Chương 6: Vũ đạo mũi đao
Tháp Sao Mai gồm 84 tầng, thường là kiến trúc cực kỳ quan trọng trên tinh cầu, đồng nghĩa với việc được xây kèm hệ thống phòng thủ.
Trong tháp đen như mực, hàng loạt chấm đỏ hóa thành hàng ngàn viên đạn từ trên cao lao xuống. Đạn bay từ bốn phương tám hướng, dày đặc đan chéo vào nhau, tạo thành một lưới đạn không thể tránh thoát. Vị trí chàng thanh niên đang đứng chính là trung tâm tấm lưới này.
Bất cứ ai, chỉ cần bị mưa đạn bao vây chắc chắn sẽ tan xương nát thịt.
Đứng dưới làn mưa đạn, người thanh niên mặc trang phục quý tộc Anh quốc cổ không né tránh. Anh rút bàn tay trong túi áo giơ lên đỉnh đầu, năm ngón tay mở ra nghênh đón vô số viên đạn bay đến.
Lửa đạn chiếu sáng tay anh.
Cổ tay áo bị tụt xuống, từ ngón tay đến cổ tay đã hoàn toàn biến thành màu bạc kim loại.
Light One 001 là vũ khí hình người, chứ không theo đuổi mô phỏng con người. Bề ngoài của nó chỉ có tác dụng che giấu thân phận. Khi chuyển sang hình thái chiến đấu, lớp da sẽ biến thành kim loại lạnh băng.
Vậy nên từ lúc cánh cửa sắt Tháp Sao Mai mở ra, anh đã giấu hai tay trong túi áo.
Không chỉ mỗi Tháp Sao Mai là có chuẩn bị!
Bàn tay kim loại màu bạc giơ lên cao, hướng về phía lưới đạn nắm chặt.
Trọng lực trong không gian đột nhiên thay đổi, không khí hóa thành thể rắn. Viên đạn sắp chạm vào người thanh niên khựng lại giữa không trung, như thể thời gian bị ấn nút tạm dừng. Bàn tay Giang Qua cuộn lại, làn đạn như bị một sức mạnh từ trường vô hình lôi kéo, chuyển động theo động tác của anh.
Hàng ngàn viên đạn tụ vào một chỗ, tiếng kim loại ma sát vào nhau cực kỳ chói tai.
“Đừng có dùng những chương trình rách nát đó để đối kháng với sự tồn tại mạnh hơn mình.” Giang Qua nói, thanh âm không chút phập phồng, “Đây là lời khuyên thứ hai.”
Anh rũ tay.
Chùm viên đạn bị dồn nén bởi sức mạnh vô hình, va chạm vào nhau dữ dội. Light One 001 được thiết kế để trở thành vũ khí hình người nguy hiểm nhất Thiên Hà. Để vũ khí này phát huy tối đa sát thương, những nhà khoa học điên rồ đã lấy toàn bộ vũ khí có uy lực khủng khiếp nhất mà con người có thể tưởng tượng được gắn vào nó.
Vừa vặn khiến Giang Qua hiện giờ không khác gì thần minh bước ra từ truyền thuyết, không gì không làm được.
Từ trường phản trọng lực, lực nén cường độ cao,…
Đạn trong không gian này đều là đồ chơi anh nắm trong tay. Khi anh hạ tay xuống, đạn tụ lại thành chùm theo ý muốn của anh. Thuốc nổ trong vỏ đạn nổ tung, nhưng nhiệt độ cao lại bị khóa trong một không gian cực nhỏ.
Nhiệt năng không thể khuếch tán, bị nén chặt đến mức cực hạn.
Vỏ kim loại tan chảy dưới nhiệt độ cao, magma nóng chảy xuôi theo kẽ tay người thanh niên. Từng giọt từng giọt chảy dài thành một thanh đao. Giang Qua, một kẻ hai tay trống trơn bước vào vùng đất hoang, thế mà sử dụng đạn từ đối phương muốn giết mình để chế tạo một món vũ khí sắc bén.
Đây là một thanh đao cực kỳ hoàn hảo.
