Chương 70
Ngụy Thiệu cười nói: "Ví dụ như kinh nghiệm lập kế hoạch hôn lễ, chỉ cần có liên quan tới hôn lễ, muốn viết gì thì viết đó."
"À..."
"Nếu không có vấn đề gì thì lát nữa tôi gửi thông tin liên lạc với biên tập bên họ để các cô trao đổi trực tiếp."
"Vâng." Tạp chí <Cô Dâu Xinh Đẹp> được xem như là tạp chí có uy tín nhất trong ngành hôn lễ này, có thể phỏng vấn làm bài báo riêng cũng có trợ giúp cho việc tăng mức độ nổi tiếng cá nhân của cô.
Nghĩ tới đây, Dư Vãn bèn tưởng có nên nói với Ngụy Thiệu về việc mình dự định rời đi hay không.
Cô chưa kịp mở miệng đã nghe Ngụy Thiệu nói: "Còn có chuyện này, lần trước tôi định nói cho cô mà bị trì hoãn tới bây giờ."
Dư Vãn nhớ tới trò đùa quái đản của Lệ Thâm lần đó, đúng là Ngụy Thiệu có nhắc tới hôn lễ mới: "Có đơn mới sao?"
"Ừ, nhưng vị khách hàng này hơi khó tính." Khi Ngụy Thiệu nói câu này đã lộ ra vẻ mặt khó xử hiếm thấy.
Dư Vãn nói: "Còn khó tính hơn cả Hồ tiểu thư ư?"
"Cái này thì khác." Ngụy Thiệu nói: "Vị khách hàng này tên là Hoàng Mãn Phú, mấy năm trước làm ăn phát đạt, tôi và hắn ta có qua lại một lần, cả người hắn đầy vẻ nhà giàu mới nổi, không có tu dưỡng và phẩm vị tốt như Hồ Kiều."
Dư Vãn hiểu rõ gật đầu, cô cũng không phải chưa từng tiếp xúc với kiểu khách hàng nhà giàu này. Bọn họ muốn tất cả mọi phương diện trong hôn lễ phải theo gương quý tộc nhà giàu, thông thường thì còn khó phục vụ hơn cả nhà giàu chân chính.
"Mặc dù bản thân tôi không có ấn tượng quá tốt đối với hắn ta, nhưng chúng ta mở cửa kinh doanh cũng không thể bắt bẻ khách hàng. Nếu hắn ta đã tìm tới, chúng ta vẫn phải tiếp đãi." Ngụy Thiệu nói: "Tôi vốn định tự mình tiếp đơn của hắn, nhưng tôi có một người họ hàng đúng lúc cũng đang chuẩn bị hôn lễ, bên đó tôi không kéo dài được."
"Tôi hiểu rồi, tôi sẽ thử xem."
Mặc dù Dư Vãn đã đồng ý nhưng Ngụy Thiệu vẫn nhíu mày: "Cô tiếp xúc với hắn trước một chút, nếu thật sự không được thì cứ để tôi."
Dư Vãn cười nói: "Ngụy tổng yên tâm đi, có kiểu khách hàng nào mà tôi chưa gặp qua."
Ngụy Thiệu cũng cong môi: "Vậy nếu có vấn đề gì, cô cứ trực tiếp liên lạc cho tôi."
"Vâng." Dư Vãn quay trở lại văn phòng của mình, lúc nhận được tài liệu do Ngụy Thiệu gửi tới mới lấy lại tinh thần, chuyện cô muốn từ chức hình như quên nói với Ngụy Thiệu.
... Nhưng mà với không khí vừa rồi hình như không quá thích hợp để giải thích lý do từ chức mà nhỉ.
Ngón tay của Dư Vãn gõ lên bàn hai cái. Được rồi, lần sau tìm cơ hội thích hợp hơn rồi nói, trước tiên xem thử Hoàng Mãn Phú tiên sinh này đã.
Theo như lời của Ngụy Thiệu đã nói, Hoàng Mãn Phú đúng là kiểu nhà giàu mới nổi, trình độ văn hóa của bản thân không cao nhưng quan điểm tìm vợ lại rất cao.
Cô dâu nhỏ hơn hắn mười tuổi, thời đi học còn là hoa khôi của trường. Nhưng mà Dư Vãn chưa được gặp qua người thật, người liên lạc với cô về buổi hôn lễ này hầu như đều là Hoàng Mãn Phú.
