Chương 19: Nhật Nguyệt tôi ủng hộ
Buổi chiều sau khi thi nghề xong cô lết thân xác mình vào phòng ngủ một giấc đến bốn giờ chiều mới nấu cơm cho bố mẹ và em gái cô rồi cô mới làm việc của mình.
Cô ngồi trước bàn trang điểm, trang điểm cho mình một cách nhẹ nhàng đầu buộc tóc đuôi ngựa khoác lên người chiếc váy trắng đơn giản cùng đôi giày cao gót màu trắng chiếc túi sách màu đen tuy đơn giản nhưng nó đủ làm tôn lên sự nhẹ nhàng, dịu dàng, tinh khiết quyến rũ của cô.
Hôm nay là ngày sinh nhật của một người em gái nuôi của cô lên cô cũng được mời. tại một nhà hàng nhỏ theo thông tin em gái cô gửi, cô đứng trước cửa phòng tay cô gõ cửa tay cô sách theo một túi quà nhỏ nghe thấy tiếng gõ cử Nhật Nguyệt liền chạy thẳng ra cửa ôm chầm lấy cô lũng nịu mặc dù cô và Nhật Nguyệt sinh cùng năm khác ngày tháng và không cùng một bố mẹ sinh ra nhưng hai đứa cô giống nhau y hệt bọn cô cứ như từ một khuôn đúc ra vậy nếu ai không biết thì đều sẽ bảo bọn cô là chị em sinh đôi cả. Chỉ tội trời sinh cô từ lúc sinh ra đã yếu đuối còn con bé thì ngược lại mạnh mẽ ngang tàn không coi ai vào mắt và là trẻ mồ côi không cha không mẹ từ nhỏ bố mẹ mất trong vụ hoả hoạn may mắn được bạn của mẹ Nhật Mạnh nhận nuôi kể ra cô và cô gái trước mặt này thật có duyên cô không nghĩ trong một vụ đánh gen nhầm mà có thể gặp được cô bé Nhật Nguyệt này.
Trong căn phòng rộng lớn tiếng nhạc sập sình, bàn ăn đầy món sơn hào hải vị bên trong ngoài em gái cô còn có rất nhiều người khác họ đều là bạn học cấp hai của em gái cô một trong những người bạn đó có thể kể đến là Quỳnh Dao và Nhật Mạnh khi cô bước vào những ánh mắt nhìn cô chằm chằm thấy cô căng thẳng em gái cô nói lớn:
“ Ôi các trai xinh gái đẹp của tôi ơi đây là chị gái nuôi của tui chị ấy hơi nhát gan mọi người đừng nhì chị ấy chằm chằm thế chứ..!”
Những ánh mắt kia nhìn cô chằm chằm nhưng ánh mắt cô thì lại chằm chằm nhìn về phía Nhật Mạnh và Quỳnh Dao đang ngồi cùng nhau thấy cô cứ nhìn về phía anh và cô ta mọi người liền trêu trọng rằng cô đến để đánh gen, cô bước tới ngồi ghế trống cạnh anh mọi người vừa ăn vừa hát karaoke tranh nhau giành mích náo nhiệt vô cùng bỗng Quỳnh Dao ngồi lên người Nhật Mạnh tay soa soa ngực anh:
"Nhật Mạnh người ta muốn ăn táo"
Vừa kết thúc lời mọi người trong bữa tiệc liền hú âm lên thấy Quỳnh Dao lũng nịu thấy vậy cô liên bẫu môi vẻ mặt pha trộn chút khinh bỉ nhưng không nói gì Nhật Mạnh thấy cô ta lũng nịu lại còn chạm vào người anh khiến anh liền cảm thấy khó chịu chân tay có chút ngứa ngáy tay anh cầm quả táo chưa gọt cố ý xích lại gần chỗ Quỳnh Dao tay choàng qua vai cô ta bóp miệng ấn quả táo vào mồm cô:
“ Ăn đi, ăn......! Cô muốn ăn thì cố mà nhồi cho hết vào”
Rồi buông cô ra rút trong bịch vài tờ khăn ướt rồi lau tay mình mặc dù biết khó nhưng cô ta không biết khó mà lui tay cầm chai nước cố ý ra vẻ chân yếu tay mềm tay rúi cho anh chai nước:
“ A Mạnh người ta muốn uống nước cậu mở rùm người ta nha!”
