Chương : 35
Edit: Linhlady
Mạc Vân Quả cùng Bạch Liên một chút cũng không có tự giác bị bắt cóc, một người chuyên tâm muốn hoàn thành nhiệm vụ của mình, mà một người khác lại cho rằng đây chỉ là trò chơi mà thôi.
Bọn bắt cóc nhìn hai người này nửa ngày, quyết định cho các cô ít mặt mũi.
"Tôi nói......" Bọn bắt cóc hung thần ác sát mở miệng, liền thấy Mạc Vân Quả cùng Bạch Liên đồng loạt nhìn hắn ta.
Bọn bắt cóc lộ nhe hàm răng trắng tinh cười lên, cười đến dị thường ghê tởm.
"Hắc hắc, hiện tại, gọi điện thoại cho Nhiếp tổng, nói cho bọn họ lão tử muốn ba ngàn vạn! Có hiểu không!"
Bọn bắt cóc híp mắt, ảo tưởng biểu tình của hai cô gái kia, hẳn là khóc sướt mướt, hai mắt ngập nước tuyệt vọng cầu xin hắn ta.
Nhưng mà trên thực tế, hơi thở quanh thân Mạc Vân Quả càng thêm lạnh.
Ba ngàn vạn? Tính mạng của cô chỉ đáng giá ba ngàn vạn sao? Rõ ràng ở thế giới của mình, những người đó treo giải thưởng cô đều phải là ba trăm triệu!
"Quá tiện nghi!"
Bọn bắt cóc đang vui vẻ rạo rực ảo tưởng, đột nhiên nghe một câu như thế, có chút không phản ứng kịp, tưởng các cô chê nhiều lại nói: "Ha? Cảm thấy nhiều? Khó mà thấp hơn được!"
Bạch Liên vừa vặn nghe được Mạc Vân Quả nói như vậy, vội vàng phụ họa nói: "Đúng vậy đúng vậy! Sao lại có a ngàn vạn?"
Phải biết rằng tiền hoa hồng hằng năm của cô ấy cũng không ít nha.
Bọn bắt cóc:...... Vạn ác, đúng là kẻ có tiền!
"Khụ khụ...... Các cô cảm thấy quá tiện nghi? Vậy các cô cảm thấy bao nhiêu là được?" Bọn bắt cóc nghĩ lại chắc cũng sẽ không vượt qua một trăm triệu đi?
"Ba trăm triệu." Mạc Vân Quả thẳng thắn nói, cái giá này mới hợp với thân phận của cô.
Bọn bắt cóc: Ánh mắt lấp lánh! Ba trăm triệu a! Thật nhiều tiền tiền!
Người trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn biểu hiện của Mạc Vân Quả lần lượt đỡ trán, đây vẫn là tiểu Quả Quả cao lãnh của bọn họ sao? Loại cảm giác xuẩn manh kia sao họ lại cảm thấy quen thuộc như vậy?!
Bạch Liên cân nhắc một chút, cũng cảm thấy con số ba trăm triệu cái này vô cùng hợp lý.
"Mạc tỷ tỷ nói rất đúng!"
Bạch Liên cười tủm tỉm nói, đôi mắt chớp chớp nhìn Mạc Vân Quả.
Bọn bắt cóc lúc này nơi nào còn nghe được các cô nói cái gì tiếp theo,bây giờ trong đầu bọn hắn chỉ lặp đi lặp lại ba từ "Ba trăm triệu" "Ba trăm triệu"!
Chỉ thấy hắn ta choáng váng lấy di động, sau đó gọi cho Vũ Trạch.
Lúc này Vũ Trạch đang vô cùng nôn nóng, Liên Nhi của hắn không thấy đâu! Đây chính là địa bàn của hắn!
Sau khi tra xét tất cả cameras, Vũ Trạch có thể khẳng định Bạch Liên lại bị bắt cóc.
Cũng phải nói, trước kia thật ra bạch Liên cũng đã từng bị bắt cóc rồi, nhưng bọn bắt cóc kia cũng chỉ nhốt cô ấy lại, cũng đối đãi khá tốt, cho nên hắn ta mới lừa cô ấy nói là sắm vai nhân vật trò chơi......
Nhưng mà lần này, Vũ Trạch cắn răng, hắn ta tận mắt thấy bọn bắt cóc khốn kiếp kia trói tay cô ấy.
Đáng chết! Tên kia vậy mà dám chạm vào Liên Nhi của hắn ta!
Vũ Trạch tức đến cả người đều run rẩy, tuy rằng quyền hạn ở đây của hắn rất lớn, nhưng muốn tìm một người trong thời gian ngắn cũng không phải là dể.
Đang lúc hắn ta cùng Nhiếp Thanh hợp mưu chuẩn bị đem thành phố B lật tung lên thì nhận được điện thoại của bọn bắt cóc.
"Alo." Vũ Trạch ngữ khí âm trầm, hận không thể đem đối phương thiên đao vạn quả.
"Alo, tôi là bọn bắt cóc, Bạch Liên cùng Mạc Vân Quả ở trong tay tôi, anh mang......Mang ba trăm triệu lại đây, tôi sẽ thả người."
"Được." Vũ Trạch không chút do dự liền đồng ý.
Bọn bắt cóc nghe thế, cảm giác toàn bộ thân mình đều lâng lâng, nha ~ đó chính là ba trăm triệu nha!
Ha ha! Cả đời hắn sẽ không phải lo chuyện ăn uống!Ừm, đúng rồi! Còn có đám anh em cuat hắn ta nữa! Nhưng ít nhiều cũng nhờ hai cô gái này nha!
