Chương 40: Suy đoán nguy hiểm
Khương Đồng đặt lại vấn đề một lần nữa. Vì Bách gia và cha cậu đều bị giữ chân ở Rio thì La gia sẽ có cơ hội. Các tinh linh sẽ không phản bội A Hy, Rio lại gần địa cầu cổ như vậy, khả năng La gia đã có cấu kết với trùng tộc. Khi chỉ còn mình A Hy và Frong, họ đã đến địa cầu cổ và biết bí mật của suối năng lượng. Nhưng bọn họ cũng thừa biết không có khả năng tự mình lấy máu của Xích Lam nên mới phao tin để cha cậu đến làm vật thế thân, giải quyết Xích Lam thú, còn họ sẽ là ngư ông đắc lợi sao?
Osha cũng cảm thấy khả năng này rất cao. Thời điểm đó, Osha ở Olad đang bị thương, Lucas và Bách gia phải ở lại Olad để trấn thủ cho Hoàng tộc. Cơ bản cũng chỉ còn cách phái Khương Nhân đi mà thôi. Chưa kể binh đoàn của ông lại mang hào quang của người chiến thắng nhiều như vậy. Tuy nhiên, đến giờ La gia lại gần như im hơi lặng tiếng suốt 15 năm qua mà không động thủ thì vẫn còn là một nghi vấn vô cùng lớn.
“Nếu cha tôi đã là người thế mạng, theo lý mà nói họ sẽ phải mang được Xích Lam đi chứ? Hoặc mục tiêu từ đầu của họ vốn dĩ không phải Xích Lam” – Khương Đồng nói ra suy luận của mình.
“Hiện giờ chúng ta chỉ có thể chắc chắn một điều, La gia là nguồn cơn của tin đồn. Cũng có khả năng, A Hy đang ở trong tay bọn họ” – Những gì Osha đã điều tra được có thể chắc chắn hơn 90%.
“Osha, anh đã từng nghe đến khế ước sinh mệnh chưa?” – Như nghĩ đến điều gì, Khương Đồng hỏi lại Osha.
“… Sao cậu lại hỏi về khế ước này? Đây không phải thứ tốt gì đâu!” – Osha gần như không muốn trả lời vấn đề này với Khương Đồng.
Mỗi người giữ một suy nghĩ riêng của mình mà kết thúc câu chuyện. Khương Đồng quay trở lại kí túc xá, dọc đường cậu vẫn cứ suy nghĩ điều mà cậu đã hỏi Osha. Nếu mục đích cuối cùng của họ không phải Xích Lam mà chính là A Hy. Nhưng A Hy đã kí khế ước sinh mệnh với mình nên sau khi cha cậu chết họ mới ra tay với cậu và mẹ. Nếu cậu chết, họ có thể thao túng A Hy. Nhưng không đủ cơ sở chứng minh giả thiết này vì cả giáo sư An Khiết cũng không biết đến khế ước này, La gia làm sao có thể biết được. Hơn nữa, mình vẫn còn sống, khế ước vẫn đang tồn tại thì A Hy sẽ tìm được mình. Vậy sao vẫn không có tin tức của cô ấy.
Khương Đồng đã suy nghĩ đến một giả thuyết sâu xa hơn rằng không phải A Hy không đến tìm cậu mà cô ấy đến không được. Cô là tinh linh mạnh nhất ở tinh linh tộc, có thể giam giữ được cô ấy phải có sức mạnh ngang hoặc cao hơn. Vậy ai có thể sánh ngang với sức mạnh của cô ấy chứ. Đứng trước cửa phòng mình, Khương Đồng giật mình lấy xương răng của Xích Lam thú ra. Đồ án chú thuật trên đầy sáng chói uốn lượn một cách ma mị. Lần đến RiO này, cậu nhất định sẽ tìm được cách đến địa cầu cổ một lần.
