Chương 32
Nhược Hy và A Minh sợ hãi khẽ lùi lại nấp vào sau lưng ông.
Du Lạc thấy bộ dạng sợ sệt đó của hai người cũng bật cười và cảm thấy thú vị, một ý định lóe lên trong đầu thằng nhóc.
Đến đêm trong mà sương mờ mờ ảo ảo chiếc kiệu hoa đỏ 8 người khiêng dần dần hiện ra tiến lại nhả của ông Triệu.
Quý mai mối nay mặc chiếc áo đỏ rất sang trọng nhưng quả đầu bết với mùi hôi thối tanh tanh lồng lồng vẫn không thể biến mất.
Trên tay quỷ mai mối cầm một tập phong bì đỏ vừa đi vừa vứt xuống đất, hành động đó là để mua chuộc các vị thần trong núi, mong họ cho đi qua suôn sẻ.
Tiếng kèn, tiếng trống sập sình nhưng không hiểu sao nghe lại rất đau lòng, tang thương.
Ông nội dẫn Vy Vy ra ngoài, cô đã được trùm chiếc khăn trùm phượng màu đỏ rực rỡ.
Dù bản thân đã làm rất nhiều chuyện nhưng A Minh vẫn phải nhìn người con gái mình yêu gả cho người khác, trái tim anh như bị nghẹn lại không thể thở được.
Phú An vẻ mặt rất tự tin, tin bản thân mình có thể cứu được Vy Vy.
Thằng nhóc Du Lạc thì chị trói lại vẫn giữ lại làm con tin nếu có trường hợp xấu nào xảy ra thì họ sẽ dùng nó để thương lượng. Thế nhưng vẻ mặt thích thú của thằng nhóc vẫn luôn hiện rõ trên khuôn mặt.
Quỷ mai mối chìa tay ra muốn lấy bát tự của Vy Vy, ông cô liền đưa cho hắn.
Hắn ta nhìn qua bát tự mà gật đầu. Nhận được cái gậy đầu của hắn ông mới buông tay để Vy Vy tự mình lên kiệu.
Giấy bát tự chính xác là ngày sinh thật sự của cô: 15/7 giờ thuần âm, ngũ hành, chiêm tinh, ngũ hành … tất cả thuần âm.
Ngồi trông chiếc kiệu Vy Vy lo lắng tới mức toàn thân run lên cầm cập, các ngón tay cấu véo nhau tạo lên những vết hằn trên tay. khẽ mở cửa sổ chiếc rèm cô nhận ra toàn bộ người khiêng kiệu cũng như múa kèn đánh trống đều là người giấy, chúng mặc dù được làm bằng giấy không điểm mắt nhưng đi vẫn rất nhanh.
Một lúc lâu sau chiếc kiệu không còn rung lắc nữa. Quỷ mai mối mở rèm rồi đưa Vy Vy vẫn còn sợ hãi bướcc ra.
Cô có thể cảm nhận được đây là bàn tay của một phụ nữ nhưng vẫn là chiếc gậy cộc cộc đó chính xác là quỷ mai mối, chẳng lẽ quỷ mai mối có hai hình hai dạng?
Dù chưa vào nhà nhưng mùi hương khói đã đưa thẳng vào mũi, tiếng chuông leng keng leng keng vang vẳng bên tai.
Vì bản thân đội khăn chùm nên trong khoảng trống bị hở dưới đất cô có thể nhìn thấy rất nhiều bàn chân đi những đôi giày đủ sắc màu đứng thẳng hàng đường như rước cô bước vào nhà.
Dưới sàn được trải rất nhiều hoa hồng trắng tưởng chừng sẽ rất lãng mạn nhưng thực chất dưới sàn có một chất nhày nhụa keo dính vì thế họ mới dùng cánh hoa hồng để che đi.
