Chương 12
18.
“Em vẫn còn một chiêu cuối cùng. Đã mủi lòng rồi à?”
Tống Tự Sâm ngồi trong xe hỏi tôi.
Đúng vậy, ngoại trừ mấy tin nhắn khiêu khích kia, những chuyện khác anh ấy đều đã tra rõ ràng.
Lúc anh ấy đưa cho tôi chứng cứ, tôi chỉ cười khổ.
Những chuyện như thế này chỉ cần đi điều tra là đều có thể tra được.
Nhưng Lâm Giang Dã không hề tin tưởng tôi.
Tống Tự Sâm tra được Sầm Giai không chỉ có một mình Lâm Giang Dã.
Ở trường cô ta cũng gian díu mập mờ với nhiều phú nhị đại.
Anh ấy liền cử một thám tử đi điều tra, tìm được bằng chứng đứa trẻ trong bụng Sầm Giai không phải của Lâm Giang Dã.
Tôi không hề vạch trần.
“Rất tốt, kẻ phản bội sẽ phải nhận quả báo.”
Sự việc này được một người lạ có mặt ở buổi tiệc chứng kiến và chụp ảnh đăng lên mạng
Trong thời gian ngắn, chúng tôi đã được đưa thẳng lên hot search.
Có những người trước đây quen biết Sầm Giai đều để lại comment phía dưới, nói cô ta hồi cấp hai đã là một tiểu thái muội (*) bắt nạt rất nhiều người.
(*) “Tiểu thái muội” [小太妹]: là một từ của Đài Loan, ban đầu dùng để chỉ những cô gái khiêu vũ thoát y, sau này thì chỉ những cô nữ sinh lông bông (lưu manh, vô lại) hoặc là những cô nữ sinh chơi chung với bọn lưu manh vô lại.
Cô ta ỷ vào thành tích học tập tốt, lên thành phố lớn học đại học, sau đó nhanh chóng tẩy trắng cho bản thân.
Cũng có bạn học đại học hiện tại kể rằng sinh hoạt cá nhân của cô ta vô cùng hỗn loạn, chân đạp một lúc mấy thuyền.
Do tạo ra ảnh hưởng tiêu cực, cô ta bị đại học đuổi rồi.
Ban đầu Lâm gia cũng chỉ chu cấp cho cô ta học đại học, bây giờ đã bị đuổi thì ngừng giúp đỡ luôn.
Nhưng cũng vì cô ta đang mang thai, họ bố trí cho cô ta một chỗ ở khác.
Cũng ngay tại lúc bọn họ “ốc còn không mang nổi mình ốc”, Tống Tự Sâm lại bắt đầu công kích, thậm chí còn không thèm che giấu, công khai đối đầu với Lâm thị.
So với anh ấy, Lâm Giang Dã chỉ là tay mơ mà thôi.
Căn bản không phải đối thủ của anh.
Dần dần, hạng mục bị cướp đi ngày càng nhiều.
Lâm gia ngày càng suy sụp.
Trong buổi tiệc mừng công, Tống Tự Sâm nói: "Mọi chuyện còn chưa kết thúc đâu."
Tôi không hiểu lắm.
Anh lại cười thần bí: "Có phải em đã quên mất một chuyện không?"
"Chuyện gì?"
"Cô ta hút…”
"Anh..."
Tống Tự Sâm cười cười: "Tôi đã nói rồi, tôi có một vạn cách có thể khiến cô ta biến mất khỏi thế giới này. Nhưng mà, phải hợp pháp."
"Anh thật là xấu tính."
Anh nhún vai: "Tôi không muốn thấy em phải chịu ủy khuất, mấy chuyện dơ bẩn này cứ để tôi làm đi."
Hô hấp rối loạn, tôi nhanh chóng nhìn sang chỗ khác.
19.
Lời nói của Tống Tự Sâm rất nhanh liền trở thành sự thật.
Bởi vì không còn trợ cấp từ Lâm gia, Sầm Giai cứ thế dính vào nghiện ngập.
Cô ta và hai đại lý của đám côn đồ mà cô ta quen lúc trước cùng nhau làm ăn.
Bọn họ nghĩ Sầm Giai là phụ nữ đang mang thai, sai cô ta giấu thuốc đi bán, cũng tiện thể cung cấp cho cô ta thuốc phiện luôn.
Nhưng đã bị bắt.
Cô ta vì chạy trốn cảnh sát nên trượt chân ngã, sinh non.
Phụ nữ mang thai vốn có thể hoãn thi hành án, nhưng lần này cô ta trực tiếp bị phán xử luôn.
Nghe nói ở trong nhà giam, tội phạm buôn bán m.a t.ú.y và c.ư.ỡ.n.g h.i.ế.p đều không thể có nổi một ngày sống tốt đẹp.
Tôi đoán, chắc hẳn sẽ có người "chiếu cố" cô ta thật tốt.
Người bị liên lụy còn có Lâm Giang Dã.
Tôi cũng không biết dạo này hắn có cùng Sầm Giai qua lại cái gì không.
Nhưng Lâm gia vẫn dứt khoát tìm cách đuổi hắn đi.
Mà sau sự cố này, tập toàn Lâm thị bị tổn thất nặng nề. Thực chất, tâm sức của Lâm Giang Dã vốn không đặt ở đây.
Một năm sau, bị Tống thị thu mua với giá thấp.
Thậm chí còn chưa đến ba năm.
