Chương : 26
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vững chãi như một ngọn núi, đó là cảm giác của tôi sau khi mặc lên mình bộ giáp hoàng kim. Với thanh đại kiếm trong tay, thậm chí là một con rồng to lớn đi nữa tôi cũng chả ngán.
Đám giang hồ kia lại tiếp tục vung vũ khí. Nhưng cần gì phải né tránh!
*Kang kang*
Đòn tấn công của bọn chúng đã có đà từ trước nhằm làm sức phá hoại cao hơn, nhưng chúng còn chẳng thể gây được một vết xước dù là nhỏ nhất trên bộ giáp hoàng kim này. Thậm chí cả cơ thể tôi còn không mảy may di chuyển chứ đừng nói là bị thương. Nhưng, vũ khí của đám giang hồ thì lại bị tổn hại.
“ Cái quái…?”
“ Chuyện gì đang xảy ra thế này..?”
Đám giang hồ đó đã sống rất lâu ở ngoài vòng pháp luật, có lẽ cũng vì thế mà bản năng cảm nhận nguy hiểm của bọn chúng cũng vượt trội hơn bình thường. Và tại thời điểm mà chúng không thể gây được tí sát thương nào cho tôi, bọn chúng bắt đầu tuyệt vọng.
“ Th-Thật kì quái….!!!”
Tôi toan miệng cười như thể một ác quỉ thực sự trước mặt tên giang hồ kia.
“ Ngươi đã bao giờ nghe về ‘chơi đồ mạnh’ chưa?”
Thuốc? Kĩ năng? Ngay từ đầu tôi cần gì phải dựa vào mấy thứ đó. Có vô vàn các trang bị chiến đấu chất đống ở cái lò rèn này, tôi có thể sử dụng tất cả những món trang bị mà tôi muốn, vì tôi chính là Hậu duệ của Pagma.
Cạch!
Tôi nắm chặt thanh đại kiếm với cả hai lòng bàn tay, gồng cơ bụng nhiều nhất có thể trước khi nhấc thanh đại kiếm với tất cả sức mình. Không cần thiết phải sử dụng bất kì kĩ thuật hay kĩ năng nào với bọn tầm thường đó. Chỉ cần tạo đà với thanh đại kiếm này, tôi sẽ phá nát mọi thứ trên đường đi.
Xoẹtttttt!
Có một cảm giác nhẹ nhõm bỗng bừng lên trong tôi khi mà thanh đại kiếm cắt phăng kẻ thù trước mặt. Chỉ với một nhát kiếm, cơ thể của bọn chúng đã tan thành những ánh sáng xám xị
Những thông báo về phần thưởng khổng lồ cứ liên tiếp nối đuôi nhau hiện lên, nhưng tôi không có thời gian để mà tận hưởng niềm vui này được.
“ Món vũ khí này và bộ giáp hoàng kim….”
Tôi ngay lập tức sử dụng kĩ năng ‘Thẩm định của Thợ Rèn Huyền Thoại”
* Khụ khụ*
Những vật phẩm thần kì gì đây? Những vật phẩm đáng kinh ngạc như thế này lại xuất hiện ở một lò rèn của một ngôi làng????? Vì hai món vật phẩm thần kì kia làm tôi sốc đến cạn lời, Khan xuất hiện và nắm chặt vai tôi. Và ông ấy hỏi tôi với một tông giọng run bần bật.
“ Cậu… làm sao mà cậu lại có thể sử dụng được Dainsleif và Valhala?”
Tôi không có ý định trả lời câu hỏi của Khan bây giờ. Tôi mới chính là người muốn đặt câu hỏi.
“ Khan, tại sao những món vũ khí tuyệt vời này lại ở trong một lò rèn cũ mốc sắp đóng cửa? Huuh? Ông kiếm được chúng từ đâu?”
“ Ặc!”
Th-thật bất ngờ.
Khan đột nhiên hoảng hồn sau khi câu hỏi của tôi, còn tôi thì ngạc nhiên vì như hai con mắt của Khan sắp bật ra ngoài.
“Wow, làm thế nào mà ông ta làm được thế dù ông ta không phải ếch?”
Tròng mắt Khan như sắp rớt ra ngoài vì những lời nói gây sốc của tôi.
“ Cậu… Cậu có thực sự hiểu giá trị của những món vật phẩm này?”
“ Chỉ cần nhìn thôi là thấy đã con mắt rồi? Người chế tác là Albatino đại tài.”
“ Ă-Ặc! Cậu biết được người chế tác là ai? L-Lẽ nào cậu là…?”
Mặt và cổ Khan trở nên đỏ chét. Và rồi ông ấy chao đảo như thể sắp gục đến nơi.
‘ Cái gì thế này? Tại sao ông ấy lại như thế này vậy trời? Tăng Huyết Áp à??”
