Chương : 101
NỮ PHỤ: CÔ ẤY KHÔNG ONLINE (CHƯƠNG 101) | Facebook
Hội Những Người Thích Ngôn Tình Sủng Và Có Logic
NỮ PHỤ: CÔ ẤY KHÔNG ONLINE (CHƯƠNG 101)
18 THÁNG 8, 2018 · CÔNG KHAI
MỤC LỤC
☆ Chương 101: Võ Lâm Minh
Hồng Đậu nhìn tay Thẩm Lạc Ngôn duỗi lại đây, trong nháy mắt, nàng thầm nghĩ người nam nhân này còn rất có phong độ thân sĩ, chẳng qua rất nhanh nàng lại nghĩ tới, nói thế nào thì nàng cũng là phu nhân hắn trên danh nghĩa, trước mặt người ngoài, nếu hắn không biểu hiện phong độ một chút cũng không thể nào nói nổi.
Nghĩ như vậy, Hồng Đậu liền thản nhiên vươn tay nắm lấy tay Thẩm Lạc Ngôn, Thẩm Lạc Ngôn thấy vậy còn hơi khựng lại, hắn vốn cho rằng, Hồng Đậu sẽ lại nói cái gì đó để chọc tức hắn, không ngờ thái độ của nàng ngoan ngoãn như vậy.
Thẩm Lạc Ngôn đỡ Hồng Đậu xuống xe ngựa, Hồng Đậu nói cảm ơn với Thẩm Lạc Ngôn xong lại không vội rời đi, mà lại nói với A Miên trong xe ngựa: “Mỹ nhân tỷ tỷ, ta đỡ ngươi xuống xe.”
“Tiểu cô nương thật đúng là tri kỷ.” A Miên cũng không khách khí, nàng nắm lấy tay Hồng Đậu xe ngựa, còn không dấu vết vuốt ve tay Hồng Đậu một chút mới buông ra, nàng yêu diễm cười, “Nô gia thụ sủng nhược kinh*.” (được yêu chiều mà kinh sợ)
Không, thụ sủng nhược kinh phải là nàng mới đúng.
Hồng Đậu ôm khuôn mặt chính mình, nghĩ tới mình vừa chạm tay mỹ nhân, không khỏi liền cao hứng bật cười.
Thẩm Lạc Ngôn thái dương nhảy dựng, không muốn nói bộ dáng bị sắc đẹp mê hoặc này của Hồng Đậu thật khó coi, hắn lạnh giọng, “Chúng ta nên đi vào.”
“Nga……” Hồng Đậu gật gật đầu, mới chú ý tới bọn họ lúc này đang đứng dưới chân một ngọn núi.
Võ Lâm Minh ở ngay trên núi, theo quy củ thì sẽ phải đi bộ lên trên, không chỉ có thế, người muốn vào Võ Lâm Minh, trước hết đều phải giao vũ khí cho người trông cửa.
Sau khoảng thời gian một chén trà nhỏ, tới cửa Võ Lâm Minh, Hồng Đậu nhìn kiếm trên người Thẩm Lạc Ngôn, ám khí trên người Lý Tùy Phong, còn có cốt sáo trên người A Miên đều giao cho thủ vệ, rốt cuộc, nàng thấy ánh mắt thủ vệ đặt trên người nàng.
Thẩm Lạc Ngôn nói: “Nàng không phải là người trong giang hồ, trên người không có vũ khí.”
“Nếu Thẩm Trang chủ nói như thế, vậy các ngươi liền có thể đi vào.” Thủ vệ cúi đầu tránh ra một bước, Thẩm Lạc Ngôn là bạn tốt của Minh chủ bọn họ, cũng là người đáng tin, bọn họ đương nhiên sẽ không dây dưa với người Thẩm Lạc Ngôn mang đến.
