Chương 48
Kiều Hội nắm lấy cánh tay Từ Diệc Dương muốn rời đi, “Chúng ta đi thôi anh, nếu không quay về đạo diễn Thang sẽ hỏi đó.”
Với cách nói chuyện không nể nang ai thì có lẽ Thang Mặc sẽ trực tiếp châm chọc, “Hai người mở party trong nhà vệ sinh hay sao mà đi vệ sinh lâu đến vậy?”
Còn về Lục Đình, chị ta hai lần cướp bạn trai của cô, cái tát kia của cô là sự trừng phạt nhẹ nhàng.
Nếu Lục Đình muốn trả thù thì cô đây cũng không sợ.
Nhìn Kiều Hội kéo tay Từ Diệc Dương rời đi Lục Đình mới nhận ra có điều gì đó không đúng.
Từ khi nào mà Kiều Hội lại thân mật với Từ Diệc Dương như vậy? Mặc dù hai người đó trước đây tham gia chương trình cùng nhau, bây giờ lại cùng nhau đóng phim điện ảnh nhưng cái cách họ tương tác không giống đồng nghiệp bình thường.
Hơn nữa, gần đây tài nguyên của Kiều Hội tốt đến mức vô lý. Ngày trước tài nguyên của Kiều Hội ngang bằng chị ta tuy nhiên bây giờ lại khác, Kiều Hội không những được tham gia chương trình thực tế hàng đầu mà còn có thể đóng phim chung với Từ Diệc Dương, Chương Tô Lệ.
Vấn đề Lục Đình quan tâm nhất chính là câu nói của Kiều Hội khi nãy, Kiều Hội nói bản thân bắt đầu có mối tình mới chẳng nhẽ bạn trai mới của Kiều Hội là Từ Diệc Dương?
Sao có thể như vậy?
Từ Diệc Dương đang là đương kim ảnh đế, anh ấy thật sự để ý đến một sinh viên chưa tốt nghiệp như Kiều Hội sao?
Nhưng nhìn hai người thân thiết như vậy, Kiều Hội còn ôm tay anh ấy, trong phút chốc đáy mắt Lục Đình lóe lên vô số suy nghĩ.
° ° °
Thang Mặc đột ngột yêu cầu Kiều Hội đóng thêm một phân cảnh nữa mặc dù trước đó cô đã hoàn thành xong các cảnh quay của mình.
Cảnh quay được bổ sung này là khi Phương Yến biết được Cung Diệu đã tìm ra kẻ thù giết hại gia đình mình. Đích thân anh sẽ tự tay hành hình người kia, khoảnh khắc Cung Diệu báo thù được cho gia đình, Phương Yến đã nhảy một điệu múa dưới tán hoa anh đào, từ xa chúc mừng anh.
Có thể tăng thêm đất diễn là chuyện tốt, nếu là trước đây Kiều Hội sẽ lo lắng như hiện tại cô không chút do dự đồng ý luôn.
Bởi vì ăn mừng Cung Diệu báo thù thành công nên Phương Yến mặc áo choàng màu đỏ thẫm cùng chiếc váy xếp ly và bông hoa mận cài trên tóc.
Cánh hoa anh đào bay phấp phới trong gió, sắc trời ngày một tối dần. Phương Yến nâng làn váy, xoay người nhịp nhàng múa một điệu nhảy cổ truyền. Cô giống như con khổng tước xinh đẹp, vẫy cánh khoe sắc lộng lẫy.
Cho tới khi những cánh hoa đào ngừng rơi, bài hát kết thúc cô mới dừng lại ngẩng đầu nhìn vầng trăng tròn vành vạnh trên bầu trời tối đen, gửi gắm nỗi niềm tương tư.
“Tốt lắm!” Hai chữ này vang lên, toàn bộ trường quay ngập tràn tiếng vỗ tay.
Đây là cảnh quay cuối cùng của Kiều Hội trong bộ phim.
