Chương 65: Tôi là bạn gái Tân Lãng
Giọng nói của cô so với bình thường muốn ngọt hơn nhiều lần, khiến cho trái cổ họng của Tân Lãng không khỏi giật giật.
Lưu Tuấn thì khỏi phải nói, đột nhiên trước mặt xuất hiện một cô gái xinh đẹp như vậy khiến cho ánh. mắt của hắn ngay lập tức thẳng tắp. Nhưng mà nghe thấy người đẹp ngọt ngào gọi Tần Lãng như vậy, khiến hắn không khỏi nhíu mày.
“Tân Lãng! đây là ai?" Lưu Tuấn chưa từ bỏ ý định hỏi
Tô Thi Hàm quay đầu lại, khoảnh khắc vừa đối mặt với Lưu Tuấn chỉ trong chớp mắt cô lập tức biến thành một người đẹp lạnh lùng. Trong khóe mắt mang. theo một chút khinh thường nhìn Lưu Tuấn, giọng nói trong trẻo đầy vẻ lạnh lùng cất lên: “Tôi là bạn gái Tn Lãng”
Lưu Tuấn mặt đen lại.
Tân Lãng lại có bạn gái xinh đẹp như vậy ư!!
Điều này sao có thể? Nhà bọn họ không phải phá sản rồi sao!
Tô Thi Hàm căn bản mặc kệ vẻ mặt của Lưu Tuấn, lúc quay đầu đối mặt Tân Lãng lại biến thành khuôn mặt ngọt ngào mim cười: "Anh Lãng! Lúc nãy ở trong tiệm em nhìn thấy vài loại cây xanh như cây Phát Tài, Thông non, cây Tùng Bách mini rất thích hợp với Tam Tân Trai của tụi mình. Tụi mình mua nhé! Để lúc khai trương đặt ở trong tiệm chắc chắn sẽ rất bắt mắt”
Tân Lãng hiểu ý đồ của Tô Thi Hàm cúi đầu vừa cười vừa nói: “Theo ý em là được để anh đi trả tiền”
Tô Thi Hàm bu môi nói: “Như vậy sao được? Đồ trong tiệm đương nhiên phải do ông chủ đích thân kiểm tra chứ!"
Tân Lãng điên cưồng mím miệng lại liếc qua Lưu Tuấn sắp bị tức chết.
Hắn cười nhìn “kẻ khởi xướng” Tô Thi Hàm mập. mờ nói: "Vợ ông chủ quyết định là được, ông chủ nghe theo vợ hết”
Nhìn bọn họ thân mật thể hiện tình cảm không. xem ai ra gì, Lưu Tuấn hoàn toàn nổi giận.
Hân vốn là muốn kích động Tăn Lãng, nhưng mà bây giờ bạn gái của Tân Lãng không chỉ đẹp hơn bạn gái hẳn, hơn nữa còn muốn tự mình mở cửa tiệm. Thật sự là hoang đường, Tân Lãng mới 20 tuổi làm sao có thể tự mở cửa hàng đây!
Phải biết một điều, ở trong nhà dù hẳn đã cầu xin cha hắn rất lâu, nhưng thấp thoáng xuất hiện ở công ty cha hẳn cũng không cho, chứ nói chỉ là cho hẳn tiền để tự khởi nghiệp!
Lưu Tuấn bị kích thích, tức đến nổi con mắt đỏ lên trừng mắt nhìn Tô Thi Hàm không nế nang nói “Người đẹp này! Cô chả lẽ không biết chuyện gì sao? Ông chủ trong miệng của em đây công ty của gia đình đã phá sản, còn thiếu nợ mấy triệu tệ. Em theo hắn sau này chỉ có cực khổ thôi! Không bằng đi cùng với anh, nhà anh..."
Lưu Tuấn nói đến chuyện này, khiến Tân Lãng ánh mắt lập tức trở nên lạnh lùng. Nắm đấm của hắn lập tức vung ra, đem tất cả lời chưa nói hết của Lưu Tuấn đánh về trong bụng.
“Lưu Tuấn miệng chó của mày đúng là không thể mọc ngà voi, cũng y như người cha vong ân bội nghĩa của mày. Tao không rảnh đi quan tâm đến mày, nhưng mà mày dám dòm ngó bạn gái của Tân Lãng tao là mày đang muốn tìm chết!"
Động tác của Tân Lãng so với lời nói còn ác hơn, nắm đấm vung ra như mưa giáng vào trên lưng Lưu Tuấn.