Các đường nét từ đầu đến đuôi đều hoàn mỹ. Lưỡi đao mỏng mà sắc, mỗi độ cung và độ dày đều hoàn hảo như thể được tính toán vô số lần, tinh chuẩn không chút sai lầm.
Dường như bị lời Giang Qua chọc giận, nòng đạn phía trên tháp ngừng bắn. Đối phương không tiếp tục dùng chương trình phòng thủ có sẵn đối phó với anh nữa. Ngay khi lửa đạn ngừng hẳn, cả tòa Tháp Sao Mai sáng bừng như ban ngày.
Ánh sáng chói mắt chiếu xuống từ bốn phương tám hướng.
Ánh sáng lộng lẫy như mở màn buổi vũ hội vũ trụ. Từng chùm sáng là từng chiếc đèn chiếu sáng sân khấu hoa lệ.
Ánh sáng chí mạng.
Những chùm ánh sáng đó không phải là đèn pha chiếu sáng nam nữ duyên dáng khiêu vũ trên sân khấu, mà là những chùm tia hội tụ bức xạ chứa năng lượng cao. Ánh sáng chiếu khắp mọi ngóc ngách trong tòa tháp, đan chéo, luân phiên thay đổi, khiến người ta hoa mắt. Như Giang Qua đã nói, sức mạnh trí tuệ nhân tạo nằm ngoài sức tưởng tượng của con người.
Chúng bình tĩnh, chính xác, nhanh chóng.
Sức mạnh trí tuệ nhân tạo được quyết định bởi tốc độ tính toán.
Một mạng lưới các chùm tia bức xạ được hình thành. Khi các chùm sáng bắt đầu biến hóa, cũng là lúc Giang Qua rời điểm đứng ban đầu của mình.
Thời điểm đứng im, người thanh niên áo khoác Anh quốc cổ đeo kính gọng vàng trông như một vị linh mục quý tộc trẻ, lý trí và tự phụ. Không một ai nghĩ rằng anh nguy hiểm và có vũ lực, người như anh nên ngồi trên ghế da bọc nhung thiên nga, tay cầm quyển sách cũ.
Nhưng một khi anh hành động, khí chất của anh lập tức thay đổi.
Là một thanh đao giết người rời vỏ.
Người thanh niên tăng tốc chạy nhanh, mỗi bước chân đều đặt chính xác vào vị trí tia bức xạ vừa rời đi. Anh dứt khoát xoay người, áo khoác màu lam bung xòe như lông quạ, ánh sáng chết chóc lướt qua tai anh.
Hai bên so đấu hàng tỷ thuật toán trong tích tắc.
Tháp Sao Mai tính toán nơi Giang Qua đáp xuống, anh tính toán các chùm bức xạ chiếu xuống đâu và khi nào đến.
Nơi đây là một sân khấu.
Một sân khấu biểu diễn vũ đạo mũi đao.
Vô số tia sáng hoa lệ rực rỡ đuổi theo anh. Trong không gian trắng xóa, người thanh niên không ngừng tiến về phía trước, như một cây đao cắt qua vạn vật, không gì cản nổi.
Giữa hàng loạt chùm tia hội tụ bức xạ đan xen nhau, Giang Qua một đường tiến đến thanh máy ngắm cảnh, leo lên trên men theo giếng thanh máy trong suốt. Chùm tia hội tụ bức xạ chuyển hướng về phía giếng thang máy. Tường và sàn nhà được làm bằng kim loại đặc biệt, không bị phá hủy bởi tia bức xạ. Nhưng thang máy ngắm cảnh lại không may mắn như vậy.
Kính vỡ tan tành, chỉ còn lại khung kim loại.
Mảnh thủy tinh li ti vỡ tung tóe giữa không trung, ánh sáng chiếu vào lấp lánh như vụn băng. Giang Qua quay đầu lại, một mảnh thủy tinh xẹt qua mắt kính của anh.
Thanh đao được tạo thành từ vỏ đạn nung chảy bị cắm vào trục thép thang máy, anh dùng nó làm điểm tựa lần nữa phóng lên trên, đập vỡ một tấm thủy tinh, dẫm lên từng tầng giếng thang máy. Ngay khi anh vừa bước lên, một chùm sáng quét qua phía trước người anh.
Không chút do dự.
