Chương 4
5.
Bạn gái cũ?
Hay lắm, xem ra gần đây không chỉ tài chơi bóng của tôi rộng mở, cái miệng này cũng mở rộng.
Vừa mới nói muốn gặp bạn gái cũ của cậu ta, lập tức gặp ngay rồi.
Nín thở, tôi theo bản năng ngẩng đầu quan sát vị bạn gái cũ kia của Chu Định, cũng nhanh chóng nhận xét trong lòng:
Ừm...
Eo không nhỏ bằng tôi, chân không dài bằng tôi, nhưng mà ngực lớn hơn tôi, mông đẹp hơn mông tôi, đậu xanh, còn trắng hơn tôi.
Sau khi có sự so sánh, tôi hơi rầu rĩ.
Bạn gái cũ có vẻ cũng thoáng ngạc nhiên, nhưng mà cô ta chỉ hời hợt liếc mắt nhìn tôi, lại lập tức ngẩng đầu nhìn Chu Định ở bên cạnh.
Ánh mắt đó, thật sự là sáng rỡ mạnh bạo.
Bị người khác nhìn như vậy khiến tôi lập tức cảm thấy buồn bực, đó là sự khinh thường trắng trợn.
Không biết xuất phát từ tâm trạng thế nào, dưới ánh mắt nóng bỏng của bạn gái cũ của cậu ta, tôi chủ động khoác tay lên tay của Chu Định.
Cơ thể Chu Định lập tức cứng đờ.
Thấy tôi đây khiêu khích, bạn gái cũ có vẻ không bình tĩnh lắm, cô ta đi đến trước, đôi mắt chăm chú nhìn chằm chằm Chu Định, cười tủm tỉm nói:
"Chu Định, cũng không giới thiệu với tôi, đây là..."
Tôi sợ tên này lại quên mất tên tôi khiến tôi xấu hổ, bèn giành nói trước: "Tôi là bạn gái của Chu Định."
Vẻ mặt bạn gái cũ không có gì thay đổi, nhưng mà bàn tay thả lỏng bên người hơi nắm chặt lại, tôi cười híp mắt quan sát cô ta, nhìn hết những hành động đó.
Nhưng mà lúc tôi quan sát cô ta, cô ta cũng đang nhìn tôi.
Ánh mặt trời chiếu vào hoa hướng dương và nước chanh trên tay tôi, cô ta bỗng như tìm được điểm đột phá, nở nụ cười:
"Chu Định, tôi cứ tưởng anh đã quên, hóa ta là vẫn còn nhớ sở thích của tôi."
Nói xong, vẻ mặt cô ta dịu hơn đôi chút: "Chu Định, thật ra, nếu như bây giờ anh mở miệng, chúng ta vẫn có thể quay lại quá khứ."
Có vẻ như sắc mặt của Chu Định cũng thay đổi.
Tôi nghiêng đầu nhìn cậu ta một cái, thấy vẻ mặt cậu ta thay đổi, trong lòng cũng đoán được, chậm rãi rút tay lại.
Cũng tốt, cậu ta và người cũ gương vỡ lại lành rồi, cũng không cần tôi làm bạn gái tạm thời già đó nữa.
Nhưng mà...
Tay của tôi lại không thể rút ra.
Tôi vừa dùng thêm sức thì bị Chu Định nắm chặt lại, cậu ta quay đầu liếc mắt nhìn tôi, sau đó, trước ánh mắt khiếp sợ của tôi, quay đầu nhìn bạn gái cũ, không hề khách sáo mắng:
"Đậu xanh, cô tâm thần à? Lộn xộn gì chứ, ai nhớ rõ sở thích của cô?"
Tay của tôi cũng đơ ở khuỷu tay của cậu ta.
Làm gì thế?
Không phải vừa rồi cậu ta mới chính miệng nói hoa hướng dương là sở thích của bạn gái cũ, nước chanh cũng là nước uống yêu thích của bạn gái cũ sao...
6.
Tôi ngẩn cả người, bạn gái cũ của Chu Định cũng ngẩn cả người.
Rất hiển nhiên, chuyện này cũng không hợp bình thường.
