Chương 40: Polen và Kovem được đặt lên bàn cân so sánh
Như Ân quan sát tình hình trên du thuyền thì khẽ nhếch miệng cười….( cười đểu nha các bé). Đã lâu rồi cô không được đứng giữa khung cảnh huyền ảo của biển gió thổi của trời, cảm giác thật sảng khoái khi chuẩn bị nhả đạn.
Cũng vừa lúc ấy Nghiêm Thục chỉnh lại tay lái thì quay sang nhìn Như Ân, cái nụ cười ấy của cô làm anh thấy quái dị.
Chợt nhìn nụ cười ấy của cô lại khiến Nghiêm Thục nhớ ra điều gì đó. Anh móc từ trong túi ra một cặp thiết bị nghe không dây.
- Bọn Wee và Khả Như chắc đang đợi tín hiệu của em từ nãy giờ đó.
Trên gương mặt của Như Ân vẫn thoáng hiện nụ cười tà ám ấy, cô nhìn thiết bị nghe không dây trên tay anh thì mới nhớ ra. Như Ân vội ra hiệu và nói với anh.
- Ném qua đây đi, suýt nữa là quên đấy.
Nghiêm Thục khẽ lắc đầu.
Anh lấy một cái rồi ném qua cho Như Ân một cái, hai người đồng thời đeo lên bên phía tai trái.
Chẳng biết anh có biết hành động đồng đều của hai người không? Và cũng chẳng biết Như Ân có để ý không…vào một khoảnh khắc nào đó, hai người đã có những hành động tương tự nhau y đúc.
…
Như Ân nhíu mày khi điều chỉnh để xem cách sử dụng của thiết bị này, cô đang vừa phải ngắm bắn xem tình hình phía xa xa kia của Polen…vừa điều chỉnh lại tai nghe làm cho Như Ân có chút bực.
Nghiêm Thục chẳng cần quay lại nhìn thì cũng biết cô đang không bắt được tín hiệu của bọn Wee, anh khẽ cười.
- Chỉ có bên của anh mới bắt được tín hiệu với họ mà thôi, cái này được chế tạo theo cặp, chỉ có một bên mới được chủ động kết nối tín hiệu mà thôi.
Nghe vậy, Như Ân có chút nhíu mày nhưng vì đang để ý đến tình hình xung quanh du thuyền và trên thuyền từ tầm nhìn hạn chế, nên cô không thể quá để tâm đến mấy cái này. Có lẽ là sẽ tính sổ cái thứ thiết bị này sau vậy.
Khi Nghiêm Thục kết nối với phía Fon, vì Fon cũng đang ở cùng bên đó lên anh sẽ dễ dàng tìm tín hiệu của họ hơn.
- Ngài ổn chứ?
Một giọng nam cất lên khi tín hiệu vẫn đang chập chờn…
Khi mà Nghiêm Thục kết nối được thì cùng lúc thiết bị bên tai Như Ân cũng bắt được.
- Sếp cậu chắc không thể đi Nam Phi bàn chuyện kí kết vũ khí với bên đó được rồi, chia buồn.
Fon nghe vậy thì tỏ thái độ vô cùng lo lắng truyền qua bên tai hai người.
- Sao vậy? Ngài ổn chứ?
Nghiêm Thục cũng chỉ đáp cho có lệ.
- Nếu muốn tôi không gặp chuyện gì, thì hãy mau cho người đến đây nhanh đi.
Fon rất tin tưởng vào Nghiêm Thục vì anh biết nếu Nghiêm Thục gặp chuyện gì nguy cấp chắc chắn sẽ không mang cái giọng đó nói chuyện với mình đâu, mà nếu có sao thì cũng tự Nghiêm Thục biết chừng mực. Dù có lo lắng thì cũng chẳng thể gặp Nghiêm Thục ngay được.
Vừa nói Như Ân vừa thấy một bóng mờ mờ đang men men ẩn lấp cài cái gì đó vào thành du thuyền.