Giang Qua không quan tâm đến mảnh vỡ thủy tinh dính trên người, anh tiếp tục không ngừng nghỉ leo lên giếng thang máy.
Con người tuyệt đối không thể thực hiện màn né tránh chuẩn xác và leo trèo một cách không mệt mỏi như vậy. Nhưng lúc này, thân thể mà Giang Qua đang sử dụng là Light One 001, một người máy chuyên dùng để chiến đấu.
Máy móc cảm thấy mệt mỏi không?
Mọi người nghĩ là không.
Nhưng nếu bên trong con robot chứa linh hồn con người thì sao?
Thế nào là người?
Con người sẽ sợ hãi, sẽ theo bản năng né tránh.
Dù có được khả năng tính toán như máy, nhưng không phải ai cũng có thể mặt không đổi sắc mà né tránh chùm tia bức xạ quét qua, dù biết rõ vị trí mình bước đến sẽ không bị sao. Cái này giống như bị mũi kim dí sát da thịt, tuy làn da không tiếp xúc với đầu kim, nhưng tiềm thức con người vẫn cảm thấy đau đớn.
Có thể phớt lờ sợ hãi và cơn đau trong tiềm thức, từ trước đến nay chỉ có một loại người.
Người không sợ chết.
Vậy, người đã chết ngàn vạn lần còn sợ chết không?
Không.
Ánh sáng từ chùm tia bức xạ chiếu sáng đáy mắt vô cảm. Vô số thuật toán dữ liệu xẹt qua đồng tử. So với đôi mắt người máy số liệu hóa, ánh mắt Giang Qua càng lạnh nhạt hơn. Tính toán tinh chuẩn, phân tích lí trí, tấn công tàn nhẫn…
Linh hồn Giang Qua là con người, nhưng anh lạnh lùng và điên cuồng hơn cả máy móc.
Anh dẫm lên tầng giếng thang máy cuối cùng rồi nhảy lên.
Tà áo khoác tung bay bị trúng một tia bức xạ, viền áo khoác bốc cháy.
Vẻ mặt vô cảm, Giang Qua nắm lấy lan can tầng tám mươi tư. Anh cuộn người đâm sầm vào cửa kính tầng cao nhất của Tháp Sao Mai. Chùm sáng hội tụ bức xạ đuổi theo anh suốt quãng đường đột ngột dừng lại.
Cửa sổ kính chống đạn đặc chế rầm một tiếng vỡ nát. Giang Qua rơi vào tầng cao nhất của Tháp Sao Mai, vô số màn hình giám sát chiếm khắp tầng này. Tháp Sao Mai bị lãng quên rất nhiều năm, không hề có nhân viên quản lý. Nhưng lúc này đây, toàn bộ màn hình giám sát đều được bật.
Trên bàn điều khiển hình tròn tại trung tâm căn phòng, chiếu một hình ảnh bốn chiều quay chậm.
Giang Qua, người đã dùng thân phá kính chui vào, lăn một vòng trên mặt đất. Anh dùng tay chống đất nhảy lên, thân hình mạnh mẽ nhanh nhẹn như một con báo.
Keng…
Tay phải kim loại cầm đao cắm vào bàn điều khiển hình tròn.
Bị lưỡi đao cắm vào, hình ảnh bốn chiều tạo thành từ sáng ánh bốn phía ngừng xoay. Ánh sáng xanh nhạt từ hình chiếu phản xạ trên thấu kính, phảng phất cũng lọt vào tròng mắt bình tĩnh không gợn sóng.
Bên trong Tháp Sao Mai, tất cả chùm hội tụ phóng xạ đều dừng hoạt động.
Đây là cuộc đấu quyết định thắng thua.
Hiện tại, thắng bại đã rõ.
Người thanh niên mặc áo khoác Anh quốc cổ màu lam đậm nửa quỳ cạnh bàn điều khiển, mảnh thủy tinh trên quần áo rơi xuống, li ti như vụn băng, lại như những ngôi sao lấp lánh.
Anh chậm rãi ngẩng đầu.
Một sợi tóc được chải gọn gàng rũ xuống trước gọng kính vàng, khiến khí chất vốn nghiêm nghị lạnh lùng trở nên nguy hiểm đầy tính công kích.