“Quá xuất sắc.”
“Tiểu Kiều giống tiên nữ nhỏ hạ phàm.”
Kiều Hội cúi đầu mỉm cười nói cảm ơn với mọi người.
Cô thành công hoàn thành cảnh diễn trong lòng vừa cảm thấy thoải mái lại vừa cảm thấy mất mát.
Thoải mái bởi vì cuối cùng cô cũng hoàn thành tốt công việc, có thể tự do nghỉ ngơi còn mất mát vì cô không được ở bên cạnh Từ Diệc Dương trong mấy ngày tới. Cô và anh sẽ không gặp nhau trong khoảng nửa tháng kế tiếp.
Rõ ràng mới kết hôn không lâu vậy mà phải xa nhau hơn nửa tháng.
Kiều Hội vốn định ở lại vài ngày nhưng ngày mai cô phải về trường làm bài kiểm tra nên bắt buộc lên xe trở về ngay trong tối.
Cô còn chưa kịp nói lời tạm biệt với Từ Diệc Dương, thôi bỏ qua vậy dù sao nửa tháng nghe thì dài chứ thật ra cũng không dài lắm.
Trong vài ngày tới, cô bận rộn thi cử, thời gian sẽ trôi một cách nhanh chóng, có thể nhắm mắt mở mắt đã thấy anh trước mặt rồi.
° ° °
Lục Đình nghe tin Kiều Hội hoàn thành xong phân cảnh của bản thân trong phim, còn biết được Kiều Hội vội vàng trở về trường để thi thì lạnh lùng cười nhạo.
Những người chắc chắn sẽ bước vào giới giải trí như chị ta thì hầu hết không quan tâm đến thi cử và lên lớp nghe giảng.
Chỉ là Kiều Hội luôn coi trọng việc học tập, thậm chí còn gấp rút trở về vì kì thi giữa kỳ diễn ra.
Quả nhiên không hợp làm mấy thế hệ con nhà giàu thứ hai, người như bọn họ sẽ không biết đến trường là gì chứ đừng nói là thi.
Đương nhiên, Lục Đình cũng giống họ, chị ta không có ý định trở về trường kiểm tra. Dù sao đối với chuyện thành tích chị ta không thèm để ý, bây giờ chị ta đã có mấy hợp đồng đóng phim, đợi khi tốt nghiệp xong là có thể trở nên ngày một nổi tiếng.
Không chỉ có chị ta không về trường, Hạ Nhiên cũng vậy.
Còn cái tát hai ngày trước kia, chị ta không thể quên. Nhất định chị ta phải khiến Kiều Hội biết thế nào là lớn gan động vào mình.
Đại khái là chị ta muốn chuyển chủ ý từ Hạ Nhiên sang người khác. Lúc trước chị ta đã nói có thể cướp bạn trai của Kiều Hội một hai lần thì cũng có thể cướp lần thứ ba!
Chị ta không cần biết Từ Diệc Dương có phải bạn trai mới của Kiều Hội không nhưng quyến rũ được Từ Diệc Dương thì con đường tiếp theo sẽ trải đầy hoa.
Dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên cướp người trong tay Kiều Hội. Lần thứ nhất thứ hai đã dễ dàng thì lần này cũng không tốn sức.
Mối tình đầu của Kiều Hội thậm chí vẫn còn quyến luyến giữ liên lạc với chị ta đến tận bây giờ.
Gần đây Lục Đình thường xuyên có cảnh quay nên lớp trang điểm do chuyên viên vẫn còn. Vị chuyên viên trang điểm này kỹ năng trang điểm tốt, chị ta vốn có gương mặt ưa nhìn nay càng xinh đẹp hơn.
Mẹ của Lục Đình có ngoại hình bằng không ba Kiều lúc trước sẽ không coi trọng bà.