Với kinh nghiệm sách vở nhiều năm của tôi, lúc này bạn gái cũ ra mặt, những nam chính đều sẽ bị nhan sắc làm lu mờ lí trí, sau đó đầu óc choáng váng trở lại đường cũ.
Nhưng mà Chu Định này rõ ràng không hợp kịch bản lắm.
Cậu ta thật sự không chừa chút mặt mũi nào, cau mày nói: "Trước đó hai chúng ta cũng không là gì và cũng đã chia tay, cô cắm sừng tôi vào ngày sinh nhật tôi, bây giờ cần gì phải quay lại chơi đùa?"
"Hơn nữa..."
Chu Định chuyển đề tài, cầm tay tôi.
"Bây giờ tôi đã có bạn gái, làm phiền cô sau này đừng đến dò chỗ ngồi, tôi thật sự không biết sở thích của cô.".
||||| Truyện đề cử: |||||
Nói xong Chu Định nắm tay tôi đến quán đồ nướng, cũng thấp giọng nói: "Đổi quán khác đi, thật xui xẻo."
Tôi: "..."
Từ đầu đến cuối tôi chưa từng nói câu nào, một mình Chu Định hoàn thành một loạt thao tác đẩy xa bạn gái cũ một cách hoàn mỹ.
Sau đó nữa, cậu ta kéo tôi vào tiệm sát bên cạnh.
Nhưng mà, vừa vào đã thấy...
Là một quán bún cay.
Khóe môi Chu Định giật giật, quay đầu nhìn tôi: "Ở đây có khiến cậu cảm thấy tôi là quỷ keo kiệt, cố ý cãi nhau sau đó dẫn cậu đi ăn bún cay không?"
Thật ra não tôi thật sự không nghĩ đến đường này.
Nhìn dáng vẻ này của cậu ta trái lại tôi thấy hơi buồn cười, tôi cong môi, vừa đi gắp đồ ăn vừa thấp giọng hỏi cậu ta:
"Cậu đoán xem?"
Chu Định mím mím môi, muốn dẫn tôi đi, nhưng mà vừa quay đầu lại tôi đã bắt đầu gắp đồ ăn rồi.
"Bún cay rất tốt, hơn nữa--"
Tôi cầm lấy túi liếc cậu ta một cái: "Bữa này là tôi mời cậu, hẳn là cần cảm ơn cậu tiết kiệm tiền cho tôi."
Chu Định sờ sờ mũi: "Cũng đúng."
Chu Định lại đặc biệt khách sáo, cầm cái túi đi lòng vòng trước cửa hàng cả nửa buổi, cuối cùng gắp chút rau dưa và bột viên.
Đợi lúc ăn, cậu ta ngồi đối diện tôi, lưng thẳng tắp, thỉnh thoảng sờ sờ mũi, dáng vẻ muốn nói lại thôi.
Nhìn dáng ngồi nghiêm chỉnh kia của cậu ta, tôi chỉ cảm thấy buồn cười.
"Chỉ nói vậy thôi, người vừa nãy là bạn gãi cũ nào của cậu?"
Chu Định giơ tay lên, lần thứ hai sờ mũi, buồn bực nói: "Tôi chỉ có một bạn gái cũ."
Sặc, cũng xem như chung thủy.
"Nên là..."
Tôi không hiểu: "Vậy sao ban nãy cậu còn mắng cô ấy?"
Chu Định không nói, yên lặng một chút, cậu ta ngẩng đầu nhìn tôi: "Nếu như tôi nói, mấy chuyện sở thích của bạn gái cũ đều là chuyện tôi bịa ra, cậu tin không?"
"Tôi cần phải tin sao?"
Chu Định nhíu mày, thấp giọng khai: "Thật ta là mấy cẩu độc thân ở cùng phòng nêu ý kiến, tôi hỏi họ làm sao để rút ngắn khoảng cách với bạn gái, bọn họ nói là nhắc đến bạn gái cũ, tạo cảm giác tồn tại, đồng thời làm cho bạn gái ghen, nhanh chóng rút ngắn khoảng cách."
"Thật sao?"
Tôi nửa tin nửa ngờ, lý do này thật sự là hơi tầm thường.
Tôi nhìn chằm chằm Chu Định từ trên xuống dưới một lần, vẫn chưa tin, một chàng trai đẹp như vậy lại kém thông minh.
