Chương 33: Ảo tưởng nặng!
Hạ Tuệ Như cũng rất biết nắm bắt, nàng ta cũng là người mẫu nổi tiếng nên rất biết chọn thời cơ tung tin và ra mặt. Trên mang xã hội liên tục đăng các bài viết ẩn ý về việc mình là Mạc phu nhân, ả ta tự mình gắn mắc nhằm tạo thêm tiếng tăm hơn. Cư dân mạng sau khi thấy bài viết cũng tràn vào, nhiều fan hâm mộ còn tỏ ra thích thú khi thần tượng mình lại là Mạc phu nhân cao quý.
Hôm nay nàng ta sắp xếp lại công việc, trang điểm nhẹ nhàng còn chính tay chọn chút quả tươi và quà đến biệt thự Mạc gia.
Đứng trước căn biệt thự mà lúc trước mình hay lui tới, nàng ta thích thú ngắm nhìn lại bản thân một lần nữa, nhìn căn biệt thự được sữa và xây thêm hoành tráng, cô ta càng mừng thầm trong lòng vì đã về nước.
“May cho mình thật đấy, nếu là phu nhân của căn biệt thự này thì cả đời mình cũng không phải làm gì!"
“ Anh tưởng đăng bài đã kết hôn rồi thì em sẽ tin sao? Em là Mạc phu nhân tương lai nên em hiểu rõ anh nhất!"
Hạ Tuệ Như thầm mừng trong lòng vì bản thân đã chọn về nước, nhưng trước tiên ả cũng cần phải xác minh sự thật anh đã kết hôn hay chưa, hay chỉ là che mắt thiên hạ.
Nàng ta ung dung vào trong biệt thự, vào bên trong để đồ lên bàn còn mình ngồi bịch xuống ghế.
Bên ngoài đã đẹp rồi, bên trong càng đẹp hơn!
Hay là mình chuyển đến đây sống ta?
Hạ Tuệ Như đang mơ mộng hão huyền thì quản gia Ngô từ bên trong đi ra. Vừa thấy có người ngồi ở ngoài phòng khách liền ra xem, mắt quản gia Ngô cũng đã kém nên còn chưa kịp nhìn rõ đã vội chào.
“Phu nhân, hôm nay về sớm vậy?"
Hạ Tuệ Như vội vàng trả lời: “Nay tôi không có việc nhiều nên về sớm!"
Quản gia Ngô nghe giọng khác nên vội đi lại gần nhanh, sau khi xác định không phải là phu nhân vội xin lỗi.
“Xin lỗi cô, tôi nhìn lầm, cho hỏi cô tới đây tìm ai?’
Hạ Tuệ Như có chút khó chịu trước câu hỏi của quản gia: “Nhìn lầm? Đến mặt của phu nhân cũng nhìn lầm! Tôi đến đây tìm ai sao, nhà của tôi đương nhiên tôi muốn đến rồi!"
“Cô làm người làm mới ở đây sao? Nếu vậy thì đứng lên, theo tôi xuống phía sau làm việc!"
“Này, ông nói ai là người làm? Mở con mắt to lên nhìn xem, tôi là Mạc phu nhân nghe rõ chưa.?"
Quản gia Ngô cũng không nghe thêm trực tiếp gọi bảo vệ: “Bảo vệ, sao để kẻ thần kinh vào nhà thế này?"
Nàng ta vừa nghe quản gia nói mình thần kinh liền sôi máu, tức giận hùng hổ đến chỗ quản gia, chưa kịp lại bác Ngô đã đi mất, khi đi còn để làm một câu.
“Phu nhân của chúng tôi không độc miệng như cô đâu, đúng là kẻ thần kinh!"
Quản gia Ngô thừa biết người phụ nữ này, trước kia học cùng thiếu gia đã hay đến chơi, vừa nhìn qua ông đã biết hạng người ham hư vinh nên cũng không mấy hào cảm. Ông cứ thế ra ngoài để Hạ Tuệ Như bên trong tức đến xì khói, lúc này ông bà Mạc gia cũng từ trong phòng bước ra. Vừa thấy hai người Hạ Tuệ Như vội vàng chỉnh lại cơ mặt, lễ phép chào hỏi.
“Còn chào hai bác, hai bác khoẻ không ạ?"
Hai người nhìn về phía Hạ Tuệ Như vẻ mặt chả mấy thích thú, nhưng cũng phải hiếu khách.
“Cháu đến chơi đấy à, ngồi đi để bác gọi người đem nước lên!" Mạch Triệu phu nhân trả lời.
Hạ Tuệ Như thấy hai ông bà vẫn yêu thích mình như trước lại càng vui vẻ trong lòng, nàng còn tưởng bố mẹ anh quên mất mình xem ra nàng ta đúng là con dâu tương lai rồi.
“Cháu đến chơi hay có việc gì không?"
“Dạ cháu đến thăm với chơi cùng hai bác thôi!"
“Ừ, thế bố mẹ cháu vẫn khoẻ chứ?’