Tôi đã mất công cứu cái mạng của ông ta để rồi ông chết vì tăng huyết áp? Không! Tôi không cho phép mọi công sức của tôi trở thành công cốc.
“ Này này ông già, bình tĩnh lại đi! Bình tĩnh! Ông phải cẩn thận vì tuổi già của mình!”
“ Ah! Hự….”
“ Ặc? Tại sao ông lại sùi bọt mép? Này!!! Này!!! Ông già!!! Này!!! Cái quái gì thế này! Đừng có chết ở đây chứ! Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ rồi cơ mà! Tại sao giờ ông lại nằm lăn ra đấy mà chết? Nếu ông còn nhiệm vụ nào khác, giao hết chúng cho tôi!”
Chờ đã, nếu Khan chết, chuyện gì sẽ xảy đến với Dainsleif và Valhala?
“…. Này, ông già. Ông có thực sự ổn không thế? Chết tiệt, ông phải sống tiếp. Ông nghe rõ không? Alo alo?”
Sau khi trả hai món vật phẩm về vị trí cũ, tôi dìu ông ta tới phòng khám gần nhất.
************************
Dù trước đây Winston chỉ là một làng hẻo lánh, nhưng với tuyến đường vận chuyển đã được xây dựng và phát triển, ngôi làng đang phát triển với tốc độ vượt bậc.
Những bãi săn đa cấp độ có thể tìm thấy mọi nơi và vùng Winston này luôn tràn ngập những sản phẩm đặc biệt chất lượng cao cùng những nhiệm vụ độc nhất không thể tìm được ở đâu khác. Những yếu tố này khiến cho nơi đây có tiềm năng phát triển vô tận.
Ngày nay, lượng người đổ về nơi đây ngày một tăng. Dựa trên một cuộc khảo sát những tân binh của đài phát thanh, nơi đây được lọt vào top 10 lượt bình chọn về “ Ngôi làng mà tôi muốn khởi nghiệp”
Những người vùng khác ghen tị với dân cư của Winston sau khi chứng kiến sự phát triển vượt bậc của ngôi làng này. Giá đất ở Winston đã tăng lên gấp 20 lần nên có thể nói, những cư dân Winston rất giàu to.
Nhưng đây chỉ ảo tưởng của những người không biết về sự thật ẩn sau vẻ hào nhoáng đó. Sự thật khá khác biệt so với lời đồn. Cuộc sống của người dân làng Winston chưa bao giờ tệ hơn lúc này, và kẻ chủ mưu đứng đằng sau chính là Công ty Mero.
Công ty Mero đã thống trị phía Bắc Vương quốc vĩnh hằng từ rất lâu về trước. Valmont, kẻ lãnh đạo của Công ty Mero, đã dự đoán về tiềm năng của làng Winston nhanh hơn bất kì ai khác. Vào thời điểm Winston vẫn chỉ là một ngôi làng hẻo lánh, ông ta đã lên kế hoạch mua đứt đất đai và khu thương mại của vùng này từ những cư dân với cái giá rẻ mạt.
Vì thế, đã phần đất đai và những khu thương mại bị thống trị bởi Công ty Mero. Ngôi làng vẫn chưa chính thức được thăng tiến thành một thành phố, nhưng nhiều bảng hiệu của Winston đã có tên ‘Mero’ trên chúng. Mặt khác, những cư dân nơi đây đang phải đối mặt với việc thất nghiệp và cái nghèo khó đang đeo đuổi họ.
Sự độc quyền của Công ty Mero trên vùng Winston. Có thể nói đó là cú hời lớn nhất của Công ty Mero. Việc kiếm được một gia sản kếch xù chỉ là chuyện nhỏ. Lãnh chúa không thể làm được gì vì thuế má nơi đây đã cao sẵn rồi và còn vì hối lộ từ tập đoàn.
“ Đúng thế! Con người phải có tầm nhìn xa!!!”
Chủ sở hữu tập đoàn Mero, Valmont hạnh phúc từ ngày nay qua ngày khác. Gần như mọi lợi nhuận của ngôi làng đều trôi hết vào túi của ông ta, thế nên ông ta vui sướng tận hưởng sự xa xỉ mà làng Winston mang lại. Nhưng, chỉ duy nhất một thứ làm Valmont chướng mắt: Sự tồn tại của lò rèn.
Theo như thánh chỉ của nhà vua, mọi thành phố và làng chỉ có duy nhất một lò rèn hợp pháp. Đó là biện pháp khắt khe nhất của chính phủ nhằm ngăn chặn lực lượng địa phương chế tạo những vũ khí khổng lồ và tăng cường sức mạnh quân sự.
Do đó, chỉ có một lò rèn duy nhất ở Winston và chủ nhân của nó chính là người thợ rèn Khan, không phải Công ty Mero. Một công việc vững chắc, đảm bảo kiếm được bộn tiền từ việc buôn bán vũ khí, trang bị,thường rất hiếm.