Một tiếng nổ từ khẩu súng bắn tỉa vang lên. Nghiêm Thục cũng chỉ nhếch miệng. Fon vừa nghe thấy Như Ân nói chuyện xong mà cô đã ngay lập tức nổ súng, chân tay anh bất chợt đổ mồ hôi lạnh. Cô Như này có vẻ hơi khó chơi...Mong ngài sếp của anh có thể sống sót được.
Cái bóng ấy đã lao xuống biển hòa với dòng bước nửa ấm, nửa lạnh đến nổi da gà. Mùi của thần chết đã đợi hắn đến làm món ăn.
Wee đầu bên kia cũng bắt được tín hiệu, cùng với đó Khả Như đang múa phím.
- Khả Như cậu khống chế được bộ định vị điện tử của khoang thuyền trưởng không?
Tiếng nói của Wee vọng sang bên Như Ân.
Khả Như mím chặt môi, tập trung vắt óc gõ gõ.
- Cũng cần thời gian đấy, nếu thích thì ở đây mà gõ đi, chả vui vẻ gì đâu.
Wee và Khả Như đối khẩu với nhau cho thoải mái tinh thần. ( không biết ai tin hai bà này nói chuyện giải trí không ta.>.<)
- Nếu biết thì cậu đã bị đá rồi đấy.
Fon vừa dự tính tình hình có thể diễn ra rồi thông báo lại cho Nghiêm Thục, thêm vào đó anh còn để ý quan sát hai người con gái đang đấu khẩu kia mà khẽ cười như không cười.
Chẳng hiểu sao mà Nghiêm Thục lại thấy giọng nói của Fon mang hơi thở của sự ấm áp đâu đó.
Như Ân ại quan sát thấy Polen lại hạ được một tên nữa.
- Mấy người thu thập tên Polen có phải quyết định sáng suốt không vậy? Tôi khuyên mấy người là cứ để hắn chết đi mà?
Fon cười nhẹ.
- Nếu cô muốn hắn ta chết thì đã không tốn công bày trước trận này rồi, lát nữa người của tôi và cô sẽ ngoi từ dưới nước lên, lúc đấy chắc chắn sẽ có người ở phía trên nhả đạn…trông cậy hết vào cô đấy.
Nghiêm Thục nhếch mép, anh khẽ liếm nhẹ vành môi mình.
- Chú cần học hỏi kĩ thuật bắn súng của bên Khả Như ấy, tôi biết là chú còn kém hơn họ nhiều đấy.
Fon nói chuyện với Như Ân có thể không kiêng dè nhưng với Nghiêm Thục thì anh lại đổi thái độ một trăm tám mơi độ.
- Rõ thưa ngài, tôi sẽ cải thiện lại khả năng của bản thân.
…
Wee và Khả Như đồng thời nhìn lên chiếc màn hình vi tính.
- Hack luôn được cả camera ở đấy luôn à?
Khả Như tỏ vẻ rất đương nhiên.
- Tất nhiên rồi! Tôi là ai chứ.
Fon cũng nhìn lên màn hình vi tính mà thầm cảm thán tài năng đánh cận chiến của Polen.
Gần như Polen đều giữ cho hơi thở, nhịp tim mình ở mức ổn định nhất có thể, môi đòn đánh về phía đối phương đều rất tỉnh táo và có chút tính táo sắc bén.
Fon và nhóm Wee, Khả Như cứ nghĩ tên Polen này chỉ mang danh đánh cận chiến số một là để được ngồi cái ghế trong quân sự Bỉ, cho vững mà thôi.
- Cũng đánh đẹp lắm.
Khả Như bĩu môi.
- Cũng thường thôi, đằng nào cũng chỉ là kẻ bù nhìn mà thôi có đánh nhau giỏi thì sao chứ.
Khả Như chẳng kiêng dè gì khi nhắc Polen trước mặt Wee nhưng Fon thì vẫn chưa xác định rõ mối quan hệ của họ, và thái độ họ đối xử với nhau lên cũng không dám nói mấy lời.
Người của Polen có vẻ ít nhưng gần như không phải mấy người mặc quân phục.