Cả căn nhà dùng ánh đèn cầy để chiếu sáng, ánh sáng rất yếu rất tối không đủ để chiếu cả một tòa nhà rộng lớn nhưng may thay ánh trăng vẫn có thể soi vào từng ngóc ngách chứ nếu không Vy Vy chẳng thể nhìn thấy gì.
Cô khẽ ngẩng đầu nhìn thấy chiếc mộ gỗ màu sắc tươi sáng, bên cạnh là một dáng người cô không còn lạ lẫm. Hắn mặc chiếc áo tân nang tuyệt đẹp, trên tay cầm một bó hoa hồng trắng đứng đợi cô dâu của mình.
Vì khuất tầm nhìn nên Vy Vy không thể nhìn thấy được gương mặt của hắn.
Quỷ mai mối bỗng buông tay cô ra trao cô cho Du Hạo.
Du Hạo đưa bó hoa hồng trắng cho cô, khuôn mặt hắn tươi cười rạng rỡ lạ thường. Hắn lúc này trông cực kỳ có sức sống nếu người không biết thì chắc tin rằng hắn là người sống thực sự.
Một tiếng nói nữ vang lên quỷ mai mối chính thức làm nghi lễ minh hôn, tiếng trống tiếng kèn được thổi lên đáng sợ.
Quỷ mai mối lúc này cầm con gà trống cắn vào cổ con gà để máu tươi chảy vào hai bát rượu được chuẩn bị sẵn. Máu với rượu hòa quyện với nhau Vy Vy có thể ngửi thấy rõ mùi tanh của máu mùi cay của rượu hòa quyện với hương nhan hương đèn khiến cả không gian trở nên buồn nôn gớm ghiếc.
Quỷ mai mối đưa bát rượu máu cho Du Hạo và Vy Vy, Du Hạo thì nhanh nhảu cầm lấy uống cạn giống như không thể chờ đợi lâu được nữa, còn Vy Vy thì cô chỉ biết ngập ngừng không dám cầm uống, đôi tắt bất giác run lên cầm cập.
Vừa đưa vào gần mũi là một mùi tanh xộc thẳng vào mũi, cô quay sang một bên mà nôn thóc nôn tháo.
Chẳng may chiếc khăn chùm bỗng rơi khỏi đầu, lúc này toàn bộ khung cảnh trước mắt hiện ngay rõ trước con mắt của Vy Vy.
Có rất nhiều hình nhân giấy mặc quần áo xanh xanh đỏ đỏ đứng xếp hàng dài chứng kiến cuộc minh hôn, đặc biệt tất cả hình nhân giấy đều được điểm mắt. Đây là điều cấm kỵ khi làm người giấy.
Tất cả ánh mắt đều dồn vào Vy Vy khiến cô không thể đứng vững.
Gương mặt quỷ mai mối hiện lên trong không gian mờ mờ ảo ảo, trong hốc mắt không hề có mắt tất cả đều dựa vào tiếng nghe cộc cộc của chiếc gậy. Thân hình nó lúc này là một người phụ nữ nhưng trên gương mặt mọc râu dài tới ngực, vết máu và chút lông gà vẫn còn trên môi nó.
Du Hạo vội vàng đỡ Vy Vy đứng dậy.
“Tiếp tục đi!”
Nghe lời ra lệnh của hắn Quỷ mai mối cũng tiếp tục công việc còn dang dở.
Vì không uống được loại rượu máu đó nên Vy Vy bị hai hình nhân giấy ép buộc uống tới cạn đáy. Hương rượu máu rất nồng trong khoang miệng, buồn nôn đến mức cô chỉ muốn nôn hết ra ngoài nhưng mấy người giấy đã bịt sẵn miệng ép cô nuốt xuống.
Quỷ mai mối lấy dây đỏ buộc vào ngón áp út của Vy Vy và Du Hạo. Thế nhưng khi buộc cho Vy Vy thì không tài nào thắt nút lại được. Thắt được một lúc thì sợi dây lại tuột ra, nghiêm trọng hơn cả sợi dây đỏ bỗng đứt thành từng khúc báo hiệu điều xấu.