Công ty Mero đã ra giá cho lò rèn của Khan với cái giá cực hời. Nhưng ông ấy không ngần ngại mà từ chối ngay lập tức, nói rằng đó là truyền thống 7 đời của gia đình. Kể cả dùng vũ lực để hăm dọa cũng vô ích.
Valmont đang đau đầu vì quá tiếc khi mà phải từ bỏ số tiền có thể kiếm được từ cái lò rèn đó. Thế nên ông ta vắt óc suy nghĩ và nảy một âm mưu khéo léo để đặt áp lực lên Khan.
“ Thu mua số lượng lớn những vũ khí, nông cụ chất lượng tốt từ tên thợ rèn Taji. Sau đó bán cho cư dân Winston và lữ khách với cái giá rẻ mạt. Lợi nhuận từ việc này? Không cần lo lắng. Bán rẻ nhất có thể!”
Vì mệnh lệnh của Valmont, tiệm rèn của Khan gần như mất hết năng lực cạnh tranh. Cư dân và những lữ hành ở Winston không còn lui tới tiệm rèn của Khan nữa. Dù chất lượng vật phẩm được bán ở Công ty Mero kém hơn những vật phẩm được tinh chế ở lò rèn của Khan, nhưng giá cả lại rẻ hơn nhiều lần và cũng vì sự đa dạng về mẫu mã, làm cho người ta ngày càng muốn mua vật phẩm của Công ty Mero.
Nhưng chưa hết, Valmont còn toan tính thêm một việc khác. Đó là kế hoạch lừa Khan bằng cách thuê một tên lừa đảo.
“ Nếu ông tăng tầm cỡ của lò rèn lên, chắc chắn ông sẽ lấy lại được lòng tin của khách hàng và việc bán buôn sẽ tốt trở lại, thậm chí còn lên như diều gặp gió. Ta sẽ cho ông vay với lãi suất thấp nhất, nên hãy đầu tư tiền bạc của ông để mở rộng tầm cỡ của lò rèn này. Hãy cho những người dân ở Winston và Công ty Mero thấy rằng ông sẽ thành công!”
Khan ngu ngốc tin lời tên lừa đảo kia bởi lẽ hắn ta là bạn thâm niên của Khan. Vì chưa bao giờ nghĩ tới việc ông bạn chí cốt của mình đã bị Valmont mua chuộc, Khan đã mượn tiền mà không mảy may xem xét điều khoản và nội dung của hợp đồng. Và cuối cùng, lãi mẹ đẻ lãi con làm cho khoản nợ mà Khan gánh không còn cách nào để trả dứt.
Valmont yêu thích cái cảm giác nhìn Khan tuyệt vọng gục ngã.
“ Khu Khu Khu, cái lò rèn đấy sớm muộn sẽ là của ta.”
Việc cuối cùng mà Valmont làm là thuê một nhóm giang hồ tới đòi nợ và ông ta chờ đợi, rằng người thợ rèn kia sẽ sớm trao lò rèn đó cho Valmont. Nhưng Khan cứng đầu như một con bò đến thì phải? Khi mà ông ta chứng kiến cái quyết tâm không từ bỏ lò rèn của Khan dù đã bị dồn vào góc đường cùng, trong Valmont sục sôi một cơn giận dữ hơn bao giờ hết.
“ Bọn chúng đâu rồi! Ta đã bảo bọn giang hồ đó phải chuẩn bị tinh thần nếu chúng không thể giải quyết được công việc ta giao.”
Ông ta đã nghiêm túc cảnh cáo trước bọn kia, thế nên bọn chúng bị thúc đẩy phải làm việc cật lực hơn. Lần này, lò rèn sẽ thuộc về tay ông ta….
“ Cái gì? Chúng mất tích…?”
“ vâng! chính xác là như thế.”
“ Chết tiệt! Bọn khốn đó!”
Chachachang !
Valmont lộn cái bàn chứa báo cáo chuyện đã xảy ra kia. Và rồi ông ta hỏi người hầu thân cận nhất của ông ta – Rabbit
“ Ai đã đề nghị thuê bọn vô tích sự đó?”
“ Biel”
“ Mang hắn ta đến đây ngay cho ta!”
Sau một lúc, Valmont lặng lẽ hỏi người tên Biel đang run cầm cập kia.
“ Ngươi chính là người đã đề nghị thuê bọn giang hồ kia? Ngươi đã mạnh miệng nói rằng ta có thể tin tưởng vào chúng? Và giờ thì thế nào? Không những chúng không quay lại với hợp đồng sở hữu lò rèn tại thời gian hứa hẹn, giờ chúng còn bỏ trốn. Thậm chí ta còn trả trước cho chúng một phần tiền thù lao. Ngươi sẽ lãnh trách nhiệm lần này như thế nào đây?”
