Chương 1: Biến cố
Nam thần hỏi tôi nghỉ hè có rảnh không
Tôi ngượng ngùng cắn môi đáp "Có"
Hắn liền đổi giọng, "Như vậy thì tốt quá, chúng ta cùng nhau đi làm thực tế xã hội đi, còn có thể thêm điểm học phần"
Cái gì mà thực tế xã hội, không phải là muốn lấy cớ được ở cạnh tôi sao?
Nhưng đến khi đến nơi, tôi liền ngây ngốc.
Tại điểm hẹn có một nhóm anh, chị khóa trên, hóa ra là một nhóm làm thực tế xã hội.
Cứu mạng!
Tôi còn nghĩ rằng nam thần đang muốn theo đuổi tôi, ai ngờ đâu hắn thật sự muốn kiếm điểm học phần.
Chỗ chúng tôi đến là một khu bảo tồn tự nhiên, làm khảo sát về đời sống hoang dại của động thực vật tại đây.
Xung quanh đều là vùng núi, gió thổi qua những tán cây rừng, mang đến hơi thở hoang dã.
"A a a, có rắn!"
Đột nhiên có bạn học nữ hét toáng lên.
Tôi cũng sợ tới mức nhảy lên.
Dương Tự cùng người dẫn đường ngừng thở quan sát xung quanh, người dẫn đường kia là dân bản địa, làn da ngăm đen trông khá trẻ, anh ta cười nói "Chỉ là cành cây thôi, đừng sợ."
Dương Tự buồn cười xoa đầu tôi, nói với giọng dịu dàng: "Doanh Doanh, có sao không?"
"Anh không nên đưa em theo đến đây, nếu em không thích thì không cần ép bản thân."
"Không sao, em vẫn ổn."
Tôi miễn cưỡng cười cười, thực ra trong long đã sớm đổ lệ.
Người khác đi cùng nam thần đều là đi xem phim, ăn uống và đi công viên giải trí.
Tôi cùng nam thần, dẫm vũng bùn, bị rắn dọa, bị muỗi cắn,...
Tôi đã tạo nghiệp gì vậy trời!
"Mọi người theo sát tôi, đừng đi linh tinh một mình, nếu không sẽ bị dã thú theo dõi. Ở đây có sói rất giảo hoạt, nhiều năm bất kể xuân hạ thu đông, còn đến các nhà dân gần đây trộm gia cầm...." Người dẫn đường nhắc nhở chúng tôi.
"Nghe nói ở đây có người đàn ông được sói nuôi lớn, là thật sao?" Dương Tự hứng thú hỏi.
"Người đàn ông được sói nuôi lớn?"
"Tối hôm qua nghe bà chủ trọ nói qua" Dương Tự giải thích nói " Bà chủ kể lại có người dân đã từng thấy một người đàn ông lớn lên trong bầy sói, còn nói là từ nhiều năm về trước, đã có người thấy một cậu nhóc ở cùng sói."
Tôi giật mình "Thật thế á, thần kỳ như vậy?"
Người dẫn đường thần bí cười nói "Đó là sự thật."
"Mọi người quanh đây đều gọi cậu ta là "Lang Thần", cậu ta từ nhỏ đã ở cùng bầy sói, sinh hoạt với nhau, sói chỉ nghe lời cậu ta. Cũng vì cậu ta mà bầy sói mấy năm nay ngày càng giảo hoạt."
Ở trong núi sao, nghe như nào cũng thấy chỉ là truyền thuyết kì quái
Bằng không sẽ không có dã nhân, quái vật hồ Loch Ness như lời đồn, nhưng đến nay vẫn chưa ai chụp được chứng cứ.
Tôi không nghĩ nhiều, tiếp tục đi về phía trước.
Nhưng vì ngày thường ít vận động, đi một chút liền cảm thấy không thoải mái.
Còn may là Dương Tự vẫn luôn đi cùng tôi, vì đi chậm nên chúng tôi cách cả đoàn một đoạn xa.
"A!" tôi kêu la thảm thiết một tiếng.
"Em sao vậy, có thể đi nữa không?"
Tôi nức nở nói với Dương Tự "Đàn anh, chân em hình như bị trẹo mất rồi..."
" Thật hết cách với em."