Anh cau mày tay cầm lấy chai nước mở lắp đổ từ trên cao xuống đầu Quỳnh Dao khiến cô ta tức giận bước tới tát Tường Hạ một cái khiến cả căn phòng trở lên bất ngờ cô ôm gương mặt vừa bị tát ánh mắt rưng rưng nước mắt lườm cô ta Nhật Mạnh và Nhật Nguyệt quát lớn:
“ Quỳnh Dao cậu làm gì vậy hả”
Nhật Nguyệt sông tới kéo Quỳnh Dao khỏi chỗ Tường Hạ vẻ mặt cô tức giận cả người toả ra luồn sát khí u ám có chút nóng cháy da cháy thịt nhưng cũng có chút lạnh buốt tới tân sương tủy tay rơ cao lên trời tát thẳng vào mặt cô ta một cái khiến cả người cô ta ngã sõng xoàng trên đất mà không kịp phản ứng tay cô chỉ ra cửa:
“ Quỳnh Dao cậu giám tát chị gái tôi sao? Cậu gan to thật đấy đến tôi còn không giám cậu giám..! Tóm lại từ giờ tôi không muốn nhìn thấy cậu nữa cậu biến đi!”
Nhật mạnh thấy cô bị tát liền tiến lại gần gương mặt áp sát hơi thở anh phản phất lên gương mặt cô tay soa má cô một cách nhẹ nhàng rồi hôn nhẹ lên má cô:
“ Xin lỗi tôi lại không bảo vệ được cậu nữa rồi”
Tay cô soa soa chiếc má vừa được anh hôn mà ngơ ngẩn không thôi cô thật không ngờ anh lại như vậy cô vẫn ngồi ghế mọi người đồng thanh hô lớn rằng tưởng anh thế nào ai rè sợ vợ tương lai của anh ghen Nhật Nguyệt nhanh nhảu cũng rơ một like trước mặt mọi người cùng cái nháy mắt:
“ một like cho hai người nhé tình yêu này tôi ủng hộ”
Thấy vậy mặt cô má có chút đỏ:
“ Ai yêu ai chứ cái tên Nhật Mạnh này chỉ được cái trăng hoa thôi cho dù đàn ông trên đời này có còn mộ mk cậu ta tôi cũng không cần hứ...! A Mạnh người ta muốn ăn táo tóm lại đi tìm em Quỳnh Dao đấy..!”
Nói rồi cô quay mặt đi chỗ khác.
Cô ngồi trước bàn trang điểm, trang điểm cho mình một cách nhẹ nhàng đầu buộc tóc đuôi ngựa khoác lên người chiếc váy trắng đơn giản cùng đôi giày cao gót màu trắng chiếc túi sách màu đen tuy đơn giản nhưng nó đủ làm tôn lên sự nhẹ nhàng, dịu dàng, tinh khiết quyến rũ của cô.
Hôm nay là ngày sinh nhật của một người em gái nuôi của cô lên cô cũng được mời. tại một nhà hàng nhỏ theo thông tin em gái cô gửi, cô đứng trước cửa phòng tay cô gõ cửa tay cô sách theo một túi quà nhỏ nghe thấy tiếng gõ cử Nhật Nguyệt liền chạy thẳng ra cửa ôm chầm lấy cô lũng nịu mặc dù cô và Nhật Nguyệt sinh cùng năm khác ngày tháng và không cùng một bố mẹ sinh ra nhưng hai đứa cô giống nhau y hệt bọn cô cứ như từ một khuôn đúc ra vậy nếu ai không biết thì đều sẽ bảo bọn cô là chị em sinh đôi cả. Chỉ tội trời sinh cô từ lúc sinh ra đã yếu đuối còn con bé thì ngược lại mạnh mẽ ngang tàn không coi ai vào mắt và là trẻ mồ côi không cha không mẹ từ nhỏ bố mẹ mất trong vụ hoả hoạn may mắn được bạn của mẹ Nhật Mạnh nhận nuôi kể ra cô và cô gái trước mặt này thật có duyên cô không nghĩ trong một vụ đánh gen nhầm mà có thể gặp được cô bé Nhật Nguyệt này.
Trong căn phòng rộng lớn tiếng nhạc sập sình, bàn ăn đầy món sơn hào hải vị bên trong ngoài em gái cô còn có rất nhiều người khác họ đều là bạn học cấp hai của em gái cô một trong những người bạn đó có thể kể đến là Quỳnh Dao và Nhật Mạnh khi cô bước vào những ánh mắt nhìn cô chằm chằm thấy cô căng thẳng em gái cô nói lớn:
“ Ôi các trai xinh gái đẹp của tôi ơi đây là chị gái nuôi của tui chị ấy hơi nhát gan mọi người đừng nhì chị ấy chằm chằm thế chứ..!”