Bởi vì trước đó trì hoãn mấy ngày nên sau khi cô tiếp nhận, trưa hôm ấy Hoàng Mãn Phú lập tức hẹn cô gặp mặt trao đổi. Địa điểm là tại một quán trà nổi tiếng, Dư Vãn vẫn duy trì nụ cười chuyên nghiệp nhìn Hoàng Mãn Phú học làm sang mà phẩm trà.
"Buổi hôn lễ này của tôi chỉ có một từ, hoành tráng, nhất định phải hoành tráng!" Hoàng Mãn Phú nhấp một ngụm trà pha và làm bộ gật đầu: "Tôi đã thấy hôn lễ do cô thiết kế cho Hồ Kiều và Du Thế Mẫn thả rất nhiều đèn Khổng Minh, tôi cũng muốn có cảnh đó, phải đồ sộ hơn thế."
"Vâng, tôi hiểu rồi." Dư Vãn ghi chép lại yêu cầu của Hoàng Mãn Phú trên máy tính.
"Tiền không thành vấn đề, quan trọng là phải có mặt mũi, mặt mũi đó hiểu không?"
"Hiểu." Dư Vãn mỉm cười.
Hoàng Mãn Phú hài lòng gật đầu: "À đúng rồi, còn có cái cậu ca sĩ kia, tên là gì ấy nhỉ?"
Trợ lý đi theo hắn thấp giọng nói bên tai hắn: "Là Lệ Thâm, Hoàng tổng."
"À, đúng vậy, là Lệ Thâm." Hoàng Mãn Phú nói: "Hoan Hoan của chúng tôi đã chỉ đích danh muốn cậu ca sĩ này tới hôn lễ ca hát, biểu diễn một tiết mục, cô tìm cậu ta tới giúp tôi."
(Truyện được edit bởi Thụy Mặc - Diễn đàn Việt Nam Overnight)
"..." Dư Vãn cảm thấy mình sắp không cười nổi nữa: "Chuyện đó, Hoàng tổng, Lệ Thâm là minh tinh rất nổi tiếng gần đây, muốn mời anh ấy đến biểu diễn trong hôn lễ thì hơi khó."
"Khó cái gì? Hôn lễ của tôi có ca sĩ nào mà mời không được?"
"... Là thế này, Hoàng tổng, Lệ Thâm ký hợp đồng với công ty quản lý, tất cả buổi biểu diễn và lịch trình của anh ấy đều phải thông qua sự đồng ý của công ty quản lý."
"Vậy cô liên lạc với công ty bọn họ đi. À, tôi nhớ rồi, cậu ta thuộc công ty của ba Hồ Kiều, Tinh Diệu, phải là tên này không?"
"Đúng vậy, Hoàng tổng." Trợ lý của Hoàng Mãn Phú cung kính khom lưng.
Dư Vãn thở ra một hơi rồi cười nói với Hoàng Mãn Phú: "Hoàng tổng, tôi sẽ nhanh chóng liên lạc với công ty quản lý của Lệ Thâm, nhưng không chắc chắn là công ty bọn họ sẽ đồng ý."
"Hừ, chuyện này có gì mà không đồng ý? Hoàng Mãn Phú tôi kinh doanh nhiều năm như vậy đã sớm nhìn rõ một chuyện, không có việc gì mà tiền không giải quyết được. Hoan Hoan muốn nghe cậu ta hát, cô cứ mời cậu ta tới cho tôi. Tôi nói rồi, tiền không thành vấn đề."
Dư Vãn: "..."
Trao đổi với Hoàng Mãn Phú xong, Dư Vãn mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần mà trở về công ty. Triệu Hân vừa thấy thì lập tức kêu cô lại và nhiều chuyện tiến tới: "Đã gặp Hoàng tổng gì đó?"
"Ừ..."
"Nhìn sắc mặt của cô thì hình như lực sát thương của hắn còn lớn hơn trong tưởng tượng của tôi."
Dư Vãn cười cười: "Hắn nói muốn cho Lệ Thâm tới hôn lễ của hắn để hát."
"..." Triệu Hân im lặng hồi lâu mới cực kỳ có nguyên tắc mà nói: "Không được! Mặc dù tôi rất muốn nghe anh Thâm hát live, nhưng hát tại hôn lễ của Hoàng Mãn Phú cũng quá mất mặt! Fans bọn tôi sẽ không đồng ý!"
Dư Vãn gật đầu: "Tôi cũng nghĩ vậy. Nếu Lệ Thâm đi thật, có lẽ Tinh Diệu sẽ bị nước miếng của fans chìm chết."