Tại tinh cầu RiO
Gia chủ của La gia – La Hưng Thịnh đã hơn 70 tuổi vẫn ngồi vững vàng ở chiếc ghế chủ gia tộc này. Mái tóc trắng phơ được vuốt hết ra sau đầu, từng nếp nhăn trên gương mặt nặng nề hằn sâu theo năm tháng. Cuộc chiến tranh giành quyền lực giữa các gia tộc đã diễn ra từ đời này sang đời khác. Hoàng tộc vẫn còn ở ngai vị thống lĩnh Liên Bang. Chỉ mấy tháng ngắn ngủi, họ đã có được tin tức không mấy tốt đẹp cho lắm. Một là tinh linh của Hoàng tộc – Osha đã bình phục, hai là tinh linh của Bách gia – Lucas cũng đã thoát hiểm trong gang tấc, ba là Olad lại xuất hiện một pháp sư kì bí tên La Đồng – chủ tu hệ Hỏa.
Trận đấu với học viện Rakirac của pháp sư này đã tạo ấn tượng vô cùng mạnh mẽ cho các gia tộc, nhưng thứ khiến La Hưng Thịnh quan tâm hơn chính là vũ khí cậu đã dùng để phá vòng phòng vệ do Ngưng gia tạo ra. Trong cuộc chiến năm đó của Khương Nhân ở địa cầu cổ, ông đã tận mắt thấy thứ này một lần. Để chắc chắn, ông đã bí mật cho người đi kiểm tra lại lần nữa thì chiếc răng này vẫn còn ở đó. Vậy tên pháp sư đó đã lấy nó từ đâu?
Ngồi đối diện ông là một người đàn ông mang áo choàng đen như mực, chiếc mũ rộng che khuất tầm mắt của ông ta. Nhìn La Hưng Thịnh nổi giận đùng đùng như giẫm phải đuôi mèo, ông ta cười khẩy rồi nói.
“Osha và Lucas không phải là vấn đề quá nghiêm trọng. Trong tay chúng ta có tinh linh mạnh hơn chúng, thế cục này chưa phải nghiên về hướng Hoàng tộc. Hơn nữa, tên La Đồng này lại đã có khế ước tinh linh. Mỗi pháp sư chỉ khế ước với một tinh linh. Một bán tinh linh hệ hỏa nhỏ nhoi, ông lo lắng cái gì”
“Ông còn không lo! Lucas và Osha đã bình phục chứng tỏ Hoàng tộc đã tìm được máu của Ligan. Mỗi cái thứ nghiên cứu của gia tộc các ông, cũng đụng tới được Ligan hay chưa?” – La Hưng Thịnh xem thường nói lại. Không nể mặt vạch trần sự thật trước mặt đối với gia tộc Ngưng gia. Đúng vậy, người đàn ông mang áo choàng đen là gia chủ Ngưng gia - Ngưng Thành Hổ.
Ngưng Thành Hổ im lặng không vội trả lời vấn đề của La Hưng Thịnh. Ông bình tĩnh uống một ngụm trà, làn khói mong manh từ tách trà biến mất trong chiếc nón áo choàng, sau một ngụm trà, ông bâng quơ trả lời.
“Tốt nhất ông nên thu lại thái độ của mình đi. Cũng không cần quan tâm đến thứ tôi đang nghiên cứu. Dù sao thì nó cũng chỉ mới là bán thành phẩm, thứ mà tôi nhắm đến không phải để thắng các pháp sư”
“Vậy ông nên làm gì đó với lão Trang đi, nếu Hoàng tộc thu được pháp sư đó vào trướng của họ, chúng ta sẽ càng có thêm vấn đề đấy!” – La Hưng Thịnh không bỏ qua. Bây giờ chưa xác định được vì sao tên pháp sư đó có răng của Xích Lam nhưng đó mà mối đe dọa ngầm với họ.
“Vậy tôi và lão Trang “chăm sóc” cậu ta ở RiO, ông đã thu phục được cô ta chưa?” – Đơn nhiên ông sẽ tận tình tìm hiểu cậu pháp sư họ La này. Tuy vậy, điều ông quan tâm hơn chính là vị tinh linh ngoan cố đang bị giam cầm kia.
“Một chút nữa thôi” – Tiếng cười đầy tham vọng của La Hưng Thịnh vang lên sau đó.
