Chương 33
“Các người mau thả tôi ra, tôi cho các người biết, các người tự tiện khống chế sự tự do của tôi là vi phạm pháp luật…”, Tô Cối căng thẳng la to.
“Chúng tôi cũng không khống chế sự tự do của ông, chúng tôi chỉ mời ông tới chữa trị cho ông nội tôi thôi, ông là bác sĩ của ông nội tôi, ở chỗ chúng tôi không phải là hợp tình hợp lý à?”, Từ Thu Huyền hừ nói.
Tô Cối còn muốn nói gì đó, nhưng vẫn đành im miệng.
Nơi này là Nam Thành.
Nhà họ Từ có nhiều thủ đoạn, đừng nói giam ông ta, dù có giết ông ta… với năng lực của bọn họ cũng chưa chắc không thể làm được.
“Cậu là bác sĩ Tô đúng không?”, cụ Tần đi tới.
“Ông là?”
“Tôi tên Tần Bách Tùng”.
“Tần Bách Tùng? Diêm Vương Sống kia sao?”, Tô Cối vô cùng khiếp sợ.
“Tôi hỏi cậu, cách cậu châm cứu cho Từ Diệu Niên có phải là ‘bài Linh Thủ Thiên Kim Phương’ của Tôn Tư Mạc không?”, cụ Tần nghiêm túc hỏi.
“Cụ Tần, ông cũng từng xem sao?”
“Trước đây từng mượn của bạn để đọc, còn cậu, cậu nhìn thấy nó ở đâu?”
“Tôi bỏ tiền ra nhờ người tìm quan hệ để xem”, Tô Cối khóc không ra nước mắt: “Mẹ tôi bị bệnh nhồi máu não, cao huyết áp, nên tôi muốn chữa cho bà ấy bằng cách này”.
“Vậy mẹ cậu đâu?”
“Đang ở nhà”.
“Bà ấy không sao à?”, Tần Bách Tùng tỏ vẻ ngạc nhiên.
“Không sao hết”.
“Sao có thể? Tôi thấy cách châm cứu của cậu hoàn toàn không đúng, theo lý mà nói, đáng lẽ mẹ cậu phải giống Từ Diệu Niên! Sao bà ấy có thể không sao, còn Từ Diệu Niên lại trở thành thế này?”, Tần Bách Tùng cau mày nói.
“Cách châm cứu không đúng?”, Tô Cối bối rối.
“Một kim cuối cùng của cậu rõ ràng là sai, chính xác là làm bừa, Từ Diệu Niên xảy ra vấn đề cũng vì một kim này”, Tần Bách Tùng lạnh nhạt nói.
Một kim cuối cùng thật sự là lấy mạng người.
Vị trí đó là huyệt đạo có thể gây chết người, theo dấu kim, Tô Cối hoàn toàn là đang cố ý giết chết Từ Diệu Niên.
Cho nên cụ Tần cũng không thấy dáng vẻ chật vật của Tô Cối lúc này đáng thương hại.
Một người đàn ông cao to bên cạnh nghe thấy vậy thì đấm một cú lên mặt Tô Cối.
“Ui da!”
Tô Cối bị đánh ngã xuống đất, nửa khuôn mặt sưng lên.
“Tên khốn kiếp này!”, người đàn ông kia đỏ mắt quát: “Đồ lang băm, ông muốn hại ông nội tôi sao? Tôi giết chết ông!!”
Nói xong lại muốn xông lên đánh Tô Cối.
“Từ Phấn!”, lúc này, người đàn ông trung niên nghiêm túc quát to một tiếng.
“Chúng tôi cũng không khống chế sự tự do của ông, chúng tôi chỉ mời ông tới chữa trị cho ông nội tôi thôi, ông là bác sĩ của ông nội tôi, ở chỗ chúng tôi không phải là hợp tình hợp lý à?”, Từ Thu Huyền hừ nói.
Tô Cối còn muốn nói gì đó, nhưng vẫn đành im miệng.
Nơi này là Nam Thành.
Nhà họ Từ có nhiều thủ đoạn, đừng nói giam ông ta, dù có giết ông ta… với năng lực của bọn họ cũng chưa chắc không thể làm được.
“Cậu là bác sĩ Tô đúng không?”, cụ Tần đi tới.
“Ông là?”
“Tôi tên Tần Bách Tùng”.
“Tần Bách Tùng? Diêm Vương Sống kia sao?”, Tô Cối vô cùng khiếp sợ.
“Tôi hỏi cậu, cách cậu châm cứu cho Từ Diệu Niên có phải là ‘bài Linh Thủ Thiên Kim Phương’ của Tôn Tư Mạc không?”, cụ Tần nghiêm túc hỏi.
“Cụ Tần, ông cũng từng xem sao?”
“Trước đây từng mượn của bạn để đọc, còn cậu, cậu nhìn thấy nó ở đâu?”
“Tôi bỏ tiền ra nhờ người tìm quan hệ để xem”, Tô Cối khóc không ra nước mắt: “Mẹ tôi bị bệnh nhồi máu não, cao huyết áp, nên tôi muốn chữa cho bà ấy bằng cách này”.
“Vậy mẹ cậu đâu?”
“Đang ở nhà”.
“Bà ấy không sao à?”, Tần Bách Tùng tỏ vẻ ngạc nhiên.
“Không sao hết”.
“Sao có thể? Tôi thấy cách châm cứu của cậu hoàn toàn không đúng, theo lý mà nói, đáng lẽ mẹ cậu phải giống Từ Diệu Niên! Sao bà ấy có thể không sao, còn Từ Diệu Niên lại trở thành thế này?”, Tần Bách Tùng cau mày nói.
“Cách châm cứu không đúng?”, Tô Cối bối rối.
“Một kim cuối cùng của cậu rõ ràng là sai, chính xác là làm bừa, Từ Diệu Niên xảy ra vấn đề cũng vì một kim này”, Tần Bách Tùng lạnh nhạt nói.
Một kim cuối cùng thật sự là lấy mạng người.
Vị trí đó là huyệt đạo có thể gây chết người, theo dấu kim, Tô Cối hoàn toàn là đang cố ý giết chết Từ Diệu Niên.
Cho nên cụ Tần cũng không thấy dáng vẻ chật vật của Tô Cối lúc này đáng thương hại.
Một người đàn ông cao to bên cạnh nghe thấy vậy thì đấm một cú lên mặt Tô Cối.
“Ui da!”
Tô Cối bị đánh ngã xuống đất, nửa khuôn mặt sưng lên.
“Tên khốn kiếp này!”, người đàn ông kia đỏ mắt quát: “Đồ lang băm, ông muốn hại ông nội tôi sao? Tôi giết chết ông!!”
Nói xong lại muốn xông lên đánh Tô Cối.
“Từ Phấn!”, lúc này, người đàn ông trung niên nghiêm túc quát to một tiếng.