Chu Định thấy tôi không tin, lấy điện thoại di động ra bấm một lát, sau đó đưa điện thoại ra.
Tôi nhận lấy, liếc mấy cái.
Là lịch sự chat của cậu ta và bạn cùng phòng, sau khi xem xong, tôi trầm ngâm.
Chàng trai đẹp như vậy, con mọe nó thật sự kém thông minh.
Nếu không tại sao bạn cùng phòng độc thân hơn hai trăm năm nói gì cậu ta cũng tin.
Trong lòng thôi không ngừng than, quả nhiên khuôn mặt của một số người có thể thật sự được đánh đổi bằng đầu óc.
Nghĩ vậy, tôi cũng bỏ qua: "nên là, những chuyện về sở thích của bạn gái cũ, đều bịa?"
Chu Định liên tục gật đầu.
"Vậy sao vừa nãy bạn gãi cũ của cậu lại nói cậu nhớ rõ sở thích của cô ấy?"
Chu Định nhíu mày, vẻ mặt mơ màng lắc đầu: "Không biết."
Nói xong, cậu ta lại cầm điện thoại bắt đầu gõ chữ: "Để tôi hỏi một chút."
Một lát sau, cậu ta đưa điện thoại di động ra, bất đắc dĩ nói: "Tôi không biết, tên này bị sắc đẹp làm lung lay rồi."
Tôi nhìn lướt qua màn hình, là khung chat giữa cậu ta và bạn cùng phòng, bạn cùng phòng thẳng thắn nói là bị bạn gái cũ của Chu Định làm phiền quá nhiều nên đã nói ra kế hoạch của họ.
Vậy thì cũng còn hiểu được.
Nhưng mà, nghĩ kỹ một chút, tôi lại thắc mắc: "Nhưng mà, vì sao những sở thích vô căn cứ mà cậu bịa ra, lại giống hệt của tôi?"
Chu Định cười cười, lấy đũa, sau đó đưa cho tôi: "Có lẽ là... trùng hợp thôi."
Tôi vốn muốn nói tôi không tin là trùng hợp, nhưng mà vừa nghĩ đến mấy lần bị thương hôm nay của Chu Định, tôi há miệng lại thôi, cuối cùng không nói gì.
Sau khi gặp Chu Định, có lẽ là, tôi đã tin vào mấy chuyện trùng hợp này.
Hơn nữa tôi còn có một điểm tốt: Lòng khá rộng, chuyện gì không nghĩ ra thì không nghĩ nữa.
Nên là vứt bỏ khúc nhạc đệm nhỏ vừa rồi, không nói gì, tôi và Chu Định ăn bún cay khá là thoải mái.
Nhất là tôi.
Từ lẩu biến thành bún cay, tiết kiệm không ít tiền, tất nhiên là cảm thấy vui vẻ.
Hơn nữa, chỉ với thời gian ăn một bữa cơm, tôi lại nhận ra rất nhiều ưu điểm của Chu Định.
Ví dụ như:
Cẩn thận tỉ mỉ lại galan, rất biết chọc con gái hài lòng.
Không biết tên này sưu tầm ở đâu rất nhiều chuyện cười, vừa nhạt vừa buồn cười, lúc tôi đang cúi đầu ăn thì cậu ta ở bên cạnh kể chuyện cười.
Có mấy lần suýt chút nữa tôi đã phun cơm vào bát cậu ta.
Sau khi ăn xong, tôi và Chu Định sóng vai ra cửa, vốn cho rằng lần dầu "hẹn hò", cậu ta sẽ sắp xếp đi đâu đó dạo một chút, nhưng mà không có.
Kế hoạch tiếp theo của Chu Định là đưa tôi về trường.
Dưới lầu kí túc xá, hai chúng tôi đối diện nhìn nhau.
Chả hiểu sao lại thành bạn trai bạn gái, tốt xấu gì cũng đã hẹn hò một ngày, lúc tạm biệt cũng nên nói gì đó.
Tôi nhìn chằm chằm cậu ta một lát, một chữ cũng không thể nói thành lời.