Trong thời đại này, nếu minh tinh nhận lời đi diễn cho thể loại không có mặt mũi như vậy, fans sẽ mắng chửi công ty ba ngày ba đêm. Nếu Lệ Thâm thật sự đi hát cho hôn lễ của Hoàng Mãn Phú...
Không, hình ảnh đó quá "đẹp", cô vẫn không nên tưởng tượng.
Sau khi trở lại văn phòng, cô bắt đầu tìm phương thức liên lạc với Tinh Diệu. Chuyện lần này cô không định nói với Lệ Thâm, cứ thông báo cho bên công ty để họ quyết định vậy.
Trong hôn lễ của Hồ Kiều lần trước, cô có kết bạn với vài lãnh đạo của Tinh Diệu, không ngờ lần này còn có tác dụng.
Cô lục được phương thức liên lạc với Ngô Miện và gửi tin nhắn cho anh ta.
Dư Vãn: Xin chào giám đốc Ngô, tôi là Dư Vãn của công ty Thiều Hoa, chúng ta đã gặp mặt trong hôn lễ của giám đốc Quách và Hồ tiểu thư, không biết ngài còn nhớ tôi không?"
Lúc Ngô Miện nhận được tin nhắn của Dư Vãn cũng rất bất ngờ, anh ta và Dư Vãn không còn qua lại lần nào ngoại trừ lần đó anh ta đưa phương thức liên lạc của cô ấy cho Lệ Thâm.
Nghĩ tới Lệ Thâm, anh ta lập tức có chút nhiều chuyện, vì vậy mà tích cực trả lời Dư Vãn: "Xin chào Dư tiểu thư, tất nhiên là tôi nhớ rõ."
Dư Vãn thấy anh ta trả lời nhanh như vậy thì cũng không nói lời khách sáo mà đi thẳng vào chủ đề chính: "Lần này mạo muội liên lạc với ngài là muốn hỏi hoạt động của nghệ sĩ Tinh Diệu do ngài phụ trách sắp xếp phải không? Bên tôi có một vị khách hàng muốn mời nghệ sĩ Tinh Diệu tới hôn lễ biểu diễn một tiết mục."
Ngô Miện: Ồ, chuyện này có thể trao đổi với tôi. Bọn họ muốn mời ai?
Dư Vãn: Lệ Thâm.
Ngô Miện:...
- -----oOo------
"À..."
"Nếu không có vấn đề gì thì lát nữa tôi gửi thông tin liên lạc với biên tập bên họ để các cô trao đổi trực tiếp."
"Vâng." Tạp chí <Cô Dâu Xinh Đẹp> được xem như là tạp chí có uy tín nhất trong ngành hôn lễ này, có thể phỏng vấn làm bài báo riêng cũng có trợ giúp cho việc tăng mức độ nổi tiếng cá nhân của cô.
Nghĩ tới đây, Dư Vãn bèn tưởng có nên nói với Ngụy Thiệu về việc mình dự định rời đi hay không.
Cô chưa kịp mở miệng đã nghe Ngụy Thiệu nói: "Còn có chuyện này, lần trước tôi định nói cho cô mà bị trì hoãn tới bây giờ."
Dư Vãn nhớ tới trò đùa quái đản của Lệ Thâm lần đó, đúng là Ngụy Thiệu có nhắc tới hôn lễ mới: "Có đơn mới sao?"
"Ừ, nhưng vị khách hàng này hơi khó tính." Khi Ngụy Thiệu nói câu này đã lộ ra vẻ mặt khó xử hiếm thấy.
Dư Vãn nói: "Còn khó tính hơn cả Hồ tiểu thư ư?"
"Cái này thì khác." Ngụy Thiệu nói: "Vị khách hàng này tên là Hoàng Mãn Phú, mấy năm trước làm ăn phát đạt, tôi và hắn ta có qua lại một lần, cả người hắn đầy vẻ nhà giàu mới nổi, không có tu dưỡng và phẩm vị tốt như Hồ Kiều."
Dư Vãn hiểu rõ gật đầu, cô cũng không phải chưa từng tiếp xúc với kiểu khách hàng nhà giàu này. Bọn họ muốn tất cả mọi phương diện trong hôn lễ phải theo gương quý tộc nhà giàu, thông thường thì còn khó phục vụ hơn cả nhà giàu chân chính.