Mạc Vân Quả cùng Bạch Liên một chút cũng không có tự giác bị bắt cóc, một người chuyên tâm muốn hoàn thành nhiệm vụ của mình, mà một người khác lại cho rằng đây chỉ là trò chơi mà thôi.
Bọn bắt cóc nhìn hai người này nửa ngày, quyết định cho các cô ít mặt mũi.
"Tôi nói......" Bọn bắt cóc hung thần ác sát mở miệng, liền thấy Mạc Vân Quả cùng Bạch Liên đồng loạt nhìn hắn ta.
Bọn bắt cóc lộ nhe hàm răng trắng tinh cười lên, cười đến dị thường ghê tởm.
"Hắc hắc, hiện tại, gọi điện thoại cho Nhiếp tổng, nói cho bọn họ lão tử muốn ba ngàn vạn! Có hiểu không!"
Bọn bắt cóc híp mắt, ảo tưởng biểu tình của hai cô gái kia, hẳn là khóc sướt mướt, hai mắt ngập nước tuyệt vọng cầu xin hắn ta.
Nhưng mà trên thực tế, hơi thở quanh thân Mạc Vân Quả càng thêm lạnh.
Ba ngàn vạn? Tính mạng của cô chỉ đáng giá ba ngàn vạn sao? Rõ ràng ở thế giới của mình, những người đó treo giải thưởng cô đều phải là ba trăm triệu!
"Quá tiện nghi!"
Bọn bắt cóc đang vui vẻ rạo rực ảo tưởng, đột nhiên nghe một câu như thế, có chút không phản ứng kịp, tưởng các cô chê nhiều lại nói: "Ha? Cảm thấy nhiều? Khó mà thấp hơn được!"
Bạch Liên vừa vặn nghe được Mạc Vân Quả nói như vậy, vội vàng phụ họa nói: "Đúng vậy đúng vậy! Sao lại có a ngàn vạn?"
Phải biết rằng tiền hoa hồng hằng năm của cô ấy cũng không ít nha.
Bọn bắt cóc:...... Vạn ác, đúng là kẻ có tiền!
"Khụ khụ...... Các cô cảm thấy quá tiện nghi? Vậy các cô cảm thấy bao nhiêu là được?" Bọn bắt cóc nghĩ lại chắc cũng sẽ không vượt qua một trăm triệu đi?
"Ba trăm triệu." Mạc Vân Quả thẳng thắn nói, cái giá này mới hợp với thân phận của cô.
Bọn bắt cóc: Ánh mắt lấp lánh! Ba trăm triệu a! Thật nhiều tiền tiền!
Người trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn biểu hiện của Mạc Vân Quả lần lượt đỡ trán, đây vẫn là tiểu Quả Quả cao lãnh của bọn họ sao? Loại cảm giác xuẩn manh kia sao họ lại cảm thấy quen thuộc như vậy?!
Bạch Liên cân nhắc một chút, cũng cảm thấy con số ba trăm triệu cái này vô cùng hợp lý.
"Mạc tỷ tỷ nói rất đúng!"
Bạch Liên cười tủm tỉm nói, đôi mắt chớp chớp nhìn Mạc Vân Quả.
Bọn bắt cóc lúc này nơi nào còn nghe được các cô nói cái gì tiếp theo,bây giờ trong đầu bọn hắn chỉ lặp đi lặp lại ba từ "Ba trăm triệu" "Ba trăm triệu"!
Chỉ thấy hắn ta choáng váng lấy di động, sau đó gọi cho Vũ Trạch.
Lúc này Vũ Trạch đang vô cùng nôn nóng, Liên Nhi của hắn không thấy đâu! Đây chính là địa bàn của hắn!
Sau khi tra xét tất cả cameras, Vũ Trạch có thể khẳng định Bạch Liên lại bị bắt cóc.
Cũng phải nói, trước kia thật ra bạch Liên cũng đã từng bị bắt cóc rồi, nhưng bọn bắt cóc kia cũng chỉ nhốt cô ấy lại, cũng đối đãi khá tốt, cho nên hắn ta mới lừa cô ấy nói là sắm vai nhân vật trò chơi......
Nhưng mà lần này, Vũ Trạch cắn răng, hắn ta tận mắt thấy bọn bắt cóc khốn kiếp kia trói tay cô ấy.
Đáng chết! Tên kia vậy mà dám chạm vào Liên Nhi của hắn ta!
Vũ Trạch tức đến cả người đều run rẩy, tuy rằng quyền hạn ở đây của hắn rất lớn, nhưng muốn tìm một người trong thời gian ngắn cũng không phải là dể.
Đang lúc hắn ta cùng Nhiếp Thanh hợp mưu chuẩn bị đem thành phố B lật tung lên thì nhận được điện thoại của bọn bắt cóc.
"Alo." Vũ Trạch ngữ khí âm trầm, hận không thể đem đối phương thiên đao vạn quả.
"Alo, tôi là bọn bắt cóc, Bạch Liên cùng Mạc Vân Quả ở trong tay tôi, anh mang......Mang ba trăm triệu lại đây, tôi sẽ thả người."
"Được." Vũ Trạch không chút do dự liền đồng ý.
Bọn bắt cóc nghe thế, cảm giác toàn bộ thân mình đều lâng lâng, nha ~ đó chính là ba trăm triệu nha!
Ha ha! Cả đời hắn sẽ không phải lo chuyện ăn uống!Ừm, đúng rồi! Còn có đám anh em cuat hắn ta nữa! Nhưng ít nhiều cũng nhờ hai cô gái này nha!