Lưu Tuấn lúc đầu còn nghĩ có thể chống trả lại, thế nhưng vừa mới quay người bị Tân Lãng trực tiếp. đánh gục xuống. Hai người hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, Lưu Tuấn chỉ có thể hoảng loạn chạy trốn nhưng vẫn bị Tân Lãng hung hăng đánh.
Bạn gái Lưu Tuấn ở bên cạnh há mồm trợn mắt, cuối cùng mới nhớ tới lấy điện thoại di động ra ghi hình lại.
“Làm sao lại đánh người như vậy chứi Chúng tôi sẽ kiện..."
Lời còn chưa nói xong, điện thoại đột nhiên bị một bàn tay ngọc mảnh mai nắm lấy.
Tô Thi Hàm vẻ mặt lạnh lùng, đứng trước mặt cô. trực tiếp giựt lấy điện thoại trên tay.
“Kiện sao? Cô muốn kiện ai?” Nhìn xung quanh thấy có nhiều người vây lại xem, trong đó có người dự định lấy điện thoại ra ghỉ hình lại. Tô Thi Hàm lập tức nói to: “Không có sự cho phép của người khác mà tự ý quay chụp người khác và sử dụng hình ảnh trái phép đăng lên mạng xã hội, sẽ thuộc vẽ tội xâm phạm quyền riêng tư. Căn cứ vào điều 179 của "Luật dân sự" nhẹ thì phải xin lỗi, nặng thì bồi thường đồng thời chịu trách nhiệm truy cứu dân sự”
Tô Thi Hàm nói như vậy khiến người xung quanh lập tức cất điện thoại di động đi.
Cô cúi đầu xóa đoạn ghi hình của điện thoại trong tay, tồi ném về phía ngực đối phương
Sau khi đe dọa đối phương bằng một ánh mắt, Tô. Thi Hàm quay đầu nhìn về hướng Tân Lãng bên kia đang đánh Lưu Tuấn cao giọng nói: “Anh Lãng dừng lại đi, đừng tính toán với chó nữa.”
Tân Lãng nghe thấy lời này mới thu hồi nắm đấm của mình lại.
Mà Lưu Tuấn nằm trên đất mặt mũi sưng vù đang ôm đầu, lúc này đã không nhìn ra được dáng vẻ. ban đầu.
Hản căn bản không dám nhìn Tần Lãng, đứng lên lập tực hướng phía ngược lại chạy kể cả bạn gái cũng không đoái hoài tới
Bạn gái Lưu Tuấn vừa bị Tô Thi Hàm dọa cho một. trận, lúc này thấy Lưu Tuấn chạy trối chết bỏ một mình cô ở lại. Tại hiện trường giận đến mức mặt mày tái nhợt, giận dữ dậm chân rồi chạy theo hướng của Lưu Tuấn.
Hai người gặp chuyện đều đã chạy khiến đám người xem náo nhiệt cũng tản ra.
Tô Thi Hàm có chút lo lằng đi về phía Tần Lãng. “Anh không sao chứ?”
Tần Lãng trong lúc đánh người, rõ ràng nghe thấy giọng nói lạnh lùng của cô cảnh cáo đám người muốn ghỉ hình. Bây giờ lại nhìn thấy dáng vẻ lo lẳng của cô, trước sau tương phản thật sự là quá đáng yêu.
Tân Lãng cười nói: “Anh đương nhiên không sao. rồi, anh là đánh người ta còn con chó kia tới cả quần áo của anh cũng không đụng tới được”
Tô Thi Hàm hơi nhíu mày kéo tay phải của hắn nói: “Làm sao không có sao được? Anh đánh hẳn nhiều như vậy tay chân anh cũng phải đau chứ!”
Nói xong cô thật sự kiểm tra các khớp bàn tay của Tân Lãng, nhìn thấy chỉ là hơi ứng đỏ lên chứt lúc này mới thở dài một hơi.
“Tân Lãng! Xem ra anh đánh đấm cũng không tệ nha."
Nằm đấm lúc nãy đánh ra thật sự rất đẹp.
Tần Lãng cúi đầu nhìn qua cô ánh mắt hừng hực. có phần mập mờ cười, “Sao em thay đổi lời nói nhanh thế?"
Tô Thi Hàm hơi rụt lại ngượng ngùng lui về phía sau hỏi: “Cái gì?"
“Lúc nãy không phải gọi là anh Lãng sao? Tại sao bây giờ lại biến thành Tân Lãng rồi?”
Nãy cô chỉ thuận miệng nói, nhưng mà lời này thật sự là rất êm ái và thân mật.
