Chương 35: Trở thành một streamer
Bên kia —— Phủ tướng quân.
Sau khi Lục Trạch Phong trở về từ tiệc rượu thi cảm thấy khá mệt mỏi.
Phó quan ở trên xe cẩn thận quan sát chủ nhân, mở miệng: "Đại nhân, thân thể ngài không thoải mái ạ?"
Lục Trạch Phong xoa xoa giữa mày.
Bắt đầu từ tháng trước, anh đã rất bận rộn, bận đến nỗi chân không chạm đất.
Đầu tiên là nắm đầu mấy đứa con cháu ăn chơi trác táng bên chi thứ của Lục gia dạy dỗ từ A đến Z một trận.
Ngay cả phía biên giới nước láng giềng nhỏ, trận chiến tranh đang trong hồi giằng co cũng được anh xử lý xong.
Đến những hoạt động cứu viện nho nhỏ anh cũng tự mình tham dự.
Phó quan có chút lo lắng nói: "Mấy ngày nay ngài cứ mãi bận rộn đến thế cũng không phải là biện pháp, ngài nên nghỉ ngơi một chút ạ."
Thân hình cao lớn anh tuấn của Lục Trạch Phong nghiêng dựa vào sofa, nhìn ra ngoài cửa sổ, thấp giọng nói: "Không có gì đâu."
Dường như muốn sự bộn rộn đó bào mòn bản thân.
Như vậy sẽ không rảnh để suy nghĩ đến những chuyện khác.
Trước kia anh cũng đã từng làm như thế, đánh trận liên miên để không phải nghĩ miên man, thế giới cũng sẽ sạch sẽ và trong sạch hơn.
Phó quan nhớ tới chuyện bệ hạ đã nói ở bữa tiệc tối hôm nay, thử nói: "Dạ Oanh mà hệ thống xứng đôi trước đó ghép cho ngài không còn thích hợp nữa, bên bọn họ cũng đã từ bỏ, nhưng vẫn còn có rất nhiều kết quả phù hợp khác, ngài có muốn liên lạc với bọn họ không?"
Nhắc tới chuyện này, Lục Trạch Phong lại nhớ tới chuyện bên cái ao.
Từ lời ăn tiếng nói cho đến hành động cử chỉ, chỗ nào cũng thấy quen thuộc.
Hơn nữa không biết tại sao mà dung mạo của người nọ lại có vài chỗ tương tự với Giản Nại.
Nhớ tới cậu, đáy mắt Lục Trạch Phong ảm đạm hẳn đi, trầm giọng nói: "Không cần."
Phó quan căng thẳng.
Sau đó liền nghe Lục Trạch Phong nói: "Về chuyện Dạ Oanh, sau này đừng nhắc lại nữa."
Phó quan lên tiếng.
......
Giản gia.
Sau khi Giản Nại nói chuyện mình muốn đi làm cho người trong nhà liền bị phải đối kịch liệt.
Thái độ của cha mẹ nhìn khá là căng.
Đặc biệt là mẹ, nhìn bà như muốn đổ lệ: "Nại Nại, nhà mình chưa có nát đến mức đó đâu con, sao con có thể ra đường xuất đầu lộ diện được chứ!"
Giản Nại cười khẽ: "Nhưng con chỉ đi làm bình thường thôi mà, hơn nữa con muốn thử đóng phim, con đã hỏi thăm rồi, bây giờ tiền lương của diễn viên cũng cao lắm..."
Cha cậu tới nói: "Nại Nại, dù trong nhà có khó khăn đến mấy thì con cũng đừng tự làm mình thiệt thòi chứ!"
Giản Nại cạn lời.
Nói thật chứ cậu chẳng thấy mình thiệt thòi chút nào.
Trái lại nếu cha mẹ cứ phản đối mãi thì cậu mới thấy khổ đó.
Từ trước tới nay Giản Nại không quen với cái chuyện nghèo mà cố ra vẻ, nhà mình đã nghèo rớt mùng tơi rồi mà giờ còn ráng giả vờ nữa mới là trí mạng.
Mẹ cậu lại nói: "Nại Nại, con cứ yên tâm, độ xứng đôi tinh thần lực của con mẹ đã nộp lên rồi, lần này nhất định sẽ tìm cho con một đối tượng thích hợp."
