Chương 118
Trên đường đi theo Triệu Nam có từng tiếng nói chuyện về tổng tài rất tốt, có tiếng chào buổi chiều với tổng giám đốc, trong lòng Dương Bách Xuyên rung động.
Không ngờ cô ấy lại là chủ tịch của công ty này hơn nữa lại còn là một tổng giám đốc trẻ tuổi như vậy.
Đối mặt với cô ấy, Dương Bách Xuyên và cô ấy bốn mắt nhìn nhau, anh thấy được rõ sự sửng sốt trên mặt cô ấy, trên mặt vốn đang nghiêm túc lạnh lùng vậy mà lại hòa tan nở một nụ cười bình thường.
“Anh... Là Dương Bách Xuyên?” Giọng nói của cô ấy vẫn dịu dàng và dễ nghe.
Dương Bách Xuyên không ngờ cô ấy lại còn nhớ rõ mình, một giây trước trong lòng còn đang tính toán làm thế nào để chào hỏi với cô ấy nhưng sau một giây người ta đã gọi thẳng ra tên của mình.
Điều này làm cho trong lòng Dương Bách Xuyên ít nhiều có chút kích động.
Khi anh nhìn thấy Triệu Nam trong đầu Dương Bách Xuyên không kìm lòng được mà nhảy ra cảnh tượng cô ấy hô hấp nhân tạo cho mình, lúc đấy mở mắt ra thì nhìn thấy khuôn mặt tuyệt đẹp của cô ấy.
Nghĩ đến đây, mặt của Dương Bách Xuyên có hơi đỏ lên, mở miệng nói: “Không ngờ cô Triệu còn nhớ tôi.”
“Ha ha, tôi làm sao có thể quên, lúc trước tôi cũng trả lại cho anh...” Suýt chút nữa thì Triệu Nam đã nói ra câu lần trước tôi còn làm công nhân hô hấp nhân tạo cho anh nhưng khi lời nói đến bên miệng mới có cảm giác không đúng, vội vàng dừng lại, hơi đỏ mặt nói: “Anh cứu Vượng Tử nhà tôi, đương nhiên là tôi sẽ nhớ rõ anh.”
Trong lúc hai người nói chuyện, tất cả nam nữ trong khu văn phòng đều sợ ngây người, nhất là Mục Vạn Thịnh, sau khi ông ta phản ứng lại thì trong lòng rất mừng rỡ.
Trong đội ngũ của công ty, Mục Vạn Thịnh lựa chọn ở bên cạnh tổng giám đốc xinh đẹp hơn nữa đó cũng là cổ đông sau lưng ông ta, tuy ông ta là giám đốc nhân sự nhưng vẫn chưa nhận được sự tín nhiệm trước mặt của nữ tổng giám đốc.
Một giây trước ông ta còn bị sự tức giận của Ngô mập mạp làm cho toàn thân phát run nhưng đến giờ khắc này lại phát hiện Dương Bách Xuyên và nữ tổng giám đốc có quen biết nhau, ngay lập tức ba nghìn lỗ chân lông toàn thân của Mục Vạn Thịnh đều được giãn nở, vui sướng đến mức không nói nên lời.
Mục Vạn Thịnh rất may mắn khi biết Dương Bách Xuyên, hơn nữa hôm nay còn vì anh mà cãi nhau với Ngô mập mạp, có mối quan hệ này, với lại còn thân thiết với Dương Bách Xuyên, chẳng phải khi thân thiết với Dương Bách Xuyên thì sẽ thân cận được với nữ tổng giám đốc hay sao, sau đó ông ta có thể đạt được sự tín nhiệm của nữ tổng giám đốc rất nhanh thôi, tương lai sáng lạn nha.
Còn về phần nhậm chức của Dương Bách Xuyên, giờ phút này đã không còn là vấn đề nữa, đừng nói thực tập cho dù là phải sửa lại làm việc chính thức cũng có thể.
Tên Mục Vạn Thịnh ở trong công ty cũng là người lão luyện, lúc nãy vừa mới nhìn thấy tổng giám đốc từ trước đến nay ở công ty đều là một mỹ nữ lạnh lùng, thế mà nữ tổng giám đốc quanh năm đều là một tảng băng khi nhìn thấy Dương Bách Xuyên lại nở một nụ cười hiếm thấy, từ đó có thể phân tích ra quan hệ của hai người chắc hẳn là không phải xa lạ?
Sau đó khi ông ta nhìn thoáng qua Ngô mập mạp, trong ánh mắt Mục Vạn Thịnh lộ ra vẻ đắc ý, đừng nhìn Ngô mập mạo có mấy cổ đông đằng sau chống lưng thì trước mắt rất cường thế, nhưng vật thì sao chứ? Dù có mạnh mẽ hơn nữa nhưng mà có thể đoạt được chức của nữ tổng giám đốc sao?
Đợi lát nữa hãy xem ông đây thể hiện uy phong trước mặt ông như thế nào.
Trong lòng Mục Vạn Thịnh nghĩ vậy.
