Chương 1 : Nhân sinh chuyển biến .
Một ngày mới đi qua , Mạc Đoạn Hồn vất vả rời giường ,bắt đầu nhân sinh ngày mới .
Là một giám đốc một công ty lớn , hắn được nhân viên và cả bạn bè đều yêu quý, có được hết sự yêu thương của phụ mẫu từ bé đến lớn ,trên đường hoài bão một mực suôn sẻ.
Danh vọng,tiền tài ,sự yêu thương hắn tất cả đều có .
Đối với hắn mà nói ,cuộc sống như vậy đã đủ thỏa mãn hắn rồi.Hắn không còn cầu gì nữa.
P
Hôm nay là buổi chúc mừng 10 năm thành lập công ty.Nhân ngày này kỉ niệm tổ chức buổi đi du lịch.
Là một người mang chức trách trong người , Mạc Đoạn Hồn biểu thị không thể vắng mặt được .Hắn nghĩ :
-“Đây có lẽ là cơ hội gắn kết tình cảm giữa sếp và nhân viên “.
Nghĩ như vậy,hắn xách chiếc ba lô yêu quý của mình đi đến điểm hẹn .
“Hồn tổng ,ngài khỏe .” Tịnh Thuỷ mang theo túi du lịch mang theo nồng đậm thiếu dung đối với Mạc Đoạn Hồn cười nói .
Nhạy bén, xinh đẹp, còn có tri thức hiểu lễ nghĩa, dạng này nữ hài thời đại này cũng không nhiều.Hắn đối với Tịnh Thuỷ rất coi trọng.
Mọi người xung quanh cũng đồng loạt chào hỏi .Đoạn Hồn gật đầu coi như đã biết.
Đối với các nhân viên , hắn vẫn luôn có thái độ bảo bọc nên được nhiều nhân viên yêu quý .Đặc biệt là các nữ nhân viên, hắn có thể nhìn thấy họ toát ra vẻ nhu hoà khi nhìn mình .
-“Chúng ta bắt đầu xuất phát thôi !.” Mạc Đoạn Hồn nói .
Chùa trên núi , Mạc Đoạn Hồn lê bước chân lên cầu thang .Cái này mệt nhọc ,mỏi mệt khiến hắn khó chịu .Mới đầu còn có thể bình thản leo lên ,nhưng dần dần hắn cảm thấy thể lực của mình bị sói mòn, chân dần dần trầm nặng xuống .Hắn cảm thấy hôm nay là ngày mặt mũi của hắn bị rơi xuống hố sâu .
Hắn thấy mất mặt .
Đúng không sai ,Hồn tổng của chúng ta đang cảm thấy xấu hổ .
Dù hắn đã đi đến nhân sinh đỉnh phong ,nhưng mất mặt với nhân viên khiến hắn cảm thấy rất tự trách bản thân .Trong khi bản thân cố gắng đi từng bước thì mọi người đã đi xa ,phía trước mình chỉ còn một cái nữ nhân .Thậm chí hắn cảm thấy mình còn không bằng một nữ nhân nữa.
Đối với chuyện này hắn biểu thị :”Ta bất lực .”
-“Hồn tổng ,ngài uống tí nước cho đỡ mệt .”Tịnh Thuỷ nở một nụ cười xấu xa vẻ mặt quan tâm nói .
-“Cảm ơn .”Mạc Đoạn Hồn hồn nhiên đáp.
Đang chuẩn bị đi tiếp ,hắn đột nhiên cảm thấy chóng mặt rồi ngủ thiếp đi.Mơ màng bên trong hắn thấy một nụ cười bỉ ổi vô cùng của một nữ tử.
Một giọt mồ hôi lạnh lướt qua Mạc Đoạn Hồn trên trán, khó khăn nuốt nước bọt, hắn nhìn này trước mắt lay động hung khí.
Không đúng, là hung khí, ít nhất có cỡ C. . .