Du Lạc thấy bộ dạng sợ sệt đó của hai người cũng bật cười và cảm thấy thú vị, một ý định lóe lên trong đầu thằng nhóc.
Đến đêm trong mà sương mờ mờ ảo ảo chiếc kiệu hoa đỏ 8 người khiêng dần dần hiện ra tiến lại nhả của ông Triệu.
Quý mai mối nay mặc chiếc áo đỏ rất sang trọng nhưng quả đầu bết với mùi hôi thối tanh tanh lồng lồng vẫn không thể biến mất.
Trên tay quỷ mai mối cầm một tập phong bì đỏ vừa đi vừa vứt xuống đất, hành động đó là để mua chuộc các vị thần trong núi, mong họ cho đi qua suôn sẻ.
Tiếng kèn, tiếng trống sập sình nhưng không hiểu sao nghe lại rất đau lòng, tang thương.
Ông nội dẫn Vy Vy ra ngoài, cô đã được trùm chiếc khăn trùm phượng màu đỏ rực rỡ.
Dù bản thân đã làm rất nhiều chuyện nhưng A Minh vẫn phải nhìn người con gái mình yêu gả cho người khác, trái tim anh như bị nghẹn lại không thể thở được.
Phú An vẻ mặt rất tự tin, tin bản thân mình có thể cứu được Vy Vy.
Thằng nhóc Du Lạc thì chị trói lại vẫn giữ lại làm con tin nếu có trường hợp xấu nào xảy ra thì họ sẽ dùng nó để thương lượng. Thế nhưng vẻ mặt thích thú của thằng nhóc vẫn luôn hiện rõ trên khuôn mặt.
Quỷ mai mối chìa tay ra muốn lấy bát tự của Vy Vy, ông cô liền đưa cho hắn.
Hắn ta nhìn qua bát tự mà gật đầu. Nhận được cái gậy đầu của hắn ông mới buông tay để Vy Vy tự mình lên kiệu.
Giấy bát tự chính xác là ngày sinh thật sự của cô: 15/7 giờ thuần âm, ngũ hành, chiêm tinh, ngũ hành … tất cả thuần âm.
Ngồi trông chiếc kiệu Vy Vy lo lắng tới mức toàn thân run lên cầm cập, các ngón tay cấu véo nhau tạo lên những vết hằn trên tay. khẽ mở cửa sổ chiếc rèm cô nhận ra toàn bộ người khiêng kiệu cũng như múa kèn đánh trống đều là người giấy, chúng mặc dù được làm bằng giấy không điểm mắt nhưng đi vẫn rất nhanh.
Một lúc lâu sau chiếc kiệu không còn rung lắc nữa. Quỷ mai mối mở rèm rồi đưa Vy Vy vẫn còn sợ hãi bướcc ra.
Cô có thể cảm nhận được đây là bàn tay của một phụ nữ nhưng vẫn là chiếc gậy cộc cộc đó chính xác là quỷ mai mối, chẳng lẽ quỷ mai mối có hai hình hai dạng?
Dù chưa vào nhà nhưng mùi hương khói đã đưa thẳng vào mũi, tiếng chuông leng keng leng keng vang vẳng bên tai.
Vì bản thân đội khăn chùm nên trong khoảng trống bị hở dưới đất cô có thể nhìn thấy rất nhiều bàn chân đi những đôi giày đủ sắc màu đứng thẳng hàng đường như rước cô bước vào nhà.
Dưới sàn được trải rất nhiều hoa hồng trắng tưởng chừng sẽ rất lãng mạn nhưng thực chất dưới sàn có một chất nhày nhụa keo dính vì thế họ mới dùng cánh hoa hồng để che đi.
Cả căn nhà dùng ánh đèn cầy để chiếu sáng, ánh sáng rất yếu rất tối không đủ để chiếu cả một tòa nhà rộng lớn nhưng may thay ánh trăng vẫn có thể soi vào từng ngóc ngách chứ nếu không Vy Vy chẳng thể nhìn thấy gì.