Họ không biết rằng, trong một góc khuất căn phòng bí mật họ đang trao đổi. Một đôi mắt lạnh lùng nhìn chăm chăm vào họ. Đôi tay nắm chặt đến rỉ máu rồi từ từ buông lỏng. Chờ hai lão già ra khỏi phòng, người đó cũng lẫn vào bóng đêm từ từ biến mất.
Osha cũng cảm thấy khả năng này rất cao. Thời điểm đó, Osha ở Olad đang bị thương, Lucas và Bách gia phải ở lại Olad để trấn thủ cho Hoàng tộc. Cơ bản cũng chỉ còn cách phái Khương Nhân đi mà thôi. Chưa kể binh đoàn của ông lại mang hào quang của người chiến thắng nhiều như vậy. Tuy nhiên, đến giờ La gia lại gần như im hơi lặng tiếng suốt 15 năm qua mà không động thủ thì vẫn còn là một nghi vấn vô cùng lớn.
“Nếu cha tôi đã là người thế mạng, theo lý mà nói họ sẽ phải mang được Xích Lam đi chứ? Hoặc mục tiêu từ đầu của họ vốn dĩ không phải Xích Lam” – Khương Đồng nói ra suy luận của mình.
“Hiện giờ chúng ta chỉ có thể chắc chắn một điều, La gia là nguồn cơn của tin đồn. Cũng có khả năng, A Hy đang ở trong tay bọn họ” – Những gì Osha đã điều tra được có thể chắc chắn hơn 90%.
“Osha, anh đã từng nghe đến khế ước sinh mệnh chưa?” – Như nghĩ đến điều gì, Khương Đồng hỏi lại Osha.
“… Sao cậu lại hỏi về khế ước này? Đây không phải thứ tốt gì đâu!” – Osha gần như không muốn trả lời vấn đề này với Khương Đồng.
Mỗi người giữ một suy nghĩ riêng của mình mà kết thúc câu chuyện. Khương Đồng quay trở lại kí túc xá, dọc đường cậu vẫn cứ suy nghĩ điều mà cậu đã hỏi Osha. Nếu mục đích cuối cùng của họ không phải Xích Lam mà chính là A Hy. Nhưng A Hy đã kí khế ước sinh mệnh với mình nên sau khi cha cậu chết họ mới ra tay với cậu và mẹ. Nếu cậu chết, họ có thể thao túng A Hy. Nhưng không đủ cơ sở chứng minh giả thiết này vì cả giáo sư An Khiết cũng không biết đến khế ước này, La gia làm sao có thể biết được. Hơn nữa, mình vẫn còn sống, khế ước vẫn đang tồn tại thì A Hy sẽ tìm được mình. Vậy sao vẫn không có tin tức của cô ấy.
Khương Đồng đã suy nghĩ đến một giả thuyết sâu xa hơn rằng không phải A Hy không đến tìm cậu mà cô ấy đến không được. Cô là tinh linh mạnh nhất ở tinh linh tộc, có thể giam giữ được cô ấy phải có sức mạnh ngang hoặc cao hơn. Vậy ai có thể sánh ngang với sức mạnh của cô ấy chứ. Đứng trước cửa phòng mình, Khương Đồng giật mình lấy xương răng của Xích Lam thú ra. Đồ án chú thuật trên đầy sáng chói uốn lượn một cách ma mị. Lần đến RiO này, cậu nhất định sẽ tìm được cách đến địa cầu cổ một lần.
Tại tinh cầu RiO
Gia chủ của La gia – La Hưng Thịnh đã hơn 70 tuổi vẫn ngồi vững vàng ở chiếc ghế chủ gia tộc này. Mái tóc trắng phơ được vuốt hết ra sau đầu, từng nếp nhăn trên gương mặt nặng nề hằn sâu theo năm tháng. Cuộc chiến tranh giành quyền lực giữa các gia tộc đã diễn ra từ đời này sang đời khác. Hoàng tộc vẫn còn ở ngai vị thống lĩnh Liên Bang. Chỉ mấy tháng ngắn ngủi, họ đã có được tin tức không mấy tốt đẹp cho lắm. Một là tinh linh của Hoàng tộc – Osha đã bình phục, hai là tinh linh của Bách gia – Lucas cũng đã thoát hiểm trong gang tấc, ba là Olad lại xuất hiện một pháp sư kì bí tên La Đồng – chủ tu hệ Hỏa.
