Chương 106: Có chuyện gì mà kinh hãi vậy
Sau hai mươi phút từ khi Lý Hiên rời khỏi hội sở Phạm Âm.
Một bóng người xuất hiện trong căn phòng của tòa nhà.
Khi nhìn thấy thi thể đầy trên đất và Lưu Quý không còn hơi thở đang treo lơ lửng ngoài cửa số, sắc mặt của đối phương không khỏi tái nhợt.
Chẳng mấy chốc, anh ta đã nhìn thấy một người phụ nữ đang run rẩy trốn ở một góc.
Người phụ nữ này chính là Dương Ngọc Kiều đã bị một lực mạnh hất văng ra xa.
"Rốt cuộc vừa rồi ở nơi này đã xảy ra chuyện gì?"
Người đàn ông đi tới chỗ Dương Ngọc Kiều và nhấc cô ta lên hỏi.
Dương Ngọc Kiều ngẩng đầu nhìn người trước mặt, nhưng trong mắt cô ta lại tràn đầy sự thờ ơ và ngơ ngác, không nói được một lời.
Ngón tay của người đàn ông siết chặt lấy cánh tay của Dương Ngọc Kiều và muốn ép hỏi cô ta.
Không ngờ ngay sau đó Dương Ngọc Kiều lại há miệng cắn vào cánh tay anh ta.
"Bốp."
Người đàn ông vung cánh tay, Dương Ngọc Kiều đã bị hất bay đi.
Cô ta lại ngồi xổm ở đó, trong miệng phát ra tiếng cười quái dị.
Rõ ràng người phụ nữ này đã bị dọa tới phát ngốc sau khi trải qua một loạt kích thích.
Người đàn ông cau mày, anh ta nhìn tấm rèm bị đóng đình trên sàn, đồng tử anh ta co rút như thể vừa nhìn thấy chuyện gì đó cực kỳ kinh khủng.
"Người có thể bản tấm vải mềm xuyên qua sản nhà nhất định là vô cùng lợi hại. Hơn nữa, không chỉ Lưu Quý gặp nạn mà cả Trịnh Ngọc Minh cũng xảy ra chuyện, chẳng lẽ có liên quan đến nhà họ Lý?
Ngay sau đó, anh ta thử đưa tay ra và chạm vào. tấm rèm.
"Ầm."
Lập tức cả người bị đánh văng ra, miệng phun ra một ngụm máu tươi, trong mắt đã ngập tràn sự sợ hãi
Hít một hơi thật sâu, cuối cùng anh ta cũng áp chế được dòng máu đang sôi sục trong lồng ngực, anh ta run rẩy lấy điện thoại di động ra và bấm vào một dãy số.
Trên màn hình điện thoại di động viết mấy chữ: Thượng Vân Thâm, hộ pháp của liên minh người tu luyện.
Cuộc gọi đã được kết nối "Thượng hộ pháp, đã xảy ra chuyện rồi." Trong một biệt thự ở Kim Lăng.
Thượng Vân Thâm cau mày khi nghe báo cáo từ cấp dưới của mình.
"Có chuyện gì mà kinh hãi vậy?"
"Lưu Quý đã chết, thi thể của ông ta bị treo bên ngoài tòa nhà, hơn nữa thực lực của người ra tay tất khủng bố. Hẳn dùng tấm rèm để treo cổ Lưu Qúy, tôi không có cách nào chạm vào được."
Lời vừa dứt, đầu bên kia điện thoại chợt im lặng hồi lâu.
Ước chừng hơn mười giây sau, giọng nói đó mới vang lên lần nữa.
Hiển nhiên ông ta cũng bị thông tin mà người đàn ông cung cấp dọa sợ.
"Lập tức lặng lẽ điều tra, nhất định không được đánh động đến người ra tay kia, chuyện này tôi cần để minh chủ đến quyết định..."
Một bóng người xuất hiện trong căn phòng của tòa nhà.
Khi nhìn thấy thi thể đầy trên đất và Lưu Quý không còn hơi thở đang treo lơ lửng ngoài cửa số, sắc mặt của đối phương không khỏi tái nhợt.
Chẳng mấy chốc, anh ta đã nhìn thấy một người phụ nữ đang run rẩy trốn ở một góc.
Người phụ nữ này chính là Dương Ngọc Kiều đã bị một lực mạnh hất văng ra xa.
"Rốt cuộc vừa rồi ở nơi này đã xảy ra chuyện gì?"
Người đàn ông đi tới chỗ Dương Ngọc Kiều và nhấc cô ta lên hỏi.
Dương Ngọc Kiều ngẩng đầu nhìn người trước mặt, nhưng trong mắt cô ta lại tràn đầy sự thờ ơ và ngơ ngác, không nói được một lời.
Ngón tay của người đàn ông siết chặt lấy cánh tay của Dương Ngọc Kiều và muốn ép hỏi cô ta.
Không ngờ ngay sau đó Dương Ngọc Kiều lại há miệng cắn vào cánh tay anh ta.
"Bốp."
Người đàn ông vung cánh tay, Dương Ngọc Kiều đã bị hất bay đi.
Cô ta lại ngồi xổm ở đó, trong miệng phát ra tiếng cười quái dị.
Rõ ràng người phụ nữ này đã bị dọa tới phát ngốc sau khi trải qua một loạt kích thích.
Người đàn ông cau mày, anh ta nhìn tấm rèm bị đóng đình trên sàn, đồng tử anh ta co rút như thể vừa nhìn thấy chuyện gì đó cực kỳ kinh khủng.
"Người có thể bản tấm vải mềm xuyên qua sản nhà nhất định là vô cùng lợi hại. Hơn nữa, không chỉ Lưu Quý gặp nạn mà cả Trịnh Ngọc Minh cũng xảy ra chuyện, chẳng lẽ có liên quan đến nhà họ Lý?
Ngay sau đó, anh ta thử đưa tay ra và chạm vào. tấm rèm.
"Ầm."
Lập tức cả người bị đánh văng ra, miệng phun ra một ngụm máu tươi, trong mắt đã ngập tràn sự sợ hãi
Hít một hơi thật sâu, cuối cùng anh ta cũng áp chế được dòng máu đang sôi sục trong lồng ngực, anh ta run rẩy lấy điện thoại di động ra và bấm vào một dãy số.
Trên màn hình điện thoại di động viết mấy chữ: Thượng Vân Thâm, hộ pháp của liên minh người tu luyện.
Cuộc gọi đã được kết nối "Thượng hộ pháp, đã xảy ra chuyện rồi." Trong một biệt thự ở Kim Lăng.
Thượng Vân Thâm cau mày khi nghe báo cáo từ cấp dưới của mình.
"Có chuyện gì mà kinh hãi vậy?"
"Lưu Quý đã chết, thi thể của ông ta bị treo bên ngoài tòa nhà, hơn nữa thực lực của người ra tay tất khủng bố. Hẳn dùng tấm rèm để treo cổ Lưu Qúy, tôi không có cách nào chạm vào được."
Lời vừa dứt, đầu bên kia điện thoại chợt im lặng hồi lâu.
Ước chừng hơn mười giây sau, giọng nói đó mới vang lên lần nữa.
Hiển nhiên ông ta cũng bị thông tin mà người đàn ông cung cấp dọa sợ.
"Lập tức lặng lẽ điều tra, nhất định không được đánh động đến người ra tay kia, chuyện này tôi cần để minh chủ đến quyết định..."