“ Tôi thật sự xin lỗi. Bọn chúng là lũ khét tiếng nhất trong khu vực nên tôi đã đề cử bọn chúng…”
“ Ta không cần ngươi xin lỗi. Đưa nó cho ta.”
“ Huh? Cái gì cơ….?” Biel hỏi trong bối rối vì không hiểu những gì Valmont nói.
Valmont tức giận vì sự bối rối của Biel và quát tháo.
“ Ngươi thực sự là một thằng ngu nếu ngươi không hiểu được cái điều đơn giản như thế khi làm việc cho một tập đoàn thương mại. Tiền. Đưa cho ta số tiền mà ta phải bỏ ra để thuê bọn chúng. Ngươi phải chịu trách nhiệm cho khoản trả trước của bọn chúng cũng như tiền bồi thường cho thất bại của nhiệm vụ lần này.”
“ V-Vâng! Nh-Nhưng tôi không có số tiền lớn như thế. Xin ngài, hãy cho tôi một cơ hội nữa! Một cơ hội để sửa sai!!”
Biel nắm lấy quần Valmont và khẩn thiết quì lạy cầu xin. Nhưng Valmont lại tuyệt nhiên nghiêm khắc.
“ Nếu ngươi không có tiền thì tự kiếm tiền đi. Nếu không, ta sẽ bán ngươi cho chợ nô lệ. Và rồi ta sẽ nhận được một khoản đền bù dù không thấm vào đâu so với số tiền ta bỏ ra. Huhuhu”
“ Chủ nhân! Xin ngài… Làm ơn, tôi xin ngài…”
“ Lôi hắn đi.”
Biel đã trung thành làm việc cho Valmont suốt 10 năm trời. Hắn ta làm việc cật lực như một con chó. Nhưng Valmont không khoan dung tha thứ cho bất kì sai lầm nào. Đó là một quyết định tàn nhẫn, nhưng ông ta không quan tâm tới cái gọi là đạo đức.
‘ Kiêu hãnh và tàn ác’
Rabbit không hề thích bản chất này của Valmont. Nhưng anh ta có thể kiếm được bộn tiền khi làm việc dưới trướng Valmont, vì lẽ đó Rabbit không bao giờ phản bội ông ta. Sau khi Biel bị kéo lê ra ngoài, Rabbit hiện đang ở một mình với Valmont và anh mở miệng nói.
“ Thật khó tin khi lũ giang hồ mà Biel thuê lại bỏ trốn. Địa bàn chúng sống là ở Winston này. Bọn chúng không thể quăng quê nhà sang một bên chỉ vì chút tiền ít ỏi đó được.”
“ Nếu chúng không bỏ chạy thì là gì đây? Chúng bị một lão già thợ rèn già nua đánh cho tan xác?”
“ Bây giờ, có lẽ điều đó khả thi nhất. Tới tận sáng hôm nay, bọn chúng vẫn đến lò rèn của lão Khan bình thường. Nhưng bọn chúng lại biến mất sau đó. Chắc chắn có chuyện gì đó đã xảy ra ở lò rèn.”
Sau khi nghe lời lí luận của Rabbit, Valmont hỏi: “ Thế lão Khan đang ở đâu?”
“ Lão ta cũng đột nhiên biến mất.”
“ Thật vô lí! Chuyện quái đản gì đã xảy ra ở cái lò rèn đó?”
“ Chúng tôi đang điều tra và sẽ cho ngài biết sớm nhất có thể.”
Bực bội vì không biết chuyện gì xảy ra, Valmont và Rabbit đã đưa ra vô số dự đoán và giả định.
“ Tôi đã tìm thấy vị trí của Khan!”
Một người truyền tin bước vào và báo cáo.
“ Hai giờ trước, có một người đã thấy một thanh niên lạ mặt cõng Khan trên lưng.
“ Một thanh niên lạ mặt…. hắn ta chắn chắc là thủ phạm của sự việc vừa rồi. Rabbit, ta sẽ để việc xử lí lò rèn đó lại cho ngươi. Xử đẹp tất cả những kẻ ngáng đường.”
“ Vâng.”
Dựa trên đánh giá của ai đó, Valmont có tài năng của một thương nhân nhưng ông lại quá tàn bạo và khắc nghiệt. Làm thế nào mà ông ta có thể phát triển Công ty Mero đến mức này? Tất cả là vì Rabbit ở bên ông ta. Rabbit là một con người tháo vát và tài năng, con người có thể bù đắp những khuyết điểm của Valmont. Anh áp chế cảm xúc và đưa ra những quyết định với một cái đầu lạnh để có những kết quả tốt nhất.
Và giờ, Rabbit sẽ sắp có cuộc gặp mặt với Grid.