Hồng Đậu đi theo phía sau Thẩm Lạc Ngôn, Võ Lâm Minh này to như vậy, tùy ý có thể thấy được người ở đây đều là người trong giang hồ, hơn nữa những người này tuy rằng thường xuyên mang vẻ mặt tươi cười tới chào hỏi, nhưng Hồng Đậu vẫn rõ ràng nhận ra những người này là ngoài cười trong không cười, đều mang ý xấu.
Chẳng phải là mang ý xấu sao?
Vốn tưởng rằng tin tức Võ Lâm Minh có bản đồ vừa tung ra, Võ Lâm Minh sẽ phòng bị càng thêm chặt chẽ, lại không nghĩ rằng Võ Lâm Minh làm theo cách trái ngược, mở đại môn ra, nói là hoan nghênh mỗi một vị khách muốn đến Võ Lâm Minh “Tham quan”, các vị “khách” đó cũng là thật không khách khí, cửa Võ Lâm Minh vừa mở, bọn họ liền liên tiếp vọt vào, Võ Lâm Minh chiêu đãi bọn họ rượu ngon đồ ăn tốt, người có danh tiếng trên giang hồ, còn có thể ở phòng cho khách luôn.
Lý Tùy Phong cảm thán nói: “Hóa bị động thành chủ động, Diệp Minh chủ này thật thủ đoạn.”
Hắn vốn không thuộc về võ lâm chính phái, bởi vậy nhắc tới Diệp Minh chủ cũng không có sự tôn kính nào, chỉ là đứng ở góc độ khách quan mà nói một câu thôi.
“Thủ đoạn?” Hồng Đậu nghi hoặc.
Thẩm Lạc Ngôn còn chưa lên tiếng giải thích, A Miên đi ở bên cạnh Hồng Đậu đã cười nói: “So với việc đóng đại môn Võ Lâm Minh, để những người này lại nghĩ biện pháp trà trộn vào, chi bằng mở cửa lớn, cho bọn họ quang minh chính đại tiến vào, như vậy, nhất cử nhất động của bọn họ ở Võ Lâm Minh sẽ đều nằm dưới sự theo dõi của người khác, Diệp Minh chủ có thể bớt được không ít phiền toái nha.”
Hội Những Người Thích Ngôn Tình Sủng Và Có Logic
NỮ PHỤ: CÔ ẤY KHÔNG ONLINE (CHƯƠNG 101)
18 THÁNG 8, 2018 · CÔNG KHAI
MỤC LỤC
☆ Chương 101: Võ Lâm Minh
Hồng Đậu nhìn tay Thẩm Lạc Ngôn duỗi lại đây, trong nháy mắt, nàng thầm nghĩ người nam nhân này còn rất có phong độ thân sĩ, chẳng qua rất nhanh nàng lại nghĩ tới, nói thế nào thì nàng cũng là phu nhân hắn trên danh nghĩa, trước mặt người ngoài, nếu hắn không biểu hiện phong độ một chút cũng không thể nào nói nổi.
Nghĩ như vậy, Hồng Đậu liền thản nhiên vươn tay nắm lấy tay Thẩm Lạc Ngôn, Thẩm Lạc Ngôn thấy vậy còn hơi khựng lại, hắn vốn cho rằng, Hồng Đậu sẽ lại nói cái gì đó để chọc tức hắn, không ngờ thái độ của nàng ngoan ngoãn như vậy.
Thẩm Lạc Ngôn đỡ Hồng Đậu xuống xe ngựa, Hồng Đậu nói cảm ơn với Thẩm Lạc Ngôn xong lại không vội rời đi, mà lại nói với A Miên trong xe ngựa: “Mỹ nhân tỷ tỷ, ta đỡ ngươi xuống xe.”
“Tiểu cô nương thật đúng là tri kỷ.” A Miên cũng không khách khí, nàng nắm lấy tay Hồng Đậu xe ngựa, còn không dấu vết vuốt ve tay Hồng Đậu một chút mới buông ra, nàng yêu diễm cười, “Nô gia thụ sủng nhược kinh*.” (được yêu chiều mà kinh sợ)
Không, thụ sủng nhược kinh phải là nàng mới đúng.
