Chương 143: Lần thăm dò này đã thành công
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thời gian này anh muốn đi cũng không đi được. Phía Lưu Tích Kỳ, lô rượu Cố Nguyên đầu tiên cần đưa ra thị trường, sau khi tất cả được chuyển đi thì anh có thể yên tâm về nhà.
Đến khi Dương Bách Xuyên lái xe tới công ty, hầu như ai cũng tươi cười chào hỏi anh, anh biết là vì liên quan đến Triệu Nam.
Thậm chí có một số người nở nụ cười kỳ lạ. Có lẽ trong mắt bọn họ, anh đã tìm được chỗ dựa là Tổng giám đốc xinh đẹp. Nhưng Dương Bách Xuyên không để ý, anh cứ đi phần mình, phớt lờ cái nhìn của người khác.
Anh đi tìm Mục Vạn Thịnh hỏi thăm công việc cụ thể vì hôm qua vẫn chưa kịp hỏi.
Hôm nay Mục Vạn Thịnh cực kỳ nhiệt tình khi nhìn thấy Dương Bách Xuyên. Hôm qua ông ta đã chứng kiến quan hệ giữa Dương Bách Xuyên và Tổng giám đốc xinh đẹp, lòng thầm nhủ mình sắp gặp may rồi.
Quả nhiên sáng nay Mục Vạn Thịnh nhận được cuộc gọi từ thư ký Ngải báo rằng sau này Phòng Nhân sự sẽ do ông ta quyết định, không còn đảm nhận chức vị Phó giám đốc nữa. Nói cách khác, từ nay về sau Mục Vạn Thịnh này là người đứng đầu nhân sự trong công ty.
Ngày hôm qua cả công ty đổi gió trở trời, Tổng giám đốc xinh đẹp đuổi sáu cổ đông cùng lúc, ngoài ra còn có một số cấp dưới của mấy cổ đông này. Đương nhiên Ngô mập mạp cũng nằm trong số đó, gã thuộc nhóm đầu tiên bị đuổi khỏi công ty.
Mục Vạn Thịnh cảm thấy tất cả những điều này đều là Dương Bách Xuyên mang đến cho mình, Dương Bách Xuyên chính là phúc tinh của ông ta.
Đương nhiên Mục Vạn Thịnh càng thiên về suy nghĩ Tổng giám đốc xinh đẹp nể mặt Dương Bách Xuyên nên mới có kết quả này.
Khi sắp xếp chức vụ cho Dương Bách Xuyên, Mục Vạn Thịnh cũng hao tâm tổn trí xếp cho Dương Bách Xuyên vị trí Chủ nhiệm Phòng Giám định.
Vị trí này là ông ta bất chợt nghĩ ra.
Mục đích là để lấy lòng Dương Bách Xuyên, mà đây cũng là chút thủ đoạn của Mục Vạn Thịnh.
Hôm qua Phòng Giám định có một Giám đốc bị sa thải, Mục Vạn Thịnh cho rằng với quan hệ giữa Dương Bách Xuyên và Tổng giám đốc xinh đẹp, mình không thể cấp cho đối phương đãi ngộ của nhân viên bình thường, không thể quá tốt mà cũng không được quá kém, cho nên ông ta đã nghĩ ra chức Chủ nhiệm.
Sáng sớm Mục Vạn Thịnh gửi báo cáo, quả nhiên ông ta đã đánh cược đúng, Tổng giám đốc xinh đẹp đã ký tên. Điều này khiến Mục Vạn Thịnh càng thêm chắc chắn quan hệ giữa Tổng giám đốc xinh đẹp và Dương Bách Xuyên rất mật thiết.
Lần thăm dò này đã thành công.
"Trước mắt tôi sắp xếp cho cậu chức Chủ nhiệm Phòng Giám định. Trước khi có Giám đốc mới được điều đến hoặc là tuyển dụng, cậu toàn quyền phụ trách Phòng Giám định. Tổng giám đốc đã ký vào bản báo cáo này. Dương à, sau này chúng ta là đồng nghiệp, quan tâm giúp đỡ lẫn nhau nhiều hơn nhé!"
Mục Vạn Thịnh nói câu cuối cùng "quan tâm giúp đỡ lẫn nhau nhiều hơn" là muốn Dương Bách Xuyên khen mình nhiều hơn trước mặt Tổng giám đốc xinh đẹp, sao Dương Bách Xuyên lại không hiểu đạo lý trong đó kia chứ?
Anh cũng biết Mục Vạn Thịnh đang có ý kết giao với mình, nhưng không nói thẳng ra mà chỉ mỉm cười đồng ý.
"Cảm ơn Giám đốc Mục, hôm nào tôi mời ngài ăn cơm!"
"Giám đốc gì chứ, người anh em cứ gọi tôi là lão Mục hoặc anh Mục đều được."
"Được, cung kính không bằng tuân lệnh, cảm ơn anh Mục."
"Ha ha ha, thế mới đúng chứ. Đi nào đi nào, tôi dẫn cậu đến văn phòng của cậu."
Dương Bách Xuyên không ngờ một Chủ nhiệm Phòng Giám định như anh cũng có văn phòng riêng, anh cứ tưởng mình sẽ làm việc ở khu văn phòng bình thường.