Dịch: Shinigami light novel team. Edit: Sen
Vững chãi như một ngọn núi, đó là cảm giác của tôi sau khi mặc lên mình bộ giáp hoàng kim. Với thanh đại kiếm trong tay, thậm chí là một con rồng to lớn đi nữa tôi cũng chả ngán.
Đám giang hồ kia lại tiếp tục vung vũ khí. Nhưng cần gì phải né tránh!
*Kang kang*
Đòn tấn công của bọn chúng đã có đà từ trước nhằm làm sức phá hoại cao hơn, nhưng chúng còn chẳng thể gây được một vết xước dù là nhỏ nhất trên bộ giáp hoàng kim này. Thậm chí cả cơ thể tôi còn không mảy may di chuyển chứ đừng nói là bị thương. Nhưng, vũ khí của đám giang hồ thì lại bị tổn hại.
“ Cái quái…?”
“ Chuyện gì đang xảy ra thế này..?”
Đám giang hồ đó đã sống rất lâu ở ngoài vòng pháp luật, có lẽ cũng vì thế mà bản năng cảm nhận nguy hiểm của bọn chúng cũng vượt trội hơn bình thường. Và tại thời điểm mà chúng không thể gây được tí sát thương nào cho tôi, bọn chúng bắt đầu tuyệt vọng.
“ Th-Thật kì quái….!!!”
Tôi toan miệng cười như thể một ác quỉ thực sự trước mặt tên giang hồ kia.
“ Ngươi đã bao giờ nghe về ‘chơi đồ mạnh’ chưa?”
Thuốc? Kĩ năng? Ngay từ đầu tôi cần gì phải dựa vào mấy thứ đó. Có vô vàn các trang bị chiến đấu chất đống ở cái lò rèn này, tôi có thể sử dụng tất cả những món trang bị mà tôi muốn, vì tôi chính là Hậu duệ của Pagma.
Cạch!
Tôi nắm chặt thanh đại kiếm với cả hai lòng bàn tay, gồng cơ bụng nhiều nhất có thể trước khi nhấc thanh đại kiếm với tất cả sức mình. Không cần thiết phải sử dụng bất kì kĩ thuật hay kĩ năng nào với bọn tầm thường đó. Chỉ cần tạo đà với thanh đại kiếm này, tôi sẽ phá nát mọi thứ trên đường đi.
Xoẹtttttt!
Có một cảm giác nhẹ nhõm bỗng bừng lên trong tôi khi mà thanh đại kiếm cắt phăng kẻ thù trước mặt. Chỉ với một nhát kiếm, cơ thể của bọn chúng đã tan thành những ánh sáng xám xị
Những thông báo về phần thưởng khổng lồ cứ liên tiếp nối đuôi nhau hiện lên, nhưng tôi không có thời gian để mà tận hưởng niềm vui này được.
“ Món vũ khí này và bộ giáp hoàng kim….”
Tôi ngay lập tức sử dụng kĩ năng ‘Thẩm định của Thợ Rèn Huyền Thoại”
[Dainsleif (Reproduction)]
[Valhalla]
* Khụ khụ*
Những vật phẩm thần kì gì đây? Những vật phẩm đáng kinh ngạc như thế này lại xuất hiện ở một lò rèn của một ngôi làng????? Vì hai món vật phẩm thần kì kia làm tôi sốc đến cạn lời, Khan xuất hiện và nắm chặt vai tôi. Và ông ấy hỏi tôi với một tông giọng run bần bật.
“ Cậu… làm sao mà cậu lại có thể sử dụng được Dainsleif và Valhala?”
Tôi không có ý định trả lời câu hỏi của Khan bây giờ. Tôi mới chính là người muốn đặt câu hỏi.
“ Khan, tại sao những món vũ khí tuyệt vời này lại ở trong một lò rèn cũ mốc sắp đóng cửa? Huuh? Ông kiếm được chúng từ đâu?”
“ Ặc!”
Th-thật bất ngờ.
Khan đột nhiên hoảng hồn sau khi câu hỏi của tôi, còn tôi thì ngạc nhiên vì như hai con mắt của Khan sắp bật ra ngoài.
“Wow, làm thế nào mà ông ta làm được thế dù ông ta không phải ếch?”
Tròng mắt Khan như sắp rớt ra ngoài vì những lời nói gây sốc của tôi.
“ Cậu… Cậu có thực sự hiểu giá trị của những món vật phẩm này?”
“ Chỉ cần nhìn thôi là thấy đã con mắt rồi? Người chế tác là Albatino đại tài.”
“ Ă-Ặc! Cậu biết được người chế tác là ai? L-Lẽ nào cậu là…?”
Mặt và cổ Khan trở nên đỏ chét. Và rồi ông ấy chao đảo như thể sắp gục đến nơi.
‘ Cái gì thế này? Tại sao ông ấy lại như thế này vậy trời? Tăng Huyết Áp à??”