“Lời khuyên thứ ba, không để lộ điểm yếu của bản thân.”
Trong tháp đen như mực, hàng loạt chấm đỏ hóa thành hàng ngàn viên đạn từ trên cao lao xuống. Đạn bay từ bốn phương tám hướng, dày đặc đan chéo vào nhau, tạo thành một lưới đạn không thể tránh thoát. Vị trí chàng thanh niên đang đứng chính là trung tâm tấm lưới này.
Bất cứ ai, chỉ cần bị mưa đạn bao vây chắc chắn sẽ tan xương nát thịt.
Đứng dưới làn mưa đạn, người thanh niên mặc trang phục quý tộc Anh quốc cổ không né tránh. Anh rút bàn tay trong túi áo giơ lên đỉnh đầu, năm ngón tay mở ra nghênh đón vô số viên đạn bay đến.
Lửa đạn chiếu sáng tay anh.
Cổ tay áo bị tụt xuống, từ ngón tay đến cổ tay đã hoàn toàn biến thành màu bạc kim loại.
Light One 001 là vũ khí hình người, chứ không theo đuổi mô phỏng con người. Bề ngoài của nó chỉ có tác dụng che giấu thân phận. Khi chuyển sang hình thái chiến đấu, lớp da sẽ biến thành kim loại lạnh băng.
Vậy nên từ lúc cánh cửa sắt Tháp Sao Mai mở ra, anh đã giấu hai tay trong túi áo.
Không chỉ mỗi Tháp Sao Mai là có chuẩn bị!
Bàn tay kim loại màu bạc giơ lên cao, hướng về phía lưới đạn nắm chặt.
Trọng lực trong không gian đột nhiên thay đổi, không khí hóa thành thể rắn. Viên đạn sắp chạm vào người thanh niên khựng lại giữa không trung, như thể thời gian bị ấn nút tạm dừng. Bàn tay Giang Qua cuộn lại, làn đạn như bị một sức mạnh từ trường vô hình lôi kéo, chuyển động theo động tác của anh.
Hàng ngàn viên đạn tụ vào một chỗ, tiếng kim loại ma sát vào nhau cực kỳ chói tai.
“Đừng có dùng những chương trình rách nát đó để đối kháng với sự tồn tại mạnh hơn mình.” Giang Qua nói, thanh âm không chút phập phồng, “Đây là lời khuyên thứ hai.”
Anh rũ tay.
Chùm viên đạn bị dồn nén bởi sức mạnh vô hình, va chạm vào nhau dữ dội. Light One 001 được thiết kế để trở thành vũ khí hình người nguy hiểm nhất Thiên Hà. Để vũ khí này phát huy tối đa sát thương, những nhà khoa học điên rồ đã lấy toàn bộ vũ khí có uy lực khủng khiếp nhất mà con người có thể tưởng tượng được gắn vào nó.
Vừa vặn khiến Giang Qua hiện giờ không khác gì thần minh bước ra từ truyền thuyết, không gì không làm được.
Từ trường phản trọng lực, lực nén cường độ cao,…
Đạn trong không gian này đều là đồ chơi anh nắm trong tay. Khi anh hạ tay xuống, đạn tụ lại thành chùm theo ý muốn của anh. Thuốc nổ trong vỏ đạn nổ tung, nhưng nhiệt độ cao lại bị khóa trong một không gian cực nhỏ.
Nhiệt năng không thể khuếch tán, bị nén chặt đến mức cực hạn.
Vỏ kim loại tan chảy dưới nhiệt độ cao, magma nóng chảy xuôi theo kẽ tay người thanh niên. Từng giọt từng giọt chảy dài thành một thanh đao. Giang Qua, một kẻ hai tay trống trơn bước vào vùng đất hoang, thế mà sử dụng đạn từ đối phương muốn giết mình để chế tạo một món vũ khí sắc bén.
Đây là một thanh đao cực kỳ hoàn hảo.
Các đường nét từ đầu đến đuôi đều hoàn mỹ. Lưỡi đao mỏng mà sắc, mỗi độ cung và độ dày đều hoàn hảo như thể được tính toán vô số lần, tinh chuẩn không chút sai lầm.