Lục Đình kế thừa diện mạo của mẹ hơn nữa còn giỏi diễn trò tỏ ra là một cô gái yếu đuối đây là dáng vẻ đàn ông thích nhất. Chị ta không tin có ai cưỡng lại được sức hút này.
Trước khi chị ta chuẩn bị rời đi, Hạ Nhiên liếc nhìn một cái.
Lục Đình đột nhiên cảm thấy chốt dạ, “Anh nhìn gì đó?”
Gương mặt Hạ Nhiên không chút biểu cảm, đi đến trước mặt chị ta, “Không có gì, chúng ta chia tay đi.”
“Chia tay? Vì sao?”
“Muốn tôi nói rõ ràng lý do à?” Hạ Nhiên ở bên cạnh Lục Đình không lâu nhưng cũng đủ để hiểu rõ tính cách chị ta. Biểu hiện này của Lục Đình là muốn đi dụ dỗ người khác.
Hạ Nhiên biết sớm muộn gì Lục Đình cũng cho anh ta đội cái mũ xanh trên đầu, đây có lẽ cũng là báo ứng của anh ta.
Kẻ khốn khiếp làm sao gặp được người tốt đẹp?
Hạ Nhiên cười khổ một tiếng.
Lục Đình cứng miệng trả lời, “Có vấn đề gì anh cứ việc nói thẳng, đừng có úp úp mở mở không có lý do.”
Hạ Nhiên khinh thường, không muốn nhiều lời.
Người phụ nữ này nghĩ đàn ông đều là kẻ ngốc để bản thân muốn làm gì thì làm à?
Chẳng qua Lục Đình có thứ anh ta cần nên anh ta mới giả vờ mắc câu thôi.
° ° °
Lục Đình đến đoàn phim《 Lạc Lối 》 đúng lúc thời gian họ nghỉ ngơi ăn cơm.
Nhìn đám người đứng nhận cơm hộp, chị ta khéo léo nở nụ cười lấy lòng hỏi, “Cho em hỏi một chút, tiền bối Từ có mặt ở đây không ạ?”
Người trợ lý này cũng đang muốn tìm Từ Diệc Dương, anh ta hỏi lại, “Cô muốn tìm tiền bối Từ Diệc Dương à?”
“Vâng ạ.”
“Vậy đợi tý đi, để tôi hỏi hộ cô.”
Người trợ lý vào trong trường quay thì thấy Từ Diệc Dương, anh ta chạy đến nói với anh có người tìm.
Thang Mặc ở bên cạnh nghe được cười xòa một tiếng, “Nhiều người muốn gặp cậu thật đấy.”
Kể cả lúc đi học hay khi tốt nghiệp thì người thích Từ Diệc Dương phải nhiều gấp đôi Thang Mặc. Rõ ràng Thang Mặc là đạo diễn, tài nguyên nhiều hơn Từ Diệc Dương nhưng bọn họ lại sống chết muốn tìm Từ Diệc Dương.
Có lẽ bởi vì mọi người nghĩ Thang Mặc độc miệng, nói chuyện không xuôi tai.
Nhưng họ nhầm rồi, thực tế thì cái người ngày thường biểu hiện ôn hòa dễ gần này còn chó hơn anh ta.
Anh ta sống thật bộc lộ mọi thứ ra ngoài còn Từ Diệc Dương thì khác, âm thầm ngấm ngầm không để lộ bản chất.
Từ Diệc Dương lạnh nhạt trả lời, “Mấy kiểu tìm người này lần sau đừng đến nói với tôi.”
Trợ lý thấy thái độ này thì bất ngờ, sau đó gật đầu.
Thang Mặc gắp ít thức ăn bỏ vào miệng rồi nói, “Hôm nay cậu thấy khó chịu trong người à?”
Thái độ bình thường khi gặp phải loại chuyện này của Từ Diệc Dương sẽ tốt hơn ban nãy nhiều. Nhưng lần này giọng điệu lẫn vẻ mặt của tên này đều toát lên vẻ lạnh nhạt.