Tôi đã mất công cứu cái mạng của ông ta để rồi ông chết vì tăng huyết áp? Không! Tôi không cho phép mọi công sức của tôi trở thành công cốc.
“ Này này ông già, bình tĩnh lại đi! Bình tĩnh! Ông phải cẩn thận vì tuổi già của mình!”
“ Ah! Hự….”
“ Ặc? Tại sao ông lại sùi bọt mép? Này!!! Này!!! Ông già!!! Này!!! Cái quái gì thế này! Đừng có chết ở đây chứ! Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ rồi cơ mà! Tại sao giờ ông lại nằm lăn ra đấy mà chết? Nếu ông còn nhiệm vụ nào khác, giao hết chúng cho tôi!”
Chờ đã, nếu Khan chết, chuyện gì sẽ xảy đến với Dainsleif và Valhala?
“…. Này, ông già. Ông có thực sự ổn không thế? Chết tiệt, ông phải sống tiếp. Ông nghe rõ không? Alo alo?”
Sau khi trả hai món vật phẩm về vị trí cũ, tôi dìu ông ta tới phòng khám gần nhất.
************************
Dù trước đây Winston chỉ là một làng hẻo lánh, nhưng với tuyến đường vận chuyển đã được xây dựng và phát triển, ngôi làng đang phát triển với tốc độ vượt bậc.
Những bãi săn đa cấp độ có thể tìm thấy mọi nơi và vùng Winston này luôn tràn ngập những sản phẩm đặc biệt chất lượng cao cùng những nhiệm vụ độc nhất không thể tìm được ở đâu khác. Những yếu tố này khiến cho nơi đây có tiềm năng phát triển vô tận.
Ngày nay, lượng người đổ về nơi đây ngày một tăng. Dựa trên một cuộc khảo sát những tân binh của đài phát thanh, nơi đây được lọt vào top 10 lượt bình chọn về “ Ngôi làng mà tôi muốn khởi nghiệp”
Những người vùng khác ghen tị với dân cư của Winston sau khi chứng kiến sự phát triển vượt bậc của ngôi làng này. Giá đất ở Winston đã tăng lên gấp 20 lần nên có thể nói, những cư dân Winston rất giàu to.
Nhưng đây chỉ ảo tưởng của những người không biết về sự thật ẩn sau vẻ hào nhoáng đó. Sự thật khá khác biệt so với lời đồn. Cuộc sống của người dân làng Winston chưa bao giờ tệ hơn lúc này, và kẻ chủ mưu đứng đằng sau chính là Công ty Mero.
Công ty Mero đã thống trị phía Bắc Vương quốc vĩnh hằng từ rất lâu về trước. Valmont, kẻ lãnh đạo của Công ty Mero, đã dự đoán về tiềm năng của làng Winston nhanh hơn bất kì ai khác. Vào thời điểm Winston vẫn chỉ là một ngôi làng hẻo lánh, ông ta đã lên kế hoạch mua đứt đất đai và khu thương mại của vùng này từ những cư dân với cái giá rẻ mạt.
Vì thế, đã phần đất đai và những khu thương mại bị thống trị bởi Công ty Mero. Ngôi làng vẫn chưa chính thức được thăng tiến thành một thành phố, nhưng nhiều bảng hiệu của Winston đã có tên ‘Mero’ trên chúng. Mặt khác, những cư dân nơi đây đang phải đối mặt với việc thất nghiệp và cái nghèo khó đang đeo đuổi họ.
Sự độc quyền của Công ty Mero trên vùng Winston. Có thể nói đó là cú hời lớn nhất của Công ty Mero. Việc kiếm được một gia sản kếch xù chỉ là chuyện nhỏ. Lãnh chúa không thể làm được gì vì thuế má nơi đây đã cao sẵn rồi và còn vì hối lộ từ tập đoàn.
“ Đúng thế! Con người phải có tầm nhìn xa!!!”
Chủ sở hữu tập đoàn Mero, Valmont hạnh phúc từ ngày nay qua ngày khác. Gần như mọi lợi nhuận của ngôi làng đều trôi hết vào túi của ông ta, thế nên ông ta vui sướng tận hưởng sự xa xỉ mà làng Winston mang lại. Nhưng, chỉ duy nhất một thứ làm Valmont chướng mắt: Sự tồn tại của lò rèn.
Theo như thánh chỉ của nhà vua, mọi thành phố và làng chỉ có duy nhất một lò rèn hợp pháp. Đó là biện pháp khắt khe nhất của chính phủ nhằm ngăn chặn lực lượng địa phương chế tạo những vũ khí khổng lồ và tăng cường sức mạnh quân sự.
Do đó, chỉ có một lò rèn duy nhất ở Winston và chủ nhân của nó chính là người thợ rèn Khan, không phải Công ty Mero. Một công việc vững chắc, đảm bảo kiếm được bộn tiền từ việc buôn bán vũ khí, trang bị,thường rất hiếm.