Hơn nữa Tân Lãng cảm thấy gọi như thế hẳn rất thích
Tô Thi Hàm hơi đỏ mặt ánh mắt hoảng hốt nói: “Em.. cái đó... em... chẳng qua là thấy bọn họ hai người ăn hiếp một mình anh, nên em muốn giúp thôi. Cô gái kia không phải cũng gọi hắn là anh Tuấn sao.
“Thì ra là như vậy, thế mà anh cứ tưởng là hiện tại em muốn đổi cách xưng hô chứ.”
Tô Thi Hàm càng ngày càng ngượng ngùng, quay người né tránh Tân Lãng tiếp tục cái đề tài này.
Tân Lãng cười cười, một lát sau mặt nghiêm túc. lên nói
“Thi Hàm những lời vừa nãy của Lưu Tuấn, liên quan tới chuyện trong nhà anh...” Tân Lãng có chút do dự mở miệng nói, bởi vì những chuyện trong gia đình hắn chưa kể cho ai nghe bao giờ.
Tô Thi Hàm nghĩ là hẳn đang có chút khó xử thế.
là nói: “Không sao đâu Tần Lãng! Chúng ta cùng nhau kiếm tiền, không phải chỉ là mấy triệu thôi sao. Em tin tưởng anh! Chờ tới lúc chúng ta mở cửa hàng, số tiền kiếm được ngoại trừ dùng để chỉ tiêu cho các con phần còn lại đều dùng để trả nợ, không bao lâu là sẽ trả xong!"
Tân Lãng thấy dáng vẻ kiên định của cô trong lòng cảm thấy thật ấm áp.
Hản cười một cách âu yếm, vuốt vuốt lấy tóc cô. nói: “Thi Hàm! Em có ý muốn như vậy anh thật sự rất xúc động, nhưng mà đáng tiếc em không có cơ hội cùng anh trả nợ rồi. Nhà anh trước đó đúng là có nợ mấy triệu tệ, nhưng mà mấy năm nay cha mẹ anh ở dưới quê bớt ăn bớt mặc, còn chăm chỉ làm việc. Đầu năm nay đã trả hết số tiền còn nợ đó rồi, em đi theo anh không cần gánh vác nợ rần gì cả”
“Nhưng mà Thị Hàm! Gia đình anh bây giờ không. có tiền tiết kiệm gì cả, đây là sự thật”
Lưu Tuấn thì khỏi phải nói, đột nhiên trước mặt xuất hiện một cô gái xinh đẹp như vậy khiến cho ánh. mắt của hắn ngay lập tức thẳng tắp. Nhưng mà nghe thấy người đẹp ngọt ngào gọi Tần Lãng như vậy, khiến hắn không khỏi nhíu mày.
“Tân Lãng! đây là ai?" Lưu Tuấn chưa từ bỏ ý định hỏi
Tô Thi Hàm quay đầu lại, khoảnh khắc vừa đối mặt với Lưu Tuấn chỉ trong chớp mắt cô lập tức biến thành một người đẹp lạnh lùng. Trong khóe mắt mang. theo một chút khinh thường nhìn Lưu Tuấn, giọng nói trong trẻo đầy vẻ lạnh lùng cất lên: “Tôi là bạn gái Tn Lãng”
Lưu Tuấn mặt đen lại.
Tân Lãng lại có bạn gái xinh đẹp như vậy ư!!
Điều này sao có thể? Nhà bọn họ không phải phá sản rồi sao!
Tô Thi Hàm căn bản mặc kệ vẻ mặt của Lưu Tuấn, lúc quay đầu đối mặt Tân Lãng lại biến thành khuôn mặt ngọt ngào mim cười: "Anh Lãng! Lúc nãy ở trong tiệm em nhìn thấy vài loại cây xanh như cây Phát Tài, Thông non, cây Tùng Bách mini rất thích hợp với Tam Tân Trai của tụi mình. Tụi mình mua nhé! Để lúc khai trương đặt ở trong tiệm chắc chắn sẽ rất bắt mắt”
Tân Lãng hiểu ý đồ của Tô Thi Hàm cúi đầu vừa cười vừa nói: “Theo ý em là được để anh đi trả tiền”
Tô Thi Hàm bu môi nói: “Như vậy sao được? Đồ trong tiệm đương nhiên phải do ông chủ đích thân kiểm tra chứ!"
Tân Lãng điên cưồng mím miệng lại liếc qua Lưu Tuấn sắp bị tức chết.