"Mặc dù bản thân tôi không có ấn tượng quá tốt đối với hắn ta, nhưng chúng ta mở cửa kinh doanh cũng không thể bắt bẻ khách hàng. Nếu hắn ta đã tìm tới, chúng ta vẫn phải tiếp đãi." Ngụy Thiệu nói: "Tôi vốn định tự mình tiếp đơn của hắn, nhưng tôi có một người họ hàng đúng lúc cũng đang chuẩn bị hôn lễ, bên đó tôi không kéo dài được."
"Tôi hiểu rồi, tôi sẽ thử xem."
Mặc dù Dư Vãn đã đồng ý nhưng Ngụy Thiệu vẫn nhíu mày: "Cô tiếp xúc với hắn trước một chút, nếu thật sự không được thì cứ để tôi."
Dư Vãn cười nói: "Ngụy tổng yên tâm đi, có kiểu khách hàng nào mà tôi chưa gặp qua."
Ngụy Thiệu cũng cong môi: "Vậy nếu có vấn đề gì, cô cứ trực tiếp liên lạc cho tôi."
"Vâng." Dư Vãn quay trở lại văn phòng của mình, lúc nhận được tài liệu do Ngụy Thiệu gửi tới mới lấy lại tinh thần, chuyện cô muốn từ chức hình như quên nói với Ngụy Thiệu.
... Nhưng mà với không khí vừa rồi hình như không quá thích hợp để giải thích lý do từ chức mà nhỉ.
Ngón tay của Dư Vãn gõ lên bàn hai cái. Được rồi, lần sau tìm cơ hội thích hợp hơn rồi nói, trước tiên xem thử Hoàng Mãn Phú tiên sinh này đã.
Theo như lời của Ngụy Thiệu đã nói, Hoàng Mãn Phú đúng là kiểu nhà giàu mới nổi, trình độ văn hóa của bản thân không cao nhưng quan điểm tìm vợ lại rất cao.
Cô dâu nhỏ hơn hắn mười tuổi, thời đi học còn là hoa khôi của trường. Nhưng mà Dư Vãn chưa được gặp qua người thật, người liên lạc với cô về buổi hôn lễ này hầu như đều là Hoàng Mãn Phú.
Bởi vì trước đó trì hoãn mấy ngày nên sau khi cô tiếp nhận, trưa hôm ấy Hoàng Mãn Phú lập tức hẹn cô gặp mặt trao đổi. Địa điểm là tại một quán trà nổi tiếng, Dư Vãn vẫn duy trì nụ cười chuyên nghiệp nhìn Hoàng Mãn Phú học làm sang mà phẩm trà.
"Buổi hôn lễ này của tôi chỉ có một từ, hoành tráng, nhất định phải hoành tráng!" Hoàng Mãn Phú nhấp một ngụm trà pha và làm bộ gật đầu: "Tôi đã thấy hôn lễ do cô thiết kế cho Hồ Kiều và Du Thế Mẫn thả rất nhiều đèn Khổng Minh, tôi cũng muốn có cảnh đó, phải đồ sộ hơn thế."
"Vâng, tôi hiểu rồi." Dư Vãn ghi chép lại yêu cầu của Hoàng Mãn Phú trên máy tính.
"Tiền không thành vấn đề, quan trọng là phải có mặt mũi, mặt mũi đó hiểu không?"
"Hiểu." Dư Vãn mỉm cười.
Hoàng Mãn Phú hài lòng gật đầu: "À đúng rồi, còn có cái cậu ca sĩ kia, tên là gì ấy nhỉ?"
Trợ lý đi theo hắn thấp giọng nói bên tai hắn: "Là Lệ Thâm, Hoàng tổng."
"À, đúng vậy, là Lệ Thâm." Hoàng Mãn Phú nói: "Hoan Hoan của chúng tôi đã chỉ đích danh muốn cậu ca sĩ này tới hôn lễ ca hát, biểu diễn một tiết mục, cô tìm cậu ta tới giúp tôi."
(Truyện được edit bởi Thụy Mặc - Diễn đàn Việt Nam Overnight)
"..." Dư Vãn cảm thấy mình sắp không cười nổi nữa: "Chuyện đó, Hoàng tổng, Lệ Thâm là minh tinh rất nổi tiếng gần đây, muốn mời anh ấy đến biểu diễn trong hôn lễ thì hơi khó."
"Khó cái gì? Hôn lễ của tôi có ca sĩ nào mà mời không được?"
"... Là thế này, Hoàng tổng, Lệ Thâm ký hợp đồng với công ty quản lý, tất cả buổi biểu diễn và lịch trình của anh ấy đều phải thông qua sự đồng ý của công ty quản lý."