Công ty Mero đã ra giá cho lò rèn của Khan với cái giá cực hời. Nhưng ông ấy không ngần ngại mà từ chối ngay lập tức, nói rằng đó là truyền thống 7 đời của gia đình. Kể cả dùng vũ lực để hăm dọa cũng vô ích.
Valmont đang đau đầu vì quá tiếc khi mà phải từ bỏ số tiền có thể kiếm được từ cái lò rèn đó. Thế nên ông ta vắt óc suy nghĩ và nảy một âm mưu khéo léo để đặt áp lực lên Khan.
“ Thu mua số lượng lớn những vũ khí, nông cụ chất lượng tốt từ tên thợ rèn Taji. Sau đó bán cho cư dân Winston và lữ khách với cái giá rẻ mạt. Lợi nhuận từ việc này? Không cần lo lắng. Bán rẻ nhất có thể!”
Vì mệnh lệnh của Valmont, tiệm rèn của Khan gần như mất hết năng lực cạnh tranh. Cư dân và những lữ hành ở Winston không còn lui tới tiệm rèn của Khan nữa. Dù chất lượng vật phẩm được bán ở Công ty Mero kém hơn những vật phẩm được tinh chế ở lò rèn của Khan, nhưng giá cả lại rẻ hơn nhiều lần và cũng vì sự đa dạng về mẫu mã, làm cho người ta ngày càng muốn mua vật phẩm của Công ty Mero.
Nhưng chưa hết, Valmont còn toan tính thêm một việc khác. Đó là kế hoạch lừa Khan bằng cách thuê một tên lừa đảo.
“ Nếu ông tăng tầm cỡ của lò rèn lên, chắc chắn ông sẽ lấy lại được lòng tin của khách hàng và việc bán buôn sẽ tốt trở lại, thậm chí còn lên như diều gặp gió. Ta sẽ cho ông vay với lãi suất thấp nhất, nên hãy đầu tư tiền bạc của ông để mở rộng tầm cỡ của lò rèn này. Hãy cho những người dân ở Winston và Công ty Mero thấy rằng ông sẽ thành công!”
Khan ngu ngốc tin lời tên lừa đảo kia bởi lẽ hắn ta là bạn thâm niên của Khan. Vì chưa bao giờ nghĩ tới việc ông bạn chí cốt của mình đã bị Valmont mua chuộc, Khan đã mượn tiền mà không mảy may xem xét điều khoản và nội dung của hợp đồng. Và cuối cùng, lãi mẹ đẻ lãi con làm cho khoản nợ mà Khan gánh không còn cách nào để trả dứt.
Valmont yêu thích cái cảm giác nhìn Khan tuyệt vọng gục ngã.
“ Khu Khu Khu, cái lò rèn đấy sớm muộn sẽ là của ta.”
Việc cuối cùng mà Valmont làm là thuê một nhóm giang hồ tới đòi nợ và ông ta chờ đợi, rằng người thợ rèn kia sẽ sớm trao lò rèn đó cho Valmont. Nhưng Khan cứng đầu như một con bò đến thì phải? Khi mà ông ta chứng kiến cái quyết tâm không từ bỏ lò rèn của Khan dù đã bị dồn vào góc đường cùng, trong Valmont sục sôi một cơn giận dữ hơn bao giờ hết.
“ Bọn chúng đâu rồi! Ta đã bảo bọn giang hồ đó phải chuẩn bị tinh thần nếu chúng không thể giải quyết được công việc ta giao.”
Ông ta đã nghiêm túc cảnh cáo trước bọn kia, thế nên bọn chúng bị thúc đẩy phải làm việc cật lực hơn. Lần này, lò rèn sẽ thuộc về tay ông ta….
“ Cái gì? Chúng mất tích…?”
“ vâng! chính xác là như thế.”
“ Chết tiệt! Bọn khốn đó!”
Chachachang !
Valmont lộn cái bàn chứa báo cáo chuyện đã xảy ra kia. Và rồi ông ta hỏi người hầu thân cận nhất của ông ta – Rabbit
“ Ai đã đề nghị thuê bọn vô tích sự đó?”
“ Biel”
“ Mang hắn ta đến đây ngay cho ta!”
Sau một lúc, Valmont lặng lẽ hỏi người tên Biel đang run cầm cập kia.
“ Ngươi chính là người đã đề nghị thuê bọn giang hồ kia? Ngươi đã mạnh miệng nói rằng ta có thể tin tưởng vào chúng? Và giờ thì thế nào? Không những chúng không quay lại với hợp đồng sở hữu lò rèn tại thời gian hứa hẹn, giờ chúng còn bỏ trốn. Thậm chí ta còn trả trước cho chúng một phần tiền thù lao. Ngươi sẽ lãnh trách nhiệm lần này như thế nào đây?”