Cuối cùng tôi vỗ vai cậu ta một cái: "Hôm nay vất vả cho cậu rồi."
Chu Định dở khóc dở cười đẩy tay tôi: "Chúng ta là người yêu, không phải bạn thân."
Nói xong cậu ta hơi hơi cúi người, ánh mắt ngậm cười bỗng xuất hiện trước mặt tôi.
Tôi như ngừng thở, lập tức câm miệng.
Cậu ta sát quá gần tôi, gần đến mức...
Thậm chí tôi có thể ngửi được mùi trên người cậu ta, không phải mùi nước hoa nam, có vẻ như mùi của một loại sữa tắm.
Rất dễ chịu.
Cậu ta nhìn tôi cười, mi mắt hơi cong, thậm chí còn ngày càng sát hơn.
Tim tôi hoảng hốt khó hiểu.
Thậm chí còn đang suy nghĩ, nếu cậu ta muốn hôn thì tôi nên làm gì bây giờ?
Né tránh? Có hơi đáng tiếc.
Nhắm mắt lại? Có phải là căng thẳng quá không...
Lúc tôi đang âm thầm rối ren, Chu Định bỗng lại sát lại gần hơn, tôi theo bản năng nhắm mắt lại.
Nhưng mà...
Hơi thở của cậu ta hình như xẹt qua mặt tôi, phả vào bên tai.
Tôi mở mắt ra, thấy cậu ta đưa tay chạm lên đầu tôi một cái, lúc xoay người lại thì giữa ngón tay gắp một cái lá cây.
Cậu ta cười: "Trên tóc cậu có một cái lá."
Lá cây...
À, là một cái lá.
Thương cảm cho một mầm xuân vừa nảy mầm của tôi.
Tôi tiện tay cầm lấy lá cây giữa ngón tay cậu ta ném xuống, xoay người đi: "Cảm ơn."
Đằng sau, Chu Định có vẻ như lấy lại tinh thần, gọi với theo tôi: "Đừng quên ngày mai đi ngâm suối nước nóng."
Cậu ta còn chưa la xong, tôi đã chạy thật nhanh.
Đáng chết, chuyện này cũng có thể la lớn?
Bạn gái cũ?
Hay lắm, xem ra gần đây không chỉ tài chơi bóng của tôi rộng mở, cái miệng này cũng mở rộng.
Vừa mới nói muốn gặp bạn gái cũ của cậu ta, lập tức gặp ngay rồi.
Nín thở, tôi theo bản năng ngẩng đầu quan sát vị bạn gái cũ kia của Chu Định, cũng nhanh chóng nhận xét trong lòng:
Ừm...
Eo không nhỏ bằng tôi, chân không dài bằng tôi, nhưng mà ngực lớn hơn tôi, mông đẹp hơn mông tôi, đậu xanh, còn trắng hơn tôi.
Sau khi có sự so sánh, tôi hơi rầu rĩ.
Bạn gái cũ có vẻ cũng thoáng ngạc nhiên, nhưng mà cô ta chỉ hời hợt liếc mắt nhìn tôi, lại lập tức ngẩng đầu nhìn Chu Định ở bên cạnh.
Ánh mắt đó, thật sự là sáng rỡ mạnh bạo.
Bị người khác nhìn như vậy khiến tôi lập tức cảm thấy buồn bực, đó là sự khinh thường trắng trợn.
Không biết xuất phát từ tâm trạng thế nào, dưới ánh mắt nóng bỏng của bạn gái cũ của cậu ta, tôi chủ động khoác tay lên tay của Chu Định.
Cơ thể Chu Định lập tức cứng đờ.
Thấy tôi đây khiêu khích, bạn gái cũ có vẻ không bình tĩnh lắm, cô ta đi đến trước, đôi mắt chăm chú nhìn chằm chằm Chu Định, cười tủm tỉm nói:
"Chu Định, cũng không giới thiệu với tôi, đây là..."
Tôi sợ tên này lại quên mất tên tôi khiến tôi xấu hổ, bèn giành nói trước: "Tôi là bạn gái của Chu Định."
Vẻ mặt bạn gái cũ không có gì thay đổi, nhưng mà bàn tay thả lỏng bên người hơi nắm chặt lại, tôi cười híp mắt quan sát cô ta, nhìn hết những hành động đó.