Giản Nại nói thẳng: "Mẹ à, con không thích kết đôi đâu, sau này con cũng không muốn lấy chồng nữa."
Cha mẹ sửng sốt.
Cha Giản là người kích động nhất, sấn tới hỏi: "Đừng nói là con vẫn còn nhớ tới Thẩm Kiệt đấy nhá?"
Giản Nại lắc đầu: "Đương nhiên không phải."
Mẹ cậu cũng chen vào: "Thế là ai?"
Giản Nại bị hai người ép cung: "Chỉ là con vẫn chưa gặp được người mình thích mà thôi."
Hai người bọn họ rõ ràng không tin.
Cuối cùng cha Giản và mẹ Giản cảm thấy con mình bị cái gì đó kích thích, trực tiếp bảo Giản Nại về phòng, rồi nói chuyện trong nhà không cần cậu đụng vào..
Giản Nại: "......"
Cạn lời.
Tiểu Địch thấy cậu không vui, liền nhỏ giọng nói: "Thiếu gia, ngài có muốn đi làm cũng không được đâu."
Giản Nại hỏi: "Tại sao?"
Tiểu Địch thật cẩn thận nói: "Bởi vì bây giờ người ta muốn làm diễn viễn thì cần phải thử vai, cũng cần phải có mức độ nổi tiếng nhất định, chỉ có những người nổi tiếng mới được đóng phim mà thôi."
Giản Nại lại hỏi: "Thế nào thì mới được gọi là nổi tiếng?"
Tiểu Địch lập tức lại mở cho Giản Nại một kênh livestream giải trí, nói với cậu: "Ngài xem nè, trang đầu có vài hot streamer rất tài năng, mỗi ngày bọn họ có mấy triệu fans ủng hộ, chỉ có những người nổi tiếng thế này mới có tư cách đóng phim."
Giản Nại chống cằm nói: "Ủa sao em bảo xuất đầu lộ diện là không tốt mà, sao vẫn có nhiều người xem quá nè."
Tiểu Địch nhấp môi cười: "Dạ Oanh tôn quý thì tất nhiên sẽ không thiếu tiền, không để ý tới minh tinh giải trí đâu, nhưng đối với người bình thường thì được vạn người chú ý là một cơ hội tốt mà."
Giản Nại cũng nghĩ như thế.
Cậu tùy tay click mở một phòng stream, phát hiện một cô gái mặc đồ múa đang nhảy nhót, trên màn hình có rất nhiều quà tặng liên tục nổi lên, độ hot rất cao, số người xem đạt tới 20 triệu, cao cực kỳ.
Lại click mở một cái khác.
Streamer phòng này cũng khá tài năng, cô nàng là một beauty blogger, lúc này cô ta đang hát, bài hát này Giản Nại nghe không hiểu, nhưng vẫn có thể nghe được giọng hát không tồi, cũng rất là nổi tiếng, phía dưới là hàng loạt các bình luận:
"Hay quá bé."
"Nghe bé múa hát mà sướng hết cả người."
"Tinh thần lực phục hồi lại rồi."
"Thích quá."
"Tuy kém so với Dạ Oanh một chút, nhưng streamer này là hát hay nhất ở đây rồi."
Giản Nại đọc xong, nghi hoặc hỏi Tiểu Địch: "Tinh thần lực còn có thể khôi phục thông qua việc xem người khác múa hát à?"
Tiểu Địch lên tiếng: "Tất cả những gì có thể khiến người cảm thấy vui sướng thì đều có thể khôi phục tinh thần lực của thú nhân, tất nhiên Dạ Oanh là xịn nhất, bằng không cũng sẽ không bị các đại quý tộc tranh nhau đoạt, đặc biệt là thuần huyết Dạ Oanh."
Giản Nại nhớ người nhà nói bản thân mình là thuần huyết, nhưng cậu không thấy mình lợi hại chỗ nào, vì thế tò mò hỏi: "Tiểu Địch, lúc em và anh ở cùng nhau, em có cảm giác gì không?"
Không hỏi thì thôi, hỏi xong thằng nhỏ đỏ hết cả mặt.
Tiểu Địch nhìn cậu một cái, nhẹ giọng nói: "Có chứ, em thấy thiếu gia đẹp quá trời, giọng nói lại dễ nghe, có đôi khi làm việc mệt mỏi, chỉ cần nói chuyện với thiếu gia thôi thì em sẽ không cảm thấy mệt nữa."