Có lẽ do Kiều Hội không nói một lời đã rời đi, khi Từ Diệc Dương định tìm cô nói chuyện thì mới biết cô đã trở về trường học ngay trong đêm.
Tâm trạng của anh sao có thể tốt được đây?
Anh mặc kệ lời nói chế nhạo của Thang Mặc.
Mà Thang Mặc cố tình muốn xem kịch, hỏi thêm, “Người đến tìm cậu là ai thế?”
Từ Diệc Dương không chịu nói chuyện, trợ lý ở bên cạnh đành phải trả lời, “Là cô gái ở đoàn phim bên cạnh tên Lục Đình.”
Lục Đình? Cái tên lạ hoắc.
Chắc là một nghệ sĩ nữ chân ướt chân ráo mới bước chân vào giới. Thang Mặc nói với trợ lý mau đi từ chối người ta.
Trợ lý vội vàng chạy đến chỗ Lục Đình đứng đợi nói với chị ta, “Cô trở về đi.”
“Tôi chờ một lúc lâu như vậy rồi, tôi thật sự tìm anh ấy có việc. Anh hỏi giúp tôi lần nữa được không? Anh đi đâu đó …”
Chưa để chị ta nói hết người trợ lý này đã vội vàng chuồn đi. Diễn viên quần chúng gần đó chứng kiến thì nhỏ giọng chế giễu, “Tiền bối Từ dễ dàng gặp như vậy à?”
Kể cả Hạ Nhiên hay mối tình đầu của Kiều Hội đều là nam sinh bình thường hơn nữa vẫn còn đang ngồi trên ghế nhà trường, đôi lúc có thể vô tình gặp, nói chuyện một vài câu, xin phương thức liên lạc rất đơn giản.
Mà Hạ Nhiên khi đó vì gia đình gặp khó khăn, cần dùng tiền gấp bằng không sẽ không đơn giản cắn miếng mồi Lục Đình thả ra.
Có lẽ vì hai lần trước cướp bạn trai người khác dễ dàng nên Lục Đình đánh giá cao sức hút bản thân, lòng tự tin mạnh mẽ. Chị ta cho ràng ai cũng thích dáng vẻ trà xanh của mình, chỉ cần chị ta ngoắc tay, bọn họ tự động mắc câu.
Không nghĩ đến bây giờ ngay cả gặp mặt cũng không được.
Về sau Lục Đình có đến vài lần nữa nhưng không hề có ngoại lệ, Từ Diệc Dương chưa bao giờ đồng ý gặp chị ta.
Người lúc trước chế giễu chị ta bây giờ lại mở miệng nói, “Cô nghĩ mình là ai? Đừng đến đây rước thêm xấu hổ vào người!”
Lục Đình lườm người đối diện.
Chẳng phải chỉ là một diễn viên quần chúng thôi à, sao anh ta dám chế giễu mình?
Người nọ nhìn ánh mắt của Lục Đình, cười lạnh một tiếng, “Tâm tư của cô viết rõ lên trên mặt rồi.”
Lục Đình là trà xanh nhưng không phải trà xanh cao cấp, chị ta có thể tác oai tác quái trong trường học, đương nhiên khi bước ra ngoài xã hội cái bản mặt giả tạo đấy không qua được mắt những người lăn lộn nhiều ở ngoài đó.
Chị ta không dám náo loạn nơi này chỉ đành khó chịu trở về.
Đợi tới khi chị ta thử đến đoàn phim《 Lạc Lối 》 lần nữa thì mới phát hiện bản thân bị đoàn phim kéo vào danh sách đen.
“Sao các người có thể làm vậy?” Lục Đình cảm giác mình đang nghe nhầm.
Nhân viên công tác chỉ nói, “Nơi này không chào đón cô, về sau đừng đến đây.”
Câu chuyện này truyền đi rất nhất, thoáng cái tất cả những đoàn phim đang quay tại thành phố Điện Ảnh đều biết Lục Đình bị Thang Mặc và Từ Diệc Dương kéo vào danh sách đen.