Dường như bị lời Giang Qua chọc giận, nòng đạn phía trên tháp ngừng bắn. Đối phương không tiếp tục dùng chương trình phòng thủ có sẵn đối phó với anh nữa. Ngay khi lửa đạn ngừng hẳn, cả tòa Tháp Sao Mai sáng bừng như ban ngày.
Ánh sáng chói mắt chiếu xuống từ bốn phương tám hướng.
Ánh sáng lộng lẫy như mở màn buổi vũ hội vũ trụ. Từng chùm sáng là từng chiếc đèn chiếu sáng sân khấu hoa lệ.
Ánh sáng chí mạng.
Những chùm ánh sáng đó không phải là đèn pha chiếu sáng nam nữ duyên dáng khiêu vũ trên sân khấu, mà là những chùm tia hội tụ bức xạ chứa năng lượng cao. Ánh sáng chiếu khắp mọi ngóc ngách trong tòa tháp, đan chéo, luân phiên thay đổi, khiến người ta hoa mắt. Như Giang Qua đã nói, sức mạnh trí tuệ nhân tạo nằm ngoài sức tưởng tượng của con người.
Chúng bình tĩnh, chính xác, nhanh chóng.
Sức mạnh trí tuệ nhân tạo được quyết định bởi tốc độ tính toán.
Một mạng lưới các chùm tia bức xạ được hình thành. Khi các chùm sáng bắt đầu biến hóa, cũng là lúc Giang Qua rời điểm đứng ban đầu của mình.
Thời điểm đứng im, người thanh niên áo khoác Anh quốc cổ đeo kính gọng vàng trông như một vị linh mục quý tộc trẻ, lý trí và tự phụ. Không một ai nghĩ rằng anh nguy hiểm và có vũ lực, người như anh nên ngồi trên ghế da bọc nhung thiên nga, tay cầm quyển sách cũ.
Nhưng một khi anh hành động, khí chất của anh lập tức thay đổi.
Là một thanh đao giết người rời vỏ.
Người thanh niên tăng tốc chạy nhanh, mỗi bước chân đều đặt chính xác vào vị trí tia bức xạ vừa rời đi. Anh dứt khoát xoay người, áo khoác màu lam bung xòe như lông quạ, ánh sáng chết chóc lướt qua tai anh.
Hai bên so đấu hàng tỷ thuật toán trong tích tắc.
Tháp Sao Mai tính toán nơi Giang Qua đáp xuống, anh tính toán các chùm bức xạ chiếu xuống đâu và khi nào đến.
Nơi đây là một sân khấu.
Một sân khấu biểu diễn vũ đạo mũi đao.
Vô số tia sáng hoa lệ rực rỡ đuổi theo anh. Trong không gian trắng xóa, người thanh niên không ngừng tiến về phía trước, như một cây đao cắt qua vạn vật, không gì cản nổi.
Giữa hàng loạt chùm tia hội tụ bức xạ đan xen nhau, Giang Qua một đường tiến đến thanh máy ngắm cảnh, leo lên trên men theo giếng thanh máy trong suốt. Chùm tia hội tụ bức xạ chuyển hướng về phía giếng thang máy. Tường và sàn nhà được làm bằng kim loại đặc biệt, không bị phá hủy bởi tia bức xạ. Nhưng thang máy ngắm cảnh lại không may mắn như vậy.
Kính vỡ tan tành, chỉ còn lại khung kim loại.
Mảnh thủy tinh li ti vỡ tung tóe giữa không trung, ánh sáng chiếu vào lấp lánh như vụn băng. Giang Qua quay đầu lại, một mảnh thủy tinh xẹt qua mắt kính của anh.
Thanh đao được tạo thành từ vỏ đạn nung chảy bị cắm vào trục thép thang máy, anh dùng nó làm điểm tựa lần nữa phóng lên trên, đập vỡ một tấm thủy tinh, dẫm lên từng tầng giếng thang máy. Ngay khi anh vừa bước lên, một chùm sáng quét qua phía trước người anh.
Không chút do dự.
Giang Qua không quan tâm đến mảnh vỡ thủy tinh dính trên người, anh tiếp tục không ngừng nghỉ leo lên giếng thang máy.