“Em vẫn còn một chiêu cuối cùng. Đã mủi lòng rồi à?”
Tống Tự Sâm ngồi trong xe hỏi tôi.
Đúng vậy, ngoại trừ mấy tin nhắn khiêu khích kia, những chuyện khác anh ấy đều đã tra rõ ràng.
Lúc anh ấy đưa cho tôi chứng cứ, tôi chỉ cười khổ.
Những chuyện như thế này chỉ cần đi điều tra là đều có thể tra được.
Nhưng Lâm Giang Dã không hề tin tưởng tôi.
Tống Tự Sâm tra được Sầm Giai không chỉ có một mình Lâm Giang Dã.
Ở trường cô ta cũng gian díu mập mờ với nhiều phú nhị đại.
Anh ấy liền cử một thám tử đi điều tra, tìm được bằng chứng đứa trẻ trong bụng Sầm Giai không phải của Lâm Giang Dã.
Tôi không hề vạch trần.
“Rất tốt, kẻ phản bội sẽ phải nhận quả báo.”
Sự việc này được một người lạ có mặt ở buổi tiệc chứng kiến và chụp ảnh đăng lên mạng
Trong thời gian ngắn, chúng tôi đã được đưa thẳng lên hot search.
Có những người trước đây quen biết Sầm Giai đều để lại comment phía dưới, nói cô ta hồi cấp hai đã là một tiểu thái muội (*) bắt nạt rất nhiều người.
(*) “Tiểu thái muội” [小太妹]: là một từ của Đài Loan, ban đầu dùng để chỉ những cô gái khiêu vũ thoát y, sau này thì chỉ những cô nữ sinh lông bông (lưu manh, vô lại) hoặc là những cô nữ sinh chơi chung với bọn lưu manh vô lại.
Cô ta ỷ vào thành tích học tập tốt, lên thành phố lớn học đại học, sau đó nhanh chóng tẩy trắng cho bản thân.
Cũng có bạn học đại học hiện tại kể rằng sinh hoạt cá nhân của cô ta vô cùng hỗn loạn, chân đạp một lúc mấy thuyền.
Do tạo ra ảnh hưởng tiêu cực, cô ta bị đại học đuổi rồi.
Ban đầu Lâm gia cũng chỉ chu cấp cho cô ta học đại học, bây giờ đã bị đuổi thì ngừng giúp đỡ luôn.
Nhưng cũng vì cô ta đang mang thai, họ bố trí cho cô ta một chỗ ở khác.
Cũng ngay tại lúc bọn họ “ốc còn không mang nổi mình ốc”, Tống Tự Sâm lại bắt đầu công kích, thậm chí còn không thèm che giấu, công khai đối đầu với Lâm thị.
So với anh ấy, Lâm Giang Dã chỉ là tay mơ mà thôi.
Căn bản không phải đối thủ của anh.
Dần dần, hạng mục bị cướp đi ngày càng nhiều.
Lâm gia ngày càng suy sụp.
Trong buổi tiệc mừng công, Tống Tự Sâm nói: "Mọi chuyện còn chưa kết thúc đâu."
Tôi không hiểu lắm.
Anh lại cười thần bí: "Có phải em đã quên mất một chuyện không?"
"Chuyện gì?"
"Cô ta hút…”
"Anh..."
Tống Tự Sâm cười cười: "Tôi đã nói rồi, tôi có một vạn cách có thể khiến cô ta biến mất khỏi thế giới này. Nhưng mà, phải hợp pháp."
"Anh thật là xấu tính."
Anh nhún vai: "Tôi không muốn thấy em phải chịu ủy khuất, mấy chuyện dơ bẩn này cứ để tôi làm đi."
Hô hấp rối loạn, tôi nhanh chóng nhìn sang chỗ khác.
19.
Lời nói của Tống Tự Sâm rất nhanh liền trở thành sự thật.
Bởi vì không còn trợ cấp từ Lâm gia, Sầm Giai cứ thế dính vào nghiện ngập.
Cô ta và hai đại lý của đám côn đồ mà cô ta quen lúc trước cùng nhau làm ăn.
Bọn họ nghĩ Sầm Giai là phụ nữ đang mang thai, sai cô ta giấu thuốc đi bán, cũng tiện thể cung cấp cho cô ta thuốc phiện luôn.
Nhưng đã bị bắt.
Cô ta vì chạy trốn cảnh sát nên trượt chân ngã, sinh non.
Phụ nữ mang thai vốn có thể hoãn thi hành án, nhưng lần này cô ta trực tiếp bị phán xử luôn.
Nghe nói ở trong nhà giam, tội phạm buôn bán m.a t.ú.y và c.ư.ỡ.n.g h.i.ế.p đều không thể có nổi một ngày sống tốt đẹp.
Tôi đoán, chắc hẳn sẽ có người "chiếu cố" cô ta thật tốt.
Người bị liên lụy còn có Lâm Giang Dã.
Tôi cũng không biết dạo này hắn có cùng Sầm Giai qua lại cái gì không.
Nhưng Lâm gia vẫn dứt khoát tìm cách đuổi hắn đi.
Mà sau sự cố này, tập toàn Lâm thị bị tổn thất nặng nề. Thực chất, tâm sức của Lâm Giang Dã vốn không đặt ở đây.
Một năm sau, bị Tống thị thu mua với giá thấp.
Thậm chí còn chưa đến ba năm.