Hắn cười nhìn “kẻ khởi xướng” Tô Thi Hàm mập. mờ nói: "Vợ ông chủ quyết định là được, ông chủ nghe theo vợ hết”
Nhìn bọn họ thân mật thể hiện tình cảm không. xem ai ra gì, Lưu Tuấn hoàn toàn nổi giận.
Hân vốn là muốn kích động Tăn Lãng, nhưng mà bây giờ bạn gái của Tân Lãng không chỉ đẹp hơn bạn gái hẳn, hơn nữa còn muốn tự mình mở cửa tiệm. Thật sự là hoang đường, Tân Lãng mới 20 tuổi làm sao có thể tự mở cửa hàng đây!
Phải biết một điều, ở trong nhà dù hẳn đã cầu xin cha hắn rất lâu, nhưng thấp thoáng xuất hiện ở công ty cha hẳn cũng không cho, chứ nói chỉ là cho hẳn tiền để tự khởi nghiệp!
Lưu Tuấn bị kích thích, tức đến nổi con mắt đỏ lên trừng mắt nhìn Tô Thi Hàm không nế nang nói “Người đẹp này! Cô chả lẽ không biết chuyện gì sao? Ông chủ trong miệng của em đây công ty của gia đình đã phá sản, còn thiếu nợ mấy triệu tệ. Em theo hắn sau này chỉ có cực khổ thôi! Không bằng đi cùng với anh, nhà anh..."
Lưu Tuấn nói đến chuyện này, khiến Tân Lãng ánh mắt lập tức trở nên lạnh lùng. Nắm đấm của hắn lập tức vung ra, đem tất cả lời chưa nói hết của Lưu Tuấn đánh về trong bụng.
“Lưu Tuấn miệng chó của mày đúng là không thể mọc ngà voi, cũng y như người cha vong ân bội nghĩa của mày. Tao không rảnh đi quan tâm đến mày, nhưng mà mày dám dòm ngó bạn gái của Tân Lãng tao là mày đang muốn tìm chết!"
Động tác của Tân Lãng so với lời nói còn ác hơn, nắm đấm vung ra như mưa giáng vào trên lưng Lưu Tuấn.
Lưu Tuấn lúc đầu còn nghĩ có thể chống trả lại, thế nhưng vừa mới quay người bị Tân Lãng trực tiếp. đánh gục xuống. Hai người hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, Lưu Tuấn chỉ có thể hoảng loạn chạy trốn nhưng vẫn bị Tân Lãng hung hăng đánh.
Bạn gái Lưu Tuấn ở bên cạnh há mồm trợn mắt, cuối cùng mới nhớ tới lấy điện thoại di động ra ghi hình lại.
“Làm sao lại đánh người như vậy chứi Chúng tôi sẽ kiện..."
Lời còn chưa nói xong, điện thoại đột nhiên bị một bàn tay ngọc mảnh mai nắm lấy.
Tô Thi Hàm vẻ mặt lạnh lùng, đứng trước mặt cô. trực tiếp giựt lấy điện thoại trên tay.
“Kiện sao? Cô muốn kiện ai?” Nhìn xung quanh thấy có nhiều người vây lại xem, trong đó có người dự định lấy điện thoại ra ghỉ hình lại. Tô Thi Hàm lập tức nói to: “Không có sự cho phép của người khác mà tự ý quay chụp người khác và sử dụng hình ảnh trái phép đăng lên mạng xã hội, sẽ thuộc vẽ tội xâm phạm quyền riêng tư. Căn cứ vào điều 179 của "Luật dân sự" nhẹ thì phải xin lỗi, nặng thì bồi thường đồng thời chịu trách nhiệm truy cứu dân sự”
Tô Thi Hàm nói như vậy khiến người xung quanh lập tức cất điện thoại di động đi.
Cô cúi đầu xóa đoạn ghi hình của điện thoại trong tay, tồi ném về phía ngực đối phương
Sau khi đe dọa đối phương bằng một ánh mắt, Tô. Thi Hàm quay đầu nhìn về hướng Tân Lãng bên kia đang đánh Lưu Tuấn cao giọng nói: “Anh Lãng dừng lại đi, đừng tính toán với chó nữa.”
Tân Lãng nghe thấy lời này mới thu hồi nắm đấm của mình lại.
Mà Lưu Tuấn nằm trên đất mặt mũi sưng vù đang ôm đầu, lúc này đã không nhìn ra được dáng vẻ. ban đầu.
