Nhưng hắn đối với trận pháp thì lại hoàn toàn không hiểu gì.
Sớm biết vậy, lúc ở Kiếm Ma tông nên đi học một chút về trận pháp.
Với ngộ tính đỉnh cao của hắn, học trận pháp tới tiểu thành chắc cũng chỉ dễ như trở bàn tay thôi.
Nếu như vậy, chí ít thì cũng biết được trận pháp ở đây hóa giải như thế nào, chứ không phải lơ ngơ như bò đội nón, chả biết cái quái gì như bây giờ.
Sao bây giờ?
Lâm Tiêu buồn bực.
Suy nghĩ hồi lâu, hắn cũng coi như nghĩ ra một cách, tuy cũng chẳng phải cách gì hay ho.
Lâm Tiêu bắt đầu đi mò khắp động, gặp cái gì cũng sờ.
Trông như đang tìm kiếm gì đó.
Cứ mò như kẻ mù vậy hết nửa tiếng.
Cuối cùng cũng mò tới một góc động, Lâm Tiêu mỉm cười.
Không dễ dàng gì, cuối cùng cũng tìm thấy.
Lúc sờ những nơi khác, cảm nhận của hắn đều chỉ là cảm xúc khi sờ vào đá thông thường.
Mà khi sờ tới chỗ này, lại cảm nhận được một loại cảm ngộ trận pháp.
Đây chắc hẳn là điểm kết cấu quan trọng của huyễn trận rồi.
Lâm Tiêu không nghĩ nhiều nữa, chạm tay lên vách đá, chuyên tâm cảm ngộ.
Sau vài phút, Lâm Tiêu đã cảm ngộ và hiểu rõ trận pháp trên vách đá này rồi.
Hắn không dừng lại, bước thẳng tới một góc khác.
Lần này hắn không mò bừa nữa, mà vươn tay ấn thẳng vào một nơi trên vách đá.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Cảm ngộ trận pháp, tiếp tục lĩnh ngộ.
Bởi vì trận pháp liên kết với nhau làm một, nên sau khi Lâm Tiêu lĩnh ngộ được một điểm trong đó, huyễn trận này đã không còn thần bí đối với hắn nữa.
Tuy rằng vẫn không có cách nào phá trận, nhưng muốn tìm mấy vị trí quan trọng thì vẫn rất nhẹ nhàng, giản đơn.
Cứ như vậy.
Tu vi trận pháp của Lâm Tiêu bắt đầu tăng nhanh.
Một tiếng sau.
Hắn thở dài một hơi.
Trường kiếm trong tay.
Xoẹt xoẹt xoẹt.
Lâm Tiêu chém mấy luồng kiếm khí vào vài điểm.
Chỉ nghe vài tiếng bang bang, huyễn trận đã bị phá vỡ triệt để.
Ảo cảnh xung quanh bắt đầu tan rã, lộ ra dáng vẻ vốn có.
Lâm Tiêu nhanh chóng tìm thấy một cửa động thông xuống bên dưới.
Đây chắc hẳn là lối đi xuống tầng dưới.
Không hề có bất cứ do dự nào, Lâm Tiêu nhảy thẳng xuống.
Hắn đang gấp lắm rồi.
Vì từ lúc hắn bước vào huyễn trận ở tầng này, cho tới khi phá được trận cũng vẫn chưa nhìn thấy đội ngũ của tam hoàng tử.
Điều này chứng tỏ đối phương chắc chắn đã sớm có chuẩn bị.
Huyễn trận căn bản không ngăn được bọn họ.
Tầng hai của mộ kiếm Vô Cực rộng rãi hơn nhiều.
Lâm Tiêu tiến vào tầng thứ hai, chợt nghe thấy âm thanh đánh nhau cách đó không xa truyền tới.
Điều này khiến hắn cảm thấy vô cùng tò mò.
Tiến vào mộ kiếm Vô Cực này, chẳng phải chỉ có đội ngũ của tam hoàng tử hay sao?
Lẽ nào xảy ra nội chiến?
Ngẫm lại cũng không đúng lắm.
Lâm Tiêu vội vàng qua đó.
Rất nhanh sau đó, hắn đã thấy rõ chân tướng sự việc.
Không phải nội chiến, mà là một đệ tử hoàng thất Đại Ngụy Luân Hải Cảnh hậu kỳ, đang đánh nhau với bóng trắng.