Giản Nại khiếp sợ.
Chẳng lẽ thực sự kỳ diệu vậy sao?!
Cậu cân nhắc một chút, bây giờ người trong nhà không đồng ý, cho nên biện pháp duy nhất hiện tại chính là lén mở phòng stream, ở Trái Đất cậu từng là ca sĩ mà, chuyện ca hát với cậu dễ như ăn cháo, hơn nữa chỉ hát không thôi thì cũng không cần lộ mặt, như thế thì người khác sẽ không biết thân phận của mình, có thể nói là một công đôi việc!
Nghĩ xong, Giản Nại làm ngay cho nóng.
Cậu xin đặc quyền mở phòng stream, hệ thống để cậu đăng ký thông tin cá nhân xong là đăng nhập được ngay, nhưng cậu không ngờ rằng thông tin đăng ký của cậu khiến các nhân viên của app stream quắn quéo!
Nhân viên xét duyệt xém chút nữa té khỏi ghế: "Vãi linh hồn."
Những người khác hỏi làm sao vậy.
"Có streamer xin quyền hạn mở kênh livestream, thông tin đăng ký trên hệ thống của cậu ta có ghi chủng tộc là Dạ Oanh thuần huyết!"
Phát hiện này khiến các nhân viên đang có mặt đứng ngồi không yên!
Khi ngành giải trí của Ám Tinh quật khởi thì hầu như chưa từng có Dạ Oanh thuần huyết nào sẽ làm nghề này, cũng đã từng có, nhưng bất quá là vì cuộc sống nên phải kiếm ăn, nhưng những người như thế sẽ ở ẩn rất nhanh, sau khi tìm được kim chủ là vĩnh biệt luôn, nào có ai trẻ tuổi như Giản Nại chứ.
Nhân viên công tác cảm khái nói: "Hỏng hiểu sao luôn."
"Kệ đi, duyệt trước tính sau." Một người khác nói: "Tui tò mò muốn biết Dạ Oanh thuần huyết sẽ stream cái gì nè."
Mọi người không ai phản đối ý kiến này.
Giản Nại thậm chí còn cảm khái hiệu suất làm việc của Ám Tinh cao thế nhờ, mới nộp đây mà đã được duyệt rồi, chứ cậu đâu hề biết muốn làm streamer thì còn phải đi thêm một vòng phỏng vấn nữa.
Đuổi Tiểu Địch ra ngoài, Giản Nại thử mở stream.
Phòng stream có rất nhiều công năng hữu dụng, ví dụ như filter nè, Giản Nại chọn một cái mặt nạ hồ ly đeo lên mặt, sau đó bắt đầu livestream lần đầu tiên.
Nhân viên của app cho rằng Giản Nại sẽ đặt tiêu đề phòng stream là: "Dạ Oanh bla bla bla", nhưng không ngờ tới Giản Nại chỉ gõ hai chữ ca hát rồi thôi, chẳng thấy câu view chỗ nào, hiện tại đang có rất nhiều phòng đang livestream, có rất nhiều người đang hát, Giản Nại đặt cái tên nhạt toẹt nên rất nhanh đã bị lẫn vào giữa cả đống phòng stream.
Nhân viên công tác thở dài: "Gì mà ngu vậy trời, giật tít câu view mà cũng chẳng biết á!?"
Dù vậy, bởi vì Dạ Oanh thật sự quá thưa thớt, nên nhân viên vẫn đẩy phòng stream của Giản Nại lên trang đầu của bảng người mới, kéo vài người xem tò mò về chủ phòng vô danh này.
Giản Nại còn đang nghiên cứu phòng stream, quay đầu lại nhìn thì giật mình phát hiện số người xem đã hơn 200!
Khán giả comment:
"Streamer có tài gì zạ"
"Hát gì đó."
"Sao không lộ mặt?"
"Thấy nhạt vãi."
"Chán."
"Đi đây..."
Giản Nại luống cuống, vội vàng nói: "Ấy ấy ấy, đừng đi mà, tôi sẽ hát ngay."
Nhưng số người xem không ngừng giảm xuống.
Rốt cuộc có một người xuất hiện, ID tên là Người Ngắm Biển: "Streamer ơi hôm nay sinh nhật mình, bạn hát cho mình một bài được hem?"