Wee nhìn tình hình thì thấy hài hước.
- Đến cuối cùng thì quân sau chướng mình lại chẳng có ai cùng phe với mình? Đúng là thảm thương mà.
Tính ra người theo Polen cũng chẳng phải ít, nhưng người hôm nay hợp lực muốn hắn bị tắc thở ngay dưới chướng mình lại mặc rất quân phục là nhiều. Có lẽ hắn sẽ nhìn rõ bộ mặt thật được phần nào rồi.
Fon vẫn ngắm những động tác của Polen khi ra chiêu.
- Chẳng có kẻ nào có thể biến bản thân thành kẻ vô dụng khi hắn không cho phép điều đó xảy ra.
Fon nói xong cũng tiếp tục thưởng thức trận đấu qua màn hình. Với Fon mà nói, Polen chỉ là chưa gặp đúng chỗ để trổ tài mà thôi, như anh vậy...nếu không có Nghiêm Thục thì có lẽ giờ anh vẫn đang...
Wee nghe vậy thì cũng chẳng nói gì. Nhưng cô lại thầm nghĩ…đúng vậy. Có lẽ như Nghiêm Thục, vỏ bề ngoài đều là một con người giả để cho mọi người coi. Hình ảnh Nghiêm thiếu trẻ người non dạ đâu có đúng như cái tin tức của họ đã tìm ra đâu chứ.
Đồng thời tiếng súng tầm xa vẫn cứ vang lên đều đều.
Như Ân đều tận dụng độ cao được tạo nhờ sóng biển ở một khoảng thời gian ngắn, cũng khả năng ngắm bắn cẩn thận của mình…mà Như Ân gần như đã ngắm rất chuẩn các mục tiêu muốn hướng tới.
Polen cũng phải bất ngờ với khả năng của tay thiện xạ ấy.
Vẫn cứ hỗ trợ cho Như Ân, Nghiêm Thục luôn giữ một trạng thái tỉnh táo để điều khiển chiều đi của thuyền.
( Polen có nhiều sự khinh thường cũng mang nhiều tiếng tăm...vậy Polen có ngốc như vậy không? Có tài không?. Nghiêm Thục biết những gì về Polen?)
Cũng vừa lúc ấy Nghiêm Thục chỉnh lại tay lái thì quay sang nhìn Như Ân, cái nụ cười ấy của cô làm anh thấy quái dị.
Chợt nhìn nụ cười ấy của cô lại khiến Nghiêm Thục nhớ ra điều gì đó. Anh móc từ trong túi ra một cặp thiết bị nghe không dây.
- Bọn Wee và Khả Như chắc đang đợi tín hiệu của em từ nãy giờ đó.
Trên gương mặt của Như Ân vẫn thoáng hiện nụ cười tà ám ấy, cô nhìn thiết bị nghe không dây trên tay anh thì mới nhớ ra. Như Ân vội ra hiệu và nói với anh.
- Ném qua đây đi, suýt nữa là quên đấy.
Nghiêm Thục khẽ lắc đầu.
Anh lấy một cái rồi ném qua cho Như Ân một cái, hai người đồng thời đeo lên bên phía tai trái.
Chẳng biết anh có biết hành động đồng đều của hai người không? Và cũng chẳng biết Như Ân có để ý không…vào một khoảnh khắc nào đó, hai người đã có những hành động tương tự nhau y đúc.
…
Như Ân nhíu mày khi điều chỉnh để xem cách sử dụng của thiết bị này, cô đang vừa phải ngắm bắn xem tình hình phía xa xa kia của Polen…vừa điều chỉnh lại tai nghe làm cho Như Ân có chút bực.
Nghiêm Thục chẳng cần quay lại nhìn thì cũng biết cô đang không bắt được tín hiệu của bọn Wee, anh khẽ cười.
- Chỉ có bên của anh mới bắt được tín hiệu với họ mà thôi, cái này được chế tạo theo cặp, chỉ có một bên mới được chủ động kết nối tín hiệu mà thôi.
