Chương 8: Nốt ruồi son nơi đáy mắt (Ngoại truyện)
24.
Chuyện tôi xuất viện sau điều trị trầm cảm dường như đã xảy ra từ rất lâu rồi.
Xuân về muôn hoa nở rộ.
Vạn vật được tái sinh.
Tôi đi tảo mộ cho Giải Đông Phong.
Cả hàng mộ chỉ có một mình trên mộ anh trồng cỏ đuôi chó vừa cao vừa dài.
Không biết tôi ngồi trước mộ đã bao lâu, bên cạnh có một người phụ nữ dắt theo một bé gái đi tới.
Cô bé đi lướt qua người tôi, hỏi mẹ mình: "Mẹ ơi, tại sao chị gái kia lại khóc đau khổ đến vậy?"
Người phụ nữ khựng lại, bi thương mà nói.
"Bởi vì chị ấy... đã đánh mất thứ quan trọng nhất rồi."
...
Dưới ánh mặt trời chói chang, gió khẽ thổi qua hàng cỏ đuôi chó.
Gió lay cỏ làm lộ ra một dòng chữ dưới cùng bia mộ.
... Vợ yêu, Giải Mạnh thị.
Đông Phong chưa cưới chính thức, nhưng Mạnh thị đã gả cho anh.
Kiếp sau.
Anh phải đến lấy em trước đấy nhé.
- -- Hết Truyện ---
Chuyện tôi xuất viện sau điều trị trầm cảm dường như đã xảy ra từ rất lâu rồi.
Xuân về muôn hoa nở rộ.
Vạn vật được tái sinh.
Tôi đi tảo mộ cho Giải Đông Phong.
Cả hàng mộ chỉ có một mình trên mộ anh trồng cỏ đuôi chó vừa cao vừa dài.
Không biết tôi ngồi trước mộ đã bao lâu, bên cạnh có một người phụ nữ dắt theo một bé gái đi tới.
Cô bé đi lướt qua người tôi, hỏi mẹ mình: "Mẹ ơi, tại sao chị gái kia lại khóc đau khổ đến vậy?"
Người phụ nữ khựng lại, bi thương mà nói.
"Bởi vì chị ấy... đã đánh mất thứ quan trọng nhất rồi."
...
Dưới ánh mặt trời chói chang, gió khẽ thổi qua hàng cỏ đuôi chó.
Gió lay cỏ làm lộ ra một dòng chữ dưới cùng bia mộ.
... Vợ yêu, Giải Mạnh thị.
Đông Phong chưa cưới chính thức, nhưng Mạnh thị đã gả cho anh.
Kiếp sau.
Anh phải đến lấy em trước đấy nhé.
- -- Hết Truyện ---