Giản Nại không chút do dự: "Được chớ!"
Cậu sẽ không hát nhạc của Ám Tinh ca khúc, mà cậu hát bài 《 Happy Birthday 》của Trái Đất.
Không có nhạc cụ nên chỉ có thể hát chay, Giản Nại tằng hắng giọng, giọng cậu rất trong trẻo và dịu dàng, dùng đôi bàn tay trắng nõn gõ phách: "Happy Birthday to you, Happy Birthday to you~"
Lúc cậu hát rất có âm điệu, hơn nữa còn khiến cho người nghe cảm giác vui sướng: "Happy Birthday, Happy Birthday, Happy Birthday to you ~"
Bài hát này rất đơn giản.
Sau khi cậu hát xong thì liền thấy lượng người xem không còn giảm xuống nữa.
Kênh chat im ắng.
Giản Nại xấu hổ cười khẽ một tiếng: "Không hay ạ?"
Ngay lúc cậu đang thẩn thờ thì bỗng nhiên, màn hình hiện lên hiệu ứng pháo hoa đặc biệt, hệ thống thông báo người dùng Người Ngắm Biển đã tặng streamer một chùm pháo hoa.
Giản Nại không biết pháo hoa này trị giá bao nhiêu tiền, lần đầu tiên cậu làm streamer nên cũng chưa kịp xem giá của quà tặng, chỉ thấy mới khai trương đã muốn đại cát rồi, liền cảm ơn người nọ: "Cảm ơn bạn đã tặng mình quà nhé, cảm ơn rất nhiều, chúc bạn sinh nhật vui vẻ, nếu bạn thích thì mình hát cho bạn một nữa nha?"
Cậu không biết rằng pháo hoa là quà tặng dễ có nhất.
Nói xong những lời này, kênh chat bùng nổ.
Giản Nại đọc xong thì ngây ngẩn cả người.
"Anh bắn 99 cái pháo hoa, hát cho anh nghe đi bé!"
"Mày xê ra, tao bắn 999!"
"Anh cho em nguyên cái lễ hội luôn nè!"
"Streamer nhìn anh này, anh có nhiều pháo hoa lắm!"
"......"
Sau khi Lục Trạch Phong trở về từ tiệc rượu thi cảm thấy khá mệt mỏi.
Phó quan ở trên xe cẩn thận quan sát chủ nhân, mở miệng: "Đại nhân, thân thể ngài không thoải mái ạ?"
Lục Trạch Phong xoa xoa giữa mày.
Bắt đầu từ tháng trước, anh đã rất bận rộn, bận đến nỗi chân không chạm đất.
Đầu tiên là nắm đầu mấy đứa con cháu ăn chơi trác táng bên chi thứ của Lục gia dạy dỗ từ A đến Z một trận.
Ngay cả phía biên giới nước láng giềng nhỏ, trận chiến tranh đang trong hồi giằng co cũng được anh xử lý xong.
Đến những hoạt động cứu viện nho nhỏ anh cũng tự mình tham dự.
Phó quan có chút lo lắng nói: "Mấy ngày nay ngài cứ mãi bận rộn đến thế cũng không phải là biện pháp, ngài nên nghỉ ngơi một chút ạ."
Thân hình cao lớn anh tuấn của Lục Trạch Phong nghiêng dựa vào sofa, nhìn ra ngoài cửa sổ, thấp giọng nói: "Không có gì đâu."
Dường như muốn sự bộn rộn đó bào mòn bản thân.
Như vậy sẽ không rảnh để suy nghĩ đến những chuyện khác.
Trước kia anh cũng đã từng làm như thế, đánh trận liên miên để không phải nghĩ miên man, thế giới cũng sẽ sạch sẽ và trong sạch hơn.
Phó quan nhớ tới chuyện bệ hạ đã nói ở bữa tiệc tối hôm nay, thử nói: "Dạ Oanh mà hệ thống xứng đôi trước đó ghép cho ngài không còn thích hợp nữa, bên bọn họ cũng đã từ bỏ, nhưng vẫn còn có rất nhiều kết quả phù hợp khác, ngài có muốn liên lạc với bọn họ không?"
Nhắc tới chuyện này, Lục Trạch Phong lại nhớ tới chuyện bên cái ao.