Nghe vậy, Như Ân có chút nhíu mày nhưng vì đang để ý đến tình hình xung quanh du thuyền và trên thuyền từ tầm nhìn hạn chế, nên cô không thể quá để tâm đến mấy cái này. Có lẽ là sẽ tính sổ cái thứ thiết bị này sau vậy.
Khi Nghiêm Thục kết nối với phía Fon, vì Fon cũng đang ở cùng bên đó lên anh sẽ dễ dàng tìm tín hiệu của họ hơn.
- Ngài ổn chứ?
Một giọng nam cất lên khi tín hiệu vẫn đang chập chờn…
Khi mà Nghiêm Thục kết nối được thì cùng lúc thiết bị bên tai Như Ân cũng bắt được.
- Sếp cậu chắc không thể đi Nam Phi bàn chuyện kí kết vũ khí với bên đó được rồi, chia buồn.
Fon nghe vậy thì tỏ thái độ vô cùng lo lắng truyền qua bên tai hai người.
- Sao vậy? Ngài ổn chứ?
Nghiêm Thục cũng chỉ đáp cho có lệ.
- Nếu muốn tôi không gặp chuyện gì, thì hãy mau cho người đến đây nhanh đi.
Fon rất tin tưởng vào Nghiêm Thục vì anh biết nếu Nghiêm Thục gặp chuyện gì nguy cấp chắc chắn sẽ không mang cái giọng đó nói chuyện với mình đâu, mà nếu có sao thì cũng tự Nghiêm Thục biết chừng mực. Dù có lo lắng thì cũng chẳng thể gặp Nghiêm Thục ngay được.
Vừa nói Như Ân vừa thấy một bóng mờ mờ đang men men ẩn lấp cài cái gì đó vào thành du thuyền.
Một tiếng nổ từ khẩu súng bắn tỉa vang lên. Nghiêm Thục cũng chỉ nhếch miệng. Fon vừa nghe thấy Như Ân nói chuyện xong mà cô đã ngay lập tức nổ súng, chân tay anh bất chợt đổ mồ hôi lạnh. Cô Như này có vẻ hơi khó chơi...Mong ngài sếp của anh có thể sống sót được.
Cái bóng ấy đã lao xuống biển hòa với dòng bước nửa ấm, nửa lạnh đến nổi da gà. Mùi của thần chết đã đợi hắn đến làm món ăn.
Wee đầu bên kia cũng bắt được tín hiệu, cùng với đó Khả Như đang múa phím.
- Khả Như cậu khống chế được bộ định vị điện tử của khoang thuyền trưởng không?
Tiếng nói của Wee vọng sang bên Như Ân.
Khả Như mím chặt môi, tập trung vắt óc gõ gõ.
- Cũng cần thời gian đấy, nếu thích thì ở đây mà gõ đi, chả vui vẻ gì đâu.
Wee và Khả Như đối khẩu với nhau cho thoải mái tinh thần. ( không biết ai tin hai bà này nói chuyện giải trí không ta.>.<)
- Nếu biết thì cậu đã bị đá rồi đấy.
Fon vừa dự tính tình hình có thể diễn ra rồi thông báo lại cho Nghiêm Thục, thêm vào đó anh còn để ý quan sát hai người con gái đang đấu khẩu kia mà khẽ cười như không cười.
Chẳng hiểu sao mà Nghiêm Thục lại thấy giọng nói của Fon mang hơi thở của sự ấm áp đâu đó.
Như Ân ại quan sát thấy Polen lại hạ được một tên nữa.
- Mấy người thu thập tên Polen có phải quyết định sáng suốt không vậy? Tôi khuyên mấy người là cứ để hắn chết đi mà?
Fon cười nhẹ.
- Nếu cô muốn hắn ta chết thì đã không tốn công bày trước trận này rồi, lát nữa người của tôi và cô sẽ ngoi từ dưới nước lên, lúc đấy chắc chắn sẽ có người ở phía trên nhả đạn…trông cậy hết vào cô đấy.
