Chương 157: Tự tin như vậy, không lẽ là tông môn?
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đáng tiếc, từ ngày anh trở thành truyền nhân của Tán Tiên, đối với anh tất cả những thứ đó có thể thay đổi.
Lâm Hoan, Liễu Linh Linh, thậm chí u Dương Ngọc Thanh, mỗi một người đều đối xử với anh, hoặc anh đối xử với người ta một cách thiệt tình, hết lòng.
Nếu anh là người thường, mấy vấn đề này chỉ có thể nghĩ trong lòng, đặt sâu bên trong, đáng tiếc anh không phải.
Chỉ cần là kết giao thiệt tình, có cái gì không thể theo đuổi?
Điều này không có gì sai.
Cho dù là người thường cũng có thể có một vòng người đẹp, đừng nói đến một người tu chân như anh!
Điều quan trọng nhất, đối với những người đẹp đó, anh có trả giá thiệt tình hay không.
Kết giao với bọn họ là chơi, hay là trả giá thiệt tình?
Ở trong năng lực của bản thân, anh sẽ không phụ bất cứ ai. Nếu một đời tu chân còn phải có những gông xiêng phiền não kia, lo lắng cái này, cân nhắc cái kia, vậy tu chân còn có ý nghĩa gì? Không lẽ vì một cái trường sinh mờ ảo?
Một đời con người, một đời, trong trăm triệu ngàn ngàn sinh linh, có mấy người có thể gặp được duyên phận? Anh không muốn hối hận vì bỏ lỡ, những gì anh biểu đạt ra cũng là suy nghĩ chân thật nhất trong lòng.
Khi trả lời vấn đề của Liễu Linh Linh, Dương Bách Xuyên đã từng nghĩ đến những việc này. Hơn nữa anh có cách giải quyết, về sau tìm một cơ hội giải quyết những việc này. Đến bây giờ anh vẫn chưa cảm thấy chính mình lạm tình, cũng không trêu đùa bất cứ ai.
Đối với Triệu Nam, đây cũng là lần đầu anh chủ động theo đuổi một người.
Ý của Triệu Nam, nếu anh theo đuổi cô ấy, đầu tiên phải thừa nhận áp lực từ cổ võ nhà họ Diệp, tiếp theo còn có áp lực từ nhà họ Triệu của cô ấy. Cũng thử thách Dương Bách Xuyên, không nghĩ đến anh không hề nghĩ ngợi, đưa ra đáp án luôn.
Điều này lại làm cô ấy khó xử, cô ấy không rõ thế lực cổ võ sau lưng Dương Bách Xuyên có thể chống lại được nhà họ Diệp khổng lồ hay không. Cũng không biết cảm xúc của chính mình dành cho Dương Bách Xuyên, nhưng ma xui quỷ khiến đã nói ra một câu như vậy.
Được rồi, bây giờ nhìn đến ánh mắt kiên định tràn ngập tự tin của anh, Triệu Nam suy đoán có lẽ sau lưng Dương Bách Xuyên có một thế gia cổ võ hoặc thế lực cường đại nào đó?
Tự tin như vậy, không lẽ là tông môn?
Nhưng cô ấy không hỏi ra những lời này.
Yên lặng một lúc, cô ấy nghiêm túc nói: “Thật ra tôi cũng chưa yêu đường bao giờ, có lẽ chúng ta có thể thử một lần ~”
Nội dung nói chuyện kế tiếp liên tục mở rộng, Triệu Nam giảng giải thế lực và sinh ý của nhà họ Triệu và nhà họ Diệp. Đây có lẽ là điều đầu tiên anh phải đối mặt trong tương lai, trên kinh tế và thân phận đều phải xứng đôi.
Đáng tiếc, từ ngày anh trở thành truyền nhân của Tán Tiên, đối với anh tất cả những thứ đó có thể thay đổi.
Lâm Hoan, Liễu Linh Linh, thậm chí u Dương Ngọc Thanh, mỗi một người đều đối xử với anh, hoặc anh đối xử với người ta một cách thiệt tình, hết lòng.
Nếu anh là người thường, mấy vấn đề này chỉ có thể nghĩ trong lòng, đặt sâu bên trong, đáng tiếc anh không phải.
Chỉ cần là kết giao thiệt tình, có cái gì không thể theo đuổi?
Điều này không có gì sai.
Cho dù là người thường cũng có thể có một vòng người đẹp, đừng nói đến một người tu chân như anh!
Điều quan trọng nhất, đối với những người đẹp đó, anh có trả giá thiệt tình hay không.
Kết giao với bọn họ là chơi, hay là trả giá thiệt tình?
Ở trong năng lực của bản thân, anh sẽ không phụ bất cứ ai. Nếu một đời tu chân còn phải có những gông xiêng phiền não kia, lo lắng cái này, cân nhắc cái kia, vậy tu chân còn có ý nghĩa gì? Không lẽ vì một cái trường sinh mờ ảo?
Một đời con người, một đời, trong trăm triệu ngàn ngàn sinh linh, có mấy người có thể gặp được duyên phận? Anh không muốn hối hận vì bỏ lỡ, những gì anh biểu đạt ra cũng là suy nghĩ chân thật nhất trong lòng.
Khi trả lời vấn đề của Liễu Linh Linh, Dương Bách Xuyên đã từng nghĩ đến những việc này. Hơn nữa anh có cách giải quyết, về sau tìm một cơ hội giải quyết những việc này. Đến bây giờ anh vẫn chưa cảm thấy chính mình lạm tình, cũng không trêu đùa bất cứ ai.
Đối với Triệu Nam, đây cũng là lần đầu anh chủ động theo đuổi một người.
Ý của Triệu Nam, nếu anh theo đuổi cô ấy, đầu tiên phải thừa nhận áp lực từ cổ võ nhà họ Diệp, tiếp theo còn có áp lực từ nhà họ Triệu của cô ấy. Cũng thử thách Dương Bách Xuyên, không nghĩ đến anh không hề nghĩ ngợi, đưa ra đáp án luôn.
Điều này lại làm cô ấy khó xử, cô ấy không rõ thế lực cổ võ sau lưng Dương Bách Xuyên có thể chống lại được nhà họ Diệp khổng lồ hay không. Cũng không biết cảm xúc của chính mình dành cho Dương Bách Xuyên, nhưng ma xui quỷ khiến đã nói ra một câu như vậy.
Được rồi, bây giờ nhìn đến ánh mắt kiên định tràn ngập tự tin của anh, Triệu Nam suy đoán có lẽ sau lưng Dương Bách Xuyên có một thế gia cổ võ hoặc thế lực cường đại nào đó?
Tự tin như vậy, không lẽ là tông môn?
Nhưng cô ấy không hỏi ra những lời này.
Yên lặng một lúc, cô ấy nghiêm túc nói: “Thật ra tôi cũng chưa yêu đường bao giờ, có lẽ chúng ta có thể thử một lần ~”
Nội dung nói chuyện kế tiếp liên tục mở rộng, Triệu Nam giảng giải thế lực và sinh ý của nhà họ Triệu và nhà họ Diệp. Đây có lẽ là điều đầu tiên anh phải đối mặt trong tương lai, trên kinh tế và thân phận đều phải xứng đôi.