Trận đấu với học viện Rakirac của pháp sư này đã tạo ấn tượng vô cùng mạnh mẽ cho các gia tộc, nhưng thứ khiến La Hưng Thịnh quan tâm hơn chính là vũ khí cậu đã dùng để phá vòng phòng vệ do Ngưng gia tạo ra. Trong cuộc chiến năm đó của Khương Nhân ở địa cầu cổ, ông đã tận mắt thấy thứ này một lần. Để chắc chắn, ông đã bí mật cho người đi kiểm tra lại lần nữa thì chiếc răng này vẫn còn ở đó. Vậy tên pháp sư đó đã lấy nó từ đâu?
Ngồi đối diện ông là một người đàn ông mang áo choàng đen như mực, chiếc mũ rộng che khuất tầm mắt của ông ta. Nhìn La Hưng Thịnh nổi giận đùng đùng như giẫm phải đuôi mèo, ông ta cười khẩy rồi nói.
“Osha và Lucas không phải là vấn đề quá nghiêm trọng. Trong tay chúng ta có tinh linh mạnh hơn chúng, thế cục này chưa phải nghiên về hướng Hoàng tộc. Hơn nữa, tên La Đồng này lại đã có khế ước tinh linh. Mỗi pháp sư chỉ khế ước với một tinh linh. Một bán tinh linh hệ hỏa nhỏ nhoi, ông lo lắng cái gì”
“Ông còn không lo! Lucas và Osha đã bình phục chứng tỏ Hoàng tộc đã tìm được máu của Ligan. Mỗi cái thứ nghiên cứu của gia tộc các ông, cũng đụng tới được Ligan hay chưa?” – La Hưng Thịnh xem thường nói lại. Không nể mặt vạch trần sự thật trước mặt đối với gia tộc Ngưng gia. Đúng vậy, người đàn ông mang áo choàng đen là gia chủ Ngưng gia - Ngưng Thành Hổ.
Ngưng Thành Hổ im lặng không vội trả lời vấn đề của La Hưng Thịnh. Ông bình tĩnh uống một ngụm trà, làn khói mong manh từ tách trà biến mất trong chiếc nón áo choàng, sau một ngụm trà, ông bâng quơ trả lời.
“Tốt nhất ông nên thu lại thái độ của mình đi. Cũng không cần quan tâm đến thứ tôi đang nghiên cứu. Dù sao thì nó cũng chỉ mới là bán thành phẩm, thứ mà tôi nhắm đến không phải để thắng các pháp sư”
“Vậy ông nên làm gì đó với lão Trang đi, nếu Hoàng tộc thu được pháp sư đó vào trướng của họ, chúng ta sẽ càng có thêm vấn đề đấy!” – La Hưng Thịnh không bỏ qua. Bây giờ chưa xác định được vì sao tên pháp sư đó có răng của Xích Lam nhưng đó mà mối đe dọa ngầm với họ.
“Vậy tôi và lão Trang “chăm sóc” cậu ta ở RiO, ông đã thu phục được cô ta chưa?” – Đơn nhiên ông sẽ tận tình tìm hiểu cậu pháp sư họ La này. Tuy vậy, điều ông quan tâm hơn chính là vị tinh linh ngoan cố đang bị giam cầm kia.
“Một chút nữa thôi” – Tiếng cười đầy tham vọng của La Hưng Thịnh vang lên sau đó.
Họ không biết rằng, trong một góc khuất căn phòng bí mật họ đang trao đổi. Một đôi mắt lạnh lùng nhìn chăm chăm vào họ. Đôi tay nắm chặt đến rỉ máu rồi từ từ buông lỏng. Chờ hai lão già ra khỏi phòng, người đó cũng lẫn vào bóng đêm từ từ biến mất.