Nhưng mà lúc tôi quan sát cô ta, cô ta cũng đang nhìn tôi.
Ánh mặt trời chiếu vào hoa hướng dương và nước chanh trên tay tôi, cô ta bỗng như tìm được điểm đột phá, nở nụ cười:
"Chu Định, tôi cứ tưởng anh đã quên, hóa ta là vẫn còn nhớ sở thích của tôi."
Nói xong, vẻ mặt cô ta dịu hơn đôi chút: "Chu Định, thật ra, nếu như bây giờ anh mở miệng, chúng ta vẫn có thể quay lại quá khứ."
Có vẻ như sắc mặt của Chu Định cũng thay đổi.
Tôi nghiêng đầu nhìn cậu ta một cái, thấy vẻ mặt cậu ta thay đổi, trong lòng cũng đoán được, chậm rãi rút tay lại.
Cũng tốt, cậu ta và người cũ gương vỡ lại lành rồi, cũng không cần tôi làm bạn gái tạm thời già đó nữa.
Nhưng mà...
Tay của tôi lại không thể rút ra.
Tôi vừa dùng thêm sức thì bị Chu Định nắm chặt lại, cậu ta quay đầu liếc mắt nhìn tôi, sau đó, trước ánh mắt khiếp sợ của tôi, quay đầu nhìn bạn gái cũ, không hề khách sáo mắng:
"Đậu xanh, cô tâm thần à? Lộn xộn gì chứ, ai nhớ rõ sở thích của cô?"
Tay của tôi cũng đơ ở khuỷu tay của cậu ta.
Làm gì thế?
Không phải vừa rồi cậu ta mới chính miệng nói hoa hướng dương là sở thích của bạn gái cũ, nước chanh cũng là nước uống yêu thích của bạn gái cũ sao...
6.
Tôi ngẩn cả người, bạn gái cũ của Chu Định cũng ngẩn cả người.
Rất hiển nhiên, chuyện này cũng không hợp bình thường.
Với kinh nghiệm sách vở nhiều năm của tôi, lúc này bạn gái cũ ra mặt, những nam chính đều sẽ bị nhan sắc làm lu mờ lí trí, sau đó đầu óc choáng váng trở lại đường cũ.
Nhưng mà Chu Định này rõ ràng không hợp kịch bản lắm.
Cậu ta thật sự không chừa chút mặt mũi nào, cau mày nói: "Trước đó hai chúng ta cũng không là gì và cũng đã chia tay, cô cắm sừng tôi vào ngày sinh nhật tôi, bây giờ cần gì phải quay lại chơi đùa?"
"Hơn nữa..."
Chu Định chuyển đề tài, cầm tay tôi.
"Bây giờ tôi đã có bạn gái, làm phiền cô sau này đừng đến dò chỗ ngồi, tôi thật sự không biết sở thích của cô.".
||||| Truyện đề cử: |||||
Nói xong Chu Định nắm tay tôi đến quán đồ nướng, cũng thấp giọng nói: "Đổi quán khác đi, thật xui xẻo."
Tôi: "..."
Từ đầu đến cuối tôi chưa từng nói câu nào, một mình Chu Định hoàn thành một loạt thao tác đẩy xa bạn gái cũ một cách hoàn mỹ.
Sau đó nữa, cậu ta kéo tôi vào tiệm sát bên cạnh.
Nhưng mà, vừa vào đã thấy...
Là một quán bún cay.
Khóe môi Chu Định giật giật, quay đầu nhìn tôi: "Ở đây có khiến cậu cảm thấy tôi là quỷ keo kiệt, cố ý cãi nhau sau đó dẫn cậu đi ăn bún cay không?"
Thật ra não tôi thật sự không nghĩ đến đường này.
Nhìn dáng vẻ này của cậu ta trái lại tôi thấy hơi buồn cười, tôi cong môi, vừa đi gắp đồ ăn vừa thấp giọng hỏi cậu ta:
"Cậu đoán xem?"
Chu Định mím mím môi, muốn dẫn tôi đi, nhưng mà vừa quay đầu lại tôi đã bắt đầu gắp đồ ăn rồi.