Con người tuyệt đối không thể thực hiện màn né tránh chuẩn xác và leo trèo một cách không mệt mỏi như vậy. Nhưng lúc này, thân thể mà Giang Qua đang sử dụng là Light One 001, một người máy chuyên dùng để chiến đấu.
Máy móc cảm thấy mệt mỏi không?
Mọi người nghĩ là không.
Nhưng nếu bên trong con robot chứa linh hồn con người thì sao?
Thế nào là người?
Con người sẽ sợ hãi, sẽ theo bản năng né tránh.
Dù có được khả năng tính toán như máy, nhưng không phải ai cũng có thể mặt không đổi sắc mà né tránh chùm tia bức xạ quét qua, dù biết rõ vị trí mình bước đến sẽ không bị sao. Cái này giống như bị mũi kim dí sát da thịt, tuy làn da không tiếp xúc với đầu kim, nhưng tiềm thức con người vẫn cảm thấy đau đớn.
Có thể phớt lờ sợ hãi và cơn đau trong tiềm thức, từ trước đến nay chỉ có một loại người.
Người không sợ chết.
Vậy, người đã chết ngàn vạn lần còn sợ chết không?
Không.
Ánh sáng từ chùm tia bức xạ chiếu sáng đáy mắt vô cảm. Vô số thuật toán dữ liệu xẹt qua đồng tử. So với đôi mắt người máy số liệu hóa, ánh mắt Giang Qua càng lạnh nhạt hơn. Tính toán tinh chuẩn, phân tích lí trí, tấn công tàn nhẫn…
Linh hồn Giang Qua là con người, nhưng anh lạnh lùng và điên cuồng hơn cả máy móc.
Anh dẫm lên tầng giếng thang máy cuối cùng rồi nhảy lên.
Tà áo khoác tung bay bị trúng một tia bức xạ, viền áo khoác bốc cháy.
Vẻ mặt vô cảm, Giang Qua nắm lấy lan can tầng tám mươi tư. Anh cuộn người đâm sầm vào cửa kính tầng cao nhất của Tháp Sao Mai. Chùm sáng hội tụ bức xạ đuổi theo anh suốt quãng đường đột ngột dừng lại.
Cửa sổ kính chống đạn đặc chế rầm một tiếng vỡ nát. Giang Qua rơi vào tầng cao nhất của Tháp Sao Mai, vô số màn hình giám sát chiếm khắp tầng này. Tháp Sao Mai bị lãng quên rất nhiều năm, không hề có nhân viên quản lý. Nhưng lúc này đây, toàn bộ màn hình giám sát đều được bật.
Trên bàn điều khiển hình tròn tại trung tâm căn phòng, chiếu một hình ảnh bốn chiều quay chậm.
Giang Qua, người đã dùng thân phá kính chui vào, lăn một vòng trên mặt đất. Anh dùng tay chống đất nhảy lên, thân hình mạnh mẽ nhanh nhẹn như một con báo.
Keng…
Tay phải kim loại cầm đao cắm vào bàn điều khiển hình tròn.
Bị lưỡi đao cắm vào, hình ảnh bốn chiều tạo thành từ sáng ánh bốn phía ngừng xoay. Ánh sáng xanh nhạt từ hình chiếu phản xạ trên thấu kính, phảng phất cũng lọt vào tròng mắt bình tĩnh không gợn sóng.
Bên trong Tháp Sao Mai, tất cả chùm hội tụ phóng xạ đều dừng hoạt động.
Đây là cuộc đấu quyết định thắng thua.
Hiện tại, thắng bại đã rõ.
Người thanh niên mặc áo khoác Anh quốc cổ màu lam đậm nửa quỳ cạnh bàn điều khiển, mảnh thủy tinh trên quần áo rơi xuống, li ti như vụn băng, lại như những ngôi sao lấp lánh.
Anh chậm rãi ngẩng đầu.
Một sợi tóc được chải gọn gàng rũ xuống trước gọng kính vàng, khiến khí chất vốn nghiêm nghị lạnh lùng trở nên nguy hiểm đầy tính công kích.
“Lời khuyên thứ ba, không để lộ điểm yếu của bản thân.”