Với cách nói chuyện không nể nang ai thì có lẽ Thang Mặc sẽ trực tiếp châm chọc, “Hai người mở party trong nhà vệ sinh hay sao mà đi vệ sinh lâu đến vậy?”
Còn về Lục Đình, chị ta hai lần cướp bạn trai của cô, cái tát kia của cô là sự trừng phạt nhẹ nhàng.
Nếu Lục Đình muốn trả thù thì cô đây cũng không sợ.
Nhìn Kiều Hội kéo tay Từ Diệc Dương rời đi Lục Đình mới nhận ra có điều gì đó không đúng.
Từ khi nào mà Kiều Hội lại thân mật với Từ Diệc Dương như vậy? Mặc dù hai người đó trước đây tham gia chương trình cùng nhau, bây giờ lại cùng nhau đóng phim điện ảnh nhưng cái cách họ tương tác không giống đồng nghiệp bình thường.
Hơn nữa, gần đây tài nguyên của Kiều Hội tốt đến mức vô lý. Ngày trước tài nguyên của Kiều Hội ngang bằng chị ta tuy nhiên bây giờ lại khác, Kiều Hội không những được tham gia chương trình thực tế hàng đầu mà còn có thể đóng phim chung với Từ Diệc Dương, Chương Tô Lệ.
Vấn đề Lục Đình quan tâm nhất chính là câu nói của Kiều Hội khi nãy, Kiều Hội nói bản thân bắt đầu có mối tình mới chẳng nhẽ bạn trai mới của Kiều Hội là Từ Diệc Dương?
Sao có thể như vậy?
Từ Diệc Dương đang là đương kim ảnh đế, anh ấy thật sự để ý đến một sinh viên chưa tốt nghiệp như Kiều Hội sao?
Nhưng nhìn hai người thân thiết như vậy, Kiều Hội còn ôm tay anh ấy, trong phút chốc đáy mắt Lục Đình lóe lên vô số suy nghĩ.
° ° °
Thang Mặc đột ngột yêu cầu Kiều Hội đóng thêm một phân cảnh nữa mặc dù trước đó cô đã hoàn thành xong các cảnh quay của mình.
Cảnh quay được bổ sung này là khi Phương Yến biết được Cung Diệu đã tìm ra kẻ thù giết hại gia đình mình. Đích thân anh sẽ tự tay hành hình người kia, khoảnh khắc Cung Diệu báo thù được cho gia đình, Phương Yến đã nhảy một điệu múa dưới tán hoa anh đào, từ xa chúc mừng anh.
Có thể tăng thêm đất diễn là chuyện tốt, nếu là trước đây Kiều Hội sẽ lo lắng như hiện tại cô không chút do dự đồng ý luôn.
Bởi vì ăn mừng Cung Diệu báo thù thành công nên Phương Yến mặc áo choàng màu đỏ thẫm cùng chiếc váy xếp ly và bông hoa mận cài trên tóc.
Cánh hoa anh đào bay phấp phới trong gió, sắc trời ngày một tối dần. Phương Yến nâng làn váy, xoay người nhịp nhàng múa một điệu nhảy cổ truyền. Cô giống như con khổng tước xinh đẹp, vẫy cánh khoe sắc lộng lẫy.
Cho tới khi những cánh hoa đào ngừng rơi, bài hát kết thúc cô mới dừng lại ngẩng đầu nhìn vầng trăng tròn vành vạnh trên bầu trời tối đen, gửi gắm nỗi niềm tương tư.
“Tốt lắm!” Hai chữ này vang lên, toàn bộ trường quay ngập tràn tiếng vỗ tay.
Đây là cảnh quay cuối cùng của Kiều Hội trong bộ phim.
“Quá xuất sắc.”
“Tiểu Kiều giống tiên nữ nhỏ hạ phàm.”