Hản căn bản không dám nhìn Tần Lãng, đứng lên lập tực hướng phía ngược lại chạy kể cả bạn gái cũng không đoái hoài tới
Bạn gái Lưu Tuấn vừa bị Tô Thi Hàm dọa cho một. trận, lúc này thấy Lưu Tuấn chạy trối chết bỏ một mình cô ở lại. Tại hiện trường giận đến mức mặt mày tái nhợt, giận dữ dậm chân rồi chạy theo hướng của Lưu Tuấn.
Hai người gặp chuyện đều đã chạy khiến đám người xem náo nhiệt cũng tản ra.
Tô Thi Hàm có chút lo lằng đi về phía Tần Lãng. “Anh không sao chứ?”
Tần Lãng trong lúc đánh người, rõ ràng nghe thấy giọng nói lạnh lùng của cô cảnh cáo đám người muốn ghỉ hình. Bây giờ lại nhìn thấy dáng vẻ lo lẳng của cô, trước sau tương phản thật sự là quá đáng yêu.
Tân Lãng cười nói: “Anh đương nhiên không sao. rồi, anh là đánh người ta còn con chó kia tới cả quần áo của anh cũng không đụng tới được”
Tô Thi Hàm hơi nhíu mày kéo tay phải của hắn nói: “Làm sao không có sao được? Anh đánh hẳn nhiều như vậy tay chân anh cũng phải đau chứ!”
Nói xong cô thật sự kiểm tra các khớp bàn tay của Tân Lãng, nhìn thấy chỉ là hơi ứng đỏ lên chứt lúc này mới thở dài một hơi.
“Tân Lãng! Xem ra anh đánh đấm cũng không tệ nha."
Nằm đấm lúc nãy đánh ra thật sự rất đẹp.
Tần Lãng cúi đầu nhìn qua cô ánh mắt hừng hực. có phần mập mờ cười, “Sao em thay đổi lời nói nhanh thế?"
Tô Thi Hàm hơi rụt lại ngượng ngùng lui về phía sau hỏi: “Cái gì?"
“Lúc nãy không phải gọi là anh Lãng sao? Tại sao bây giờ lại biến thành Tân Lãng rồi?”
Nãy cô chỉ thuận miệng nói, nhưng mà lời này thật sự là rất êm ái và thân mật.
Hơn nữa Tân Lãng cảm thấy gọi như thế hẳn rất thích
Tô Thi Hàm hơi đỏ mặt ánh mắt hoảng hốt nói: “Em.. cái đó... em... chẳng qua là thấy bọn họ hai người ăn hiếp một mình anh, nên em muốn giúp thôi. Cô gái kia không phải cũng gọi hắn là anh Tuấn sao.
“Thì ra là như vậy, thế mà anh cứ tưởng là hiện tại em muốn đổi cách xưng hô chứ.”
Tô Thi Hàm càng ngày càng ngượng ngùng, quay người né tránh Tân Lãng tiếp tục cái đề tài này.
Tân Lãng cười cười, một lát sau mặt nghiêm túc. lên nói
“Thi Hàm những lời vừa nãy của Lưu Tuấn, liên quan tới chuyện trong nhà anh...” Tân Lãng có chút do dự mở miệng nói, bởi vì những chuyện trong gia đình hắn chưa kể cho ai nghe bao giờ.
Tô Thi Hàm nghĩ là hẳn đang có chút khó xử thế.
là nói: “Không sao đâu Tần Lãng! Chúng ta cùng nhau kiếm tiền, không phải chỉ là mấy triệu thôi sao. Em tin tưởng anh! Chờ tới lúc chúng ta mở cửa hàng, số tiền kiếm được ngoại trừ dùng để chỉ tiêu cho các con phần còn lại đều dùng để trả nợ, không bao lâu là sẽ trả xong!"
Tân Lãng thấy dáng vẻ kiên định của cô trong lòng cảm thấy thật ấm áp.
Hản cười một cách âu yếm, vuốt vuốt lấy tóc cô. nói: “Thi Hàm! Em có ý muốn như vậy anh thật sự rất xúc động, nhưng mà đáng tiếc em không có cơ hội cùng anh trả nợ rồi. Nhà anh trước đó đúng là có nợ mấy triệu tệ, nhưng mà mấy năm nay cha mẹ anh ở dưới quê bớt ăn bớt mặc, còn chăm chỉ làm việc. Đầu năm nay đã trả hết số tiền còn nợ đó rồi, em đi theo anh không cần gánh vác nợ rần gì cả”
“Nhưng mà Thị Hàm! Gia đình anh bây giờ không. có tiền tiết kiệm gì cả, đây là sự thật”