Dương Tự lắc đầu cười khẽ, ngồi xổm xuống xem mắt cá chân của tôi "Không sưng, không có gì nghiêm trọng cả. Nhưng thuốc bôi ngoài lại ở chỗ mọi người rồi, chịu khó đi tiếp, để anh đỡ em."
Dương Tự đỡ tôi, mà tôi mặt không kiểm soát được đỏ ửng lên.
Rốt cuộc thì đàn anh đối với tôi có tình cảm không?
" Đàn anh, anh có cảm thấy em rất phiền không?" Tôi thử thăm dò hỏi
"Không đâu, con gái trời sinh thể lực không tốt bằng con trai, cần phải được chăm sóc nhiều." Hắn trả lời không chê vào đâu được, không nhìn ra được gì cả.
Chắc là do tôi nghĩ nhiều.
Khả năng đàn anh chỉ muốn cộng điểm học phần, huhu
Có lẽ là chúng tôi đi quá chậm, phía trước không có chút động tĩnh nào.
Đúng lúc này, tôi nghe thấy được tiếng nức nở kì quái.
Trầm thấp uyển chuyển, du dương thê lương, khiến người ta lạnh sởn tóc gáy.
Nghe như thế nào cũng giống tiếng sói tru?
Tôi bắt đầu run lên "Đàn, đàn anh, anh có nghe thấy tiếng sói kêu không?"
Dương Tự nhìn qua cũng rất khẩn trương: "Nghe được."
Thanh âm kia đột nhiên trở nên ngắn hơn và dồn dập, rồi lại như ở 4 phương tám hướng vang lên, giống như có rất nhiều sói nhỏ giọng nói chuyện.
Phía trước trong bụi cỏ đột nhiên vang lên tiếng sột sột soạt soạt.
Giây tiếp theo, đỉnh sườn núi đột nhiên nhảy ra rất nhiều sói.
Chúng nó cả người bao bọc bởi lớp da lông màu xám nâu, từng con lớn lên thân hình cường tráng, đôi mắt ẩn chứa tinh quang, ánh mắt lạnh băng nhìn chằm chằm vào chúng tôi.
Nhưng điều khiến người khiếp sợ nhất, là bầy sói này đang vây quanh một người đàn ông đang mặc da sói trên người.
Tôi ngượng ngùng cắn môi đáp "Có"
Hắn liền đổi giọng, "Như vậy thì tốt quá, chúng ta cùng nhau đi làm thực tế xã hội đi, còn có thể thêm điểm học phần"
Cái gì mà thực tế xã hội, không phải là muốn lấy cớ được ở cạnh tôi sao?
Nhưng đến khi đến nơi, tôi liền ngây ngốc.
Tại điểm hẹn có một nhóm anh, chị khóa trên, hóa ra là một nhóm làm thực tế xã hội.
Cứu mạng!
Tôi còn nghĩ rằng nam thần đang muốn theo đuổi tôi, ai ngờ đâu hắn thật sự muốn kiếm điểm học phần.
Chỗ chúng tôi đến là một khu bảo tồn tự nhiên, làm khảo sát về đời sống hoang dại của động thực vật tại đây.
Xung quanh đều là vùng núi, gió thổi qua những tán cây rừng, mang đến hơi thở hoang dã.
"A a a, có rắn!"
Đột nhiên có bạn học nữ hét toáng lên.
Tôi cũng sợ tới mức nhảy lên.
Dương Tự cùng người dẫn đường ngừng thở quan sát xung quanh, người dẫn đường kia là dân bản địa, làn da ngăm đen trông khá trẻ, anh ta cười nói "Chỉ là cành cây thôi, đừng sợ."
Dương Tự buồn cười xoa đầu tôi, nói với giọng dịu dàng: "Doanh Doanh, có sao không?"
"Anh không nên đưa em theo đến đây, nếu em không thích thì không cần ép bản thân."
"Không sao, em vẫn ổn."
Tôi miễn cưỡng cười cười, thực ra trong long đã sớm đổ lệ.
Người khác đi cùng nam thần đều là đi xem phim, ăn uống và đi công viên giải trí.
Tôi cùng nam thần, dẫm vũng bùn, bị rắn dọa, bị muỗi cắn,...
Tôi đã tạo nghiệp gì vậy trời!