Kiều Hội cúi đầu mỉm cười nói cảm ơn với mọi người.
Cô thành công hoàn thành cảnh diễn trong lòng vừa cảm thấy thoải mái lại vừa cảm thấy mất mát.
Thoải mái bởi vì cuối cùng cô cũng hoàn thành tốt công việc, có thể tự do nghỉ ngơi còn mất mát vì cô không được ở bên cạnh Từ Diệc Dương trong mấy ngày tới. Cô và anh sẽ không gặp nhau trong khoảng nửa tháng kế tiếp.
Rõ ràng mới kết hôn không lâu vậy mà phải xa nhau hơn nửa tháng.
Kiều Hội vốn định ở lại vài ngày nhưng ngày mai cô phải về trường làm bài kiểm tra nên bắt buộc lên xe trở về ngay trong tối.
Cô còn chưa kịp nói lời tạm biệt với Từ Diệc Dương, thôi bỏ qua vậy dù sao nửa tháng nghe thì dài chứ thật ra cũng không dài lắm.
Trong vài ngày tới, cô bận rộn thi cử, thời gian sẽ trôi một cách nhanh chóng, có thể nhắm mắt mở mắt đã thấy anh trước mặt rồi.
° ° °
Lục Đình nghe tin Kiều Hội hoàn thành xong phân cảnh của bản thân trong phim, còn biết được Kiều Hội vội vàng trở về trường để thi thì lạnh lùng cười nhạo.
Những người chắc chắn sẽ bước vào giới giải trí như chị ta thì hầu hết không quan tâm đến thi cử và lên lớp nghe giảng.
Chỉ là Kiều Hội luôn coi trọng việc học tập, thậm chí còn gấp rút trở về vì kì thi giữa kỳ diễn ra.
Quả nhiên không hợp làm mấy thế hệ con nhà giàu thứ hai, người như bọn họ sẽ không biết đến trường là gì chứ đừng nói là thi.
Đương nhiên, Lục Đình cũng giống họ, chị ta không có ý định trở về trường kiểm tra. Dù sao đối với chuyện thành tích chị ta không thèm để ý, bây giờ chị ta đã có mấy hợp đồng đóng phim, đợi khi tốt nghiệp xong là có thể trở nên ngày một nổi tiếng.
Không chỉ có chị ta không về trường, Hạ Nhiên cũng vậy.
Còn cái tát hai ngày trước kia, chị ta không thể quên. Nhất định chị ta phải khiến Kiều Hội biết thế nào là lớn gan động vào mình.
Đại khái là chị ta muốn chuyển chủ ý từ Hạ Nhiên sang người khác. Lúc trước chị ta đã nói có thể cướp bạn trai của Kiều Hội một hai lần thì cũng có thể cướp lần thứ ba!
Chị ta không cần biết Từ Diệc Dương có phải bạn trai mới của Kiều Hội không nhưng quyến rũ được Từ Diệc Dương thì con đường tiếp theo sẽ trải đầy hoa.
Dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên cướp người trong tay Kiều Hội. Lần thứ nhất thứ hai đã dễ dàng thì lần này cũng không tốn sức.
Mối tình đầu của Kiều Hội thậm chí vẫn còn quyến luyến giữ liên lạc với chị ta đến tận bây giờ.
Gần đây Lục Đình thường xuyên có cảnh quay nên lớp trang điểm do chuyên viên vẫn còn. Vị chuyên viên trang điểm này kỹ năng trang điểm tốt, chị ta vốn có gương mặt ưa nhìn nay càng xinh đẹp hơn.
Mẹ của Lục Đình có ngoại hình bằng không ba Kiều lúc trước sẽ không coi trọng bà.
Lục Đình kế thừa diện mạo của mẹ hơn nữa còn giỏi diễn trò tỏ ra là một cô gái yếu đuối đây là dáng vẻ đàn ông thích nhất. Chị ta không tin có ai cưỡng lại được sức hút này.
