Chương 183: Nói với cô ta
Tuyên Thành, biệt thự tư nhân vùng ngoại ô nào đó.
“Tút tút tut!"
"Bắt máy, bắt máy... Tuệ Vân quần áo không chỉnh tề cười †o, vui vẻ giống như kẻ ngu.
Có điều nếu có người đã trải qua cảnh ngộ hai ngày nay của bà ta, có lẽ sẽ hiểu được tâm trạng giờ phút này của bà ta.
Mấy ngày trước, bà ta bị phong ấn huyệt đạo và được Jenny đưa tới đây.
Lúc đầu người phụ nữ này còn kiêu ngạo giống như con Khổng Tước, cho dù bị điện giật đến chết đi sống lại thì bà ta cũng không bỏ đi tôn nghiêm trưởng lão phái Nga Mi.
Bởi vì ta bà ta vững tin.Jenny không dám giết bà ta.
Sự thật cũng không sai,.Jenny hoàn toàn không giết bà ta, nhưng xém chút đã khiến bà ta phát điên.
Những ngày này Tuệ Vân có thể nói là mỗi giờ mỗi khắc đều muốn gọi điện cho tiểu sư muội, sau đó hoàn toàn rời khỏi nơi quỷ quái này.
Trước mắt cuối cùng đã gọi được, sao có thể không vui?
"Nói với cô ta, cố gắng kéo dài thời gian." Trong lúc.Jenny nói chuyện, lập tức mở thiết bị lên.
Tuệ Vân không dám từ chối, gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. "Sư tỷ?" Một giọng nói ngọt ngào truyền đến.
Câu đầu tiên Tuệ Vân nói đã sốt ruột: "Tuệ Nhi, muội ở đâu?"
"Muội vừa mới trở về núi Nga Mi." Đầu điện thoại bên kia Tê Tiên Nhi rõ ràng khẽ giật mình, hỏi ngược lại: "Sư tỷ, tỷ trở về rồi à?"
Tôi về em gái cô, bà đây sắp chết rồi.
Đều là con bé chết tiệt này làm hại.
Tuệ Vân cười hì hì, trong lòng chửi tục: "Tỷ còn chưa trở về, chuyện lúc trước muội bảo tỷ làm thất bại rồi."
"Ồ? Sư tỷ không phải đối thủ của tên kia?" Tê Tiên Nhi hỏi thăm.
Đối thủ?
Bà đây vừa đối mặt xém chút đã bị người ta giết, bà đây không xứng làm đối thủ của người ta.
Nghĩ vậy, Tuệ Vân lập tức nổi giận không có chỗ để trút giận.
Tề Tiên Nhi biết rất rõ thực lực Lý Trạch Vũ lớn mạnh, lại cố ý đào hố lừa bà ta nhảy xuống.
"Không hề, sao tên kia có thể là đối thủ của tỷ chứ?"
Tuệ Vân vì không làm xấu mặt mình mà nói dối: "Có điều tên kia khá may mắn, may mắn thoát chết."
"Thật sao?" Tê Tiên Nhi kéo dài âm điệu.
Mấy phút sau, Tuệ Vân quả thực đã lôi kéo được Tề Tiên Nhi nói chuyện nhà.
Mãi đến khi trông thấy.Jenny gật đầu ra dấu có thể tắt điện thoại, lúc này Tuệ Vân mới nói sang chuyện khác: "Sư muội, trước tiên không nói chuyện với muội nữa, tỷ chuẩn bị đi suốt đêm về."
Điện thoại cúp máy. "Bây giờ có thể thả tôi đi chưa?" Tuệ Vân kích động hỏi.
Nhưng mà.Jenny không để ý đến bà ta, mà là cầm một chiếc điện thoại chế tạo đặc biệt bấm dãy số của Lý Trạch Vũ.
"Đại đương gia... Mấy phút đồng hồ sau, sau khi.Jenny cúp điện thoại, anh ta xoay người dặn dò Tuệ Vân: "Mặc quần áo đàng hoàng, sửa soạn xong rồi trang điểm."
"Được.' Tuệ Vân vui mừng, tưởng rằng đối phương muốn thả mình rời đi, không kịp chờ đợi mà xông vào phòng rửa mặt sửa soạn và trang điểm lại.
Mấy phút đồng hồ sau,.Jenny mừng rõ rời khỏi biệt thự cùng Tuệ Vân, hai người lên một chiếc xe biến mất trong nháy mắt.
Khi mặt trời dần xuống núi, đêm tối ập đến.
Hai chiếc máy bay trực thăng một trước một sau bay tới chân núi Nga Mi.
