Chương 2: Ngoại Tình
Vẫn như mọi ngày Tố Yên sau một buổi làm việc tại công ty đã trở về căn nhà ấm cúng của cả hai người, khác mọi khi Lệnh Khắc hôm nay lại về rất sớm. Anh mệt mỏi cởi áo khoác treo lên giá phơi đồ liền lập tức ngả người xuống ghế nghỉ ngơi.
Thấy chồng mệt mỏi như thế Tố Yên không khỏi thương yêu, cô dịu dàng bước đến hôn lên trán Lệnh Khắc, ôn nhu nói: "Nghỉ ngơi đi, lát nữa cơm xong em gọi anh dậy."
Lệnh Khắc mệt mỏi gật đầu rồi cũng chìm vào giấc ngủ, nhìn anh như thế Tố Yên cũng chỉ mỉm cười yêu chiều rồi quay lưng ý định đi vào phòng bếp. Nhưng đôi chân đột ngột đứng lại, hai mắt cô vô tình bắt gặp một vết son đỏ chói ngay trên cổ áo của Lệnh Khắc.
Hô hấp như có ai bóp nghẹn lại nói không thành lời, hai mắt ửng đỏ như muốn trào ra những giọt lệ mỏng manh. Hít một hơi thật sâu Tố Yên quay lưng lại đi vào phía phòng bếp, trong đầu hiện lên nhiều suy nghĩ khác để xóa đi những gì bản thân nghi ngờ.
Trong suốt quá trình làm cơm tối Tố Yên như người mất hồn, tay cầm con dao sắt nhọn đang cắt củ cải nhưng tâm trí đã không còn ở đây. Cô nhớ lại vết son đỏ trên cổ áo của anh, nhớ lại những thái độ của anh dạo gần đây, chẳng lẽ cô không đủ yêu anh nên tình cảm mới đi xuống sao...
"A!"
Lưỡi dao vô tình cắt trúng tay khiến Tố Yên giật mình nhưng cảm giác lại không hề đau... không đau như những gì trong lòng cô được...
Lệnh Khắc đang chìm vào giấc ngủ bỗng chốc nghe được tiếng la nhỏ của Tố Yên liền bật dậy vội chạy vào trong bếp, thấy ngón tay đang không ngừng chảy máu của cô khiến anh không khỏi sốt sắn. Vội vã bước vào trong bếp bế Tố Yên lên đặt cô vào ghế ngồi.
"Em có đau lắm không? Tố Yên này... sau này phải cẩn thận vào đấy."
Nói rồi hắn dịu dàng dán băng cá nhân vào ngón tay bị cắt trúng của Tố Yên ngồi dịu dàng thổi, Lệnh Khắc lại ôm cô vào lòng vuốt lưng an ủi.
"Ngồi đây chờ anh."
Xắn tay áo lên Lệnh Khắc liền hóa thân thành một người đầu bếp bước vào trong phòng bếp làm tiếp món ăn đang dang dở.
Tố Yên vẫn ngồi im ở đó với vẻ mặt âm trầm, ánh mắt dán lên tấm lưng của nam nhân đang bên trong. Cái khoảnh khắc anh ôm lấy cô dường như cái mùi nước hoa của phụ nữ thoang thoảng sộc vào mũi Tố Yên, với cái hành động khi nãy của anh cô dường như đã thành công lừa dối bản thân... nhưng hiện tại quá chân thực, quá cụ thể.
Nhưng Tố Yên cô không thể tin vội được... anh sẽ không làm như thế đâu.
Rất nhanh Lệnh Khắc đã làm xong bữa cơm mang ra bàn dọn lên, nhìn những dĩa đồ ăn bắt mắt này Tố Yên cũng chịu vứt những ý nghĩ đó sang một bên mà ngồi xuống cùng ăn với chồng mình.
"Nhớ khi trước thật nhỉ? Cái năm hai ta cùng nhau học đại học ấy."
Tố Yên chống cắm nhìn người chồng thân yêu của mình mà nở một nụ cười hạnh phúc khiến Lệnh Khắc cũng không khỏi đỏ mặt ngại ngùng. Anh không hề quên nhưng năm tháng hạnh phúc ấy, anh đã từng nghĩ nếu như được trở lại như trước, từng nghĩ nếu tình cảm của hai người mặn nồng như trước thì anh đã không...
Nghĩ đến đây Lệnh Khắc trở nên lúng túng không thôi, hai mắt nhìn Tố Yên cũng đã dời đi chỗ khác, anh gắp cho Tố Yên một miếng gà nhằm lảng tránh đi cuộc nói chuyện này.
Mọi biểu hiện trên gương mặt của Lệnh Khắc đều được Tố Yên nắm bắt, niềm hy vọng ban đầu cũng trở nên thất vọng rất nhanh. Người đàn ông hoàn hảo, chung tình trong lòng của Tố Yên cũng không còn... Lệnh Khắc của ngày xưa đã không còn... mà Tố Yên đơn thuần khi xưa cũng biến mất.
Ăn uống no say Tố Yên cũng đứng lên phụ giúp Lệnh Khắc dọn dẹp bát đũa rồi đi rửa chén để cho anh có thời gian đi thay đồ tắm rửa sạch sẽ.
Trái lại với sự bận rộn của Tố Yên, Lệnh Khắc cũng đã đi vào trong phòng tắm định sẽ tắm rửa một lúc cho thật đã nhưng khoảnh khắc anh cởi chiếc áo ra đã khiến anh cứng đờ.
"Vết son... Tiểu Chi đã để lại sao?"
Nỗi bất an trong lòng anh lại bắt đầu, lo lắng Tố Yên đã nhìn thấy và nghi ngờ anh... làm sao đây, dù bản thân anh ngoại tình nhưng cái tình cảm ấy dành cho Tố Yên mãi không hề thay đổi. Hơn nữa... Lệnh Khắc không bao giờ có ý nghĩ sẽ ly hôn với Tố Yên một lần nào cả.
Nhưng với thái độ khi nãy của Tố Yên khiến Lệnh Khắc cũng thở phào nhẹ nhõm, anh cởi bỏ chiếc áo dính vết sót chà chúng thật sạch rồi ném vào giỏ đồ thảnh thơi bước vào trong nhà tắm.
Mà không hề biết Tố Yên lúc này đang âm thầm ở dưới bếp suy nghĩ về việc này...
Tố Yên không biết nên làm gì hơn, liệu cô có thể ly hôn với Lệnh Khắc hay không?
Vừa rửa chén vừa suy nghĩ khiến thâm tâm cô trở nên phức tạp, đoạn tình cảm bảy năm đâu phải đơn giản ly hôn là được, thật khó khăn...
Thấy chồng mệt mỏi như thế Tố Yên không khỏi thương yêu, cô dịu dàng bước đến hôn lên trán Lệnh Khắc, ôn nhu nói: "Nghỉ ngơi đi, lát nữa cơm xong em gọi anh dậy."
Lệnh Khắc mệt mỏi gật đầu rồi cũng chìm vào giấc ngủ, nhìn anh như thế Tố Yên cũng chỉ mỉm cười yêu chiều rồi quay lưng ý định đi vào phòng bếp. Nhưng đôi chân đột ngột đứng lại, hai mắt cô vô tình bắt gặp một vết son đỏ chói ngay trên cổ áo của Lệnh Khắc.
Hô hấp như có ai bóp nghẹn lại nói không thành lời, hai mắt ửng đỏ như muốn trào ra những giọt lệ mỏng manh. Hít một hơi thật sâu Tố Yên quay lưng lại đi vào phía phòng bếp, trong đầu hiện lên nhiều suy nghĩ khác để xóa đi những gì bản thân nghi ngờ.
Trong suốt quá trình làm cơm tối Tố Yên như người mất hồn, tay cầm con dao sắt nhọn đang cắt củ cải nhưng tâm trí đã không còn ở đây. Cô nhớ lại vết son đỏ trên cổ áo của anh, nhớ lại những thái độ của anh dạo gần đây, chẳng lẽ cô không đủ yêu anh nên tình cảm mới đi xuống sao...
"A!"
Lưỡi dao vô tình cắt trúng tay khiến Tố Yên giật mình nhưng cảm giác lại không hề đau... không đau như những gì trong lòng cô được...
Lệnh Khắc đang chìm vào giấc ngủ bỗng chốc nghe được tiếng la nhỏ của Tố Yên liền bật dậy vội chạy vào trong bếp, thấy ngón tay đang không ngừng chảy máu của cô khiến anh không khỏi sốt sắn. Vội vã bước vào trong bếp bế Tố Yên lên đặt cô vào ghế ngồi.