Những ánh mắt kia nhìn cô chằm chằm nhưng ánh mắt cô thì lại chằm chằm nhìn về phía Nhật Mạnh và Quỳnh Dao đang ngồi cùng nhau thấy cô cứ nhìn về phía anh và cô ta mọi người liền trêu trọng rằng cô đến để đánh gen, cô bước tới ngồi ghế trống cạnh anh mọi người vừa ăn vừa hát karaoke tranh nhau giành mích náo nhiệt vô cùng bỗng Quỳnh Dao ngồi lên người Nhật Mạnh tay soa soa ngực anh:
"Nhật Mạnh người ta muốn ăn táo"
Vừa kết thúc lời mọi người trong bữa tiệc liền hú âm lên thấy Quỳnh Dao lũng nịu thấy vậy cô liên bẫu môi vẻ mặt pha trộn chút khinh bỉ nhưng không nói gì Nhật Mạnh thấy cô ta lũng nịu lại còn chạm vào người anh khiến anh liền cảm thấy khó chịu chân tay có chút ngứa ngáy tay anh cầm quả táo chưa gọt cố ý xích lại gần chỗ Quỳnh Dao tay choàng qua vai cô ta bóp miệng ấn quả táo vào mồm cô:
“ Ăn đi, ăn......! Cô muốn ăn thì cố mà nhồi cho hết vào”
Rồi buông cô ra rút trong bịch vài tờ khăn ướt rồi lau tay mình mặc dù biết khó nhưng cô ta không biết khó mà lui tay cầm chai nước cố ý ra vẻ chân yếu tay mềm tay rúi cho anh chai nước:
“ A Mạnh người ta muốn uống nước cậu mở rùm người ta nha!”
Anh cau mày tay cầm lấy chai nước mở lắp đổ từ trên cao xuống đầu Quỳnh Dao khiến cô ta tức giận bước tới tát Tường Hạ một cái khiến cả căn phòng trở lên bất ngờ cô ôm gương mặt vừa bị tát ánh mắt rưng rưng nước mắt lườm cô ta Nhật Mạnh và Nhật Nguyệt quát lớn:
“ Quỳnh Dao cậu làm gì vậy hả”
Nhật Nguyệt sông tới kéo Quỳnh Dao khỏi chỗ Tường Hạ vẻ mặt cô tức giận cả người toả ra luồn sát khí u ám có chút nóng cháy da cháy thịt nhưng cũng có chút lạnh buốt tới tân sương tủy tay rơ cao lên trời tát thẳng vào mặt cô ta một cái khiến cả người cô ta ngã sõng xoàng trên đất mà không kịp phản ứng tay cô chỉ ra cửa:
“ Quỳnh Dao cậu giám tát chị gái tôi sao? Cậu gan to thật đấy đến tôi còn không giám cậu giám..! Tóm lại từ giờ tôi không muốn nhìn thấy cậu nữa cậu biến đi!”
Nhật mạnh thấy cô bị tát liền tiến lại gần gương mặt áp sát hơi thở anh phản phất lên gương mặt cô tay soa má cô một cách nhẹ nhàng rồi hôn nhẹ lên má cô:
“ Xin lỗi tôi lại không bảo vệ được cậu nữa rồi”
Tay cô soa soa chiếc má vừa được anh hôn mà ngơ ngẩn không thôi cô thật không ngờ anh lại như vậy cô vẫn ngồi ghế mọi người đồng thanh hô lớn rằng tưởng anh thế nào ai rè sợ vợ tương lai của anh ghen Nhật Nguyệt nhanh nhảu cũng rơ một like trước mặt mọi người cùng cái nháy mắt:
“ một like cho hai người nhé tình yêu này tôi ủng hộ”
Thấy vậy mặt cô má có chút đỏ:
“ Ai yêu ai chứ cái tên Nhật Mạnh này chỉ được cái trăng hoa thôi cho dù đàn ông trên đời này có còn mộ mk cậu ta tôi cũng không cần hứ...! A Mạnh người ta muốn ăn táo tóm lại đi tìm em Quỳnh Dao đấy..!”
Nói rồi cô quay mặt đi chỗ khác.