Trước khi chị ta chuẩn bị rời đi, Hạ Nhiên liếc nhìn một cái.
Lục Đình đột nhiên cảm thấy chốt dạ, “Anh nhìn gì đó?”
Gương mặt Hạ Nhiên không chút biểu cảm, đi đến trước mặt chị ta, “Không có gì, chúng ta chia tay đi.”
“Chia tay? Vì sao?”
“Muốn tôi nói rõ ràng lý do à?” Hạ Nhiên ở bên cạnh Lục Đình không lâu nhưng cũng đủ để hiểu rõ tính cách chị ta. Biểu hiện này của Lục Đình là muốn đi dụ dỗ người khác.
Hạ Nhiên biết sớm muộn gì Lục Đình cũng cho anh ta đội cái mũ xanh trên đầu, đây có lẽ cũng là báo ứng của anh ta.
Kẻ khốn khiếp làm sao gặp được người tốt đẹp?
Hạ Nhiên cười khổ một tiếng.
Lục Đình cứng miệng trả lời, “Có vấn đề gì anh cứ việc nói thẳng, đừng có úp úp mở mở không có lý do.”
Hạ Nhiên khinh thường, không muốn nhiều lời.
Người phụ nữ này nghĩ đàn ông đều là kẻ ngốc để bản thân muốn làm gì thì làm à?
Chẳng qua Lục Đình có thứ anh ta cần nên anh ta mới giả vờ mắc câu thôi.
° ° °
Lục Đình đến đoàn phim《 Lạc Lối 》 đúng lúc thời gian họ nghỉ ngơi ăn cơm.
Nhìn đám người đứng nhận cơm hộp, chị ta khéo léo nở nụ cười lấy lòng hỏi, “Cho em hỏi một chút, tiền bối Từ có mặt ở đây không ạ?”
Người trợ lý này cũng đang muốn tìm Từ Diệc Dương, anh ta hỏi lại, “Cô muốn tìm tiền bối Từ Diệc Dương à?”
“Vâng ạ.”
“Vậy đợi tý đi, để tôi hỏi hộ cô.”
Người trợ lý vào trong trường quay thì thấy Từ Diệc Dương, anh ta chạy đến nói với anh có người tìm.
Thang Mặc ở bên cạnh nghe được cười xòa một tiếng, “Nhiều người muốn gặp cậu thật đấy.”
Kể cả lúc đi học hay khi tốt nghiệp thì người thích Từ Diệc Dương phải nhiều gấp đôi Thang Mặc. Rõ ràng Thang Mặc là đạo diễn, tài nguyên nhiều hơn Từ Diệc Dương nhưng bọn họ lại sống chết muốn tìm Từ Diệc Dương.
Có lẽ bởi vì mọi người nghĩ Thang Mặc độc miệng, nói chuyện không xuôi tai.
Nhưng họ nhầm rồi, thực tế thì cái người ngày thường biểu hiện ôn hòa dễ gần này còn chó hơn anh ta.
Anh ta sống thật bộc lộ mọi thứ ra ngoài còn Từ Diệc Dương thì khác, âm thầm ngấm ngầm không để lộ bản chất.
Từ Diệc Dương lạnh nhạt trả lời, “Mấy kiểu tìm người này lần sau đừng đến nói với tôi.”
Trợ lý thấy thái độ này thì bất ngờ, sau đó gật đầu.
Thang Mặc gắp ít thức ăn bỏ vào miệng rồi nói, “Hôm nay cậu thấy khó chịu trong người à?”
Thái độ bình thường khi gặp phải loại chuyện này của Từ Diệc Dương sẽ tốt hơn ban nãy nhiều. Nhưng lần này giọng điệu lẫn vẻ mặt của tên này đều toát lên vẻ lạnh nhạt.
Có lẽ do Kiều Hội không nói một lời đã rời đi, khi Từ Diệc Dương định tìm cô nói chuyện thì mới biết cô đã trở về trường học ngay trong đêm.