"Bún cay rất tốt, hơn nữa--"
Tôi cầm lấy túi liếc cậu ta một cái: "Bữa này là tôi mời cậu, hẳn là cần cảm ơn cậu tiết kiệm tiền cho tôi."
Chu Định sờ sờ mũi: "Cũng đúng."
Chu Định lại đặc biệt khách sáo, cầm cái túi đi lòng vòng trước cửa hàng cả nửa buổi, cuối cùng gắp chút rau dưa và bột viên.
Đợi lúc ăn, cậu ta ngồi đối diện tôi, lưng thẳng tắp, thỉnh thoảng sờ sờ mũi, dáng vẻ muốn nói lại thôi.
Nhìn dáng ngồi nghiêm chỉnh kia của cậu ta, tôi chỉ cảm thấy buồn cười.
"Chỉ nói vậy thôi, người vừa nãy là bạn gãi cũ nào của cậu?"
Chu Định giơ tay lên, lần thứ hai sờ mũi, buồn bực nói: "Tôi chỉ có một bạn gái cũ."
Sặc, cũng xem như chung thủy.
"Nên là..."
Tôi không hiểu: "Vậy sao ban nãy cậu còn mắng cô ấy?"
Chu Định không nói, yên lặng một chút, cậu ta ngẩng đầu nhìn tôi: "Nếu như tôi nói, mấy chuyện sở thích của bạn gái cũ đều là chuyện tôi bịa ra, cậu tin không?"
"Tôi cần phải tin sao?"
Chu Định nhíu mày, thấp giọng khai: "Thật ta là mấy cẩu độc thân ở cùng phòng nêu ý kiến, tôi hỏi họ làm sao để rút ngắn khoảng cách với bạn gái, bọn họ nói là nhắc đến bạn gái cũ, tạo cảm giác tồn tại, đồng thời làm cho bạn gái ghen, nhanh chóng rút ngắn khoảng cách."
"Thật sao?"
Tôi nửa tin nửa ngờ, lý do này thật sự là hơi tầm thường.
Tôi nhìn chằm chằm Chu Định từ trên xuống dưới một lần, vẫn chưa tin, một chàng trai đẹp như vậy lại kém thông minh.
Chu Định thấy tôi không tin, lấy điện thoại di động ra bấm một lát, sau đó đưa điện thoại ra.
Tôi nhận lấy, liếc mấy cái.
Là lịch sự chat của cậu ta và bạn cùng phòng, sau khi xem xong, tôi trầm ngâm.
Chàng trai đẹp như vậy, con mọe nó thật sự kém thông minh.
Nếu không tại sao bạn cùng phòng độc thân hơn hai trăm năm nói gì cậu ta cũng tin.
Trong lòng thôi không ngừng than, quả nhiên khuôn mặt của một số người có thể thật sự được đánh đổi bằng đầu óc.
Nghĩ vậy, tôi cũng bỏ qua: "nên là, những chuyện về sở thích của bạn gái cũ, đều bịa?"
Chu Định liên tục gật đầu.
"Vậy sao vừa nãy bạn gãi cũ của cậu lại nói cậu nhớ rõ sở thích của cô ấy?"
Chu Định nhíu mày, vẻ mặt mơ màng lắc đầu: "Không biết."
Nói xong, cậu ta lại cầm điện thoại bắt đầu gõ chữ: "Để tôi hỏi một chút."
Một lát sau, cậu ta đưa điện thoại di động ra, bất đắc dĩ nói: "Tôi không biết, tên này bị sắc đẹp làm lung lay rồi."
Tôi nhìn lướt qua màn hình, là khung chat giữa cậu ta và bạn cùng phòng, bạn cùng phòng thẳng thắn nói là bị bạn gái cũ của Chu Định làm phiền quá nhiều nên đã nói ra kế hoạch của họ.
Vậy thì cũng còn hiểu được.
Nhưng mà, nghĩ kỹ một chút, tôi lại thắc mắc: "Nhưng mà, vì sao những sở thích vô căn cứ mà cậu bịa ra, lại giống hệt của tôi?"
Chu Định cười cười, lấy đũa, sau đó đưa cho tôi: "Có lẽ là... trùng hợp thôi."