Thời gian này anh muốn đi cũng không đi được. Phía Lưu Tích Kỳ, lô rượu Cố Nguyên đầu tiên cần đưa ra thị trường, sau khi tất cả được chuyển đi thì anh có thể yên tâm về nhà.
Đến khi Dương Bách Xuyên lái xe tới công ty, hầu như ai cũng tươi cười chào hỏi anh, anh biết là vì liên quan đến Triệu Nam.
Thậm chí có một số người nở nụ cười kỳ lạ. Có lẽ trong mắt bọn họ, anh đã tìm được chỗ dựa là Tổng giám đốc xinh đẹp. Nhưng Dương Bách Xuyên không để ý, anh cứ đi phần mình, phớt lờ cái nhìn của người khác.
Anh đi tìm Mục Vạn Thịnh hỏi thăm công việc cụ thể vì hôm qua vẫn chưa kịp hỏi.
Hôm nay Mục Vạn Thịnh cực kỳ nhiệt tình khi nhìn thấy Dương Bách Xuyên. Hôm qua ông ta đã chứng kiến quan hệ giữa Dương Bách Xuyên và Tổng giám đốc xinh đẹp, lòng thầm nhủ mình sắp gặp may rồi.
Quả nhiên sáng nay Mục Vạn Thịnh nhận được cuộc gọi từ thư ký Ngải báo rằng sau này Phòng Nhân sự sẽ do ông ta quyết định, không còn đảm nhận chức vị Phó giám đốc nữa. Nói cách khác, từ nay về sau Mục Vạn Thịnh này là người đứng đầu nhân sự trong công ty.
Ngày hôm qua cả công ty đổi gió trở trời, Tổng giám đốc xinh đẹp đuổi sáu cổ đông cùng lúc, ngoài ra còn có một số cấp dưới của mấy cổ đông này. Đương nhiên Ngô mập mạp cũng nằm trong số đó, gã thuộc nhóm đầu tiên bị đuổi khỏi công ty.
Mục Vạn Thịnh cảm thấy tất cả những điều này đều là Dương Bách Xuyên mang đến cho mình, Dương Bách Xuyên chính là phúc tinh của ông ta.
Đương nhiên Mục Vạn Thịnh càng thiên về suy nghĩ Tổng giám đốc xinh đẹp nể mặt Dương Bách Xuyên nên mới có kết quả này.
Khi sắp xếp chức vụ cho Dương Bách Xuyên, Mục Vạn Thịnh cũng hao tâm tổn trí xếp cho Dương Bách Xuyên vị trí Chủ nhiệm Phòng Giám định.
Vị trí này là ông ta bất chợt nghĩ ra.
Mục đích là để lấy lòng Dương Bách Xuyên, mà đây cũng là chút thủ đoạn của Mục Vạn Thịnh.
Hôm qua Phòng Giám định có một Giám đốc bị sa thải, Mục Vạn Thịnh cho rằng với quan hệ giữa Dương Bách Xuyên và Tổng giám đốc xinh đẹp, mình không thể cấp cho đối phương đãi ngộ của nhân viên bình thường, không thể quá tốt mà cũng không được quá kém, cho nên ông ta đã nghĩ ra chức Chủ nhiệm.
Sáng sớm Mục Vạn Thịnh gửi báo cáo, quả nhiên ông ta đã đánh cược đúng, Tổng giám đốc xinh đẹp đã ký tên. Điều này khiến Mục Vạn Thịnh càng thêm chắc chắn quan hệ giữa Tổng giám đốc xinh đẹp và Dương Bách Xuyên rất mật thiết.
Lần thăm dò này đã thành công.
"Trước mắt tôi sắp xếp cho cậu chức Chủ nhiệm Phòng Giám định. Trước khi có Giám đốc mới được điều đến hoặc là tuyển dụng, cậu toàn quyền phụ trách Phòng Giám định. Tổng giám đốc đã ký vào bản báo cáo này. Dương à, sau này chúng ta là đồng nghiệp, quan tâm giúp đỡ lẫn nhau nhiều hơn nhé!"
Mục Vạn Thịnh nói câu cuối cùng "quan tâm giúp đỡ lẫn nhau nhiều hơn" là muốn Dương Bách Xuyên khen mình nhiều hơn trước mặt Tổng giám đốc xinh đẹp, sao Dương Bách Xuyên lại không hiểu đạo lý trong đó kia chứ?
Anh cũng biết Mục Vạn Thịnh đang có ý kết giao với mình, nhưng không nói thẳng ra mà chỉ mỉm cười đồng ý.
"Cảm ơn Giám đốc Mục, hôm nào tôi mời ngài ăn cơm!"
"Giám đốc gì chứ, người anh em cứ gọi tôi là lão Mục hoặc anh Mục đều được."
"Được, cung kính không bằng tuân lệnh, cảm ơn anh Mục."
"Ha ha ha, thế mới đúng chứ. Đi nào đi nào, tôi dẫn cậu đến văn phòng của cậu."
Dương Bách Xuyên không ngờ một Chủ nhiệm Phòng Giám định như anh cũng có văn phòng riêng, anh cứ tưởng mình sẽ làm việc ở khu văn phòng bình thường.