“ Tôi thật sự xin lỗi. Bọn chúng là lũ khét tiếng nhất trong khu vực nên tôi đã đề cử bọn chúng…”
“ Ta không cần ngươi xin lỗi. Đưa nó cho ta.”
“ Huh? Cái gì cơ….?” Biel hỏi trong bối rối vì không hiểu những gì Valmont nói.
Valmont tức giận vì sự bối rối của Biel và quát tháo.
“ Ngươi thực sự là một thằng ngu nếu ngươi không hiểu được cái điều đơn giản như thế khi làm việc cho một tập đoàn thương mại. Tiền. Đưa cho ta số tiền mà ta phải bỏ ra để thuê bọn chúng. Ngươi phải chịu trách nhiệm cho khoản trả trước của bọn chúng cũng như tiền bồi thường cho thất bại của nhiệm vụ lần này.”
“ V-Vâng! Nh-Nhưng tôi không có số tiền lớn như thế. Xin ngài, hãy cho tôi một cơ hội nữa! Một cơ hội để sửa sai!!”
Biel nắm lấy quần Valmont và khẩn thiết quì lạy cầu xin. Nhưng Valmont lại tuyệt nhiên nghiêm khắc.
“ Nếu ngươi không có tiền thì tự kiếm tiền đi. Nếu không, ta sẽ bán ngươi cho chợ nô lệ. Và rồi ta sẽ nhận được một khoản đền bù dù không thấm vào đâu so với số tiền ta bỏ ra. Huhuhu”
“ Chủ nhân! Xin ngài… Làm ơn, tôi xin ngài…”
“ Lôi hắn đi.”
Biel đã trung thành làm việc cho Valmont suốt 10 năm trời. Hắn ta làm việc cật lực như một con chó. Nhưng Valmont không khoan dung tha thứ cho bất kì sai lầm nào. Đó là một quyết định tàn nhẫn, nhưng ông ta không quan tâm tới cái gọi là đạo đức.
‘ Kiêu hãnh và tàn ác’
Rabbit không hề thích bản chất này của Valmont. Nhưng anh ta có thể kiếm được bộn tiền khi làm việc dưới trướng Valmont, vì lẽ đó Rabbit không bao giờ phản bội ông ta. Sau khi Biel bị kéo lê ra ngoài, Rabbit hiện đang ở một mình với Valmont và anh mở miệng nói.
“ Thật khó tin khi lũ giang hồ mà Biel thuê lại bỏ trốn. Địa bàn chúng sống là ở Winston này. Bọn chúng không thể quăng quê nhà sang một bên chỉ vì chút tiền ít ỏi đó được.”
“ Nếu chúng không bỏ chạy thì là gì đây? Chúng bị một lão già thợ rèn già nua đánh cho tan xác?”
“ Bây giờ, có lẽ điều đó khả thi nhất. Tới tận sáng hôm nay, bọn chúng vẫn đến lò rèn của lão Khan bình thường. Nhưng bọn chúng lại biến mất sau đó. Chắc chắn có chuyện gì đó đã xảy ra ở lò rèn.”
Sau khi nghe lời lí luận của Rabbit, Valmont hỏi: “ Thế lão Khan đang ở đâu?”
“ Lão ta cũng đột nhiên biến mất.”
“ Thật vô lí! Chuyện quái đản gì đã xảy ra ở cái lò rèn đó?”
“ Chúng tôi đang điều tra và sẽ cho ngài biết sớm nhất có thể.”
Bực bội vì không biết chuyện gì xảy ra, Valmont và Rabbit đã đưa ra vô số dự đoán và giả định.
“ Tôi đã tìm thấy vị trí của Khan!”
Một người truyền tin bước vào và báo cáo.
“ Hai giờ trước, có một người đã thấy một thanh niên lạ mặt cõng Khan trên lưng.
“ Một thanh niên lạ mặt…. hắn ta chắn chắc là thủ phạm của sự việc vừa rồi. Rabbit, ta sẽ để việc xử lí lò rèn đó lại cho ngươi. Xử đẹp tất cả những kẻ ngáng đường.”
“ Vâng.”
Dựa trên đánh giá của ai đó, Valmont có tài năng của một thương nhân nhưng ông lại quá tàn bạo và khắc nghiệt. Làm thế nào mà ông ta có thể phát triển Công ty Mero đến mức này? Tất cả là vì Rabbit ở bên ông ta. Rabbit là một con người tháo vát và tài năng, con người có thể bù đắp những khuyết điểm của Valmont. Anh áp chế cảm xúc và đưa ra những quyết định với một cái đầu lạnh để có những kết quả tốt nhất.
Và giờ, Rabbit sẽ sắp có cuộc gặp mặt với Grid.
Dịch: Shinigami light novel team. Edit: Sen