“Dạ, bố mẹ cháu vẫn khoẻ! Lâu rồi mới gặp hai bác, trong hai bác vẫn khoẻ là cháu vui rồi!" Giọng Hạ Tuệ Như trong veo, dẹo đến mức kẹo dẻo cũng không ngọt bằng.
“Cháu nghe nói hai bác ở nước ngoài, sao về nước vậy ạ?"
“Ở nước ngoài lâu rồi nên về thăm quê hương!"
Mạch Triệu tiếp chuyện với Hạ Tuệ Như chỉ có Mạc lão gia là không thích ngồi bên bóc vỏ cam ăn rồi xem tivi. Thấy Mạc lão gia không chú ý đến mình, nàng ta lại vội bắt chuyện với ông.
“Bác trai trông bác vẫn trẻ quá!"
“Ừ, cảm ơn!"
“Bác vẫn như trước không thích trò chuyện nhỉ?"
“Ừ!"
Bị Mạc lão gia ngơ đi vài câu ả cũng không hỏi nữa mà bắt đầu nói vào chuyện chính.
“Dạ cháu đến cũng xin hai bác luôn, cháu trước cũng là thanh mai trúc mã với con trai hai bác, mà Mạc Tử Thần anh ấy cũng đã thông báo kết hôn ngầm với cháu, nên cũng xin hai bác cho cháu chuyển đến đây sống chung tiện bồi đắp tình cảm với anh Thần!"
Nàng ta vừa dứt câu hai ông bà đã ngơ ngác trên mặt hiện rõ mấy dấu hỏi. Mạc phu nhân còn chưa loát kịp nên hỏi lại.
“Cháu muốn đến đây sống để bồi đắp tình cảm sao? Với lại Thần Thần nhà bác thông báo kết hôn với vợ nó thì liên quan gì đến cháu?"
“Sao không liên quan được bác, cháu là vợ anh ấy đương nhiên có liên quan rồi!"
Hai ông bà vừa nghe xong, cũng đã loát được mọi chuyện thì cười phá lên.
“Hahaha! Cháu nghĩ thằng bé thông báo kết hôn đó là ngầm bảo cháu là vợ nó sao?"
“Dạ!"
“Cháu có bị ấm đầu không, Thần Thần kết lấy vợ, vợ nó còn đang ở chúng với nó sao lại liên quan đến cháu!"
“Thần Thần đúng là thông báo lấy vợ, nhưng không phải cháu, có phải cháu bị say nắng rồi không?"
Hai ông bà còn không để kìm lại được cơn buồn cười này, đến mấy người làm đang dọn dẹp xung quanh nghe được cũng phải cười. Họ không ngờ rằng trên đời này lại vó kẻ tự cho mình là vợ người ta chỉ vì bài đăng đã kết hôn của họ.
Hôm nay nàng ta sắp xếp lại công việc, trang điểm nhẹ nhàng còn chính tay chọn chút quả tươi và quà đến biệt thự Mạc gia.
Đứng trước căn biệt thự mà lúc trước mình hay lui tới, nàng ta thích thú ngắm nhìn lại bản thân một lần nữa, nhìn căn biệt thự được sữa và xây thêm hoành tráng, cô ta càng mừng thầm trong lòng vì đã về nước.
“May cho mình thật đấy, nếu là phu nhân của căn biệt thự này thì cả đời mình cũng không phải làm gì!"
“ Anh tưởng đăng bài đã kết hôn rồi thì em sẽ tin sao? Em là Mạc phu nhân tương lai nên em hiểu rõ anh nhất!"
Hạ Tuệ Như thầm mừng trong lòng vì bản thân đã chọn về nước, nhưng trước tiên ả cũng cần phải xác minh sự thật anh đã kết hôn hay chưa, hay chỉ là che mắt thiên hạ.
Nàng ta ung dung vào trong biệt thự, vào bên trong để đồ lên bàn còn mình ngồi bịch xuống ghế.
Bên ngoài đã đẹp rồi, bên trong càng đẹp hơn!
Hay là mình chuyển đến đây sống ta?
Hạ Tuệ Như đang mơ mộng hão huyền thì quản gia Ngô từ bên trong đi ra. Vừa thấy có người ngồi ở ngoài phòng khách liền ra xem, mắt quản gia Ngô cũng đã kém nên còn chưa kịp nhìn rõ đã vội chào.
“Phu nhân, hôm nay về sớm vậy?"
Hạ Tuệ Như vội vàng trả lời: “Nay tôi không có việc nhiều nên về sớm!"
Quản gia Ngô nghe giọng khác nên vội đi lại gần nhanh, sau khi xác định không phải là phu nhân vội xin lỗi.
“Xin lỗi cô, tôi nhìn lầm, cho hỏi cô tới đây tìm ai?’
Hạ Tuệ Như có chút khó chịu trước câu hỏi của quản gia: “Nhìn lầm? Đến mặt của phu nhân cũng nhìn lầm! Tôi đến đây tìm ai sao, nhà của tôi đương nhiên tôi muốn đến rồi!"