Lông mày dưới là một đôi khí khái anh hùng hừng hực mắt phượng, sóng mũi thật cao cùng cái miệng anh đào nhỏ nhắn nếu như không phải là bởi vì vẻ mặt ác liệt, ngược lại không thất làm một vị vưu vật. Đã có chút mài mòn da đen jacket bao vây này hình dạng cùng phân lượng đều đẹp đẽ bộ ngực, hơi trắng bệch quần jean bị cắt đi đầu gối trở xuống bộ phận, bao vây này mê người bắp đùi cùng cái mông. Màu đen nhánh , liều lĩnh hàn khí âm u roi da. . . Nếu như chu vi lại phối hợp một ít ám muội trang hoàng, chỉ sợ trên đời không có một người đàn ông sẽ không ước mơ nơi này phát sinh. . .
Ước mơ cái rắm à!
Mạc Đoạn Hồn trong lòng giờ khắc này chỉ có một câu :
-“Ta mẹ nó bị bắt cóc rồi .”
Mà còn hắn nhận ra vị mĩ nữ trước mặt này , đó chính là Tịnh Thuỷ nha .
Thân thể bị trói chặt ,hắn cố vùng vẫy hai tay một cách vô ích cuối cùng lựa chọn câm lặng.
-“Tại sao ngươi bắt ta đến nơi này .”Mạc Đoạn Hồn căm giận nói .
-“Do nhu cầu .” Tịnh Thuỷ nói với ánh mắt mê ly.
-“.....”Mạc Đoạn Hồn thật sâu rơi vào trầm tư.
-“Ngươi thả ta ra rồi chúng ta bình tĩnh nói chuyện có được không.”Mạc Đoạn Hồn cơ trí nói .Mặc dù đối phương rất xinh đẹp nhưng hắn cũng không muốn bị ép buộc như vậy . Nhất là bị động trói tại nơi đây.
-“Ha ha.” Tịnh Thuỷ cười .
-“Hay là cô cởi trói cho ta trước rồi làm gì thì làm “.Hồn gia bất đắc dĩ nói .
Tịnh Thuỷ vẫn tiếp tục cười nhìn hắn .Hắn triệt để tuyệt vọng a.
Tịnh Thuỷ nhẹ nhàng ngồi xuống đùi hắn.
Hắn cảm thấy chính mình hít thở không thông,hô hấp bắt đầu dồn dập.
Một giọt mồ hôi lạnh lần thứ hai lướt qua trán, Mạc Đoạn Hồn chầm chậm bình phục xao động hô hấp, nỗ lực khiến mình tỉnh táo lại.
Tịnh Thuỷ tay thọt xuống dưới lân lê trên thân thể Mặc Đoạn Hồn khiến nội tâm hắn lần nữa nhận lấy đả kích .
Từng lớp , từng lớp trang phục bị bóc bỏ,cả hai đều quấn lấy nhau.Mạc Đoạn Hồn biểu thị ta không nhẫn được nữa.
Da thịt chạm nhau ôn hòa làm cho Mạc Đoạn Hồn thoải mái phát sinh một tiếng gầm nhẹ.
Đôi mắt đẹp híp lại thành một cái khe,Tịnh Thuỷ tràn ngập bạo lực tính đưa tay đánh rơi mất Mạc Đoạn Hồn bên hông dây lưng.Nàng khóe miệng còn mang theo điểm điểm Mạc Đoạn Hồn nướt bọt. Này kiều diễm cái lưỡi thơm tho khẽ liếm này nhân dục hỏa mà khô khốc môi đỏ, Tịnh Thuỷ lung tung mở ra vải jean váy ngắn nút buộc. . .
-“A...”Tịnh Thuỷ phát ra tiếng kêu nhẹ,thần sắc thả mãn mê ly.
Bùng nổ ra một trận phá tan ràng buộc gầm nhẹ, Mạc Đoạn Hồn không biết vì sao từ bỏ chống lại Tịnh Thuỷ tiểu thư phản lại ngã nhào xuống đất, đỡ này thon thả mà giàu có kiện mỹ co dãn chân dài, duy trì này vặn vẹo tư thế, sau đó. . .
(Bỏ 500 chữ cho đọc giả tự tưởng tượng).