"Em có đau lắm không? Tố Yên này... sau này phải cẩn thận vào đấy."
Nói rồi hắn dịu dàng dán băng cá nhân vào ngón tay bị cắt trúng của Tố Yên ngồi dịu dàng thổi, Lệnh Khắc lại ôm cô vào lòng vuốt lưng an ủi.
"Ngồi đây chờ anh."
Xắn tay áo lên Lệnh Khắc liền hóa thân thành một người đầu bếp bước vào trong phòng bếp làm tiếp món ăn đang dang dở.
Tố Yên vẫn ngồi im ở đó với vẻ mặt âm trầm, ánh mắt dán lên tấm lưng của nam nhân đang bên trong. Cái khoảnh khắc anh ôm lấy cô dường như cái mùi nước hoa của phụ nữ thoang thoảng sộc vào mũi Tố Yên, với cái hành động khi nãy của anh cô dường như đã thành công lừa dối bản thân... nhưng hiện tại quá chân thực, quá cụ thể.
Nhưng Tố Yên cô không thể tin vội được... anh sẽ không làm như thế đâu.
Rất nhanh Lệnh Khắc đã làm xong bữa cơm mang ra bàn dọn lên, nhìn những dĩa đồ ăn bắt mắt này Tố Yên cũng chịu vứt những ý nghĩ đó sang một bên mà ngồi xuống cùng ăn với chồng mình.
"Nhớ khi trước thật nhỉ? Cái năm hai ta cùng nhau học đại học ấy."
Tố Yên chống cắm nhìn người chồng thân yêu của mình mà nở một nụ cười hạnh phúc khiến Lệnh Khắc cũng không khỏi đỏ mặt ngại ngùng. Anh không hề quên nhưng năm tháng hạnh phúc ấy, anh đã từng nghĩ nếu như được trở lại như trước, từng nghĩ nếu tình cảm của hai người mặn nồng như trước thì anh đã không...
Nghĩ đến đây Lệnh Khắc trở nên lúng túng không thôi, hai mắt nhìn Tố Yên cũng đã dời đi chỗ khác, anh gắp cho Tố Yên một miếng gà nhằm lảng tránh đi cuộc nói chuyện này.
Mọi biểu hiện trên gương mặt của Lệnh Khắc đều được Tố Yên nắm bắt, niềm hy vọng ban đầu cũng trở nên thất vọng rất nhanh. Người đàn ông hoàn hảo, chung tình trong lòng của Tố Yên cũng không còn... Lệnh Khắc của ngày xưa đã không còn... mà Tố Yên đơn thuần khi xưa cũng biến mất.
Ăn uống no say Tố Yên cũng đứng lên phụ giúp Lệnh Khắc dọn dẹp bát đũa rồi đi rửa chén để cho anh có thời gian đi thay đồ tắm rửa sạch sẽ.
Trái lại với sự bận rộn của Tố Yên, Lệnh Khắc cũng đã đi vào trong phòng tắm định sẽ tắm rửa một lúc cho thật đã nhưng khoảnh khắc anh cởi chiếc áo ra đã khiến anh cứng đờ.
"Vết son... Tiểu Chi đã để lại sao?"
Nỗi bất an trong lòng anh lại bắt đầu, lo lắng Tố Yên đã nhìn thấy và nghi ngờ anh... làm sao đây, dù bản thân anh ngoại tình nhưng cái tình cảm ấy dành cho Tố Yên mãi không hề thay đổi. Hơn nữa... Lệnh Khắc không bao giờ có ý nghĩ sẽ ly hôn với Tố Yên một lần nào cả.
Nhưng với thái độ khi nãy của Tố Yên khiến Lệnh Khắc cũng thở phào nhẹ nhõm, anh cởi bỏ chiếc áo dính vết sót chà chúng thật sạch rồi ném vào giỏ đồ thảnh thơi bước vào trong nhà tắm.
Mà không hề biết Tố Yên lúc này đang âm thầm ở dưới bếp suy nghĩ về việc này...
Tố Yên không biết nên làm gì hơn, liệu cô có thể ly hôn với Lệnh Khắc hay không?
Vừa rửa chén vừa suy nghĩ khiến thâm tâm cô trở nên phức tạp, đoạn tình cảm bảy năm đâu phải đơn giản ly hôn là được, thật khó khăn...