Tôi vốn muốn nói tôi không tin là trùng hợp, nhưng mà vừa nghĩ đến mấy lần bị thương hôm nay của Chu Định, tôi há miệng lại thôi, cuối cùng không nói gì.
Sau khi gặp Chu Định, có lẽ là, tôi đã tin vào mấy chuyện trùng hợp này.
Hơn nữa tôi còn có một điểm tốt: Lòng khá rộng, chuyện gì không nghĩ ra thì không nghĩ nữa.
Nên là vứt bỏ khúc nhạc đệm nhỏ vừa rồi, không nói gì, tôi và Chu Định ăn bún cay khá là thoải mái.
Nhất là tôi.
Từ lẩu biến thành bún cay, tiết kiệm không ít tiền, tất nhiên là cảm thấy vui vẻ.
Hơn nữa, chỉ với thời gian ăn một bữa cơm, tôi lại nhận ra rất nhiều ưu điểm của Chu Định.
Ví dụ như:
Cẩn thận tỉ mỉ lại galan, rất biết chọc con gái hài lòng.
Không biết tên này sưu tầm ở đâu rất nhiều chuyện cười, vừa nhạt vừa buồn cười, lúc tôi đang cúi đầu ăn thì cậu ta ở bên cạnh kể chuyện cười.
Có mấy lần suýt chút nữa tôi đã phun cơm vào bát cậu ta.
Sau khi ăn xong, tôi và Chu Định sóng vai ra cửa, vốn cho rằng lần dầu "hẹn hò", cậu ta sẽ sắp xếp đi đâu đó dạo một chút, nhưng mà không có.
Kế hoạch tiếp theo của Chu Định là đưa tôi về trường.
Dưới lầu kí túc xá, hai chúng tôi đối diện nhìn nhau.
Chả hiểu sao lại thành bạn trai bạn gái, tốt xấu gì cũng đã hẹn hò một ngày, lúc tạm biệt cũng nên nói gì đó.
Tôi nhìn chằm chằm cậu ta một lát, một chữ cũng không thể nói thành lời.
Cuối cùng tôi vỗ vai cậu ta một cái: "Hôm nay vất vả cho cậu rồi."
Chu Định dở khóc dở cười đẩy tay tôi: "Chúng ta là người yêu, không phải bạn thân."
Nói xong cậu ta hơi hơi cúi người, ánh mắt ngậm cười bỗng xuất hiện trước mặt tôi.
Tôi như ngừng thở, lập tức câm miệng.
Cậu ta sát quá gần tôi, gần đến mức...
Thậm chí tôi có thể ngửi được mùi trên người cậu ta, không phải mùi nước hoa nam, có vẻ như mùi của một loại sữa tắm.
Rất dễ chịu.
Cậu ta nhìn tôi cười, mi mắt hơi cong, thậm chí còn ngày càng sát hơn.
Tim tôi hoảng hốt khó hiểu.
Thậm chí còn đang suy nghĩ, nếu cậu ta muốn hôn thì tôi nên làm gì bây giờ?
Né tránh? Có hơi đáng tiếc.
Nhắm mắt lại? Có phải là căng thẳng quá không...
Lúc tôi đang âm thầm rối ren, Chu Định bỗng lại sát lại gần hơn, tôi theo bản năng nhắm mắt lại.
Nhưng mà...
Hơi thở của cậu ta hình như xẹt qua mặt tôi, phả vào bên tai.
Tôi mở mắt ra, thấy cậu ta đưa tay chạm lên đầu tôi một cái, lúc xoay người lại thì giữa ngón tay gắp một cái lá cây.
Cậu ta cười: "Trên tóc cậu có một cái lá."
Lá cây...
À, là một cái lá.
Thương cảm cho một mầm xuân vừa nảy mầm của tôi.
Tôi tiện tay cầm lấy lá cây giữa ngón tay cậu ta ném xuống, xoay người đi: "Cảm ơn."
Đằng sau, Chu Định có vẻ như lấy lại tinh thần, gọi với theo tôi: "Đừng quên ngày mai đi ngâm suối nước nóng."
Cậu ta còn chưa la xong, tôi đã chạy thật nhanh.
Đáng chết, chuyện này cũng có thể la lớn?