"Vậy cô liên lạc với công ty bọn họ đi. À, tôi nhớ rồi, cậu ta thuộc công ty của ba Hồ Kiều, Tinh Diệu, phải là tên này không?"
"Đúng vậy, Hoàng tổng." Trợ lý của Hoàng Mãn Phú cung kính khom lưng.
Dư Vãn thở ra một hơi rồi cười nói với Hoàng Mãn Phú: "Hoàng tổng, tôi sẽ nhanh chóng liên lạc với công ty quản lý của Lệ Thâm, nhưng không chắc chắn là công ty bọn họ sẽ đồng ý."
"Hừ, chuyện này có gì mà không đồng ý? Hoàng Mãn Phú tôi kinh doanh nhiều năm như vậy đã sớm nhìn rõ một chuyện, không có việc gì mà tiền không giải quyết được. Hoan Hoan muốn nghe cậu ta hát, cô cứ mời cậu ta tới cho tôi. Tôi nói rồi, tiền không thành vấn đề."
Dư Vãn: "..."
Trao đổi với Hoàng Mãn Phú xong, Dư Vãn mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần mà trở về công ty. Triệu Hân vừa thấy thì lập tức kêu cô lại và nhiều chuyện tiến tới: "Đã gặp Hoàng tổng gì đó?"
"Ừ..."
"Nhìn sắc mặt của cô thì hình như lực sát thương của hắn còn lớn hơn trong tưởng tượng của tôi."
Dư Vãn cười cười: "Hắn nói muốn cho Lệ Thâm tới hôn lễ của hắn để hát."
"..." Triệu Hân im lặng hồi lâu mới cực kỳ có nguyên tắc mà nói: "Không được! Mặc dù tôi rất muốn nghe anh Thâm hát live, nhưng hát tại hôn lễ của Hoàng Mãn Phú cũng quá mất mặt! Fans bọn tôi sẽ không đồng ý!"
Dư Vãn gật đầu: "Tôi cũng nghĩ vậy. Nếu Lệ Thâm đi thật, có lẽ Tinh Diệu sẽ bị nước miếng của fans chìm chết."
Trong thời đại này, nếu minh tinh nhận lời đi diễn cho thể loại không có mặt mũi như vậy, fans sẽ mắng chửi công ty ba ngày ba đêm. Nếu Lệ Thâm thật sự đi hát cho hôn lễ của Hoàng Mãn Phú...
Không, hình ảnh đó quá "đẹp", cô vẫn không nên tưởng tượng.
Sau khi trở lại văn phòng, cô bắt đầu tìm phương thức liên lạc với Tinh Diệu. Chuyện lần này cô không định nói với Lệ Thâm, cứ thông báo cho bên công ty để họ quyết định vậy.
Trong hôn lễ của Hồ Kiều lần trước, cô có kết bạn với vài lãnh đạo của Tinh Diệu, không ngờ lần này còn có tác dụng.
Cô lục được phương thức liên lạc với Ngô Miện và gửi tin nhắn cho anh ta.
Dư Vãn: Xin chào giám đốc Ngô, tôi là Dư Vãn của công ty Thiều Hoa, chúng ta đã gặp mặt trong hôn lễ của giám đốc Quách và Hồ tiểu thư, không biết ngài còn nhớ tôi không?"
Lúc Ngô Miện nhận được tin nhắn của Dư Vãn cũng rất bất ngờ, anh ta và Dư Vãn không còn qua lại lần nào ngoại trừ lần đó anh ta đưa phương thức liên lạc của cô ấy cho Lệ Thâm.
Nghĩ tới Lệ Thâm, anh ta lập tức có chút nhiều chuyện, vì vậy mà tích cực trả lời Dư Vãn: "Xin chào Dư tiểu thư, tất nhiên là tôi nhớ rõ."
Dư Vãn thấy anh ta trả lời nhanh như vậy thì cũng không nói lời khách sáo mà đi thẳng vào chủ đề chính: "Lần này mạo muội liên lạc với ngài là muốn hỏi hoạt động của nghệ sĩ Tinh Diệu do ngài phụ trách sắp xếp phải không? Bên tôi có một vị khách hàng muốn mời nghệ sĩ Tinh Diệu tới hôn lễ biểu diễn một tiết mục."
Ngô Miện: Ồ, chuyện này có thể trao đổi với tôi. Bọn họ muốn mời ai?
Dư Vãn: Lệ Thâm.
Ngô Miện:...
- -----oOo------