“Cô làm người làm mới ở đây sao? Nếu vậy thì đứng lên, theo tôi xuống phía sau làm việc!"
“Này, ông nói ai là người làm? Mở con mắt to lên nhìn xem, tôi là Mạc phu nhân nghe rõ chưa.?"
Quản gia Ngô cũng không nghe thêm trực tiếp gọi bảo vệ: “Bảo vệ, sao để kẻ thần kinh vào nhà thế này?"
Nàng ta vừa nghe quản gia nói mình thần kinh liền sôi máu, tức giận hùng hổ đến chỗ quản gia, chưa kịp lại bác Ngô đã đi mất, khi đi còn để làm một câu.
“Phu nhân của chúng tôi không độc miệng như cô đâu, đúng là kẻ thần kinh!"
Quản gia Ngô thừa biết người phụ nữ này, trước kia học cùng thiếu gia đã hay đến chơi, vừa nhìn qua ông đã biết hạng người ham hư vinh nên cũng không mấy hào cảm. Ông cứ thế ra ngoài để Hạ Tuệ Như bên trong tức đến xì khói, lúc này ông bà Mạc gia cũng từ trong phòng bước ra. Vừa thấy hai người Hạ Tuệ Như vội vàng chỉnh lại cơ mặt, lễ phép chào hỏi.
“Còn chào hai bác, hai bác khoẻ không ạ?"
Hai người nhìn về phía Hạ Tuệ Như vẻ mặt chả mấy thích thú, nhưng cũng phải hiếu khách.
“Cháu đến chơi đấy à, ngồi đi để bác gọi người đem nước lên!" Mạch Triệu phu nhân trả lời.
Hạ Tuệ Như thấy hai ông bà vẫn yêu thích mình như trước lại càng vui vẻ trong lòng, nàng còn tưởng bố mẹ anh quên mất mình xem ra nàng ta đúng là con dâu tương lai rồi.
“Cháu đến chơi hay có việc gì không?"
“Dạ cháu đến thăm với chơi cùng hai bác thôi!"
“Ừ, thế bố mẹ cháu vẫn khoẻ chứ?’
“Dạ, bố mẹ cháu vẫn khoẻ! Lâu rồi mới gặp hai bác, trong hai bác vẫn khoẻ là cháu vui rồi!" Giọng Hạ Tuệ Như trong veo, dẹo đến mức kẹo dẻo cũng không ngọt bằng.
“Cháu nghe nói hai bác ở nước ngoài, sao về nước vậy ạ?"
“Ở nước ngoài lâu rồi nên về thăm quê hương!"
Mạch Triệu tiếp chuyện với Hạ Tuệ Như chỉ có Mạc lão gia là không thích ngồi bên bóc vỏ cam ăn rồi xem tivi. Thấy Mạc lão gia không chú ý đến mình, nàng ta lại vội bắt chuyện với ông.
“Bác trai trông bác vẫn trẻ quá!"
“Ừ, cảm ơn!"
“Bác vẫn như trước không thích trò chuyện nhỉ?"
“Ừ!"
Bị Mạc lão gia ngơ đi vài câu ả cũng không hỏi nữa mà bắt đầu nói vào chuyện chính.
“Dạ cháu đến cũng xin hai bác luôn, cháu trước cũng là thanh mai trúc mã với con trai hai bác, mà Mạc Tử Thần anh ấy cũng đã thông báo kết hôn ngầm với cháu, nên cũng xin hai bác cho cháu chuyển đến đây sống chung tiện bồi đắp tình cảm với anh Thần!"
Nàng ta vừa dứt câu hai ông bà đã ngơ ngác trên mặt hiện rõ mấy dấu hỏi. Mạc phu nhân còn chưa loát kịp nên hỏi lại.
“Cháu muốn đến đây sống để bồi đắp tình cảm sao? Với lại Thần Thần nhà bác thông báo kết hôn với vợ nó thì liên quan gì đến cháu?"
“Sao không liên quan được bác, cháu là vợ anh ấy đương nhiên có liên quan rồi!"
Hai ông bà vừa nghe xong, cũng đã loát được mọi chuyện thì cười phá lên.
“Hahaha! Cháu nghĩ thằng bé thông báo kết hôn đó là ngầm bảo cháu là vợ nó sao?"
“Dạ!"
“Cháu có bị ấm đầu không, Thần Thần kết lấy vợ, vợ nó còn đang ở chúng với nó sao lại liên quan đến cháu!"
“Thần Thần đúng là thông báo lấy vợ, nhưng không phải cháu, có phải cháu bị say nắng rồi không?"
Hai ông bà còn không để kìm lại được cơn buồn cười này, đến mấy người làm đang dọn dẹp xung quanh nghe được cũng phải cười. Họ không ngờ rằng trên đời này lại vó kẻ tự cho mình là vợ người ta chỉ vì bài đăng đã kết hôn của họ.