Từ lời ăn tiếng nói cho đến hành động cử chỉ, chỗ nào cũng thấy quen thuộc.
Hơn nữa không biết tại sao mà dung mạo của người nọ lại có vài chỗ tương tự với Giản Nại.
Nhớ tới cậu, đáy mắt Lục Trạch Phong ảm đạm hẳn đi, trầm giọng nói: "Không cần."
Phó quan căng thẳng.
Sau đó liền nghe Lục Trạch Phong nói: "Về chuyện Dạ Oanh, sau này đừng nhắc lại nữa."
Phó quan lên tiếng.
......
Giản gia.
Sau khi Giản Nại nói chuyện mình muốn đi làm cho người trong nhà liền bị phải đối kịch liệt.
Thái độ của cha mẹ nhìn khá là căng.
Đặc biệt là mẹ, nhìn bà như muốn đổ lệ: "Nại Nại, nhà mình chưa có nát đến mức đó đâu con, sao con có thể ra đường xuất đầu lộ diện được chứ!"
Giản Nại cười khẽ: "Nhưng con chỉ đi làm bình thường thôi mà, hơn nữa con muốn thử đóng phim, con đã hỏi thăm rồi, bây giờ tiền lương của diễn viên cũng cao lắm..."
Cha cậu tới nói: "Nại Nại, dù trong nhà có khó khăn đến mấy thì con cũng đừng tự làm mình thiệt thòi chứ!"
Giản Nại cạn lời.
Nói thật chứ cậu chẳng thấy mình thiệt thòi chút nào.
Trái lại nếu cha mẹ cứ phản đối mãi thì cậu mới thấy khổ đó.
Từ trước tới nay Giản Nại không quen với cái chuyện nghèo mà cố ra vẻ, nhà mình đã nghèo rớt mùng tơi rồi mà giờ còn ráng giả vờ nữa mới là trí mạng.
Mẹ cậu lại nói: "Nại Nại, con cứ yên tâm, độ xứng đôi tinh thần lực của con mẹ đã nộp lên rồi, lần này nhất định sẽ tìm cho con một đối tượng thích hợp."
Giản Nại nói thẳng: "Mẹ à, con không thích kết đôi đâu, sau này con cũng không muốn lấy chồng nữa."
Cha mẹ sửng sốt.
Cha Giản là người kích động nhất, sấn tới hỏi: "Đừng nói là con vẫn còn nhớ tới Thẩm Kiệt đấy nhá?"
Giản Nại lắc đầu: "Đương nhiên không phải."
Mẹ cậu cũng chen vào: "Thế là ai?"
Giản Nại bị hai người ép cung: "Chỉ là con vẫn chưa gặp được người mình thích mà thôi."
Hai người bọn họ rõ ràng không tin.
Cuối cùng cha Giản và mẹ Giản cảm thấy con mình bị cái gì đó kích thích, trực tiếp bảo Giản Nại về phòng, rồi nói chuyện trong nhà không cần cậu đụng vào..
Giản Nại: "......"
Cạn lời.
Tiểu Địch thấy cậu không vui, liền nhỏ giọng nói: "Thiếu gia, ngài có muốn đi làm cũng không được đâu."
Giản Nại hỏi: "Tại sao?"
Tiểu Địch thật cẩn thận nói: "Bởi vì bây giờ người ta muốn làm diễn viễn thì cần phải thử vai, cũng cần phải có mức độ nổi tiếng nhất định, chỉ có những người nổi tiếng mới được đóng phim mà thôi."
Giản Nại lại hỏi: "Thế nào thì mới được gọi là nổi tiếng?"
Tiểu Địch lập tức lại mở cho Giản Nại một kênh livestream giải trí, nói với cậu: "Ngài xem nè, trang đầu có vài hot streamer rất tài năng, mỗi ngày bọn họ có mấy triệu fans ủng hộ, chỉ có những người nổi tiếng thế này mới có tư cách đóng phim."
Giản Nại chống cằm nói: "Ủa sao em bảo xuất đầu lộ diện là không tốt mà, sao vẫn có nhiều người xem quá nè."
Tiểu Địch nhấp môi cười: "Dạ Oanh tôn quý thì tất nhiên sẽ không thiếu tiền, không để ý tới minh tinh giải trí đâu, nhưng đối với người bình thường thì được vạn người chú ý là một cơ hội tốt mà."
Giản Nại cũng nghĩ như thế.
Cậu tùy tay click mở một phòng stream, phát hiện một cô gái mặc đồ múa đang nhảy nhót, trên màn hình có rất nhiều quà tặng liên tục nổi lên, độ hot rất cao, số người xem đạt tới 20 triệu, cao cực kỳ.
Lại click mở một cái khác.
Streamer phòng này cũng khá tài năng, cô nàng là một beauty blogger, lúc này cô ta đang hát, bài hát này Giản Nại nghe không hiểu, nhưng vẫn có thể nghe được giọng hát không tồi, cũng rất là nổi tiếng, phía dưới là hàng loạt các bình luận:
"Hay quá bé."
"Nghe bé múa hát mà sướng hết cả người."
"Tinh thần lực phục hồi lại rồi."
"Thích quá."
"Tuy kém so với Dạ Oanh một chút, nhưng streamer này là hát hay nhất ở đây rồi."
Giản Nại đọc xong, nghi hoặc hỏi Tiểu Địch: "Tinh thần lực còn có thể khôi phục thông qua việc xem người khác múa hát à?"
Tiểu Địch lên tiếng: "Tất cả những gì có thể khiến người cảm thấy vui sướng thì đều có thể khôi phục tinh thần lực của thú nhân, tất nhiên Dạ Oanh là xịn nhất, bằng không cũng sẽ không bị các đại quý tộc tranh nhau đoạt, đặc biệt là thuần huyết Dạ Oanh."
Giản Nại nhớ người nhà nói bản thân mình là thuần huyết, nhưng cậu không thấy mình lợi hại chỗ nào, vì thế tò mò hỏi: "Tiểu Địch, lúc em và anh ở cùng nhau, em có cảm giác gì không?"
Không hỏi thì thôi, hỏi xong thằng nhỏ đỏ hết cả mặt.
Tiểu Địch nhìn cậu một cái, nhẹ giọng nói: "Có chứ, em thấy thiếu gia đẹp quá trời, giọng nói lại dễ nghe, có đôi khi làm việc mệt mỏi, chỉ cần nói chuyện với thiếu gia thôi thì em sẽ không cảm thấy mệt nữa."
Giản Nại khiếp sợ.
Chẳng lẽ thực sự kỳ diệu vậy sao?!
Cậu cân nhắc một chút, bây giờ người trong nhà không đồng ý, cho nên biện pháp duy nhất hiện tại chính là lén mở phòng stream, ở Trái Đất cậu từng là ca sĩ mà, chuyện ca hát với cậu dễ như ăn cháo, hơn nữa chỉ hát không thôi thì cũng không cần lộ mặt, như thế thì người khác sẽ không biết thân phận của mình, có thể nói là một công đôi việc!
Nghĩ xong, Giản Nại làm ngay cho nóng.
Cậu xin đặc quyền mở phòng stream, hệ thống để cậu đăng ký thông tin cá nhân xong là đăng nhập được ngay, nhưng cậu không ngờ rằng thông tin đăng ký của cậu khiến các nhân viên của app stream quắn quéo!
Nhân viên xét duyệt xém chút nữa té khỏi ghế: "Vãi linh hồn."
Những người khác hỏi làm sao vậy.
"Có streamer xin quyền hạn mở kênh livestream, thông tin đăng ký trên hệ thống của cậu ta có ghi chủng tộc là Dạ Oanh thuần huyết!"
Phát hiện này khiến các nhân viên đang có mặt đứng ngồi không yên!
Khi ngành giải trí của Ám Tinh quật khởi thì hầu như chưa từng có Dạ Oanh thuần huyết nào sẽ làm nghề này, cũng đã từng có, nhưng bất quá là vì cuộc sống nên phải kiếm ăn, nhưng những người như thế sẽ ở ẩn rất nhanh, sau khi tìm được kim chủ là vĩnh biệt luôn, nào có ai trẻ tuổi như Giản Nại chứ.
Nhân viên công tác cảm khái nói: "Hỏng hiểu sao luôn."
"Kệ đi, duyệt trước tính sau." Một người khác nói: "Tui tò mò muốn biết Dạ Oanh thuần huyết sẽ stream cái gì nè."
Mọi người không ai phản đối ý kiến này.
Giản Nại thậm chí còn cảm khái hiệu suất làm việc của Ám Tinh cao thế nhờ, mới nộp đây mà đã được duyệt rồi, chứ cậu đâu hề biết muốn làm streamer thì còn phải đi thêm một vòng phỏng vấn nữa.
Đuổi Tiểu Địch ra ngoài, Giản Nại thử mở stream.
Phòng stream có rất nhiều công năng hữu dụng, ví dụ như filter nè, Giản Nại chọn một cái mặt nạ hồ ly đeo lên mặt, sau đó bắt đầu livestream lần đầu tiên.
Nhân viên của app cho rằng Giản Nại sẽ đặt tiêu đề phòng stream là: "Dạ Oanh bla bla bla", nhưng không ngờ tới Giản Nại chỉ gõ hai chữ ca hát rồi thôi, chẳng thấy câu view chỗ nào, hiện tại đang có rất nhiều phòng đang livestream, có rất nhiều người đang hát, Giản Nại đặt cái tên nhạt toẹt nên rất nhanh đã bị lẫn vào giữa cả đống phòng stream.
Nhân viên công tác thở dài: "Gì mà ngu vậy trời, giật tít câu view mà cũng chẳng biết á!?"
Dù vậy, bởi vì Dạ Oanh thật sự quá thưa thớt, nên nhân viên vẫn đẩy phòng stream của Giản Nại lên trang đầu của bảng người mới, kéo vài người xem tò mò về chủ phòng vô danh này.
Giản Nại còn đang nghiên cứu phòng stream, quay đầu lại nhìn thì giật mình phát hiện số người xem đã hơn 200!
Khán giả comment:
"Streamer có tài gì zạ"
"Hát gì đó."
"Sao không lộ mặt?"
"Thấy nhạt vãi."
"Chán."
"Đi đây..."
Giản Nại luống cuống, vội vàng nói: "Ấy ấy ấy, đừng đi mà, tôi sẽ hát ngay."
Nhưng số người xem không ngừng giảm xuống.
Rốt cuộc có một người xuất hiện, ID tên là Người Ngắm Biển: "Streamer ơi hôm nay sinh nhật mình, bạn hát cho mình một bài được hem?"
Giản Nại không chút do dự: "Được chớ!"
Cậu sẽ không hát nhạc của Ám Tinh ca khúc, mà cậu hát bài 《 Happy Birthday 》của Trái Đất.
Không có nhạc cụ nên chỉ có thể hát chay, Giản Nại tằng hắng giọng, giọng cậu rất trong trẻo và dịu dàng, dùng đôi bàn tay trắng nõn gõ phách: "Happy Birthday to you, Happy Birthday to you~"
Lúc cậu hát rất có âm điệu, hơn nữa còn khiến cho người nghe cảm giác vui sướng: "Happy Birthday, Happy Birthday, Happy Birthday to you ~"
Bài hát này rất đơn giản.
Sau khi cậu hát xong thì liền thấy lượng người xem không còn giảm xuống nữa.
Kênh chat im ắng.
Giản Nại xấu hổ cười khẽ một tiếng: "Không hay ạ?"
Ngay lúc cậu đang thẩn thờ thì bỗng nhiên, màn hình hiện lên hiệu ứng pháo hoa đặc biệt, hệ thống thông báo người dùng Người Ngắm Biển đã tặng streamer một chùm pháo hoa.
Giản Nại không biết pháo hoa này trị giá bao nhiêu tiền, lần đầu tiên cậu làm streamer nên cũng chưa kịp xem giá của quà tặng, chỉ thấy mới khai trương đã muốn đại cát rồi, liền cảm ơn người nọ: "Cảm ơn bạn đã tặng mình quà nhé, cảm ơn rất nhiều, chúc bạn sinh nhật vui vẻ, nếu bạn thích thì mình hát cho bạn một nữa nha?"
Cậu không biết rằng pháo hoa là quà tặng dễ có nhất.
Nói xong những lời này, kênh chat bùng nổ.
Giản Nại đọc xong thì ngây ngẩn cả người.
"Anh bắn 99 cái pháo hoa, hát cho anh nghe đi bé!"
"Mày xê ra, tao bắn 999!"
"Anh cho em nguyên cái lễ hội luôn nè!"
"Streamer nhìn anh này, anh có nhiều pháo hoa lắm!"
"......"