Chương 3: Tỉnh Dậy Ở Nơi Xa Lạ
Nhưng Khang Ngọc Nghi đã quá quen thuộc với loại ánh mắt này, tuy dung mạo nàng diễm lệ, nhưng tính tình lại thật sự mềm yếu, chỉ có thể tăng tốc bước chân đi vào bên trong.Thủ vệ nhìn bóng dáng nàng lay động phong tình tấm tắc bảo lạ, “Thế tử điện hạ cũng thật giỏi chịu đựng, có yêu tinh như vậy bên người……”Hắn ta càng nghĩ càng xa, hận chính mình không thể là thế tử Tần Vương, có thể hưởng dụng tuyệt sắc mỹ nhân như vậy, căn bản không phát hiện có tiếng bước chân tới gần.“Thật muốn đem chân nhỏ kia kéo lên giường tàn nhẫn thao làm một trận……” Thủ vệ liếm liếm môi khô khốc, lòng tràn đầy lửa nóng.Ở phía sau hắn ta, thế tử Tần Vương Lý nguyên hành nhăn mày lại, ánh mắt mang theo chán ghét, liếc mắt về phía tùy tùng Lý Đình bên cạnh, ý bảo hắn mau chóng xử lý tên thủ vệ hạ lưu này.Từ nhỏ Lý Đình đã hầu hạ bên người thế tử, đương nhiên hiểu ý tứ hắn.Trực tiếp bảo thị vệ phía sau bưng kín miệng người hầu này, đem hắn ta kéo ra ngoài, trực tiếp tống cổ đến thôn trang.Khang Ngọc Nghi trở về phòng mình, vội vàng lấy than ra đốt trong lò.Từ trước đến nay nàng sợ lạnh, tuy rằng đã đốt địa long, nhưng còn lâu mới đủ ấm áp.Sau khi đốt chậu than lên nàng ngồi xổm bên cạnh hơ hơ tay, tay bị đông cứng cũng dần dần trở nên ấm áp.Bỗng nhiên có một tiếng vang lớn ầm ầm phát ra, phía chân trời đen nhánh nở rộ từng chùm pháo hoa lộng lẫy.Thì ra đã tới giờ Tý rồi, trong cung bắt đầu bắn pháo hoa, vị trí của Tần Vương phủ gần hoàng cung, đương nhiên cũng có thể nhìn được rõ ràng.Nhưng Khang Ngọc Nghi cực kỳ buồn ngủ, hơ ấm cơ thể xong liền bò lên giường, nghe tiếng vang lớn liên tiếp không ngừng cũng mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.--Từ khi Khang Ngọc Nghi được sắp xếp vào Đông Viện của thế tử Tần Vương Lý Nguyên Hành, mỗi ngày nàng đều ngủ một giấc đến trưa mới dậy.Trước đây còn phải dậy sớm chăm sóc vườn hoa trân quý của Tần Vương phi,.Hiện tại trên người không có chuyện gì làm, đương nhiên muốn ngủ đến khi nào cũng được.Nhưng hôm nay khi Khang Ngọc Nghi chậm rãi mở mắt ra liền phát hiện khác thường.Rõ ràng nàng đang ngủ ở dãy nhà sau, nơi hẻo lánh nhỏ hẹp nhất Đông Viện.Sao bây giờ căn phòng ấy lại rộng lớn như thế, trần nhà cũng cao vời vợi, khắp nơi trang trí những đồ vật tinh mỹ tuyệt luân.Thậm chí đầu giường còn được khảm vô số đá quý đẹp đẽ mà nàng chưa từng gặp qua bao giờ.