Hồng Đậu ôm khuôn mặt chính mình, nghĩ tới mình vừa chạm tay mỹ nhân, không khỏi liền cao hứng bật cười.
Thẩm Lạc Ngôn thái dương nhảy dựng, không muốn nói bộ dáng bị sắc đẹp mê hoặc này của Hồng Đậu thật khó coi, hắn lạnh giọng, “Chúng ta nên đi vào.”
“Nga……” Hồng Đậu gật gật đầu, mới chú ý tới bọn họ lúc này đang đứng dưới chân một ngọn núi.
Võ Lâm Minh ở ngay trên núi, theo quy củ thì sẽ phải đi bộ lên trên, không chỉ có thế, người muốn vào Võ Lâm Minh, trước hết đều phải giao vũ khí cho người trông cửa.
Sau khoảng thời gian một chén trà nhỏ, tới cửa Võ Lâm Minh, Hồng Đậu nhìn kiếm trên người Thẩm Lạc Ngôn, ám khí trên người Lý Tùy Phong, còn có cốt sáo trên người A Miên đều giao cho thủ vệ, rốt cuộc, nàng thấy ánh mắt thủ vệ đặt trên người nàng.
Thẩm Lạc Ngôn nói: “Nàng không phải là người trong giang hồ, trên người không có vũ khí.”
“Nếu Thẩm Trang chủ nói như thế, vậy các ngươi liền có thể đi vào.” Thủ vệ cúi đầu tránh ra một bước, Thẩm Lạc Ngôn là bạn tốt của Minh chủ bọn họ, cũng là người đáng tin, bọn họ đương nhiên sẽ không dây dưa với người Thẩm Lạc Ngôn mang đến.
Hồng Đậu đi theo phía sau Thẩm Lạc Ngôn, Võ Lâm Minh này to như vậy, tùy ý có thể thấy được người ở đây đều là người trong giang hồ, hơn nữa những người này tuy rằng thường xuyên mang vẻ mặt tươi cười tới chào hỏi, nhưng Hồng Đậu vẫn rõ ràng nhận ra những người này là ngoài cười trong không cười, đều mang ý xấu.
Chẳng phải là mang ý xấu sao?
Vốn tưởng rằng tin tức Võ Lâm Minh có bản đồ vừa tung ra, Võ Lâm Minh sẽ phòng bị càng thêm chặt chẽ, lại không nghĩ rằng Võ Lâm Minh làm theo cách trái ngược, mở đại môn ra, nói là hoan nghênh mỗi một vị khách muốn đến Võ Lâm Minh “Tham quan”, các vị “khách” đó cũng là thật không khách khí, cửa Võ Lâm Minh vừa mở, bọn họ liền liên tiếp vọt vào, Võ Lâm Minh chiêu đãi bọn họ rượu ngon đồ ăn tốt, người có danh tiếng trên giang hồ, còn có thể ở phòng cho khách luôn.
Lý Tùy Phong cảm thán nói: “Hóa bị động thành chủ động, Diệp Minh chủ này thật thủ đoạn.”
Hắn vốn không thuộc về võ lâm chính phái, bởi vậy nhắc tới Diệp Minh chủ cũng không có sự tôn kính nào, chỉ là đứng ở góc độ khách quan mà nói một câu thôi.
“Thủ đoạn?” Hồng Đậu nghi hoặc.
Thẩm Lạc Ngôn còn chưa lên tiếng giải thích, A Miên đi ở bên cạnh Hồng Đậu đã cười nói: “So với việc đóng đại môn Võ Lâm Minh, để những người này lại nghĩ biện pháp trà trộn vào, chi bằng mở cửa lớn, cho bọn họ quang minh chính đại tiến vào, như vậy, nhất cử nhất động của bọn họ ở Võ Lâm Minh sẽ đều nằm dưới sự theo dõi của người khác, Diệp Minh chủ có thể bớt được không ít phiền toái nha.”