Cô khẽ ngẩng đầu nhìn thấy chiếc mộ gỗ màu sắc tươi sáng, bên cạnh là một dáng người cô không còn lạ lẫm. Hắn mặc chiếc áo tân nang tuyệt đẹp, trên tay cầm một bó hoa hồng trắng đứng đợi cô dâu của mình.
Vì khuất tầm nhìn nên Vy Vy không thể nhìn thấy được gương mặt của hắn.
Quỷ mai mối bỗng buông tay cô ra trao cô cho Du Hạo.
Du Hạo đưa bó hoa hồng trắng cho cô, khuôn mặt hắn tươi cười rạng rỡ lạ thường. Hắn lúc này trông cực kỳ có sức sống nếu người không biết thì chắc tin rằng hắn là người sống thực sự.
Một tiếng nói nữ vang lên quỷ mai mối chính thức làm nghi lễ minh hôn, tiếng trống tiếng kèn được thổi lên đáng sợ.
Quỷ mai mối lúc này cầm con gà trống cắn vào cổ con gà để máu tươi chảy vào hai bát rượu được chuẩn bị sẵn. Máu với rượu hòa quyện với nhau Vy Vy có thể ngửi thấy rõ mùi tanh của máu mùi cay của rượu hòa quyện với hương nhan hương đèn khiến cả không gian trở nên buồn nôn gớm ghiếc.
Quỷ mai mối đưa bát rượu máu cho Du Hạo và Vy Vy, Du Hạo thì nhanh nhảu cầm lấy uống cạn giống như không thể chờ đợi lâu được nữa, còn Vy Vy thì cô chỉ biết ngập ngừng không dám cầm uống, đôi tắt bất giác run lên cầm cập.
Vừa đưa vào gần mũi là một mùi tanh xộc thẳng vào mũi, cô quay sang một bên mà nôn thóc nôn tháo.
Chẳng may chiếc khăn chùm bỗng rơi khỏi đầu, lúc này toàn bộ khung cảnh trước mắt hiện ngay rõ trước con mắt của Vy Vy.
Có rất nhiều hình nhân giấy mặc quần áo xanh xanh đỏ đỏ đứng xếp hàng dài chứng kiến cuộc minh hôn, đặc biệt tất cả hình nhân giấy đều được điểm mắt. Đây là điều cấm kỵ khi làm người giấy.
Tất cả ánh mắt đều dồn vào Vy Vy khiến cô không thể đứng vững.
Gương mặt quỷ mai mối hiện lên trong không gian mờ mờ ảo ảo, trong hốc mắt không hề có mắt tất cả đều dựa vào tiếng nghe cộc cộc của chiếc gậy. Thân hình nó lúc này là một người phụ nữ nhưng trên gương mặt mọc râu dài tới ngực, vết máu và chút lông gà vẫn còn trên môi nó.
Du Hạo vội vàng đỡ Vy Vy đứng dậy.
“Tiếp tục đi!”
Nghe lời ra lệnh của hắn Quỷ mai mối cũng tiếp tục công việc còn dang dở.
Vì không uống được loại rượu máu đó nên Vy Vy bị hai hình nhân giấy ép buộc uống tới cạn đáy. Hương rượu máu rất nồng trong khoang miệng, buồn nôn đến mức cô chỉ muốn nôn hết ra ngoài nhưng mấy người giấy đã bịt sẵn miệng ép cô nuốt xuống.
Quỷ mai mối lấy dây đỏ buộc vào ngón áp út của Vy Vy và Du Hạo. Thế nhưng khi buộc cho Vy Vy thì không tài nào thắt nút lại được. Thắt được một lúc thì sợi dây lại tuột ra, nghiêm trọng hơn cả sợi dây đỏ bỗng đứt thành từng khúc báo hiệu điều xấu.