Nghiêm Thục nhếch mép, anh khẽ liếm nhẹ vành môi mình.
- Chú cần học hỏi kĩ thuật bắn súng của bên Khả Như ấy, tôi biết là chú còn kém hơn họ nhiều đấy.
Fon nói chuyện với Như Ân có thể không kiêng dè nhưng với Nghiêm Thục thì anh lại đổi thái độ một trăm tám mơi độ.
- Rõ thưa ngài, tôi sẽ cải thiện lại khả năng của bản thân.
…
Wee và Khả Như đồng thời nhìn lên chiếc màn hình vi tính.
- Hack luôn được cả camera ở đấy luôn à?
Khả Như tỏ vẻ rất đương nhiên.
- Tất nhiên rồi! Tôi là ai chứ.
Fon cũng nhìn lên màn hình vi tính mà thầm cảm thán tài năng đánh cận chiến của Polen.
Gần như Polen đều giữ cho hơi thở, nhịp tim mình ở mức ổn định nhất có thể, môi đòn đánh về phía đối phương đều rất tỉnh táo và có chút tính táo sắc bén.
Fon và nhóm Wee, Khả Như cứ nghĩ tên Polen này chỉ mang danh đánh cận chiến số một là để được ngồi cái ghế trong quân sự Bỉ, cho vững mà thôi.
- Cũng đánh đẹp lắm.
Khả Như bĩu môi.
- Cũng thường thôi, đằng nào cũng chỉ là kẻ bù nhìn mà thôi có đánh nhau giỏi thì sao chứ.
Khả Như chẳng kiêng dè gì khi nhắc Polen trước mặt Wee nhưng Fon thì vẫn chưa xác định rõ mối quan hệ của họ, và thái độ họ đối xử với nhau lên cũng không dám nói mấy lời.
Người của Polen có vẻ ít nhưng gần như không phải mấy người mặc quân phục.
Wee nhìn tình hình thì thấy hài hước.
- Đến cuối cùng thì quân sau chướng mình lại chẳng có ai cùng phe với mình? Đúng là thảm thương mà.
Tính ra người theo Polen cũng chẳng phải ít, nhưng người hôm nay hợp lực muốn hắn bị tắc thở ngay dưới chướng mình lại mặc rất quân phục là nhiều. Có lẽ hắn sẽ nhìn rõ bộ mặt thật được phần nào rồi.
Fon vẫn ngắm những động tác của Polen khi ra chiêu.
- Chẳng có kẻ nào có thể biến bản thân thành kẻ vô dụng khi hắn không cho phép điều đó xảy ra.
Fon nói xong cũng tiếp tục thưởng thức trận đấu qua màn hình. Với Fon mà nói, Polen chỉ là chưa gặp đúng chỗ để trổ tài mà thôi, như anh vậy...nếu không có Nghiêm Thục thì có lẽ giờ anh vẫn đang...
Wee nghe vậy thì cũng chẳng nói gì. Nhưng cô lại thầm nghĩ…đúng vậy. Có lẽ như Nghiêm Thục, vỏ bề ngoài đều là một con người giả để cho mọi người coi. Hình ảnh Nghiêm thiếu trẻ người non dạ đâu có đúng như cái tin tức của họ đã tìm ra đâu chứ.
Đồng thời tiếng súng tầm xa vẫn cứ vang lên đều đều.
Như Ân đều tận dụng độ cao được tạo nhờ sóng biển ở một khoảng thời gian ngắn, cũng khả năng ngắm bắn cẩn thận của mình…mà Như Ân gần như đã ngắm rất chuẩn các mục tiêu muốn hướng tới.
Polen cũng phải bất ngờ với khả năng của tay thiện xạ ấy.
Vẫn cứ hỗ trợ cho Như Ân, Nghiêm Thục luôn giữ một trạng thái tỉnh táo để điều khiển chiều đi của thuyền.
( Polen có nhiều sự khinh thường cũng mang nhiều tiếng tăm...vậy Polen có ngốc như vậy không? Có tài không?. Nghiêm Thục biết những gì về Polen?)