Lúc này chỉ nghe thấy tiếng nữ tổng giám đốc hỏi Dương Bách Xuyên: “Anh đến công ty chúng tôi là...?”
Không ngờ cô ấy lại là chủ tịch của công ty này hơn nữa lại còn là một tổng giám đốc trẻ tuổi như vậy.
Đối mặt với cô ấy, Dương Bách Xuyên và cô ấy bốn mắt nhìn nhau, anh thấy được rõ sự sửng sốt trên mặt cô ấy, trên mặt vốn đang nghiêm túc lạnh lùng vậy mà lại hòa tan nở một nụ cười bình thường.
“Anh... Là Dương Bách Xuyên?” Giọng nói của cô ấy vẫn dịu dàng và dễ nghe.
Dương Bách Xuyên không ngờ cô ấy lại còn nhớ rõ mình, một giây trước trong lòng còn đang tính toán làm thế nào để chào hỏi với cô ấy nhưng sau một giây người ta đã gọi thẳng ra tên của mình.
Điều này làm cho trong lòng Dương Bách Xuyên ít nhiều có chút kích động.
Khi anh nhìn thấy Triệu Nam trong đầu Dương Bách Xuyên không kìm lòng được mà nhảy ra cảnh tượng cô ấy hô hấp nhân tạo cho mình, lúc đấy mở mắt ra thì nhìn thấy khuôn mặt tuyệt đẹp của cô ấy.
Nghĩ đến đây, mặt của Dương Bách Xuyên có hơi đỏ lên, mở miệng nói: “Không ngờ cô Triệu còn nhớ tôi.”
“Ha ha, tôi làm sao có thể quên, lúc trước tôi cũng trả lại cho anh...” Suýt chút nữa thì Triệu Nam đã nói ra câu lần trước tôi còn làm công nhân hô hấp nhân tạo cho anh nhưng khi lời nói đến bên miệng mới có cảm giác không đúng, vội vàng dừng lại, hơi đỏ mặt nói: “Anh cứu Vượng Tử nhà tôi, đương nhiên là tôi sẽ nhớ rõ anh.”
Trong lúc hai người nói chuyện, tất cả nam nữ trong khu văn phòng đều sợ ngây người, nhất là Mục Vạn Thịnh, sau khi ông ta phản ứng lại thì trong lòng rất mừng rỡ.
Trong đội ngũ của công ty, Mục Vạn Thịnh lựa chọn ở bên cạnh tổng giám đốc xinh đẹp hơn nữa đó cũng là cổ đông sau lưng ông ta, tuy ông ta là giám đốc nhân sự nhưng vẫn chưa nhận được sự tín nhiệm trước mặt của nữ tổng giám đốc.
Một giây trước ông ta còn bị sự tức giận của Ngô mập mạp làm cho toàn thân phát run nhưng đến giờ khắc này lại phát hiện Dương Bách Xuyên và nữ tổng giám đốc có quen biết nhau, ngay lập tức ba nghìn lỗ chân lông toàn thân của Mục Vạn Thịnh đều được giãn nở, vui sướng đến mức không nói nên lời.
Mục Vạn Thịnh rất may mắn khi biết Dương Bách Xuyên, hơn nữa hôm nay còn vì anh mà cãi nhau với Ngô mập mạp, có mối quan hệ này, với lại còn thân thiết với Dương Bách Xuyên, chẳng phải khi thân thiết với Dương Bách Xuyên thì sẽ thân cận được với nữ tổng giám đốc hay sao, sau đó ông ta có thể đạt được sự tín nhiệm của nữ tổng giám đốc rất nhanh thôi, tương lai sáng lạn nha.
Còn về phần nhậm chức của Dương Bách Xuyên, giờ phút này đã không còn là vấn đề nữa, đừng nói thực tập cho dù là phải sửa lại làm việc chính thức cũng có thể.
Tên Mục Vạn Thịnh ở trong công ty cũng là người lão luyện, lúc nãy vừa mới nhìn thấy tổng giám đốc từ trước đến nay ở công ty đều là một mỹ nữ lạnh lùng, thế mà nữ tổng giám đốc quanh năm đều là một tảng băng khi nhìn thấy Dương Bách Xuyên lại nở một nụ cười hiếm thấy, từ đó có thể phân tích ra quan hệ của hai người chắc hẳn là không phải xa lạ?
Sau đó khi ông ta nhìn thoáng qua Ngô mập mạp, trong ánh mắt Mục Vạn Thịnh lộ ra vẻ đắc ý, đừng nhìn Ngô mập mạo có mấy cổ đông đằng sau chống lưng thì trước mắt rất cường thế, nhưng vật thì sao chứ? Dù có mạnh mẽ hơn nữa nhưng mà có thể đoạt được chức của nữ tổng giám đốc sao?
Đợi lát nữa hãy xem ông đây thể hiện uy phong trước mặt ông như thế nào.
Trong lòng Mục Vạn Thịnh nghĩ vậy.
Lúc này chỉ nghe thấy tiếng nữ tổng giám đốc hỏi Dương Bách Xuyên: “Anh đến công ty chúng tôi là...?”