Ngay sau đó chính là Lý Trạch Vũ mang theo Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong.
“Tút tút tut!"
"Bắt máy, bắt máy... Tuệ Vân quần áo không chỉnh tề cười †o, vui vẻ giống như kẻ ngu.
Có điều nếu có người đã trải qua cảnh ngộ hai ngày nay của bà ta, có lẽ sẽ hiểu được tâm trạng giờ phút này của bà ta.
Mấy ngày trước, bà ta bị phong ấn huyệt đạo và được Jenny đưa tới đây.
Lúc đầu người phụ nữ này còn kiêu ngạo giống như con Khổng Tước, cho dù bị điện giật đến chết đi sống lại thì bà ta cũng không bỏ đi tôn nghiêm trưởng lão phái Nga Mi.
Bởi vì ta bà ta vững tin.Jenny không dám giết bà ta.
Sự thật cũng không sai,.Jenny hoàn toàn không giết bà ta, nhưng xém chút đã khiến bà ta phát điên.
Những ngày này Tuệ Vân có thể nói là mỗi giờ mỗi khắc đều muốn gọi điện cho tiểu sư muội, sau đó hoàn toàn rời khỏi nơi quỷ quái này.
Trước mắt cuối cùng đã gọi được, sao có thể không vui?
"Nói với cô ta, cố gắng kéo dài thời gian." Trong lúc.Jenny nói chuyện, lập tức mở thiết bị lên.
Tuệ Vân không dám từ chối, gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. "Sư tỷ?" Một giọng nói ngọt ngào truyền đến.
Câu đầu tiên Tuệ Vân nói đã sốt ruột: "Tuệ Nhi, muội ở đâu?"
"Muội vừa mới trở về núi Nga Mi." Đầu điện thoại bên kia Tê Tiên Nhi rõ ràng khẽ giật mình, hỏi ngược lại: "Sư tỷ, tỷ trở về rồi à?"
Tôi về em gái cô, bà đây sắp chết rồi.
Đều là con bé chết tiệt này làm hại.
Tuệ Vân cười hì hì, trong lòng chửi tục: "Tỷ còn chưa trở về, chuyện lúc trước muội bảo tỷ làm thất bại rồi."
"Ồ? Sư tỷ không phải đối thủ của tên kia?" Tê Tiên Nhi hỏi thăm.
Đối thủ?
Bà đây vừa đối mặt xém chút đã bị người ta giết, bà đây không xứng làm đối thủ của người ta.
Nghĩ vậy, Tuệ Vân lập tức nổi giận không có chỗ để trút giận.
Tề Tiên Nhi biết rất rõ thực lực Lý Trạch Vũ lớn mạnh, lại cố ý đào hố lừa bà ta nhảy xuống.
"Không hề, sao tên kia có thể là đối thủ của tỷ chứ?"
Tuệ Vân vì không làm xấu mặt mình mà nói dối: "Có điều tên kia khá may mắn, may mắn thoát chết."
"Thật sao?" Tê Tiên Nhi kéo dài âm điệu.
Mấy phút sau, Tuệ Vân quả thực đã lôi kéo được Tề Tiên Nhi nói chuyện nhà.
Mãi đến khi trông thấy.Jenny gật đầu ra dấu có thể tắt điện thoại, lúc này Tuệ Vân mới nói sang chuyện khác: "Sư muội, trước tiên không nói chuyện với muội nữa, tỷ chuẩn bị đi suốt đêm về."
Điện thoại cúp máy. "Bây giờ có thể thả tôi đi chưa?" Tuệ Vân kích động hỏi.
Nhưng mà.Jenny không để ý đến bà ta, mà là cầm một chiếc điện thoại chế tạo đặc biệt bấm dãy số của Lý Trạch Vũ.
"Đại đương gia... Mấy phút đồng hồ sau, sau khi.Jenny cúp điện thoại, anh ta xoay người dặn dò Tuệ Vân: "Mặc quần áo đàng hoàng, sửa soạn xong rồi trang điểm."
"Được.' Tuệ Vân vui mừng, tưởng rằng đối phương muốn thả mình rời đi, không kịp chờ đợi mà xông vào phòng rửa mặt sửa soạn và trang điểm lại.
Mấy phút đồng hồ sau,.Jenny mừng rõ rời khỏi biệt thự cùng Tuệ Vân, hai người lên một chiếc xe biến mất trong nháy mắt.
Khi mặt trời dần xuống núi, đêm tối ập đến.
Hai chiếc máy bay trực thăng một trước một sau bay tới chân núi Nga Mi.
Ngay sau đó chính là Lý Trạch Vũ mang theo Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong.