Chương 8:
Phượng Dụ Thành cưỡi ngựa đến một trạch viện ở phố Tây, cửa trạch viện kia không khóa, tựa hồ không có người, chỉ có hai gian phòng bị khóa."Vân Nhi. " - Phượng Dụ Thành hướng về phía gian phòng khóa kia hô một tiếng."Ô...ô..." - Bên trong Tô Mạn Vân nghe được động tĩnh, lập tức phát ra tiếng ô ô.Phượng Dụ Thành nghe ra thanh âm của Tô Mạn Vân, rút kiếm bổ ổ khóa mở ra liền vọt vào."Ô..ô..." - Nhìn thấy Phượng Dụ Thành tới, Tô Mạn Vân trong nháy mắt kích động hẳn lên."Vân nhi! " - Phượng Dụ Thành vội vàng tiến lên lấy miếng vải trong miệng Tô Mạn Vân, lại cởi trói cho nàng: "Chuyện gì xảy ra vậy? Sao nàng lại ở đây? Ai đã trói nàng ? "Đáy mắt Tô Mạn Vân thoáng hiện lên một tia chột dạ, vội vàng xoay chuyển lý do nói : "Ta cùng tỷ tỷ ra khỏi thành chơi đùa, kết quả lại gặp được sơn tặc. "Vừa nghe các nàng gặp được sơn tặc, Phượng Dụ thành đột nhiên nhíu mày: "Các ngươi gặp phải sơn tặc vậy còn Tô Tịch Nguyệt đâu! "" Tỷ tỷ nàng..." - Ngay khi Tô Mạn Vân nghĩ muốn hắt nước bẩn lên người Tô Tịch Nguyệt như thế nào, đột nhiên một trận dị hương truyền đến.Ngoài cửa phòng, khói bụi cuồn cuộn thổi vào phòng.Tô Mạn Vân trong nháy mắt mặt đỏ tai hồng, thân thể nhũn ra ngã vào trong ngực Phượng Dụ Thành.Phượng Dụ Thành vừa muốn kiểm tra tình huống của Tô Mạn Vân, kết quả khiến cho thân thể hắn cũng không chịu được."Tịch Nguyệt~~~" - Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ tươi trong ngực hắn dần dần thay đổi bộ dáng, Phượng Dụ Thành rốt cuộc nhịn không được đem người đè xuống đất.Đứng ở ngoài cửa sổ , Tô Tịch Nguyệt nhìn hai người bên trong lăn thành một đoàn, sắc mặt liền có chút khó coi. Nàng vừa rồi hình như còn nghe được Phượng Dụ Thành gọi tên nàng?Nam nhân quả nhiên là đê tiện, kiếp trước nàng mặc dù có làm chính phi của hắn, nhưng hắn lại bởi vì lý do nàng từng bị sơn tặc bắt cóc mà luôn hậm hực , chuyện này như cục tức nghẹn trong cổ họng , ngay cả sợi tóc của nàng cũng khinh thường không muốn chạm vào, lúc này thế nhưng lại hướng về phía Tô Mạn Vân mà gọi tên nàng.Kiếp trước tuy rằng nàng ra sức phản kháng, những sơn tặc kia tuy không thể thực hiện được hành vi gì, nhưng Phượng Dụ Thành lại bởi vì cái này vẫn lạnh nhạt đối đãi với nàng, có thể thấy được kế sách này của Tô Mạn Vân có bao nhiêu thành công.Phòng này kể ra cũng được chọn vô cùng khéo léo, vừa vặn ở trên đường đón dâu, nếu Tô Mạn Vân đã an bài xong tất thảy vậy nàng cũng bớt việc hơn nhiều.Không biết sau khi Tô Mạn Vân tỉnh táo, sẽ cảm thấy như thế nào?Tô Tịch Nguyệt biết những sơn tặc kia đến buổi sáng mới có thể trở lại, lúc này phỏng chừng là đã đi uống rượu, Tô Mạn Vân cho bọn họ nhiệm vụ chính là để cho bọn họ trong lúc Phượng Dụ Thành đi đón dâu phát hiện nàng bị sơn tặc bắt lại ,sau đó vừa vặn bị Phượng Dụ Thành bắt tại trận .Tô Tịch Nguyệt không có hứng thú nhìn tiết mục này của hai người kia, cạy khóa cách vách, vụng trộm vào phòng.