Sớm biết vậy, lúc ở Kiếm Ma tông nên đi học một chút về trận pháp.
Với ngộ tính đỉnh cao của hắn, học trận pháp tới tiểu thành chắc cũng chỉ dễ như trở bàn tay thôi.
Nếu như vậy, chí ít thì cũng biết được trận pháp ở đây hóa giải như thế nào, chứ không phải lơ ngơ như bò đội nón, chả biết cái quái gì như bây giờ.
Sao bây giờ?
Lâm Tiêu buồn bực.
Suy nghĩ hồi lâu, hắn cũng coi như nghĩ ra một cách, tuy cũng chẳng phải cách gì hay ho.
Lâm Tiêu bắt đầu đi mò khắp động, gặp cái gì cũng sờ.
Trông như đang tìm kiếm gì đó.
Cứ mò như kẻ mù vậy hết nửa tiếng.
Cuối cùng cũng mò tới một góc động, Lâm Tiêu mỉm cười.
Không dễ dàng gì, cuối cùng cũng tìm thấy.
Lúc sờ những nơi khác, cảm nhận của hắn đều chỉ là cảm xúc khi sờ vào đá thông thường.
Mà khi sờ tới chỗ này, lại cảm nhận được một loại cảm ngộ trận pháp.
Đây chắc hẳn là điểm kết cấu quan trọng của huyễn trận rồi.
Lâm Tiêu không nghĩ nhiều nữa, chạm tay lên vách đá, chuyên tâm cảm ngộ.
Sau vài phút, Lâm Tiêu đã cảm ngộ và hiểu rõ trận pháp trên vách đá này rồi.
Hắn không dừng lại, bước thẳng tới một góc khác.
Lần này hắn không mò bừa nữa, mà vươn tay ấn thẳng vào một nơi trên vách đá.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Cảm ngộ trận pháp, tiếp tục lĩnh ngộ.
Bởi vì trận pháp liên kết với nhau làm một, nên sau khi Lâm Tiêu lĩnh ngộ được một điểm trong đó, huyễn trận này đã không còn thần bí đối với hắn nữa.
Tuy rằng vẫn không có cách nào phá trận, nhưng muốn tìm mấy vị trí quan trọng thì vẫn rất nhẹ nhàng, giản đơn.
Cứ như vậy.
Tu vi trận pháp của Lâm Tiêu bắt đầu tăng nhanh.
Một tiếng sau.
Hắn thở dài một hơi.
Trường kiếm trong tay.
Xoẹt xoẹt xoẹt.
Lâm Tiêu chém mấy luồng kiếm khí vào vài điểm.
Chỉ nghe vài tiếng bang bang, huyễn trận đã bị phá vỡ triệt để.
Ảo cảnh xung quanh bắt đầu tan rã, lộ ra dáng vẻ vốn có.
Lâm Tiêu nhanh chóng tìm thấy một cửa động thông xuống bên dưới.
Đây chắc hẳn là lối đi xuống tầng dưới.
Không hề có bất cứ do dự nào, Lâm Tiêu nhảy thẳng xuống.
Hắn đang gấp lắm rồi.
Vì từ lúc hắn bước vào huyễn trận ở tầng này, cho tới khi phá được trận cũng vẫn chưa nhìn thấy đội ngũ của tam hoàng tử.
Điều này chứng tỏ đối phương chắc chắn đã sớm có chuẩn bị.
Huyễn trận căn bản không ngăn được bọn họ.
Tầng hai của mộ kiếm Vô Cực rộng rãi hơn nhiều.
Lâm Tiêu tiến vào tầng thứ hai, chợt nghe thấy âm thanh đánh nhau cách đó không xa truyền tới.
Điều này khiến hắn cảm thấy vô cùng tò mò.
Tiến vào mộ kiếm Vô Cực này, chẳng phải chỉ có đội ngũ của tam hoàng tử hay sao?
Lẽ nào xảy ra nội chiến?
Ngẫm lại cũng không đúng lắm.
Lâm Tiêu vội vàng qua đó.
Rất nhanh sau đó, hắn đã thấy rõ chân tướng sự việc.
Không phải nội chiến, mà là một đệ tử hoàng thất Đại Ngụy Luân Hải Cảnh hậu kỳ, đang đánh nhau với bóng trắng.