"Mọi người theo sát tôi, đừng đi linh tinh một mình, nếu không sẽ bị dã thú theo dõi. Ở đây có sói rất giảo hoạt, nhiều năm bất kể xuân hạ thu đông, còn đến các nhà dân gần đây trộm gia cầm...." Người dẫn đường nhắc nhở chúng tôi.
"Nghe nói ở đây có người đàn ông được sói nuôi lớn, là thật sao?" Dương Tự hứng thú hỏi.
"Người đàn ông được sói nuôi lớn?"
"Tối hôm qua nghe bà chủ trọ nói qua" Dương Tự giải thích nói " Bà chủ kể lại có người dân đã từng thấy một người đàn ông lớn lên trong bầy sói, còn nói là từ nhiều năm về trước, đã có người thấy một cậu nhóc ở cùng sói."
Tôi giật mình "Thật thế á, thần kỳ như vậy?"
Người dẫn đường thần bí cười nói "Đó là sự thật."
"Mọi người quanh đây đều gọi cậu ta là "Lang Thần", cậu ta từ nhỏ đã ở cùng bầy sói, sinh hoạt với nhau, sói chỉ nghe lời cậu ta. Cũng vì cậu ta mà bầy sói mấy năm nay ngày càng giảo hoạt."
Ở trong núi sao, nghe như nào cũng thấy chỉ là truyền thuyết kì quái
Bằng không sẽ không có dã nhân, quái vật hồ Loch Ness như lời đồn, nhưng đến nay vẫn chưa ai chụp được chứng cứ.
Tôi không nghĩ nhiều, tiếp tục đi về phía trước.
Nhưng vì ngày thường ít vận động, đi một chút liền cảm thấy không thoải mái.
Còn may là Dương Tự vẫn luôn đi cùng tôi, vì đi chậm nên chúng tôi cách cả đoàn một đoạn xa.
"A!" tôi kêu la thảm thiết một tiếng.
"Em sao vậy, có thể đi nữa không?"
Tôi nức nở nói với Dương Tự "Đàn anh, chân em hình như bị trẹo mất rồi..."
" Thật hết cách với em."
Dương Tự lắc đầu cười khẽ, ngồi xổm xuống xem mắt cá chân của tôi "Không sưng, không có gì nghiêm trọng cả. Nhưng thuốc bôi ngoài lại ở chỗ mọi người rồi, chịu khó đi tiếp, để anh đỡ em."
Dương Tự đỡ tôi, mà tôi mặt không kiểm soát được đỏ ửng lên.
Rốt cuộc thì đàn anh đối với tôi có tình cảm không?
" Đàn anh, anh có cảm thấy em rất phiền không?" Tôi thử thăm dò hỏi
"Không đâu, con gái trời sinh thể lực không tốt bằng con trai, cần phải được chăm sóc nhiều." Hắn trả lời không chê vào đâu được, không nhìn ra được gì cả.
Chắc là do tôi nghĩ nhiều.
Khả năng đàn anh chỉ muốn cộng điểm học phần, huhu
Có lẽ là chúng tôi đi quá chậm, phía trước không có chút động tĩnh nào.
Đúng lúc này, tôi nghe thấy được tiếng nức nở kì quái.
Trầm thấp uyển chuyển, du dương thê lương, khiến người ta lạnh sởn tóc gáy.
Nghe như thế nào cũng giống tiếng sói tru?
Tôi bắt đầu run lên "Đàn, đàn anh, anh có nghe thấy tiếng sói kêu không?"
Dương Tự nhìn qua cũng rất khẩn trương: "Nghe được."
Thanh âm kia đột nhiên trở nên ngắn hơn và dồn dập, rồi lại như ở 4 phương tám hướng vang lên, giống như có rất nhiều sói nhỏ giọng nói chuyện.
Phía trước trong bụi cỏ đột nhiên vang lên tiếng sột sột soạt soạt.
Giây tiếp theo, đỉnh sườn núi đột nhiên nhảy ra rất nhiều sói.
Chúng nó cả người bao bọc bởi lớp da lông màu xám nâu, từng con lớn lên thân hình cường tráng, đôi mắt ẩn chứa tinh quang, ánh mắt lạnh băng nhìn chằm chằm vào chúng tôi.
Nhưng điều khiến người khiếp sợ nhất, là bầy sói này đang vây quanh một người đàn ông đang mặc da sói trên người.