Tâm trạng của anh sao có thể tốt được đây?
Anh mặc kệ lời nói chế nhạo của Thang Mặc.
Mà Thang Mặc cố tình muốn xem kịch, hỏi thêm, “Người đến tìm cậu là ai thế?”
Từ Diệc Dương không chịu nói chuyện, trợ lý ở bên cạnh đành phải trả lời, “Là cô gái ở đoàn phim bên cạnh tên Lục Đình.”
Lục Đình? Cái tên lạ hoắc.
Chắc là một nghệ sĩ nữ chân ướt chân ráo mới bước chân vào giới. Thang Mặc nói với trợ lý mau đi từ chối người ta.
Trợ lý vội vàng chạy đến chỗ Lục Đình đứng đợi nói với chị ta, “Cô trở về đi.”
“Tôi chờ một lúc lâu như vậy rồi, tôi thật sự tìm anh ấy có việc. Anh hỏi giúp tôi lần nữa được không? Anh đi đâu đó …”
Chưa để chị ta nói hết người trợ lý này đã vội vàng chuồn đi. Diễn viên quần chúng gần đó chứng kiến thì nhỏ giọng chế giễu, “Tiền bối Từ dễ dàng gặp như vậy à?”
Kể cả Hạ Nhiên hay mối tình đầu của Kiều Hội đều là nam sinh bình thường hơn nữa vẫn còn đang ngồi trên ghế nhà trường, đôi lúc có thể vô tình gặp, nói chuyện một vài câu, xin phương thức liên lạc rất đơn giản.
Mà Hạ Nhiên khi đó vì gia đình gặp khó khăn, cần dùng tiền gấp bằng không sẽ không đơn giản cắn miếng mồi Lục Đình thả ra.
Có lẽ vì hai lần trước cướp bạn trai người khác dễ dàng nên Lục Đình đánh giá cao sức hút bản thân, lòng tự tin mạnh mẽ. Chị ta cho ràng ai cũng thích dáng vẻ trà xanh của mình, chỉ cần chị ta ngoắc tay, bọn họ tự động mắc câu.
Không nghĩ đến bây giờ ngay cả gặp mặt cũng không được.
Về sau Lục Đình có đến vài lần nữa nhưng không hề có ngoại lệ, Từ Diệc Dương chưa bao giờ đồng ý gặp chị ta.
Người lúc trước chế giễu chị ta bây giờ lại mở miệng nói, “Cô nghĩ mình là ai? Đừng đến đây rước thêm xấu hổ vào người!”
Lục Đình lườm người đối diện.
Chẳng phải chỉ là một diễn viên quần chúng thôi à, sao anh ta dám chế giễu mình?
Người nọ nhìn ánh mắt của Lục Đình, cười lạnh một tiếng, “Tâm tư của cô viết rõ lên trên mặt rồi.”
Lục Đình là trà xanh nhưng không phải trà xanh cao cấp, chị ta có thể tác oai tác quái trong trường học, đương nhiên khi bước ra ngoài xã hội cái bản mặt giả tạo đấy không qua được mắt những người lăn lộn nhiều ở ngoài đó.
Chị ta không dám náo loạn nơi này chỉ đành khó chịu trở về.
Đợi tới khi chị ta thử đến đoàn phim《 Lạc Lối 》 lần nữa thì mới phát hiện bản thân bị đoàn phim kéo vào danh sách đen.
“Sao các người có thể làm vậy?” Lục Đình cảm giác mình đang nghe nhầm.
Nhân viên công tác chỉ nói, “Nơi này không chào đón cô, về sau đừng đến đây.”
Câu chuyện này truyền đi rất nhất, thoáng cái tất cả những đoàn phim đang quay tại thành phố Điện Ảnh đều biết Lục Đình bị Thang Mặc và Từ Diệc Dương kéo vào danh sách đen.